Chương 1046: Người rất lợi hại kia? Phu quân ta 1
Người rất lợi hại kia? Phu quân ta 1
Nghe được câu hỏi của Hải Yêu nữ vương.
Mộ Tuyết suy nghĩ một chút nói:
"Là quen biết."
"Thần nữ quen biết? Quan hệ như thế nào?
Không phải kẻ thù đúng không?" Hải Yêu nữ vương có chút khẩn trương.
Loại tồn tại này, cơ hồ là đối tượng tranh phong.
Cơ bản là kẻ thù, điều này rất nguy hiểm.
Nhưng nàng đã đứng trong đội, bây giờ cũng không thể nói bất cứ điều gì.
Hơn nữa nàng thật sự không biết người kia, ai biết đối phương làm người như thế nào.
Khẳng định không tốt bằng thần nữ là được.
"Quan hệ?" Nói đến đây, ngữ khí Mộ Tuyết mang theo một chút ý cười: "Ngươi không phải là người tốt sao?
"Bình thường mà nói, quan hệ của chúng ta rất tốt, địch nhân tự nhiên không phải địch nhân."
"Quan hệ cạnh tranh bình thường?" Hải Yêu nữ vương thở phào nhẹ nhõm.
Như vậy liền tốt hơn nhiều.
"Không phải." Hải Yêu nữ vương còn chưa thở phào nhẹ nhõm, đã nghe thấy Mộ Tuyết phản bác.
"Vậy là cái gì?" Hải Yêu nữ vương lập tức bị làm cho khẩn trương.
Hai người này quá khủng khiếp.
Mối quan hệ của họ gần như quyết định hướng đi của thế giới.
"Quan hệ của chúng ta không giống như nữ vương nghĩ."
"Không giống nhau, vậy là gì?"
Hải Yêu nữ vương thật sự khó hiểu.
Hơn nữa bộ dáng ấp úng này của Thần nữ, nàng cảm giác không đúng lắm.
"Nữ vương nghe đến đạo lữ chưa?"
"Đạo lữ? Ý ngươi là sao?”
Nàng đương nhiên biết đạo lữ là gì, thế nhưng thần nữ đột nhiên nhắc đến cái này, liền không thích hợp.
Mộ Tuyết thở dài một tiếng, sau đó nhẹ giọng nói:
"Hắn là phu quân ta, quan hệ chỉ có vậy.
Mặc dù thỉnh thoảng chúng ta cãi nhau hoặc đánh nhau.
Nhưng chắc chắn sẽ không phải là kẻ thù.”
Hải Yêu nữ vương choáng chân, chớp chớp đôi mắt to, sau đó khó có thể ngăn chặn phát ra thanh âm:
"Ngươi nói gì?"
Thanh âm đột nhiên trực tiếp vang lên ở Thiên Nữ tông.
Vốn bầu không khí của Thiên Nữ Tông rất tốt, nhưng một tiếng hét kinh hãi này của Hải Yêu nữ vương trực tiếp khiến mọi người sợ hãi.
Bọn họ căn bản không biết hai vị trên đài cao đang nói gì, làm đến Hải Yêu nữ vương kích động như vậy.
"Nữ vương, nữ vương, là chuyện gì kinh ngạc như vậy? Nói chúng ta nghe đi.”
Hải Yêu Tiểu Đào ở phía dưới lớn tiếng kêu lên.
Một số người Trùng Cốc rất sợ hãi.
Những người này không biêt lớn không viết nhỏ, có phải sẽ khiến cho hai vị đại lão phía trên bất mãn hay không.
Đánh nhau sẽ không ảnh hưởng đến họ, phải không?
Đi cũng không được, không đi cũng không được.
Hải Yêu nữ vương liếc mắt nhìn Tiểu Đào một cái, truyền ra thanh âm:
"Đi đến đống lửa quỳ xuống."
"A?" Hải Yêu Tiểu Đào có chút uể oải, tiếp đó nhìn đống lửa cách đó không xa.
Còn chưa đợi nàng cất bước, đã bị đại thủy sư Vụ Nhã kéo đến bên cạnh đống lửa.
Các nàng cũng rất tò mò, hải yêu có thể bị bốc hơi hay không.
Sau đó Hải Yêu nữ vương cùng Tử Y thần nữ khôi phục trao đổi bình thường.
Không ai có thể nghe thấy bất cứ điều gì bọn họ đang giao lưu, nhưng bầu không khí dường như không có vấn đề gì.
Nói cách khác, vừa rồi Hải Yêu nữ vương đã biết chuyện gì đó từ Tử Y thần nữ kia.
Dẫn đến Hải Yêu nữ vương có chút thất thố.
Nữ vương phạm Hải Yêu nữ vương rất chú trọng khí chất, chuyện có thể làm cho nàng giật mình như thế, nhất định là chuyện lớn.
Đáng tiếc, không ai biết những gì họ nói với nhau.
Cũng không có ai dám hỏi, hoặc đi nhìn trộm.
Đó là muốn chết.
Họ muốn sống thêm vài năm nữa.
Lúc này chọc đến hai vị này, thật sự là chết cũng không nhắm mắt.
Nhất là những người Trùng Cốc, kiêng kỵ nhất.
"Không phải…" Hải Yêu nữ vương nhìn Mộ Tuyết, có chút khó có thể tin được:
"Ý tứ vừa rồi của thần nữ là, Lưu Hỏa Ẩn Thiên tông, là, là phu quân của ngươi?"
"Ừm, phu quân." Mộ Tuyết gật đầu, sau đó giải thích một câu:
"Nhưng cách thành hôn còn có mấy tháng."
"Cái này,.." Hải Yêu nữ vương trong lúc nhất thời không biết nói gì cho phải.
Tồn tại đáng sợ như vậy, cư nhiên có thể trở thành vợ chồng?
Họ không tranh cao thấp hay sao?
Nhưng nàng cũng hiểu được, vì sao thần nữ đối với Thần trời sinh thong dong như vậy.
Bởi vì nàng không chỉ có một mình, nàng còn có một phu quân đáng sợ.
Thần trời sinh hoàn toàn không đủ cho bọn họ đánh.
Trong lúc nhất thời Hải Yêu nữ vương cảm giác vận khí của mình tốt bao nhiêu, cư nhiên đứng ở loại đội ngũ này.
Đứng một bằng hai.
Thiên Cơ tiền bối hình như là đứng bên Lưu Hỏa.
Nhưng sự khác biệt là gì?
Nàng liền tùy tiện đứng một chỗ, liền trực tiếp đứng ở tồn tại đỉnh phong thế giới?
Triều Tịch tỷ phù hộ.
Lần này họ an toàn hơn nhiều.
Cái này nếu còn chưa an toàn, trên đời còn có người an toàn có thể đứng đội sao?
Sẽ không có đâu.
"Thật sự là làm cho người ta có chút khó có thể tin, loại tồn tại như Thần nữ cũng sẽ lập gia đình." Hải Yêu Nữ Vương cảm khái.
Mộ Tuyết nhẹ giọng cười nói:
"Chuyện lập gia đình nữ vương không phải nên sớm biết sao?
Lần trước đi qua, Trà Trà gọi ta là biểu tẩu."
Hải Yêu Nữ Vương: "...'
Nàng không nghĩ nhiều, hơn nữa suy nghĩ nhiều cũng không nghĩ tới Lưu Hỏa.
Hoặc là nàng cũng không biết Lưu Hỏa là người cấp bậc gì.
Thẳng đến lần trước, kiến thức được uy hiếp của Lưu Hỏa.
Quả thực không thể tưởng tượng.
"Đúng rồi, thần nữ vừa mới nói, qua mấy tháng sẽ thành hôn?" Hải Yêu nữ vương kỳ thật rất muốn kiến thức một chút.
Mộ Tuyết tự nhiên hiểu được ý tứ của Hải Yêu nữ vương:
"Đến lúc đó sẽ đi tìm nữ vương."
"Tuy rằng muốn tiếp tục ngủ, nhưng hôn lễ của thần nữ vẫn làm cho người ta có tinh thần." Hải Yêu Nữ Vương vẫn giữ nụ cười của nữ hoàng.
Hai vị tồn tại này thành hôn, có thể tham dự, vậy đều có thể thổi cả đời.
Đáng tiếc Triều Tịch tỷ không còn ở đây, nàng không có trưởng bối.
Xem ra chỉ có thể cùng tiểu yêu kia thổi.
Sau đó Mộ Tuyết cùng Hải Yêu nữ vương biến mất tại chỗ.
Các nàng vốn vì kết minh mà đến, tới đều là lực lượng ngưng tụ thể.
Chỉ cần hoàn thành bước cuối cùng.
Những người còn lại sẽ tự làm điều đó.
Mà nhìn thấy Hải Yêu nữ vương cùng Tử Y thần nữ biến mất, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Đặc biệt là một số người ở Trùng Cốc.
Không còn nguy hiểm.
Nhưng bọn họ vẫn muốn kiến thức Cổ Thần một chút.
Đương nhiên, cho bọn họ mười lá gan cũng không dám cướp.
Càng không thể để đối phương cảm thấy bọn họ muốn cướp.
Như vậy tìm ai nói, chính là một chuyện rất trọng yếu.
Ai là người phù hợp nhất?
Đương nhiên là người đứng thứ hai Thiên Nữ tông.
Người đứng đầu không dám tìm.
Sợ người đứng đầu nhìn thấy bọn họ, đến một buổi lễ gặp mặt.
Có trời mố biết những gì sẽ xảy ra.
Người phát ngôn của Tử Y thần nữ làm người ta một lời khó nói hết
…
Mộ Tuyết nhìn bầu trời, trời đã muộn.
Nàng không xác định khi nào Lục Thủy trở về.
"Không biết vết thương trên người có tốt lên không." Mộ Tuyết im lặng lẩm bẩm.
Nàng không biết Lục Thủy trở về sẽ như thế nào.
Nhưng dám chọc nàng, liền trái một quyền phải một quyền đánh lên.
Ở bên ngoài, ngang có một chút chuyện không tiện làm.
Nhưng quay lại, ha ha.
Vào phòng Lục Thủy, nhét quần áo nhỏ đi.
Để hắn hiểu được thế nào là khuất nhục.
Nghĩ như vậy, Mộ Tuyết lấy ra quyển sổ ghi chép.
Nàng lật đến trang đã được kết toán, tiếp tục viết.
"Đi ra ngoài nhiều ngày như vậy một chút tin tức cũng không có, không để ý hôn thê nhớ nhung, nhớ một khoản."
Ghi xong, trên mặt Mộ Tuyết mới lộ ra mỉm cười.
…