Chương 237: Chân Thần Đã Chết
Vào lúc này, Tinh Hà vô tận phía sau hắn bắt đầu bộc phát ra ánh sáng chói mắt. Ánh sáng này tương hỗ với đám người Sơ Vũ, phía trên mỗi người đều bị ánh sáng bao phủ, trở nên loá mắt.
Tất cả mọi người đều không hiểu lắm, nhưng lại có cảm giác, chỉ cần bọn hắn di chuyển là có thể đăng đỉnh.
“Thời cơ đã đến, tất cả mọi người theo ta đăng đỉnh.” Giọng nói của Sơ Vũ vang lên bên tai tất cả mọi người.
Lúc này không có ai nghi vấn, mỗi người đều tràn đầy tự tin.
Bọn hắn, có thể đăng đỉnh.
Dưới sự gia trì của Lưu Hỏa, bọn hắn có thể leo lên đỉnh phong nhất.
...
Bên phía Lục gia, khi Thái Dương Thần cho rằng đã sắp chiến thắng, điểm sáng trong tinh không đột nhiên sáng hơn rất nhiều, chuyện này khiến cho hắn có chút không hiểu.
Nhưng rất nhanh hắn đã bắt đầu khiếp sợ.
Hắn phát hiện ở biên giới tinh không có tinh quang xuất hiện, tinh quang này giống như dòng sông, bắt đầu đi về phía trung tâm.
Tốc độ nhanh đến mức làm cho người ta phải tặc lưỡi, Tinh Hà mênh mông, đủ loại sáng chói, chói lóa mắt.
Tinh Hà chiếu rọi xuống toàn bộ khu vực Lục gia.
Thái Dương Thần chau mày. Nếu như hắn không đoán nhầm, cái Tinh Hà này đại biểu một người.
Thế nhưng mà, trên đời này làm sao có thể có loại người này?
Đừng nói là Thái Dương Thần, ngay cả Đại trưởng lão cũng phải nhìn Tinh Hà một chút.
Tất nhiên hắn cũng đã nhìn ra, người có tiềm lực đại đạo chân chính đã xuất hiện.
Lấy sức một người, chiếu rọi toàn bộ tinh không.
Những người khác tất nhiên cũng chấn kinh, bọn hắn cũng không nghĩ đến sẽ xuất hiện một con hắc mã như thế.
Thậm chí rất nhiều người đều muốn tìm được hắn, thu hắn làm đồ.
“Tinh Hà sáng chói như vậy, xem ra bên phía Tinh Ti sẽ rất thuận lợi.” Chiến Thần nhìn vùng tinh không kia, tiếp tục mở miệng nói:
“Nếu như có thể thì thu người kia vào Tiên Đình, ta tự mình dạy.”
“Nếu như người này là nữ thì tốt, ta có thể phá lệ thu đồ đệ.” Xảo Vân tông Ngưng Hạ cũng nói.
“Đi tìm hắn, tìm Thiên Cơ Lâu Vũ, giúp ta xác định người này.” Chỗ sâu trong Đạo Tông truyền ra giọng nói.
Khi tất cả mọi người đang chú ý người này, trên Thiên Vân phong truyền ra tiếng cười.
“Ha ha ha, ha ha ha, trời cũng giúp ta, trời cũng giúp ta. Quả nhiên, đêm nay chính là cơ hội ngàn năm một thuở, Tiên Đình ta nhất định sẽ là bên thứ nhất giải được phần sau.” Tinh Ti Tiên Quân rất kích động.
Hắn đang toàn lực mượn nhờ sức mạnh tinh thần.
Nhanh, cũng sắp đủ rồi.
Hắn cũng rất muốn nhìn thấy nội dung phần sau.
Lạc Phong và Nhiếp Hạo ở phía dưới không dám lên tiếng, bọn hắn cũng không biết Thiếu tông chủ có tới hay không, nhưng bây giờ tuyệt đối không thể làm tức giận người trước mắt này.
Đẳng cấp kém quá nhiều.
Lúc này Tinh Ti bình tĩnh lại, hắn nhìn về phía Lạc Phong rồi nói:
“Người sau lưng các ngươi đến bây giờ vẫn không có phản ứng gì sao? Nhưng mà bản Tiên có nhiều thời gian, người nhằm vào Tiên Đình, nếu như là địch nhân thì đương nhiên chúng ta sẽ không bỏ mặc đối phương.”
Sau đó Tinh Ti liền động thủ ngăn cách sức mạnh tinh thần của đám người Lạc Phong.
Trước đó hắn có thời gian rỗi, nhưng bây giờ hắn không thể để cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy mình.
Tìm ra người nhằm vào Tiên Đình tất nhiên quan trọng, nhưng dù quan trọng hơn nữa cũng không thể bằng phần sau của Dự Ngôn Thạch Bản.
Vì chuyện tối nay, tất cả người của Tiên Đình đã xuất động, chỉ vì phối hợp với hắn.
Bằng không làm sao có thể làm cho phần lớn người tụ tập tại một chỗ?
Cũng may đã sắp thành công.
—— ——
Lúc này Lục Thủy đã đi tới vị trí trung tâm nhất của dung nham, hắn đứng ở chỗ này, cũng mang ý nghĩa toàn bộ dung nham đã bị Tinh Hà của hắn thay thế.
Nơi này không còn là lĩnh vực của Thái Dương Thần.
Mà là địa bàn của hắn.
Ở trên không, tất cả mọi người đứng ở trước mặt sức mạnh của Thái Dương Thần, nhưng không có bất cứ người nào dám đưa tay đụng vào.
Tất cả mọi người biết, người nên đạt được sức mạnh này là Lưu Hỏa phía dưới.
Lục Thủy không nói chuyện, hắn đang chờ.
Lục Thủy đang chờ, tất cả mọi người trên không trung cũng nhất định phải chờ.
Trên thực tế, cũng không phải không có người nổi lòng tham đi đụng vào sức mạnh của Thái Dương Thần.
Nhưng những người kia chỉ cần đụng vào, liền sẽ bị sức mạnh của Thái Dương Thần đốt cháy hầu như không còn.
Bởi vì người thứ nhất đăng đỉnh chính là Sơ Vũ, nếu như hắn không động mà những người khác động thì sẽ chết, từ đầu đến giờ đã chết không dưới mười người.
Cho nên không có người nào lấy mệnh đi nếm thử.
Mà người dẫn đầu kia, rất nhiều người đều biết đối phương có chút quan hệ với Lưu Hỏa, cho nên cuối cùng vẫn phải xem Lưu Hỏa.
Trong lòng Sơ Vũ cũng rất khiếp sợ, thì ra đại lão chính là Lưu Hỏa.
Chính là người được vinh dự thiên kiêu số một đương thời Lưu Hỏa.
Nhưng hắn cảm thấy thân phận thiên kiêu chỉ là thứ đại lão tùy ý lưu lại khi hành tẩu tu chân giới.
Bản thân đại lão cao hơn Lưu Hỏa.
Ngay khi Sơ Vũ đang nghĩ lung tung, một giọng nói truyền đến.
“Lúc này không lấy sức mạnh Thái Dương còn chờ đến khi nào?”
Sơ Vũ nghe vậy thì lập tức đưa tay đụng vào sức mạnh của Thái Dương Thần, thuận tiện nói:
“Các vị, chúng ta thu hoạch sức mạnh của Thái Dương Thần.”
Tay của Sơ Vũ đã đụng vào sức mạnh Thái Dương Thần, lúc này ánh sáng chiếu rọi, Sơ Vũ trực tiếp bị sức mạnh bao trùm, nó huyền ảo bàng bạc, có thể đạt được bao nhiêu thì đều xem thực lực mỗi người.
Chân Võ Chân Linh không chần chờ, lập tức động thủ đụng vào sức mạnh Thái Dương Thần. Bọn hắn thậm chí không hề suy nghĩ vì sao thiếu gia không cần sức mạnh Thái Dương Thần, bởi dù sao đó cũng là thiếu gia của bọn họ, một tồn tại tựa như thần thoại.
Kiếm Lạc cũng không hề chần chờ, bắt đầu đụng vào sức mạnh Thái Dương Thần.
Nhìn thấy những người này chạm vào được, những người khác không còn lo lắng nữa, tất cả đều vươn tay ra.
Vào lúc này, tất cả mọi người ở đây bắt đầu chia cắt sức mạnh Thái Dương Thần.
Lục Thủy nhìn thấy vậy, im lặng lẩm bẩm:
"Đã đến mức cao nhất, đối phương cũng nên thành công rồi?
Như vậy để cho ta xem thử, ngươi muốn biết thứ gì."
Nghĩ như thế, Lục Thủy đưa tay đụng vào thứ trước mặt, nơi đó có một đường tuyến mà người bình thường không thấy được.
Trong nháy mắt khi hắn chạm vào, Lục Thủy liền lợi dụng sức mạnh tinh thần lúc trước trực tiếp xác định vị trí của đối phương. Mặc dù đối phương đã che giấu, nhưng không cản được hắn nhanh chóng tìm qua.
Rất nhanh Lục Thủy đã thấy được sức mạnh tinh thần bàng bạc, mà ở vị trí trung tâm nhất của sức mạnh tinh thần này có một phiến đá.
Lục Thủy hơi nghi hoặc, nhưng hắn không hề dừng lại, trực tiếp muốn đi qua nếm thử quan sát nội dung bên trong.
Thời gian của hắn cũng không nhiều, chẳng mấy chốc đối phương sẽ phát hiện ra hắn.
Trong nháy mắt Lục Thủy đã chạm đến phiến đá kia.
Trong nháy mắt đó, Lục Thủy cảm giác ánh mắt của mình vượt qua thời gian, vượt qua không gian.
Cuối cùng ở trong vô số năm tháng, một câu nói truyền đến:
“Chân Thần đã chết, ngươi không thể ngăn cản được chúng ta.”
-----
Dịch: MB_Boss