Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 351: Khởi Nguyên Thạch

Chương 351: Khởi Nguyên Thạch


Lúc cho ngươi nhìn chính diện thì ngươi lại cứ thích nhìn chằm chằm lên trời, bây giờ chỉ có thể đứng phía sau nhìn.
Là chính diện khó coi sao?
Kiếp trước vẫn luôn miệng khen, kiếp này đến nhìn cũng không nhìn.
Hừ hừ!
Sau đó Mộ Tuyết quay đầu không để ý đến Lục Thủy nữa.
Nàng yên lặng đợi ở nơi đó, vuốt vuốt tóc, không có chút không được tự nhiên nào.
Đối với nàng mà nói, bị Lục Thủy vụng trộm nhìn, cũng là một việc vui vẻ.
Không xấu hổ là được.
Lục Thủy nhất thời không biết nói cái gì cho phải, hắn giống như đang rình coi con gái nhà người ta vậy.
Sau đó Lục Thủy lại quay sang nhìn mấy đám người kia, phát hiện số người được tuyển chọn tất cả chỉ có 3 người.
Ba người này đều là nam.
Không bao lâu sau đã đến phiên nhóm người Mộ Tuyết.
So lần này phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Dưới tình huống bình thường, chờ tất cả mọi người cung kính cúi đầu xong, Khởi Nguyên Thạch mới có thể xuất hiện phản ứng.
Thế nhưng lần này, bọn họ mới đến khu vực phía trước Khởi Nguyên Thạch đã trực tiếp sinh ra cộng minh, trên đó càng có quang huy lập lòe.
Tất cả mọi người đều hơi kinh ngạc rất nhiên bọn họ liền nhìn thấy một đạo ánh sáng sáng rực.
Bọn họ lập tức nhìn về phía tia sáng kia.
Phải biết Khởi Nguyên Thạch dị biến, tức là người được chọn trúng lần này không thể coi thường.
Chẳng qua là khi nhìn thấy nơi ánh sáng phát ra, tất cả mọi người đều sững sờ.
Là Mộ Tuyết.
Mộ Trạch giật mình trong lòng, còn tưởng rằng là người trong bóng tối kia tới.
Nhưng ngay sau đó liền phát hiện là không phải, chi ít có thể buông lỏng một hơi.
Mộ Uyên lúc này thật ra rất không tình nguyện, phải biết Mộ Tuyết là muốn gia nhập Lục gia, hay nói cách khác là gả vào.
Đổi thành người khác thì tốt biết mấy.
Mà những người khác của Mộ gia cũng không quá tin tưởng.
Không phải nói Mộ Tuyết ngay cả tu vi cũng không có, chỉ là một người bình thường thôi sao?
Một người được xưng là phế vật, làm sao có thể khiến cho Khởi Nguyên Thạch xuất hiện loại dị biến này.
Lục Thủy cảm thấy có chút bất ngờ, lại cũng không quá cảm thấy ngoài ý muốn, thời điểm Mộ Tuyết không tu luyện Thiên Nữ Chân Kinh sẽ khiến cho Khởi Nguyên Thạch cộng minh, bây giờ nàng không chỉ không tu luyện, mà tu vi còn hoàn toàn biến mất.
Khởi Nguyên Thạch đại khái là cảm thấy nó nhặt được bảo đi.
Mộ Tuyết ngược lại có chú khó chịu, nàng chưa từng nghĩ tới Khởi Nguyên Thạch lần này vẫn sẽ cộng minh.
Ở kiếp trước đến nhiều lần như vậy cũng không có phản ứng nha.
Nếu biết là sẽ có phản ứng, nàng đã sớm che đậy chính mình.
Tránh phiền phức.
“Tiếp tục đi.” Mộ Uyên mở miệng nhắc nhở.
Nhã Lâm đứng một bên đang vui vẻ cho tỷ tỷ.
Mặc dù không biết chuyện gì vừa xảy ra, nhưng khẳng định là chuyện tốt.
Sau đó các nàng hướng về phía Khởi Nguyên Thạch cung kính cúi đầu.
Các nàng vừa cúi đầu, quang mang từ trên người Mộ Tuyết liền chuyển sang trên thân Nhã Nguyệt.
Những người khác: “...”
Mộ Uyên cũng một mặt hoang mang, đây là có chuyện gì?
Khởi Nguyên Thạch có trục trặc gì à?
Mộ Trạch cũng kinh ngạc, hắn lập tức nhìn sang Lục Thủy, có cảm giác là người này làm trò.
Lục Thủy tự nhiên cũng nhận ra ánh mắt của cha vợ mình.
Đừng nhìn ta, nhìn ta thì làm được cái gì? Không phải ta, là con gái của ngươi, hai người phát sáng đều là con gái của ngươi đó.
Lục Thủy cảm thấy bất đắc dĩ.
Cái người kia, Nhã ... Nhã gì đó thực sự cộng minh với Khởi Nguyên Thạch.
Còn Mộ Tuyết là vận dụng Hỗn Nguyên chi khí để ngăn cách cộng minh.
Đây là tại nàng gian lận, những người khác chỉ cần không nhìn thấy thì sẽ cảm thấy là Khởi Nguyên Thạch xảy ra vấn đề.
Những người khác đúng là không nhìn thấy, nhưng Lục Thủy có thể nhìn thấy, tuy nhiên hắn lại không thể nói ra
Cho hắn nói hắn cũng không dám.
Ánh sáng trên người Mộ Tuyết biến mất, rất nhiều người lại bắt đầu xì xào bàn tán.
“Đây là tình huống gì vậy? Mộ Tuyết gian lận à?”
“Sau đó bị Khởi Nguyên Thạch biết được?”
“Khó nói lắm, nhưng loại tình huống này cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện qua.”
“Ừm, nhìn nhìn lại đi, bây giờ người ta là thê tử sắp qua cửa Lục gia, nói lung tung dễ có chuyện lắm đó.”
Lục Thủy nghe được, cảm thấy bọn họ nói rất đúng, nhưng phương hướng lại không đúng lắm.
Lúc này trên người Mộ Tuyết đã không còn quang mang nữa.
Mộ Uyên do dự một chút, cuối cùng mở miệng nói:
“Nhã Nguyệt lưu lại.”
Nghe được câu này, trong lòng Mộ Tuyết thở phào nhẹ nhõm.
Không có nàng là tốt.
Chuyện này, đối với nàng hay đối với Mộ gia đều tốt.
Những người khác đương nhiên cũng không có bất kỳ ý kiến gì, có ý kiến cũng không thể nói ra.
Chẳng qua là khi nhóm người Mộ Tuyết định rời đi, Khởi Nguyên Thạch lại đột nhiên chấn động.
Tất cả mọi người lại một trận kinh ngạc.
Mộ Tuyết tự nhiên cũng quay đầu nhìn sang, tất cả mọi người đều chú ý tới Khởi Nguyên Thạch.
Hôm nay là thế nào vậy?
Mộ Uyên cau mày, hôm nay Khởi Nguyên Thạch rất không bình thường.
Nhưng qua nhiều năm như vậy cũng chưa bao giờ xuất hiện loại chuyện như này.
Việc này khiến hắn nhất thời không biết ứng đối thế nào, rất nhanh hắn liền có cảm giác từ trong Khởi Nguyên Thạch có một cỗ lực lượng đi ra, tựa như đang tìm kiếm cái gì.
Mộ Tuyết có chút ngoài ý muốn, Khởi Nguyên Thạch này giống như đang tìm nàng.
Nhưng Mộ Tuyết không có đi phản ứng Khởi Nguyên Thạch, nàng không cần bất kì cơ duyên gì, đồ vật nàng muốn nàng đều đã có, nàng không có thì Lục Thủy có.
Rất nhanh sau đó, lực lượng này đảo qua nàng, nhưng Khởi Nguyên Thạch không có chút phản ứng nào.
Rất nhiều người đều cảm giác được chuyện này, ngay từ đầu bọn họ còn tưởng rằng tìm Mộ Tuyết, nhưng sự thật cho thấy không phải như vậy.
Tiếp đó, lực lượng này bắt đầu quét qua tất cả mọi người ở đây.
Lục Thủy đứng ở phía sau một mặt hoang mang, hắn đánh cược rằng Khởi Nguyên Thạch này chính là đang đi tìm Mộ Tuyết.
Thiên phú của Mộ Tuyết khiến Khởi Nguyên Thạch kích động, có điều khẳng định không phải là vì phát hiện ra khí Hỗn Nguyên, hẳn là vì Thiên Nữ Chân Kinh đã bị hóa đi.
Đương nhiên, việc này cũng không ảnh hưởng gì cả, việc khiến hắn hoang mang chính là, lực lượng này sắp quét tới hắn.
Trực giác nói cho hắn biết, cái đồ chơi này đối với hắn khả năng là có một ít tác dụng không giống với bình thường.
Lấy thực lực của Lục Thủy thì có thể bình an vượt qua thăm dò của thứ này, nhưng Mộ Tuyết lại ở ngay phía trước, hắn làm sao mà che đậy?
Dùng sức mạnh thiên địa?
Đó là đi chết.
Dùng sức mạnh bình thường?
Đó lại là pháp môn đặc thù, chắc chắn vẫn sẽ khiến Mộ Tuyết hoài nghi, cuối cùng vẫn là đi chết.
Cho nên hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn lực lượng này quét về phía mình.
Rất nhanh sau đó, lực lượng đã quét về phía hắn.
Sau một khắc, hắn có cảm giác giống như sóng lớn đánh về phía mình.
Tiếp đó, hắn giống như được tuyển chọn, không có bất kỳ nguyên do gì.
-----
Dịch: MB_Boss


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất