Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 376: Nàng Không Phải Là Cửu

Chương 376: Nàng Không Phải Là Cửu


Nhân loại bình thường cũng không nhìn thấy nàng, tự nhiên không có ai chơi cùng nàng.
Cho nên mỗi khi có người thấy được nàng, nàng liền muốn làm cho đối phương trở thành thần theo mình.
Đáng tiếc, người thì quá hung, người thì quá ngu.
Hung thì coi như xong, ngu thì còn tốt hơn một chút.
Như vậy, uy nghiêm Chân Thần sẽ không bị tổn hại, nếu người đó nói năng lỗ mãng thì chỉ cần giáo dục một chút là được.
Nếu đối phương quá hung thì nàng sẽ đánh không lại, mà mỗi lần đều trốn thì quá tổn hại uy nghiêm Chân Thần, nhất là khi dùng chân thân để đối mặt.
Sau đó cô bé tóc bảy màu phủi phủi bụi trên người, tiếp đó đưa tay xoa xoa chỗ bị đụng đau.
Làm một thần thành thục, là không cần có người khác an ủi.
Sau đó cô bé tóc bảy màu cẩn thận từng li từng tí đi lên phía trước, nàng không vội, mà chú ý nhìn đường đi.
Không lâu sau đó, nàng đã đi tới khu vực có ánh sáng kia.
Ở chỗ này, nàng nhìn thấy một hạt châu trôi nổi bồng bềnh giữa không trung.
Là một hạt châu màu xanh lam.
Trong hạt châu có chứa thần lực.
Thần lực rất tinh khiết.
Cô bé tóc bảy màu quan sát viên châu này một lúc, sau đó kinh hỉ kêu lên:
“Vô chủ, có thể ăn.”
Nghĩ như vậy, nàng liền trực tiếp bay lên, một ngụm nuốt hạt châu màu xanh lam kia vào bụng.
Mặc dù thần lực trong này không nhiều, nhưng đó cũng là thần lực.
Cái này có thể gia tăng thần lực của nàng tới giới hạn cao nhất.
Là đồ vật đặc biệt hiếm.
Nếu như lúc trước ăn thần huyết, vậy nàng sẽ còn lợi hại hơn rất nhiều rất nhiều.
Bây giờ, chờ bụng của nàng tiêu hóa hạt châu kia xong, nàng cũng sẽ lợi hại lên một ít.
Sau khi ăn, cô bé tóc bảy màu kiểm tra bụng một chút, xác định không nuốt sai đồ, mới hài lòng sờ lên bụng.
Đi ra một chuyến đã kiếm được đồ tốt.
Lúc cô bé tóc bảy màu còn đang hài lòng, phía sâu bên trong cung điện đột nhiên truyền tới âm thanh lách cách, giống như bên trong có người đang mở cửa đi ra.
Cô bé tóc bảy màu giật nảy mình, có phải nàng vừa trộm đồ hay không?
Thế nhưng vật kia thật sự là vô chủ.
Nếu như có chủ, nàng sẽ dùng uy nghiêm Chân Thần của mình làm cho đối phương tự dâng bảo vật lên.
Rất nhanh sau đó, cô bé tóc bảy màu cảm thấy ảnh hưởng của chung quanh lên người mình tăng thêm, giống như bên ngoài có đồ vật đang bao quanh nơi này.
Có người muốn bắt nàng?
Không suy nghĩ nhiều, cô bé tóc bảy màu quay đầu liền chạy, lần này nàng trực tiếp vận dụng sức mạnh, muốn nhảy thẳng ra khỏi nơi này.
“Không gian đối diện có lẽ là dễ đi qua nhất.”
Sức mạnh nàng vận dụng rất yếu, như vậy hẳn sẽ không dẫn người tới bắt nàng trở về.
Sau đó thần lực khuếch tán, cô bé tóc bảy màu vận dụng thần lực yếu ớt của mình, mở cánh cửa không gian ra.
Mà ngay lúc này, có tiếng bước chân vang lên, có người đang từng bước tới gần chỗ nàng.
Cô bé tóc bảy màu có chút nôn nóng, nếu thực sự không được, nàng cũng không để ý sẽ có người đến bắt nàng trở về hay không nữa.
Không bao lâu sau, cổng không gian rốt cuộc cũng mở, mà tiếng bước chân cũng ngày càng gần, một bóng người đã dần hiện ra.
Cô bé tóc bảy màu không dám ở lại lâu hơn nữa, không nói hai lời đã vọt thẳng vào cửa không gian.
“Đừng, đừng đi qua.” Là giọng nữ.
Nhưng khi giọng nói nàng vừa vang lên thì đã không còn kịp nữa, cửa không gian đã đóng lại.
“Cửu, bên kia nguy hiểm.” Cô gái này dừng lại tại chỗ, nói nốt câu đang dở.
Nhưng người cần nghe đã sớm biến mất.
Cuối cùng, cô gái này ngồi dưới đất, thở dài một hơi:
“Nàng không phải là Cửu, không hề giống, nhưng trên người nàng có khí tức của Chân Thần.
Thế nhưng nàng vẫn còn là một đứa trẻ đúng không?
Đi sang phía bên kia sẽ rất nguy hiểm.”
Ầm !!!
Cô gái này cảm nhận được thần điện đang lắc lư, nàng biết cái kia đã thức tỉnh.
Nguy hiểm đang đến, nhưng không đi quá xa.
Nơi này sẽ bị Nhược Thủy bao trùm, cuối cùng lại chìm vào yên lặng.
Cô gái ngẩng đầu nhìn trời, nhưng thứ nhìn thấy chỉ là một màu đen kịt, đã bao nhiêu năm, nàng thậm chí đã quên mất màu trời là màu gì.
Mà ngay lúc này, ở không gian phía trên xuất hiện một vòng xoáy, đây là tình huống đặc biệt do Nhược Thủy phun trào mang tới.
...
Sau khi vòng xoáy xuất hiện không bao lâu, Mộ Tuyết đã cảm nhận được nơi này.
‘Nguy rồi.’
Mộ Tuyết có chút ngoài ý muốn, bởi vì vòng xoáy kia là vòng xoáy không gian, lúc nàng cảm nhận được, nó đã khuếch tán đến phía dưới Thu Cảnh Cung.
Cũng chính là vị trí của bọn nàng.
Mà lúc vòng xoáy không gian ảnh hưởng đến phía trên, Lục Thủy cũng cảm giác được, không chỉ cảm giác được mà còn có thể nhìn thấy.
Hắn nhìn thấy khí tức xung quanh phun trào lên, trông hoàn toàn không bình thường chút nào.
Rất nhiều người đều nhìn thấy, nhưng không ai biết có chuyện gì đang xảy ra.
Lục Thủy không chút do dự, lập tức đứng lên.
“Chân Linh, mang Tiểu thư Mộ Tuyết rời khỏi nơi này.”
Chân Linh không rõ ràng lắm, nhưng xung quanh quả thực xuất hiện dị thường, nàng không dám trì hoãn chút thời gian nào, lập tức mang theo Mộ Tuyết và Đinh Lương định ngự kiếm rời đi.
“Lục Thiếu gia.” Mộ Tuyết vốn cũng muốn kéo cả Lục Thủy rời đi, nhưng lại do dự một chút, cuối cùng sửa lại lời, nói:
“Ngươi cẩn thận một chút.”
Rất nhiều người đều không rõ tình huống hiện tại, Lục Thủy nhanh chóng cho người đưa nàng đi như vậy, chính là lo lắng nàng sẽ gặp nguy hiểm.
Cho nên nàng không thể đi phản bác được.
“Mộ Tiểu thư yên tâm, ta bên này còn có Chân Võ, ta sẽ đưa Đông Phương Tra Tra đi.” Lục Thủy nói.
Đông Phương Tra Tra thật sự là không thể không quản không để ý, đương nhiên, Lục Thủy chỉ là làm dáng một chút, người chân chính bao bọc Đông Phương Tra Tra chính là Mộ Tuyết.
Sau đó, Chân Linh mang theo Mộ Tuyết ngự kiếm rời đi, Lục Thủy nhíu mày, nếu như hắn đoán không sai, thì Chân Linh chạy không thoát khỏi nơi này.
Mộ Tuyết cũng biết, chỉ là nàng không thể ngăn cản chuyện này xảy ra ở trước mặt mọi người.
Hoặc là nói chuyện này phát sinh quá nhanh.
Cũng như vậy, Lục Thủy bởi vì năng lực bị hạn chế, cho nên không thể biết rõ phía dưới có chuyện gì xảy ra.
Chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.
Hi vọng sẽ không nguy hiểm đến mức khiến Mộ Tuyết phải động thủ.
Hắn không thích Mộ Tuyết xuất thủ.
“Chân Võ, đưa Đông Phương Tra Tra các nàng đi.” Lục Thủy nói.
“Vâng.” Nói xong, Chân Võ lập tức định đi qua phía bên kia mang Đông Phương Trà Trà rời đi.
Chỉ là còn chưa kịp qua, lực lượng không gian trong nháy mắt đã dâng lên, vòng xoáy trực tiếp xuất hiện, mà không phải chỉ có một, mà là hai vòng xoáy.
Hai vòng xoáy này xuất hiện ngay trên mặt đất, toàn bộ hiện trường thi đấu đều bị vây quanh.
Tất cả mọi người ở đây đều khó mà động đậy được.
-----
Dịch: MB_Boss


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất