Chương 382: Đánh Giết Chân Thần
“Có lẽ có một cách, nhưng có điều có hơi khó khăn.” Nam Trưởng lão nói.
“Là gì?” Bắc Trưởng lão hỏi.
Nam Trưởng lão rất ít khi động thủ, loại chuyện như đánh nhau này bình thường đều là Bắc Trưởng lão làm.
Tố Nhiễm cũng nhìn Nam Trưởng lão, các đệ tử khác tự nhiên cũng hy vọng là có cách.
Các nàng mặc dù không yếu, nhưng cũng không mạnh.
Ở chỗ này càng lâu sẽ càng khó chịu.
“Phong ấn, phong ấn những con quái vật này lại là được rồi.
Nhưng phong ấn là một việc rất phiền phức, tiêu hao quá lớn đối với chúng ta mà nói cũng là chuyện trí mạng.” Nam Trưởng lão nói.
Tố Nhiễm suy tư một chút, sau đó dùng thuật phong ấn đơn giản, thử phong ấn một con lại.
Nàng phát hiện đúng thật là có thể phong ấn, hơn nữa sẽ không phải ở trong tình trạng càng đánh càng nhiều.
“Hình như có tác dụng, dùng cờ trận đi, làm phong ấn trận trên vải, mà gần chỗ này khả năng cũng còn những người khác nữa, chúng ta chỉ cần tìm được bọn họ là có thể liên thủ được, dù sao cũng không ai nguyện ý chết ở chỗ này cả.” Tỗ Nhiễm nói.
Nam Bắc Trưởng lão gật đầu, đây là biện pháp duy nhất, cho nên ngoài việc bày trận còn cần phải đi tìm người liên thủ nữa.
“Ta thử đi thăm dò xung quanh xem sao.” Nam Trưởng lão nói.
“Ta đi cùng ngươi, mang theo một vài người nữa giúp ngăn cản quái vật.” Bắc Trưởng lão nói.
“Vậy ta ở lại đây bày trận.” Tố Nhiễm nói.
Tu vi của Tố Nhiễm là cao nhất, trong việc bày trận có thể nói là nhanh nhất thoải mái nhất, hơn nữa còn tiết kiệm sức lực nhất.
Nhất là trong khi các nàng còn có khá nhiều linh thạch ở đây, gần như là có thể bảo toàn được sức lực.
Chỉ cần Tố Nhiễm giữ được sức lực, đối với các nàng mà nói chính là giữ lại được con át chủ bài.
...
Ở chỗ sâu nhất, một cô bé tóc bảy màu đang không ngừng tránh né cái gì đó.
“Thật là đáng ghét, cứ quấn lấy ta như vậy.”
“Hơn nữa còn một mực giới hạn không gian của ta.”
Ầm!!!
Một đòn tấn công cực lớn đánh úp về phía cô bé tóc bảy màu, cô bé tóc bảy màu đương nhiên đánh không lại, nàng chỉ có thể né tránh.
Nếu nàng không phải là Chân Thần, đang ở trong tình huống tương đối đặc biệt, thì khí tức tiêu cực ở nơi này căn bản là vô dụng với nàng.
Nàng đã sớm bị bắt.
Không đúng, là sớm đã dùng sức mạnh chạy trở về.
Chỉ cần chạy trở về thì sẽ không còn vấn đề gì, dù con quái vật này đuổi tới Thần Vực của nàng nàng cũng không sợ.
Nhưng bây giờ nàng thật sự không dám dùng, bởi vì hình như nàng đã gây chuyện lớn rồi.
Nếu như nàng dùng sức mạnh, khiến người kia tới đây bắt nàng, vậy nàng sẽ lại bị nhân loại ngu xuẩn kia nói là ngẩng đầu nhìn không thấy trời xanh, cúi đầu không trông thấy bãi cỏ, uy nghiêm Chân Thần của nàng sẽ lại bị chất vấn nghiêm trọng.
Không được.
Nhưng thân là Chân Thần làm sao có thể bỏ chạy mãi như vậy được?
Cô bé tóc bảy màu dừng lại, sau đó trên thân bắt đầu tỏa ra khí thế, nàng nhìn vào bóng đen ở hạch tâm của không gian này, mở miệng uy nghiêm nói:
“Nhân loại, ngươi là đang mạo phạm tới thần, ngươi có biết tội khinh nhờn Chân Thần sẽ bị xử lý như thế nào không?”
Khí thế này khiến bóng đen ở hạch tâm đột ngột dừng lại.
Bóng đen này nhìn tựa như một người, một nữ nhân.
Nàng nhìn cô bé tóc bảy màu, sau đó đầy oán hận nói:
“Chân Thần?
Đúng vậy, chính Chân Thần nhốt ta ở chỗ này, Chân Thần Độc Nhất đáng chết, ta phải giết ngươi.
Giết ngươi.”
Đối mặt với bóng người này, cô bé tóc bảy màu không sợ hãi chút nào, nàng nhìn đối phương, vẫn giữ dáng vẻ uy nghiêm nói:
“Nhân loại, ta có một kích có thể diệt thế, hủy hoạt vạn vật, ngươi dám tiếp sao?”
“Giết ngươi, giết ngươi.” Bóng người kia càng thêm hung hãn nói.
Công kích lại càng hiểm độc hơn.
Lần này, cô bé tóc bảy màu có chút luống cuống.
“Nhân loại, nhìn ngươi phách lối như vậy, vậy ta không so đo với ngươi nữa, ngươi cũng đừng so đo với ta.”
Xoạt, cô bé tóc bảy màu trực tiếp quay đầu chạy, thuận tiện còn giải thích một câu:
“Ta là Chân Thần Duy Nhất, không phải Chân Thần Độc Nhất.”
Thế nhưng bóng người trong bóng tối phía sau kia căn bản không để ý tới lời nói của cô bé tóc bảy màu, trực tiếp gia tăng công kích.
Cô bé tóc bảy màu chỉ có thể không ngừng tránh né, mặc dù nàng có thể khắc chế đối phương, nhưng chênh lệch vẫn quá lớn, nàng đánh không lại.
Nếu như chỉ có khí tức đặc biệt, thực lực không quá mạnh, nàng vẫn có thể đánh thắng được.
Ví dụ như huyết ảnh nàng nuốt nhầm lần trước.
Cái huyết ảnh kia rất đặc biệt, người gặp người sợ, nhưng nàng không sợ nha.
Nàng so với cái huyết ảnh kia còn đặc biệt hơn.
Cho nên khi ăn đối phương, bụng chỉ hơi khó chịu một chút.
Nếu là người bình thường, chắc chắn đã chết rồi.
Nhưng lần này khác, đối phương quá mạnh, nàng chỉ có thể không ngừng chạy trốn.
Chỉ là mới chạy trốn được một hồi, nàng liền cảm nhận được một cỗ khí tức kỳ quái.
“Khí tức thật là lợi hại, chắc là có thể khắc chế được hoàn toàn khí tức tiêu cực ở nơi này.”
Nàng cảm thấy khí tức này giống như ngọn lửa trong bóng tối.
Là ngọn lửa có thể thiêu đốt cả bóng tối.
“Tìm đến nàng đi, có lẽ nàng có thể đối phó được.”
“Nhưng thân là Chân Thần mà lại đi xin sự giúp đỡ của một nhân loại có phải là quá tổn hại uy nghiêm của một Chân Thần rồi không?”
“Không đúng, nhân loại phần lớn đều không nhìn thấy ta, nàng có lẽ cũng không nhìn thấy.”
“Nhưng nhỡ nàng không giải quyết được thì làm sao bây giờ?”
“Ừm ~ đó chính là thời điểm hiển uy của Chân Thần (triệu hoán Đại Trưởng lão), thần làm sao có thể mang cực khổ đến cho nhân loại được?”
Sau đó cô bé tóc bảy màu bắt đầu tránh né công kích, dẫn người đằng sau tiến về phía “ngọn lửa” kia.
Nàng có chút hi vọng ngọn sáng kia có thể thấy được nàng, nhưng nàng lại không hy vọng bị nhìn thấy.
Hi vọng bị thấy là do nàng khát vọng muốn được trò chuyện với người khác, còn hi vọng không bị thấy là bởi vì tình trạng bây giờ của nàng quả thực quá hao tổn uy nghiêm Chân Thần.
--- ---
Thu Cảnh Cung.
“Vẫn luôn không có tin tức gì, bất kể có tra như thế nào, đều không ra được bất kỳ một dấu vết gì.” Tiên tử Thiên Ngâm nói với Hương Dụ.
“Người của Đông Phương gia và người của Lục gia hẳn là sắp tới rồi, có lẽ bọn họ có biện pháp.” Hương Dụ nói.
Thiên Ngâm tự nhiên biết Đông Phương gia là thế lực nhà Trà Trà, về phần Lục gia, nàng cũng biết đó là thế lực nhà biểu đệ của Trà Trà.
Nàng còn biết vị tiền bối kia cũng đang ở bên trong.
Mặc dù có vị tiền bối kia ở đó, nhưng chẳng ai biết người ở bên trong đã đi đến chỗ nào, phải đối mặt với cái gì, cho nên không thể không lo lắng.
“Chư vị, chuyện này có rất nhiều điểm kỳ lạ, tuyệt đối không liên quan tới Thu Cảnh Cung chúng ta.” Thu Diệp Phong bị mấy người ép hỏi, chỉ có thể bất đắc dĩ giải thích.
-----
Dịch: MB_Boss