Chương 521: Báo Cáo
Lục Thủy nhìn Thượng Kiếm đạo nhân di chuyển Linh Lung Thảo, lúc ông ta đang xử lý rễ cây, Lục Thủy bỗng mở miệng nói:
“Buộc hai rễ lại với nhau đi, như vậy tương đối khỏe mạnh.”
Thượng Kiếm đạo nhân: “...”
Ông ta không thể nào hiểu nổi suy nghĩ của Lục Thủy, nhưng cái này cũng không phải vấn đề lớn gì, cho nên ông vẫn làm theo.
Toàn bộ quá trình đều được Thượng Kiếm đạo nhân xử lý rất nhẹ nhàng, rất ổn định, tuyệt đối không mang lại chút tổn thương nào cho Linh Lung Thảo.
Không bao lâu sau, Linh Lung Thảo đã được di chuyển tới nơi ở mới.
Thượng Kiếm đạo nhân nhìn Linh Lung Thảo và Tình Thiên Hoa, sợ đột nhiên có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Tuy là hiện tại không có việc gì, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra vấn đề lớn.
Bốp!
Lục Thủy vỗ tay một cái, sau đó phía trên Xích Kim Hoa có mưa phùn rơi xuống.
Bây giờ tất cả mọi thứ đều đã được xử lý tốt.
Nước cũng đã tưới, giờ chỉ có thể chờ đợi.
“Thiếu gia, còn cần làm cái gì không?” Hạ Sa ở một bên hỏi.
“Đem cỏ liên thành trước đó đi xử lý một chút, ngoài ra không còn gì cả.”
Lục Thủy cảm thấy hắn nên đi nhổ cỏ thôi, nếu không Tam Trưởng lão lại trách tội, gia tăng số lượng việc làm cho hắn.
“Thiếu gia đột nhiên muốn di chuyển những linh dược này tới đây là có dự định làm gì sao?” Thượng Kiếm đạo nhân hỏi.
Lục Thủy lắc đầu, mở miệng nói:
“Chỉ là muốn nhìn xem đổi loại cỏ thì liệu Xích Kim Hoa có thể coi bọn nó như cỏ liên thành được hay không mà thôi.”
Thượng Kiếm đạo nhân và Hạ Sa đều sững sờ.
Còn hoang đường hơn so với dự đoán của bọn họ.
Nhưng hai người cũng không hề nói cái gì, chẳng qua chỉ cảm thấy có chút đáng tiếc.
Tiếc Linh Lung Thảo, tiếc Tình Thiên Hoa, tiếc Xích Kim Hoa.
Sau đó hai người liền đi bận rộn việc của riêng mình, đương nhiên, thi thoảng vẫn sẽ để ý đến Linh Lung Thảo bên này một chút, nhìn xem trạng thái của Xích Kim Hoa bọn chúng thế nào.
Lục Thủy cũng luôn chú ý tới chúng, nhưng hắn biết, muốn xuất hiện tình huống lớn thì ít nhất cũng phải chờ tới chạng vạng tối, khi đó mới có thể xác nhận được suy nghĩ của hắn có đúng hay không.
Khi đó hắn đại khái đã trở về, cho nên chỉ có thể đợi hôm nào lại đến để xác nhận.
Lục Thủy đi một vòng quanh vườn linh dược, chỉ cần nhìn thấy cỏ dại, hắn sẽ lập tức nhổ đi.
Trên thực tế cũng không có nhiều cỏ dại, vợ chồng Thượng Kiếm đạo nhân cũng nhổ cỏ.
Lục Thủy bận rộn đến gần bữa cơm tối mới định rời đi.
“Cần trở về rồi.” Nhổ cỏ giống như chăn trâu, một việc làm bình thường.
Cũng không phải đi hối lỗi ở Phong Sương Hà.
Trước lúc trở về, Lục Thủy nhìn thoáng qua Xích Kim Hoa một cái, lúc này, tình trạng của Tình Thiên Hoa và Linh Lung Thảo đều rất bình thường.
‘Trước mắt không có vấn đề gì, cũng không biết một hai giờ tiếp theo có xảy ra vấn đề gì hay không.’ Lục Thủy nói trong lòng.
Nhưng dù có xảy ra vấn đề, hắn cũng không có cách nào cứu.
Cho nên ở lại cũng vô dụng.
Còn không bằng đi thẳng về.
Lục Thủy rời khỏi vườn linh dược, định trở về đọc sách, phác họa Thiên Địa Trận Văn, khả năng lớn là ngày mai vẫn còn phải tới.
Đến lúc đó liền biết kết quả.
...
Thượng Kiếm đạo nhân và Hạ Sa đưa mắt nhìn Lục Thủy rời đi.
Chờ đến khi Lục Thủy rời đi xong, hai người liền đi thẳng tới chỗ Linh Lung Thảo bên này.
Bọn họ phát hiện Linh Lung Thảo lúc này giống như đã héo rũ, nằm rạp trên mặt đất.
Gió vốn luôn quấn quanh Tình Thiên Hoa lúc này đều đã biến mất, mặc dù không nằm rạp xuống đất như Linh Lung Thảo, nhưng trạng thái của nó cũng không tốt gì.
Ngược lại, Xích Kim Hoa lại rất có tinh thần.
“Cái này?” Hạ Sa có chút khó chịu.
Bọn họ vẫn luôn chăm sóc Linh Lung Thảo cẩn thận, vẫn luôn mong mỏi, thế nhưng, giờ đây hy vọng đã tan vỡ.
Hai người cứ đứng vậy nhìn Linh Lung Thảo và Tình Thiên Hoa khô héo từng chút một.
“Đi tìm Nhị Trưởng lão đi.” Do dự hồi lâu, Thượng Kiếm đạo nhân mới mở miệng nói.
Bây giờ Lục Thủy đã náo xong, hẳn là nên để lại như cũ rồi?
Hạ Sa gật đầu nói:
“Chúng ta cùng đi.”
...
Nhị Trưởng lão lúc này vẫn còn đang xử lý linh dược, việc Lục Thủy rời đi nàng đương nhiên có biết.
Về phần Lục Thủy làm cái gì, nàng không có ý định đi xem bây giờ.
Chờ xử lý tốt vật trong tay xong, lại đi xem hắn đang làm chuyện hoang đường gì sau.
Lãng phí đồ, đương nhiên sẽ phải chịu trừng phạt.
Tam Trưởng lão sẽ không quản những mặt khác, những chuyện lớn nhỏ của Lục gia đều là do Tộc trưởng hiện tại quản, thân là Trưởng lão nhỏ nhất, hắn chủ yếu là quản Lục Thủy.
Trước khi Nhị Trưởng lão cũng từng giống như Tam Trưởng lão, quản qua Thiếu gia Lục gia.
Đại Trưởng lão cũng từng quản qua, giống như Nhị Trưởng lão.
Khi đó, bọn họ đều là Trưởng lão nhỏ nhất.
Lục gia chưa bao giờ xuất hiện vị Trưởng lão thứ tư.
Thật ra cũng rất hiếm khi có đồng thời ba vị Trưởng lão, chẳng qua là mạng của Đại Trưởng lão hiện tại tương đối cứng rắn, cho nên mới có thể giữa được cả ba vị Trưởng lão trong thời gian dài.
Nhị Trưởng lão tự biết mình không thể sống lâu hơn Đại Trưởng lão, cho nên từ xưa tới nay chưa từng cho là mình có thể trở thành Đại Trưởng lão.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Đại Trưởng lão ngoài ý muốn bảo nàng đi đến đáy Phong Sương Hà.
Không bao lâu sau, Nhị Trưởng lão có cảm giác có người tới chỗ nàng.
Nhưng nàng cũng không có ngẩng đầu xem xét, mà tiếp tục xử lý linh dược của nàng.
“Nhị Trưởng lão.” Thượng Kiếm đạo nhân và Hạ Sa đứng cách chỗ Nhị Trưởng lão không xa, thấp giọng cung kính nói.
“Nói đi.” Nhị Trưởng lão vẫn đang xử lý linh dược, cất giọng nói.
Tốc độ của nàng cũng không vì có người đến mà bị ảnh hưởng.
Xử lý linh dược không phải việc khó gì, đối với nàng mà nói, chỉ là việc làm thường ngày để giết thời gian.
Từ trên xuống dưới Lục gia, đại khái chỉ có Đông Phương Lê Âm cần nàng để ý đến thân thể, mặt khác cũng không có chuyện gì để làm.
À, giờ thì có thêm một Mộ Tuyết.
Lại là một căn bệnh khó chữa khác.
Ngoại trừ cái đó ra, nếu bên ngoài không xuất hiện việc lớn gì, thì nàng sẽ rất ít để ý tới.
“Thiếu gia đã rời khỏi vườn linh dược, hẳn là đã trở về rồi.” Thượng Kiếm đạo nhân mở miệng nói.
Ông ta không dám có chút bất kính nào.
Thực lực của Nhị Trưởng lão cũng không phải thứ bọn họ có thể so sánh được.
“Nó làm cái gì?” Nhị Trưởng lão hỏi.
Nàng thật sự không biết rốt cuộc Lục Thủy muốn náo cái gì.
Nhưng nghe hắn nói, nhìn thế nào cũng chỉ là nghịch nghịch một chút.
“Thiếu gia cho nhổ bỏ cỏ liên thành của Xích Kim Hoa, đổi thành hai gốc linh dược làm cỏ liên thành mới.” Lần này, là Hạ Sa nói.
“Hắn dùng loại linh dược gì?” Nhị Trưởng lão cũng biết chuyện này, nhưng nàng tưởng rằng Lục Thủy sẽ tự mình động thủ.
Đặc biệt cho hắn khả năng miễn dịch với độc tố.
Không nghĩ tới hai người này lại làm giúp toàn bộ quá trình.
Đối với Lục Thủy mà nói, hẳn là bớt đi một chút vui thú.
-----
Dịch: MB