Chương 526: Sau Khi Tốt Nghiệp Đại Học Nên Làm Gì 1
“Ừm.” Đông Phương Trà Trà nghiêm túc gật đầu.
Có vẻ giống như chị dâu nàng vậy, nhìn không mạnh bằng nàng.
Đánh nhau liền, liền… Chết máy. Không tưởng tượng ra được.
Còn có biểu đệ Lục Thủy, rõ ràng yếu hơn nàng nhiều như vậy, nhưng lần nào cũng đánh lén được nàng, làm hại nàng lúc nào cũng bị đánh.
Cho nên Đông Phương Trà Trà cảm thấy Hương Dụ nói rất có lý.
Hương Dụ nói rất đúng.
Đúng lúc này, một đạo kiếm quang lóe lên.
Kiếm ý cường đại từ trời cao hạ xuống, giống như muốn chém sạch toàn bộ trở ngại.
Cảm nhận được kiếm ý này, chân mày Hương Dụ lập tức cau lại, lại tới một người, người này không giống với người trước đó.
‘Tu vi khoảng 3.7, không khác lắm so với ta, nhưng không biết vì sao lại có cảm giác mình hoàn toàn không phải là đối thủ của đối phương.’ Hương Dụ giật mình trong lòng.
Kiếm ý thật cường đại.
Nàng che chở cho Đông Phương Trà Trà đằng sau, bắt đầu lùi lại, nếu như người này xuất thủ với các nàng, nàng chỉ có thể để Trà Trà Tiểu thư trốn đi trước.
“Nơi này còn có hai người.” Đột nhiên, một âm thanh vang lên từ bên cạnh.
Đông Phương Trà Trà và Hương Dụ lập tức quay đầu lại nhìn.
Có hai người tới, một nam một nữ.
Nữ là nhị giai, trong tay cầm trường đao, nam là tam giai, hai tay không có gì.
“Không cần khẩn trương, chúng ta chỉ đến để xử lý chút xung đột nhỏ.” Sơ Vũ nói.
Đúng vậy, người tới chính là Sơ Vũ và Kiếm Lạc.
Mà người ra tay ngăn cản xung đột, đương nhiên là người mạnh nhất, Kiếm Khởi.
Nhiều người, gần bên này liền có chút loạn.
Bên trong Kiếm Nhất Phong, ngược lại không có ai dám làm loạn.
Xác định thân phận của bọn Kiếm Lạc xong, Hương Dụ liền nhẹ nhàng thở ra, sau đó yên lặng đứng một bên.
“Các ngươi đều là người của Kiếm Nhất Phong?” Đông Phương Trà Trà hiếu kỳ hỏi một câu.
Đương nhiên, nàng vẫn sẽ duy trì cảnh giác.
Đây là Hương Dụ dạy.
Bây giờ nàng vẫn phải nghe lời.
“Nàng là, còn ta không phải.
Ta là người của Bách Hoa Cốc, đây là Kiếm Lạc của Kiếm Nhất Phong.” Sơ Vũ đơn giản giới thiệu một câu.
“Đông Phương Trà Trà?” Kiếm Lạc nhìn Đông Phương Trà Trà, mở miệng hỏi.
“Ngươi biết ta?” Đông Phương Trà Trà có chút ngoài ý muốn.
Trên thực tế, nàng có biết Kiếm Lạc, Kiếm Lạc thế nhưng là thiên chi kiêu nữ nổi danh, rất nhiều người đều hâm mộ nàng ta, ngoài ra còn có Đạo Tông Vũ Niết kia.
Loại danh nhân như này lại biết mình, Đông Phương Trà Trà cảm thấy mình có thể nói lại chuyện này với Hiểu Hiểu muội muội.
Kiếm Lạc gật đầu, thật ra lúc Đông Phương Trà Trà ở Thiên Trì Hà đã làm ra náo động lớn.
Nàng đương nhiên là biết.
Nhưng nàng cảm thấy mình vẫn mạnh hơn Đông Phương Trà Trà một chút, ở tất cả các phương diện đều mạnh hơn một chút, sau đó, Kiếm Lạc đột nhiên liếc mắt nhìn vào trước ngực Đông Phương Trà Trà.
Cái này thì Trà Trà mạnh hơn nhiều.
Đương nhiên, ở tu chân giới vẫn là dùng tu vi để nói chuyện.
Tu vi của nàng cũng mạnh hơn Đông Phương Trà Trà rất nhiều, nhất là gần đây, tốc độ tăng nhanh vô cùng.
Sau đó, Kiếm Lạc thử nhìn tu vi của Đông Phương Trà Trà.
Vừa xem liền ngây cả người.
‘Tam, tam giai?’ Kiếm Lạc có chút khó có thể tin.
Lập tức mở miệng nói:
“Ngươi tam giai rồi?”
Nghe thấy Kiếm Lạc nói, Sơ Vũ cũng mới chú ý tới việc Đông Phương Trà Trà thế mà đã tam giai.
Nhưng mà tam giai thì cũng có cái gì kỳ quái đâu?
Hắn mặc dù tương đối trạch, nhưng gần đây ở chung với bọn Kiếm Khởi Kiếm Lạc tương đối thường xuyên, đương nhiên cũng sẽ nghe được một chút về một vài thiên chi kiêu tử tương đối kinh người.
Thế nhưng trong những người này không hề có người nào tên Đông Phương Trà Trà.
Đông Phương Trà Trà gật đầu:
“Tam giai rất lâu rồi.”
Hương Dụ ở bên cạnh nhíu mày, không nghĩ tới vừa đến đã gặp được người biết Tiểu thư của nàng.
Dưới tình huống bình thường, chỉ cần không ai biết tuổi của Trà Trà Tiểu thư, thì tu vi tam giai cũng không có cái gì.
Nhưng mà vấn đề hẳn là cũng không lớn.
Trà Trà Tiểu thư quả thật là xưa đâu bằng nay.
Nhưng nàng thật sự không rõ vì sao Trà Trà Tiểu thư lúc nào cũng bị Lục Thiếu gia đánh.
Nghe thấy lời Đông Phương Trà Trà nói, Kiếm Lạc trầm mặc.
Nếu như nàng nhớ không lầm, Đông Phương Trà Trà hẳn là mới khoảng 18 tuổi?
Không khác lắm so với nàng.
Mới từng này tuổi đã lên tam giai, Đạo Tông Vũ Niết cũng chưa đến mức như vậy.
Toàn bộ tu chân giới, người mạnh nhất cùng tuổi, hẳn là vị này.
‘Hóa ra trong lúc không để ý, vị trí thiên kiêu đã sớm đổi chủ rồi.’ Kiếm Lạc hơi xúc động nghĩ.
Đương nhiên, nàng chỉ là cảm khái một chút, ừm, còn có chút chấn kinh.
Sơ Vũ không để ý chút nào đến chuyện tu vi, hắn nhìn Đông Phương Trà Trà với con mắt hiếu kỳ, nói:
“Con mắt của người có phải là có ẩn giấu sức mạnh cường đại hay không?”
“Làm sao ngươi biết?” Đông Phương Trà Trà có chút bất ngờ.
Ngay cả Hương Dụ bên cạnh cũng bất ngờ.
Nàng có chút khẩn trương.
Chuyện tu vi bị biết thì không có gì, nhưng con mắt của Tiểu thư một khi bị nhận ra, vậy sẽ nguy hiểm.
Nàng biết, con mắt kia của Trà Trà Tiểu thư là bảo vật khó có được trên cả thế gian này.
Đủ để khiến cho những nhân vật lớn phải mơ ước.
Sơ Vũ thử phán đoán:
“Con mắt của ngươi màu gì?
Màu lam hay màu vàng?
Ta đoán hẳn là màu vàng.”
“Làm sao ngươi biết?” Đông Phương Trà Trà lại kinh ngạc.
“Trà Trà Tiểu thư.” Hương Dụ lập tức gọi một tiếng.
Cái này rất nguy hiểm.
Nhưng nàng cũng không hiểu người trước mắt này làm thế nào mà có thể biết được màu mắt của Tiểu thư.
Nghe thấy lời Đông Phương Trà Trà nói, Sơ Vũ lập tức nói ra suy đoán:
“Tà Vương Chân Nhãn, đúng không?”
“A? Một biểu đệ của ta cũng nói là như vậy.” Đông Phương Trà Trà hơi sửng sốt.
Hương Dụ trực tiếp bó tay rồi.
Nàng thật ra đã đặc biệt đi tra qua về con mắt này.
Cuối cùng chỉ có thể nói, Lục Thiếu gia chính là đang nói đùa. Nói cách khác, người này thật ra làm cảm thấy Trà Trà Tiểu thư nhà nàng chính là thiếu nữ chuunibyou nên mới nói vậy?
Thua thiệt nàng khẩn trương cả nửa ngày.
Nhưng nàng cũng không dám buông lỏng cảnh giác.
“Đây là con mắt gì?” Kiếm Lạc hiếu kỳ hỏi.
“Lát nữa ta sẽ phổ cập khoa học cho ngươi.” Nói xong, Sơ Vũ lại tò mò hỏi.
“Biểu đệ của ngươi là ai? Có thể giới thiệu cho ta biết một chút hay không?
Ta cảm thấy ta và hắn khẳng định có tiếng nói chung.”
“Đừng đến lúc đó gặp phải yêu nghiệt, đầu cũng không ngẩng lên nổi, mất mặt xấu hổ.” Kiếm Lạc ở bên cạnh khinh thường nói.
Sơ Vũ đối với lời nói của Kiếm Lạc, đã trở thành miễn dịch.
Có loại phụ nữ nào hắn chưa từng gặp qua?
Nhưng hắn cảm thấy thiên phú của hắn còn có thể, trước mắt chính là thuộc nhóm người lợi hại nhất trong số người cùng thế hệ ở Bách Hoa Cốc.
-----
Dịch: MB