Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 570: Đại Trưởng Lão Và Kiếm Nhất Gặp Mặt 4

Chương 570: Đại Trưởng Lão Và Kiếm Nhất Gặp Mặt 4


Chân Thần ngã xuống, thời đại mới bắt đầu.
Đạo tông không có hắn đó là một điểm yếu chí mạng, nhưng hắn cũng có để lại “hậu thủ”, xem ra nó đã phát huy được tác dụng của mình.
Kiếm Nhất thu hồi ánh mắt, bắt đầu xem xét bốn phía:
"Để ta nhìn xem, Tu Chân giới trong thời đại này, có cường giả tối cao nào không?
. . .
Phía sau núi của Lục gia.
Trong hồ nước đột nhiên thổi lên một trận gió.
Sau đó từ từ truyền ra thanh âm rất ôn hòa:
"Kiếm ý?
Là Kiếm Đạo vô thượng.
Không phải, cái này đặc biệt hơn so với Kiếm Đạo vô thượng.
Là Kiếm ý vẫn còn sống."
Lúc này, một ánh mắt rơi vào phía sau núi của Lục gia, khi ánh mắt kia nhìn tới thì trong nháy mắt Đại trưởng lão cũng nhìn thấy đối phương.
Khoảnh khắc này, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Một cái Viễn Cổ Kiếm Đạo vô thượng , một cái Đương Đại Kiếm Đạo vô thượng .
Hai người mạnh nhất trong Kiếm đạo, vào giờ khắc này giống như xuyên thấu qua vô tận năm tháng, thấy được lẫn nhau.
"Đạo tông Kiếm Nhất?" giọng nói của Đại trưởng lão truyền ra ngoài.
Thanh âm của hắn vẫn như cũ vẫn duy trì sự ôn hòa.
"Đương đại lại có Kiếm tu đạt tới cấp bậc này sao?" giọng nói của Kiếm Nhất vô cùng ngạc nhiên.
Sau khi nghe được thanh âm của Kiếm Nhất, có một trận gió nổi lên ở bên trên hồ nước.
Sau đó trận gió này thổi tới vị trí của Kiếm Nhất .
Kiếm Nhất cảm thấy có một trận gió, hắn cũng nhìn đến phía trước giống như có một người đàn ông đang đứng.
"Vãn bối Lục Vô Vi." Giọng nói của Đại trưởng lão thong thả truyền ra.
"Ngươi đang ở Mê Vụ Chi Đô?" Kiếm Nhất mở miệng hỏi.
"Đúng vậy." Đại trưởng lão gật đầu.
Khi nhìn đến Kiếm Nhất, Đại trưởng lão nháy mắt hiểu ra một sự kiện.
Kiếm Nhất là người đã khai sáng nên Kiếm Đạo.
Con đường này, có thể là do Kiếm Nhất tạo ra.
Tiền bối ở đẳng cấp này, tự nhiên đáng giá hắn kính nể.
Nếu có thể, hắn muốn cùng với Kiếm Nhất phân cao thấp.
Đáng tiếc, đối phương gần tiêu tán.
"Không thể thắng ta cho nên cảm thấy có chút tiếc nuối?" Kiếm Nhất mở miệng cười:
"Dù sao ngươi vĩnh viễn không thể thắng được một người đã chết."
Đại trưởng lão không nói gì, hắn đứng ở nơi đó, giống như đang tiễn Kiếm Nhất đoạn đường cuối cùng.
Kiếm Nhất cũng không quan tâm, mà là tò mò hỏi một câu:
"Ngươi cũng họ Lục, và là một Kiếm tu.
Gia tộc của ngươi có một hậu bối rất giỏi đúng không?"
Đại trưởng lão trầm mặc một lát, cuối cùng gật đầu:
"Đúng."
Kiếm Nhất nhìn nhìn Lục Vô Vi, lại cúi đầu nhìn nhìn Đại Đạo Mê Cung, sau đó cười nói:
"Thì ra là thế, thật sự là một chuyện đáng để vui mừng"
Sau đó Kiếm Nhất không có chú ý Lục Vô Vi, dù sao đối phương không cần hắn chỉ dạy.
Đương đại có thể gặp được Kiếm tu đạt tới cấp bậc như này, với hắn mà nói cũng là một chuyện may mắn rồi.
Đáng tiếc, toàn bộ thời kỳ.
Chỉ có một người đạt tới cấp bậc này.
Suy ra, giới Kiếm tu của bọn họ cuối cùng cũng có thể thống lĩnh một thời đại.
Đáng tự hào.
Cuối cùng Kiếm Nhất đưa ánh mắt rơi vào vị trí Không Minh hải vực.
Hắn thật muốn nhìn một chút chỗ này, đang là tình huống gì.
Mà theo ánh mắt của Kiếm Nhất liếc qua, Không Minh hải vực đang bình tĩnh không lay động, bất chợt xuất hiện những dao động.
Một luồng khí ở trong biển sâu truyền ra.
...
Không Minh Hải Vực, Cô Ảnh Lão Nhân có chút hoảng sợ nhìn về phía đáy biển sâu thẳm.
Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, cái người vẫn luôn ngủ say ở nơi sâu thẳm kia vậy mà đang giãy giụa tỉnh lại, và đang đùng đùng nổi giận.
Toàn bộ biển cả đều bởi vì sự phẫn nộ của hắn mà sôi trào lên.
"Đã xảy ra chuyện gì? Sao bỗng nhiên lại trở nên như thế?"
Cô Ảnh Lão Nhân không có nghĩ nhiều, mà thử dùng lực lượng để bình ổn Không Minh Hải Vực.
Nhưng hắn vừa mới làm như vậy, thì cảm nhận được có một nhân vật đáng sợ nào đó đang nhìn chòng chọc vào mình.
Chỉ một ánh mắt cũng đủ làm cho toàn thân Cô Ảnh Lão Nhân muốn phát run, không dám động đậy.
Cảm giác bị cái gì đó vô cùng kinh khủng theo dõi, làm cho trên trán của Cô Ảnh Lão Nhân toát mồ hôi lạnh.
Bất cứ lúc nào cũng có thể làm cho hắn rơi vào vô tận sợ hãi và điên cuồng.
Cô Ảnh Lão Nhân thấp thỏm lo âu nhưng không tìm được biện pháp gì.
Những khác thường ở Không Minh Hải Vực đã thu hút sự chú ý của Hải Yêu.
Trong cung điện dưới đáy biển, một người con gái có dung mạo xinh đẹp từ từ tỉnh lại sau giấc ngủ say.
Nàng ngồi dậy, nhìn thấy Không Minh Hải Vực đang sôi trào, trong lòng thở dài:
"Thế giới này càng ngày càng rối loạn, Chân Thần không còn, chúng ta chỉ có thể trốn ở chỗ này không đi ra."
"Nhưng đến tình trạng này mà vẫn không thể tránh khỏi tai họa."
"Không có cách nào khác, ta chỉ là một Hải Yêu nho nhỏ, không thể xen vào quá nhiều chuyện."
Nghĩ như vậy, Hải Yêu Nữ Vương lại một lần nữa nằm xuống, sau đó nhắm mắt lại ngủ.
Nàng sẽ không tỉnh giấc nữa.
Thế giới bên ngoài dù có ầm ỹ mấy, cũng không thể đánh thức được người đang giả bộ ngủ như nàng.
Nếu có người đối với nàng động võ thì khác.
. . .
"Ha, Lục thật sự không có làm ta thất vọng." Kiếm Nhất nhìn về phía Không Minh Hải Vực, cười đắc ý.
Hắn tự nhiên thấy được Không Minh Hải Vực có điều bất thường, cũng cảm nhận được sự tức giận của đối phương.
"Đừng cố giãy giụa, ngươi bây giờ có thể làm gì được ta? Ta đã chết rồi, đối với một người chết thì ngươi có thể làm gì được?"
"Nhưng như vậy rất tốt, muốn giết chết ta lại không thể giết được."
"Ngươi chỉ có thể nhìn ta tiêu tán, mà không thể làm gì được ta."
Lúc này Không Minh Hải Vực sóng to ngập trời, từ bên trong bộc phát ra vô tận phẫn nộ .
Sau đó một nguồn sức mạnh đang thử đột phá Không Minh Hải Vực, hắn muốn xé Kiếm Nhất.
Có một lực lượng không thể xác định đang tập hợp, một tia khí tức không thể xác định đang thử đột phá.
Toàn bộ hải vực đang ngưng tụ lực lượng cho cho một lần dâng trào lên.
Cuối cùng ở trên không trung ngưng tụ thành một chỉ lực, rồi đột phá Không Minh Hải Vực, xông về phía chân trời. Lực lượng mạnh mẽ này tu sĩ bình thường không thể nào đối mặt
Một đòn đánh này giống như vắt kiệt toàn bộ sức lực của đối phương.
Ầm! ! !
Đòn đánh đáng sợ này lao thẳng về phía Kiếm Nhất.
"Đi chết đi."
m thanh vô hình từ trong Không Minh Hải Vực truyền ra.
Kiếm Nhất nhìn thấy đối phương công kích, gương mặt vẫn bình tĩnh.
Đại trưởng lão nhìn công kích phát ra từ phía Không Minh Hải Vực, sau đó chậm rãi cầm kiếm giơ lên.
Tiếp đó chém xuống một kiếm.
Kiếm quang bộc phát xuyên thấu không gian, trực tiếp chém vào lực lượng ở phía trên Không Minh hải vực.
Không có tiếng nổ mạnh, không có bất kỳ chấn động nào.
-----
Dịch: MB


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất