Chương 590: Xem Bói Chỉ Cần Nói Hưu Nói Vượn Một Chút Là Tốt Rồi 3
"Biểu tẩu, bên này, bên này." Trong khi Thiên Cơ Lâu Vũ đang cầu khẩn đối phương không cần tới, thì Đông Phương Trà Trà lên tiếng.
Giờ khắc này Thiên Cơ Lâu Vũ hối hận.
Biết vậy chẳng làm.
Hắn không nên tìm người thiếu nữ này.
Khó trách a, khó trách gặp phải quẻ bói của Thời Đại Sủng Nhi.
Bên người nàng có hai người có thể thay thế toàn bộ thời đại.
Đây là lòng tham của hắn đưa tới mầm tai vạ, hắn rất cẩn thận rồi, cuối cùng lại từ trên người của Thời Đại Sủng Nhi, trêu chọc phải người không nên chọc.
Lục Thủy và Mộ Tuyết đã đi tới, khoảnh khắc thấy được thầy tướng số,
bọn họ đều có chút ngạc nhiên.
"Thiên Cơ Lâu Vũ?"
"Thiên Cơ Lâu Vũ?"
Mộ Tuyết là có chút ấn tượng đối với Thiên Cơ Lâu Vũ, kiếp trước bọn họ còn đặc biệt đến hỏi đối phương một vài vấn đề.
Đáng tiếc đối phương nhìn đến Lục Thủy thì trực tiếp sụp đổ.
Mệnh lý của Lục Thủy sớm vượt qua đối phương thừa nhận phạm trù, cho dù chỉ là nhìn thoáng qua.
Khi đó Lục Thủy còn nói là do nàng quá hung dữ.
Nàng một cái Sát Lục lĩnh vực, rõ ràng cũng rất phổ thông.
Lục Thủy hết sức bất ngờ, tìm nửa ngày không tìm được Thiên Cơ Lâu Vũ, cứ như vậy bị hắn vô tình gặp được.
Lại là trong thân phận của một người khác.
Hắn thật sự có một vài vấn đề muốn hỏi đối phương, nếu như đối phương phải động chạm đến mệnh lý của Mộ Tuyết vậy thì không cần hỏi.
Đã bị Mộ Tuyết phát hiện một lần, lại thêm một lần sẽ làm cho Mộ Tuyết có phòng bị.
Sau đó Mộ Tuyết và Lục Thủy đi tới trước sạp.
Đông Phương Trà Trà lập tức đứng lên, nhường chỗ cho Mộ Tuyết ngồi xuống.
" Tiền bối xem tướng số này nói, hắn có thể xem nhân duyên, các ngươi có muốn xem một lần không?" Đông Phương Trà Trà lập tức hỏi.
Lúc này sắc mặt của Thiên Cơ Lâu Vũ vô cùng xấu xí, tuy rằng cố gắng tỏ ra bình thường, nhưng mà ánh mắt của hắn đã sớm mất đi màu sắc trước đó.
Thạch quy không thể nào hiểu được, rốt cuộc thì hai người kia có điểm gì đáng sợ?
Một bên, đạo nhân cũng tò mò, cảm giác vị tiền bối này dường như mất đi trạng thái.
"Tiền bối, tiền quẻ tính như thế nào?" Mộ Tuyết mở miệng hỏi.
Nàng thật sự không có lộ ra chút khí tức gì, còn Lục Thủy vẫn chưa trưởng thành.
Vì sao Thiên Cơ Lâu Vũ làm như là gặp ma vậy?
Đây chính là cái giá phải trả khi ánh mắt có thể nhìn thấu tương lai?
Nếu thật sự có thể nhìn đến tương lai xa xôi như vậy, Thiên Cơ Lâu Vũ chắc là bị Lục Thủy hù dọa.
Dù sao khi nàng và Lục Thủy đi ra ngoài, nàng đều là bộ dạng người vợ hiền.
Lục Thủy nói cái gì, nàng nghe cái gì.
Đương nhiên, lúc không có người, Lục Thủy dám trêu nàng, nàng vẫn sẽ nổi giận.
"Không chính xác không lấy tiền." Thiên Cơ Lâu Vũ ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Thu đồ đệ?
Cả đời này hắn cũng không thu tiểu cô nương kia làm đồ đệ.
Muốn thu chính là ngại mạng của mình quá lớn.
"Hai vị muốn xem cái gì?" Thiên Cơ Lâu Vũ cảm thấy tử vong đang hướng hắn vẫy tay.
Bản thân còn phải mua vé trước.
Mộ Tuyết quay đầu nhìn Lục Thủy đang đứng bên cạnh, giống như đang hỏi là muốn xem cái gì.
"Xem thử hai người bọn họ sang năm thành hôn xong, thì bao lâu sẽ có con." Đông Phương Trà Trà lập tức nói.
Nàng cảm thấy biểu tẩu sẽ xấu hổ, muốn biết nhưng ngại ngùng hỏi ra.
Hương Dụ nói vậy.
"Trà trà vậy mới tốt chứ." Mộ Tuyết ở trong lòng khen ngợi Đông Phương Trà Trà.
Lục Thủy cảm thấy người biểu muội này cũng có điểm dùng được.
Vấn đề này hắn không có cách nào nói ra khỏi miệng, Mộ Tuyết cũng không nói nên lời.
May mắn Đông Phương Tra Tra lên tiếng.
Sau đó hai người nhìn về phía Thiên Cơ Lâu Vũ, bọn họ không có phản đối.
Nếu không có phản đối, thì phải là cam chịu.
Mà sau lưng của Thiên Cơ Lâu Vũ sớm bị mồ hôi ướt nhẹp.
Hắn vừa mới thử trợn mắt một cái, đi nhìn thử đáp án của vấn đề này.
Sau đó hắn lại có cảm giác mình sẽ ngay tại chỗ nổ tung.
Hai người kia rốt cuộc có bao nhiêu khủng bố a?
Thật ra Lục Thủy và Mộ Tuyết đều rất chú ý khống chế mệnh lý của bản thân, người bình thường không thể nào tính được.
Cố gắng thế nào đều không được.
Nhưng mà Thiên Cơ Lâu Vũ không phải người bình thường.
Hắn hiểu rất rõ về Đạo này, dù cho bọn người Lục Thủy có ẩn giấu thì hắn vẫn có thể nhìn thấy sự khủng bố này như thường.
Đây chính là cái giá để trở nên mạnh mẽ.
Rất nhanh Thiên Cơ Lâu Vũ nghiêm mặt nói:
"Lão phu ngày xem sao trời, quan sát phong vân chi thế, vì hai vị tìm ra quẻ tượng thích hợp.
Nhật nguyệt đồng thiên, tinh diệu song sinh, phong vân tề tụ.
Là tiên thiên chi quẻ.
Hai vị là trời đất tạo nên một đôi, khi thành hôn trời đất cùng chúc mừng, vạn vật sinh linh vì hai vị dâng lên lời chúc phúc, sau một thời gian tất nhiên được đến quý tử.
Trai gái đủ đầy."
Thiên cơ lâu vũ liên tục không ngừng mà nói ra kết luận
Trợn tròn mắt nói dối.
Lục Thủy và Mộ Tuyết đều có cảm giác này.
Bọn họ có thể cảm giác được, mệnh lý không có bị động chạm đến.
Một động chạm thật nhỏ cũng không có.
Một số người có một số việc, tương đối mà nói đều sẽ nhiều hoặc ít động chạm đến mệnh lý của người khác.
Đương nhiên bọn họ cũng là như vậy, chỉ là không có đi để ý tới.
Ví dụ như khi có ai đó đề cập đến bọn họ, thì có thể nghe được, hoặc là không cần nghe.
Trùng hợp là đối phương đang ăn nói bậy bạ.
Nhưng thật là dễ nghe.
Bọn họ đồng ý nghe.
Lục Thủy thật hy vọng Thiên Cơ Lâu Vũ có thể xem xét một lần, bọn hắn lúc này cũng không mạnh, sẽ không có khó khăn gì mới phải.
"Không phải xem bói thì cần thẻ xăm, vung tiền đồng sao?" Đông Phương Trà Trà tò mò hỏi một câu.
Thiên Cơ Lâu Vũ gượng gạo cử động cái cổ, sau đó nhìn hướng Đông Phương Trà Trà.
Nghiệp chướng a.
Đông Phương Trà Trà lập tức lui về phía sau một bước nhỏ, trốn ở sau lưng Hương Dụ.
Có phải nàng đã nói sai gì đó làm cho người ta thêm phiền toái?
Mộ Tuyết nhẹ giọng nói:
"Vậy ta cũng rút một thẻ xăm?"
Thiên Cơ Lâu Vũ nào dám cự tuyệt, lập tức đem thẻ trúc đưa tới.
Mộ Tuyết nhìn nhìn thẻ trúc sau đó nói với Lục Thủy:
"Lục thiếu gia rút một cây?"
Lục Thủy đương nhiên không có từ chối, hắn cảm thấy rút một cái thẻ trúc thật sự có thể đụng chạm một chút mệnh lý.
Hoặc nhiều hoặc ít có thể tính ra chút gì đó.
Thiên Cơ Lâu Vũ quan sát hai người rút thăm, lúc này hắn cảm giác cái mũi nóng lên, sau đó thì máu tươi bắt đầu chảy ra.
Chỉ mới rút một thẻ xăm mà thôi.
Hắn lập tức lấy khăn lau lau máu mũi.
Hắn muốn rời khỏi nơi này.
"Tiền bối khó chịu?" Mộ Tuyết mở miệng hỏi .
Sự tồn tại của Lục Thủy quá đặc biệt rồi đúng không?
"Nhìn trộm thiên cơ sẽ làm trời đất tức giận, hôm nay sau khi xem xong quẻ này, lão phu sẽ rời khỏi đây." Thiên Cơ Lâu Vũ mở miệng nói.
Nỗi khổ của hắn có ai thấu hiểu?
Sau đó Lục Thủy và Mộ Tuyết đặt thẻ trúc lên bàn, lúc này tiền đồng rơi, tất cả đều dừng ở trên hai cái thẻ trúc, làm cho hai cái thẻ trúc hoàn mỹ nối liền với nhau.
Lúc rải tiền đồng, nội tâm của Thiên Cơ Lâu Vũ là như vầy:
"Ta không nghĩ gì hết, ta không muốn suy đoán, chỉ cần nối liền với nhau là được rồi."
Quẻ tượng vô cùng dễ thấy.
Gieo xong quẻ này, trên người của hắn có thêm vài vết nứt, tiếp đó là máu tươi phún ra.
Hắn cần vượt qua cửa ải khó khăn này.
"Địa Trạch Lâm, Nhật Nguyệt chi quẻ, thiên tứ lương duyên, phu thê hảo hợp." Thiên Cơ Lâu Vũ nhìn Mộ Tuyết và Lục Thủy, nghiêm mặt nói:
"Quẻ tượng này biểu hiện, hai vị là do ông trời tác hợp, vận số gia tăng.
Thiên địa đều đứng về phía hai vị.
Dưới gối có đủ con trai và con gái, kết hôn là lúc bắt đầu gặp được những điều tốt đẹp"
Nói xong Thiên Cơ Lâu Vũ cứ nhìn Lục Thủy và Mộ Tuyết, giống như đang nói, bài kiểm tra làm xong, có hài lòng không?
Lục Thủy nhìn nhìn Thiên Cơ Lâu Vũ, tạm thời không có mở miệng.
Bị Lục Thủy nhìn như vậy, Thiên Cơ Lâu Vũ có cảm giác như đang bị thiên địa đè ép.
Đè hắn có chút thở không nổi.
Tiếp tục như vậy nữa, hắn sẽ không chịu nổi.
Khi hắn sắp không chịu nổi nữa thì âm thanh của Lục Thủy cuối cùng cũng truyền tới:
"Quẻ này bao nhiêu tiền? "
Nghe được câu này, Thiên Cơ Lâu Vũ nhẹ nhàng thở ra.
Cuối cùng cũng qua ải.
-----
Dịch: MB