Chương 593: Gặp Thời Quang Trường Hà 3
"Không được, phải tìm cách rời khỏi."
Thiên Cơ Lâu Vũ lập tức bắt đầu tìm cách rời khỏi nơi này.
Nhưng hắn có làm cái gì đi nữa, cũng không thể thoát khỏi vòng xoáy to lớn này.
Vòng xoáy này có sức hút vô tận, triệt để cắn nuốt hắn, Thời Quang Trường Hà cũng đang bị cuốn vào trong điểm sáng.
"Chuyện này rốt cuộc là sao?"
Thiên Cơ Lâu Vũ không hiểu cũng không tiếp tục để ý tới, hắn chỉ cần đi vào điểm sáng thì có thể tìm được đáp án.
Nhưng đi vào đồng nghĩa là chết chắc rồi.
Chuyện thời Viễn Cổ thật sự là một vòng xoáy mà hắn không thể nào trốn thoát.
Là do hắn sơ suất.
Thiên Cơ Lâu Vũ không ngừng chạy trốn vòng xoáy, muốn thoát khỏi tác dụng phụ do Thời Quang Trường Hà mang tới .
Chỉ cần hắn tìm được đường.
Thì hắn có thể đi ra.
Hiện tại hy vọng duy nhất chính là cấm kỵ đang ở bên cạnh hắn, ở phía bên ngoài.
. . .
Lục Thủy ngồi tại chỗ, chờ đợi Thiên Cơ Lâu Vũ tỉnh lại.
Hắn không biết Thiên Cơ Lâu Vũ tính thế nào.
Đối với Đạo này hắn hiểu không nhiều lắm.
Không thì hắn cũng bày sạp xem bói cho người ta.
Thạch quy cũng đang ở một bên chờ đợi, nó không có cảm giác gì đối với việc xem bói của Thiên Cơ lâu Vũ, nên chỉ cần chờ đáp án là được.
Nhưng bọn nó đang chờ đợi, thì đột nhiên cảm giác khí tức của Thiên Cơ Lâu Vũ rối loạn.
Sau khi ngẩng đầu nhìn qua, nó không khỏi giật mình.
Hào quang ở trên người của Thiên Cơ Lâu Vũ đang từ từ tiêu tán, đồng thời những thứ vô hình xung quanh hắn cũng đang bị lực lượng nào đó cắn nuốt.
Tuy rằng nhìn không thấy, nhưng cảm giác này thật sự tồn tại.
"Tại sao có thể như vậy?" Thạch quy có chút khó tin hỏi.
Thiên Cơ Lâu Vũ lại bị mất phương hướng ở bên trong mệnh lý.
Thiên Cơ Lâu Vũ là thiên tài đặc biệt của Thiên Cơ Các trong nhiều năm qua. Có rất nhiều cách để hắn chết đi, nhưng bị lạc đường trong mệnh lý mà chết là chuyện không thể xảy ra.
"Rốt cuộc thì hắn đã gặp phải chuyện gì?"
"Tiền bối bị làm sao vậy?" Ở một bên, đạo nhân cũng hơi bất ngờ.
Hắn muốn đi qua xem thử.
Nhưng mà hắn chưa kịp tới gần Thiên Cơ Lâu Vũ thì có một lực lượng trực tiếp xẹt qua ngay trước mặt của hắn.
Sau đó một trận pháp cường đại từ trên trời xuất hiện rồi vây quanh thân thể của Thiên Cơ Lâu Vũ.
"Thiên Cơ Lâu Vũ đã bị lạc đường ở trong mệnh lý, đừng tới gần hắn nêu không sẽ bị truyền nhiễm."
Chỉ cần có tứ chi tiếp xúc với hắn thì sẽ bị hút vào trong đó.
Và bị lạc đường ở bên trong mệnh lý vô tận." Thạch quy trầm thấp mở miệng.
"Ở bên trong mệnh lý mà bị lạc mất phương hướng thì sẽ ra sao?" Đạo nhân kia có chút sợ hãi nói.
Lúc này hắn vô thức lùi về phía sau hết mấy bước.
Thạch quy liếc mắt nhìn đạo nhân một cái, trầm giọng nói:
"Ra được thì sống, ra không được, thì chết."
Thiên Cơ Các từng có rất nhiều người cũng vì lạc đường ở bên trong mệnh lý mà chết đi.
Các tiền bối đã tổng kết vô số kinh nghiệm, mới tìm được biện pháp ổn định, đến nay đã hình thành được hệ thống, phòng ngừa việc lạc đường bên trong mệnh lý.
Vậy mà hôm nay, Thiên Cơ Lâu Vũ lại bị lạc đường ở bên trong mệnh lý.
Lục Thủy nhìn Thiên Cơ Lâu Vũ, hắn có thể cảm giác được khí tức của Thiên Cơ Lâu Vũ đã triệt để rối loạn.
Và có cái gì đó đang ngăn cản hắn.
"Có vẻ như hắn đã gặp phải thứ gì đó đặc biệt." Lục Thủy đứng lên.
Sau đó bắt đầu tới gần Thiên Cơ Lâu Vũ.
Nhìn thấy Lục Thủy muốn tới gần, thạch quy lập tức nói:
"Đừng đến quá gần, ta không đảm bảo được sẽ xảy ra chuyện gì hay không."
Mặc dù có trận pháp ngăn cản, nhưng thạch quy không biết có thể ngăn cản được mệnh lý đang thác loạn của Thiên Cơ Lâu Vũ hay không.
Lục Thủy không để ý đến thạch quy, tiếp tục tới gần Thiên Cơ Lâu Vũ.
Thạch quy không nói gì thêm, dù sao có trận pháp, có đến gần cũng không thể đến quá gần được.
Thực lực của đối phương chắc là không cao lắm, nó bày ra kết giới, không đạt tới cấp bậc như nó là phá...
Thạch quy vừa mới suy nghĩ đến đây thì đột nhiên dừng lại.
"Chuyện này, làm sao có thể?"
Thạch quy trong lòng chấn động, đối phương vậy mà trực tiếp bước qua kết giới nó bày ra, không một chút dao động, cũng không có dừng lại.
Hoàn toàn không để mắt tới kết giới của nó.
"Làm sao có thể? Ta hoàn toàn không có cảm giác gì, hắn làm thế nào đi vào được?"
Nó không thể nào hiểu được, không thể lý giải được Lục Thủy đã dùng cách gì để đi vào.
"Là do kết giới của ta xuất hiện lệch lạc sao?"
Thạch quy bắt đầu nghi ngờ chính mình.
Lục Thủy đi tới bên người Thiên Cơ Lâu Vũ , nhìn thấy Thiên Cơ Lâu Vũ đang lạc đường ở bên trong mệnh lý , sau đó vươn tay ấn về phía bờ vai của hắn.
"Không thể..." Thạch quy nhìn thấy vậy lập tức kêu lên.
Nhưng vừa kêu thành tiếng, thì tay của Lục Thủy cũng đã đặt ở trên vai của Thiên Cơ Lâu Vũ.
Thạch quy khẩn trương, chẳng những chính mình sẽ bị hại không ít, mà còn liên lụy tới Thiên Cơ Lâu Vũ, làm cho mệnh lý của hắn càng loạn hơn.
Vừa nghĩ đến đây, thạch quy đã ngay tại chỗ hóa đá.
Nó nhìn thấy hào quang trên người của Thiên Cơ Lâu Vũ, lấy tay của Lục Thủy làm trung tâm, bắt đầu trở nên ổn định.
Mệnh lý trực tiếp liên kết với Thiên Cơ Lâu Vũ đang bị lạc đường ở bên trong.
Cảm giác hụt hẫng biến mất.
"Không đúng, không thể nào. Từ đó đến giờ chưa nghe nói qua có người có thể ổn định được người đang bị lạc đường ở trong mệnh lý.
Không tồn tại."
Lúc này thạch quy thấy Lục Thủy nhìn sang, trong khoảnh khắc, nó có chút xấu hổ với những gì mình vừa nói.
Lập tức nói thêm:
"Đừng chạm vào bả vai bên này, Thiên Cơ Lâu Vũ bị thương ở bên này, đổi sang bên kia sẽ tốt hơn."
Vết nhơ, từ nay về sau quy sinh đã có vết nhơ.
Thạch quy thật muốn vỗ vào đầu của mình một cái, mới vừa rồi nó đều nói những gì vậy?
Chân Võ ở một bên nhìn, vô cùng thông cảm cho thạch quy.
Trước đây hắn và Chân Linh cũng là như vậy.
Nghi ngờ thực lực của thiếu gia.
Mất mặt ném về đến nhà.
Lục Thủy nghe thạch quy nói xong, cuối cùng quyết định rút tay về, bởi vì mọi chuyện đã ổn rồi.
. . .
Thiên Cơ Lâu Vũ bị Thời Quang Trường Hà ảnh hưởng, đang giãy giụa trong vòng xoáy, thì bất chợt cảm thấy quanh mình có một luồng khí tức kì lạ giúp hắn ổn định.
Hắn rõ ràng cảm giác được, mệnh lý trước đây đã bị thay thế của hắn, lại một lần nữa xuất hiện.
Giống như ai đó đã bày sẵn một cái đại lộ ở phía sau cho hắn.
Thiên Cơ Lâu Vũ vô thức quay đầu nhìn một cái.
Chỉ một cái liếc mắt, Thiên Cơ Lâu Vũ cảm thấy ánh mắt đau đớn, ngay sau đó trực tiếp vỡ vụn.
Hắn đã nhìn thấy thứ không nên thấy, trong lòng tràn ngập sợ hãi, sau đó lập tức nhắm hai mắt lại.
-----
Dịch: MB