Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 622: Lục Thủy Làm Rung Chuyển Bỉ Chi Hải Ngạn 4

Chương 622: Lục Thủy Làm Rung Chuyển Bỉ Chi Hải Ngạn 4


Danh Dữ Trọng cầm trường kiếm trong tay, đứng ở trên mặt đất, tỏa ra khí phách ngút trời.
Trong lúc nhất thời, Mộc Nhiễm có hơi kinh ngạc, khí tràng của đối phương thật mạnh.
"Vì sao?" Mộc Nhiễm mở miệng hỏi.
"Ha ha, ha ha." Danh Dữ Trọng há miệng cười lớn, sau đó dõng dạc nói:
"Bởi vì ta có một đám bạn tốt có nghĩa khí.
Xuất hiện đi.
Các bạn của ta."
Danh Dữ Trọng múa may trường kiếm, chỉ thẳng vào Mộc Nhiễm, ngạo nghễ nói:
"Vì ta mà chiến."
Rống!
Một tiếng gầm thật lớn từ phía trên sườn núi vang lên, tiếp theo là khí tức mạnh mẽ bộc phát.
Danh Dữ Trọng bị dọa sợ, lập tức lui về sau, dựa vào dốc núi bên cạnh.
Cũng may có cái dốc núi, nếu không sẽ bị hai mặt chặn đánh, mạng cũng không còn.
Mộc Nhiễm hơi kinh ngạc:
"Khí tức thật là mạnh."
Những bầy thú này là hướng về phía nàng mà đến.
Nàng không thể tránh được.
Lập tức không nói hai lời, vận dụng tất cả tu vi, đại chiến hết sức căng thẳng.
Oanh!!!
—— ——
Lục Thủy đi trên Vong Xuyên Hà Đạo, hắn đang ở trong lòng sông, nên không có cảm nhận được tình hình của Bỉ Chi Hải Ngạn.
Con đường mà hắn đi cũng khác với mọi người, cho nên trên đường đi hắn cũng không có phát hiện bất cứ ai, cũng không có phát hiện bất cứ vật có ích nào.
"Có chút xa." Lục Thủy nhìn về phía trước, tự nói.
Hắn thử cảm nhận một chút, xung quanh không có chỗ nào đặc biệt, không biết phải đi bao xa nữa mới có thu hoạch.
Nhưng hắn không vội vàng, bởi vì đi lên sẽ rơi vào tầm ngắm của người khác.
Hắn muốn ở phía dưới chuẩn bị tất cả cho thật tốt, sẵn sàng đối phó bất cứ tình huống nào.
Ví dụ như khắc thêm một chút trận pháp, hay là xem Thiên Địa Trận Văn.
Để tăng thêm Thiên Địa Chi Lực.
"Ngày mai sẽ tiến vào 4.7, ở phía dưới đi dạo thêm một ngày nữa." Lục Thủy nghĩ thầm trong lòng.
Khi lên 4.7, hắn sẽ có thể độ kiếp bất cứ lúc nào.
Đến lúc đó, có chuyện gì xảy ra hắn đều có thể đối phó.
Nhưng ánh mắt đột nhiên xuất hiện kia, sẽ làm cho kế hoạch của hắn bị xáo trộn.
Bởi vì không cách nào chống lại.
Còn muốn tìm ra thì rất dễ dàng.
Lục Thủy không có tiếp tục suy nghĩ nhiều, trước tiên hãy lên tới 4.7 rồi nói.
Hắn còn có ba hạt đậu nành giúp hắn dò đường, ngày mai ít nhiều gì cũng sẽ có chút thu hoạch.
. . .
Giữa trưa ngày hôm sau.
Mộ Tuyết ngồi tại chỗ, nàng đang đợi bé gái hư hỏng kia tới.
Thần lực trong bụng đối phương cũng nên tiêu hóa xong rồi.
"Đinh Lương, giúp ta mua một phần điểm tâm ngọt trở về, phải mua của Hoa Vũ Tuyết Quý." Mộ Tuyết nói với Đinh Lương đang ở kế bên cho Băng Phượng ăn.
Nàng không muốn Đinh Lương nghe thấy nàng mở miệng nói chuyện.
Cứ hiểu lầm là nàng mắc bệnh tương tư cũng được.
"Tiểu thư muốn mua loại nào?" Đinh Lương lập tức trả lời nói.
"Ừm ~" Mộ Tuyết suy nghĩ một chút nói:
"Bình thường hay ăn."
"Được." Đinh Lương nói xong thì rời khỏi tiểu viện.
Nàng không biết tiểu thư nhà nàng hay ăn những gì.
Bởi vì mỗi lần tiểu thư đều đi chung với Lục thiếu gia, và sẽ không cho người khác đi theo.
Nhưng mà nàng không biết, không có nghĩa là ba tỷ muội Hoa Vũ Tuyết Quý không biết.
Đi hỏi một chút là được rồi.
Mộ Tuyết nhìn thấy Đinh Lương đã đi, thì quay đầu nhìn về phía chân trời.
"Đến đây."
Mộ Tuyết nói khẽ.
Nàng thật sự rất tò mò, nơi mà Duy Nhất Chân Thần cảm giác được là địa phương nào.
Thật ra thì, nàng cũng có một chút hứng thú với những chuyện liên quan tới Độc Nhất Chân Thần - Cửu.
Chỉ là một chút mà thôi.
Bởi vì ở kiếp trước không có nghe nói đến tên này.
"Không biết có liên quan đến nơi mà Lục Thủy đi hay không, nếu có thì len lén đi nhìn Lục Thủy một chút.
Một chút là được."
Mộ Tuyết nâng má, tựa ở trên mặt bàn, suy nghĩ rất vui vẻ.
Mộ Tuyết ngồi trên ghế, chờ đợi Chân Thần Duy Nhất.
Tiếng gió thoáng qua, một bé gái tóc màu dừng ở trên ghế, sau đó ngồi xuống.
Thần lực ở trong bụng đã tiêu hóa xong, nàng sẽ rất vui vẻ nếu được ăn thêm nhiều thần lực nữa.
Lúc đầu, nàng còn muốn tiêu hóa trang sách kim loại, nhưng mà phát hiện không tiêu hóa được.
Nàng sờ lên bụng, cảm thấy dạ dày của mình không đủ mạnh mẽ.
Là Chân Thần Duy Nhất trong Thiên Địa, nàng cảm thấy mình đã bị khiêu khích.
Nhưng không có ai biết.
Uy nghiêm của Chân Thần không có bị hao tổn.
"Tiêu hóa xong rồi?" Mộ Tuyết nhìn bé gái tóc màu đang ngoan ngoãn ngồi ở một bên, hỏi.
"Ừ." Bé gái tóc màu liên tục gật đầu y như là gà con mổ thóc.
Bộ dạng của nàng giống như là đang gặp chút khó khăn.
"Vẫn chưa đến lúc?" Mộ Tuyết nâng má nhìn bé gái tóc màu.
"Cảm giác triệu hồi thì rất rõ ràng, nhưng mà vị trí có chút mơ hồ, chờ cho bên kia chịu đủ kích thích, sẽ có thể xác định được vị trí.
Có thể, có thể phải đợi thêm một hai ngày." Bé gái tóc màu cúi đầu gõ gõ ngón tay vào nhau, thấp giọng nói ra.
Giống như một đứa bé phạm lỗi.
Nàng không biết là do thần lực chưa đủ mạnh, hay là tín hiệu triệu hồi quá yếu.
"Suy nghĩ của Chân Thần cũng là suy nghĩ của ta." Mộ Tuyết vừa cười vừa nói.
Nàng không có sốt ruột, trái lại, càng mong chờ nhiều hơn. Nếu như không đúng như mong chờ, thì một hai ngày sau đó, Lục Thủy cũng sẽ trở về.
Đến lúc đó, có thể điện thoại sẽ gọi được.
Nghe Mộ Tuyết nói như vậy, bé gái tóc màu lập tức bay lên, mang theo khí tức thần thánh nói:
"Vinh quang của Chân Thần sẽ soi sáng cho ngươi."
"Vinh quang sao." Mộ Tuyết nói xong thì trên tay của nàng cũng xuất hiện 7 tia sáng mà người bình thường không thể nào thấy được.
"Ở chỗ của ta có bảy loại khác nhau, ngươi thích loại nào?"
"Đều thích." Bé gái tóc màu vui vẻ ra mặt nói, sau đó lại nghiêm túc:
"Ta là một Chân Thần, sẽ không bị ảnh hưởng bởi những sự vật của con người."
"Đây là ta dâng tặng cho Chân Thần." Mộ Tuyết vừa cười vừa nói.
"Vậy thì ta học tia sáng màu trắng kia trước." Bé gái tóc màu lập tức nói.
—— ——
Lục Thủy vẫn đang đi trên Vong Xuyên Hà Đạo, hắn đã đi được một ngày một đêm.
Cũng xem sách hết một ngày một đêm.
Bây giờ, tu vi của hắn đã đạt tới 4.7.
"Không thể lập tức độ kiếp được, cần thêm hai ngày nữa mới có thể độ kiếp."
Nếu như cần thiết, cũng có thể cưỡng chế độ kiếp." Lục Thủy trong lòng suy tính.
Nếu như, dựa theo tiến độ của Hữu Vi Pháp, chừng năm ngày nữa hắn có thể bước vào ngũ giai, chuyện này giống như là nước chảy thành sông, vì vậy cứ tiến hành theo chất lượng.
Nhưng mà, độ kiếp không giống như vậy, đạt tới đỉnh phong của tứ giai thì có thể thử đột phá vào ngũ giai.
Cũng có thể cưỡng chế đột phá, nhưng mà phải chịu một ít tổn hại.
Hơn nữa, thiên kiếp rất khó vượt qua.
Lục Thủy không cần phải lo lắng những chuyện này.
Tuy nhiên, cưỡng chế độ kiếp cũng không có lợi ích gì, về sau vẫn phải bổ sung lực lượng, tính ra thì thời gian cũng như nhau.
Vì vậy nên thuận theo tự nhiên đi.
-----
Dịch: MB


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất