Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 637: Thể Diện Của Lục Gia Mất Hết Rồi! 1

Chương 637: Thể Diện Của Lục Gia Mất Hết Rồi! 1


Lúc này, Chân Võ choàng tấm thảm lên lưng, níu lấy dây thừng bắt đầu leo lên phía bên trên.
Tấm thảm cân bằng vô cùng tốt, Lục Thủy không có bị chao đảo một chút nào.
Lúc này hạt đậu nành của Lục Thủy cũng gửi tin tức đến, nó đã vào được bên trong Chân Thần kết giới.
"U La Cổ Phật, vị Cổ Phật bốc đồng nhất Phật Môn năm nào, bây giờ lại muốn khuyên người vào Phật Môn sao?" Trong nháy mắt, tiếng nói của Diệp Tân truyền tới.
"U La Cổ Phật? Cũng là người của Phật Môn à?" Lục Thủy có chút bất ngờ, có người khác đi vào bên trong Chân thần kết giới?
Mà còn quen biết với Diệp Tân.
Lục Thủy che một bên mắt của mình lại, thử nhìn kỹ tình huống ở bên kia.
Hắn nhanh chóng nhìn thấy Diệp Tân đứng ở dưới đại thụ, nhìn về phương xa.
Hắn chỉ nói một câu như vậy, sau đó thì không nói thêm gì nữa.
"Không có người? Chắc là đang ở trên đường, hoặc là cách không nói chuyện với nhau." Chỉ trong nháy mắt, ở trong lòng của Lục Thủy đã có đáp án.
Lúc này hắn nghe được giọng nói bình thản của người kia:
"Thí chủ quá khen.
Trong dĩ vãng, người bốc đồng nhất Phật Môn phải là thí chủ mới đúng, Tân Trần Minh Phật."
Lục Thủy nhìn bốn phía, vẫn chưa thấy được người nào.
Nhưng mà hắn có thể cảm giác được đối phương đang đến gần.
Còn Diệp Tân thì im lặng đứng ở nơi đó.
Lục Thủy chờ trong chốc lát thì rút lui.
Tuy nhiên, hắn vẫn luôn chú ý đến bên kia, chỉ cần bọn nói chuyện thì hắn sẽ nghe được.
"Diệp Tân đã từng là một Minh Phật sao? Vậy thì hắn đã từng phá vỡ rất nhiều cảnh giới."
Phía dưới Đại Thừa Cổ Phật, cửu giai Minh Phật.
Tương đương với cảnh giới phía dưới Đại Đạo Thiên Thành là cửu giai Chứng Đạo.
Lục Thủy không có suy nghĩ nhiều, hắn đã để đậu nành đi tiếp xúc Chuyển Sinh Thụ.
Đến lúc đó, hắn sẽ biết được rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.
Sau đó mới suy nghĩ xem có ra tay hay không.
. . .
Nhị trưởng lão vẫn đang sắp xếp lại linh dược.
Có lẽ đây là chuyện duy nhất nàng cảm thấy hứng thú và muốn làm.
Nàng làm chuyện này ngày qua ngày, năm qua năm, đến nay đã làm được rất nhiều năm.
Làm hoài mà không thấy chán.
Ngày xưa, vì sao nàng lại chọn con đường này?
Bản thân của Nhị trưởng lão cũng không nhớ nổi.
Nhưng mà điều thú vị nhất vẫn là những ngày mở thưởng giữa đường.
"Nhị trưởng lão cảm thấy, cuối cùng thì, mầm Chuyển Sinh Thụ sẽ rơi vào tay ai?" Băng Hải Nữ Thần thờ ơ nói.
Nàng muốn thăm dò một chút, vì sao Lục gia Nhị trưởng lão Lục Hữu Đình lại chấp nhận bỏ qua, không đi tranh đoạt Chuyển Sinh Thụ.
"Người hữu duyên." Nhị trưởng lão bình tĩnh trả lời.
Băng Hải Nữ Thần có thể cảm nhận được, phía bên kia đã có người ra tay.
Không thể chắc chắn là những người mà nàng cử đi sẽ đến đó trước tiên.
Bời vì tìm được vị trí đã là một việc khó khăn.
Tuy nhiên, nàng không cần phải nghĩ nhiều về chuyện này, có vài chuyện nàng cần phải hỏi ngay bây giờ.
Nàng do dự một chút, cuối cùng quyết định hỏi về một người mà không ai muốn nhắc tới:
"Nhị trưởng lão cảm thấy Lục gia thiếu gia, Lục Thủy, có đi đến đó không?"
"Một trong bảy vị Chủ Thần vậy mà cảm thấy hứng thú với một đứa con nít sao?" Nhị trưởng lão thong thả nói.
Nhưng mà trong lòng của nàng cũng có chút hoang mang, dường như đối phương đã phát hiện được cái gì.
Băng Hải Nữ Thần còn muốn hỏi thêm, bởi vì dựa và thái độ né tránh của đối phương sẽ phần nào suy đoán được chân tướng của sự việc.
Mà nàng thật sự muốn biết được đáp án cuối cùng, cho dù nó sẽ làm cho người ta khó mà chấp nhận được.
Nàng mới định hỏi tiếp thì đột ngột dừng lại.
Khí tức của Lục Thủy đã xuất hiện.
Nhị trưởng lão cũng ngay lập tức phát hiện được khí tức của Lục Thủy.
Nàng ngừng xử lý linh dược, ngẩng đầu nhìn qua.
Băng Hải Nữ Thần cũng quay đầu nhìn lại.
Người đầu tiên các nàng nhìn thấy là Chân Linh.
Chân Linh đã trèo ra ngoài Vong Xuyên Hà Đạo. Đầu tiên, nàng lấy dây thừng ra, cột vào một tảng đá kế bên, sau đó ném dây thừng xuống phía dưới.
Nhị trưởng lão không thể hiểu nổi, tại sao Chân Linh lại mang theo một sợi dây thừng bình thường ở trên người?
Tu Chân giới, còn có người sử dụng món đồ này sao?
Tuy nhiên, nàng thật sự cảm nhận được khí tức yếu ớt thuộc về Lục Thủy.
Nhưng mà Chân Linh đang làm cái gì vậy?
Băng Hải Nữ Thần cũng không hiểu người này đang làm gì.
Bởi vì, chỉ có người bình thường mới làm những việc như thế này.
Các nàng chờ trong chốc lát.
Cuối cùng nhìn thấy một người đang từ phía dưới leo lên, mà khí tức của Lục Thủy cũng ngày một rõ ràng hơn.
Khi nhìn thấy được người đi lên là ai, trong nháy mắt, Băng Hải Nữ Thần và Nhị trưởng lão đều không kịp phản ứng.
Người mà các nàng nhìn thấy là Chân Võ, hắn nắm lấy dây thừng, từng bước một trèo ra khỏi Vong Xuyên Hà Đạo.
Mà ở phía sau Chân Võ, Lục Thủy đang ngồi chiễm chuệ trên một cái ghế, phía dưới cái ghế là một tấm thảm.
Tấm thảm này được Chân Võ choàng trên lưng.
Nhị trưởng lão đưa tay, sử dụng pháp thuật chụp một tấm ảnh lưu niệm.
Nàng sẽ mang tấm ảnh này về cho Tam trưởng lão xem.
"Hắn thật biết giữ gìn hình tượng của mình." Nhị trưởng lão tự mình lẩm bẩm.
Nhưng thể diện của Lục gia thì bị hắn quăng mất.
Ngay lúc này, Băng Hải Nữ Thần cũng không biết nên nói cái gì, trong khoảnh khắc vừa rồi, nàng thực sự cảm thấy mình thật là ngu ngốc khi từ ngàn dặm xa xôi đến đây để thăm dò Lục Thủy.
Nhưng ngay sau đó nàng lại thở phào nhẹ nhõm.
Ít nhất thì Lục Thủy không có liên quan gì đến Chuyển Sinh Thụ.
Nhị trưởng lão tự nhiên cũng nghĩ đến điểm này, nàng không có bộc lộ bất cứ biểu hiện hay suy nghĩ gì.
Nàng đã nhận ra, Băng Hải Nữ Thần thật sự rất chú ý Lục Thủy.
Nàng chỉ có thể tiếp tục chú ý xem kế tiếp sẽ xảy chuyện gì.
. . .
Lục Thủy ngồi trên ghế, bây giờ thì hắn đang ở bên trên Vong Xuyên Hà Đạo.
Chân Võ và Chân Linh thu đã hồi dây thừng, đứng ở phía sau hắn.
Lúc này Lục Thủy vẫn đang chăm chú nhìn vào trong sách.
Nhưng hắn không có đọc sách.
"Hai ánh mắt, không ít, ngược lại nhiều hơn." Lục Thủy trong lòng có chút bất đắc dĩ.
Xem ra, có người thật sự để mắt tới hắn, nhưng hắn cũng cảm nhận được, ánh mắt này không còn chăm chú như là trước đó.
Giống như là tình cờ nhìn qua mà thôi.
"Phương án dùng mầm Chuyển Sinh Thụ làm mồi nhử, thất bại." Lục Thủy thở dài.
Sau đó, hắn không nghĩ nhiều nữa, mà khép sách lại, đứng lên.
"Lại đi Nại Hà Kiều xem thử."
Lục Thủy vừa nói vừa đi về phía Nại Hà Kiều.
Đi qua đó cũng không mất bao lâu.
Phía trên và phía dưới Vong Xuyên Hà Đạo là hoàn toàn khác nhau.
Mà mục đích hắn tới chỗ này là muốn đi tới Kim Sinh Lộ.
Lúc này, hắn không có gì phải vội vàng, bởi vì, ở bên phía Diệp Tân dường như xảy ra chuyện ngoài ý muốn .
Tâm trí của hắn sẽ phải chú ý rất nhiều vào phía bên kia, trong lúc đó thân thể hắn ở bên này chỉ có thể làm một khán giả đứng hóng chuyện bên Nại Hà Kiều.
Trừ khi phát sinh chuyện ngoài ý muốn nào khác.
-----
Dịch: MB


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất