Chương 640: Có Người Cầu Nguyện Vì Ta 1
Sau khi nghe được câu nói "hợp tác vui vẻ".
Thì Hỏa Đô phát hiện một bóng đen xuất hiện ở phía trước phòng ngự trận pháp của hắn.
Đối mặt trực diện với cường giả thất giai Nhập Đạo kia.
Sự xuất hiện của bóng đen kia, ngay lập tức thu hút được sự chú ý của Minh Thổ Bách Luyện - Hoàng Hôn.
Tuy nhiên, hắn vẫn tiếp tục xuất đao mà không do dự chút nào.
Đã có người muốn tới chịu chết, vậy thì hắn cũng không ngại giết thêm một người.
Vùn vụt!
Đại đao bắt đầu hạ xuống.
"Không Minh Cực Đạo Trảm."
Bóng dáng của thanh đại đao xuất hiện, mang theo một luồng đao ý mạnh mẽ, bộc phát ra ngoài.
Mà toàn bộ lực lượng lẫn đao ý đều bị bóng đen kia tiếp nhận.
"Hắc Phong Pháp."
Một cơn gió đen ngay lập tức xuất hiện, trực tiếp bao phủ lấy hai người.
Tiếp đó bắt đầu tan biến.
"Các ngươi ở đâu? Sau này ta sẽ đến lấy tiền công, người này khó nhằn đấy." Giọng nói của ma tu Cát An vang lên trong đầu của Hỏa Đô.
"Lục gia."
Hỏa Đô trước tiên trả lời chắc chắn, sau đó nói tiếp:
"Nếu như ta chết đi, ngươi hãy tìm tới Đan Hải đạo nhân, nói cho hắn biết ta thiếu ngươi một viên linh thạch cấp 9, hắn sẽ đưa cho ngươi."
"Chúc các ngươi may mắn." Ma tu Cát An truyền âm tới.
Sau đó thì hắn trực tiếp biến mất.
Mà hắn cũng kéo vị cường giả thất giai Nhập Đạo kia theo.
Hỏa Đô nhìn thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm.
Ma tu thật sự là những người làm cho người ta khó hiểu.
Bọn hắn tương đối may mắn, khi gặp được một ma tu biết giữ chữ tín.
Cho dù việc này là do đối phương tự biên tự diễn thì đó cũng là điều may mắn cho bọn họ.
Suy cho cùng, người kia không phải là kẻ địch.
Kiến Nguyệt tiên tử cũng nhẹ nhàng thở ra khi nhìn thấy thất giai Nhập Đạo biến mất.
Bây giờ bọn họ không có đủ sức để chống lại đối phương.
"Đằng sau còn có rất nhiều người, sẽ không dễ dàng gì." Hỏa Đô mở miệng nói.
Kiến Nguyệt tiên tử gật đầu.
Mặc dù rất nguy hiểm, nhưng mà bọn hắn chỉ hi vọng không gặp phải những người như cường giả thất giai Nhập Đạo vừa rồi.
Mà người vừa xuất hiện khi nãy, không phải là thất giai Nhập Đạo mà bọn họ biết tới, như vậy thì có khả năng cao đây là cường giả của Minh Thổ hoặc Tịnh Thổ.
Kế tiếp sẽ còn các cường giả khác ở hai nơi đó tìm tới đây.
Hỏa Đô quay đầu nhìn về phía A Mãn, hắn dự định hỏi A Mãn xem cần bao lâu nữa.
Nhưng hắn chợt nhận ra rằng, người phải thừa nhận áp lực không chỉ có bọn hắn.
A Mãn mới là nhân vật chủ chốt trong lúc này, người phải chịu áp lực lớn nhất cũng là hắn.
Hắn phải duy trì tốc độ mà không được phép mắc sai lầm.
Hơn nữa, hắn còn là mục tiêu mà những người khác nhắm tới.
"Cần thêm một chút thời gian nữa." Nhìn thấy A Mãn vẫn đang liên tục dịch chuyển rễ cây, Hỏa Đô biết rằng vẫn còn một thời gian nữa mới có thể hoàn thành việc cấy - ghép.
Cũng vào lúc này, Hỏa Đô phát hiện vai trò của rừng cây càng ngày càng giảm, trong khi số người bắt đầu công kích về phía bên này thì càng ngày càng tăng.
Hắn không nói lời nào, trực tiếp mở ra tất cả phòng ngự trận pháp, bắt đầu phòng ngự.
. . .
Ở những nơi khác trong Bỉ Chi Hải Ngạn.
Một vài nhóm người đang tụ tập cùng nhau thì bắt đầu chia ra hành động, tìm kiếm mầm cây trong thần dụ của nữ thần.
Những người này tương đối mạnh, kém cỏi nhất cũng là lục giai.
Mạnh nhất đã vượt qua cảnh giới của thất giai.
Theo lý mà nói, trong Tu Chân giới hiếm khi gặp được người có cấp độ cao như vậy.
Sự khác biệt về cảnh giới cũng giống như là người đang sống ở hai thế giới khác nhau.
Sẽ rất ít khi gặp được.
Một lúc lâu sau, có ba tia sáng bắt đầu tụ hợp, bọn hắn đi về một hướng khả nghi.
"Qua bên kia xem thử, cảm giác như có lực lượng dao động."
Có người chọn hành động một mình, tự nhiên cũng có người tổ đội đồng hành.
Ba người này, một vị kỵ sĩ thuộc Thái Dương Thần Điện cấp bậc là Pháp Thần, một vị là thần quan của Quang Minh Thần Điện cấp bậc cũng là Pháp Thần.
Còn có một vị là sứ đồ của Băng Hải Thần Điện, nàng cũng là một Pháp Thần.
Ba vị Pháp Thần trực tiếp hướng về khu vực có lực lượng dao động đi tới.
Bọn họ tìm một hồi lâu mới phát hiện được khu vực này.
Bỉ Chi Hải Ngạn lớn hơn rất nhiều so với dự đoán của bọn họ.
—— ——
Lục Thủy cúi đầu xem sách, bước chân đều đều đi về phía trước.
Quyển sách mà hắn đang xem, không phải sách luyện thể, cũng không phải Thiên Địa Trận Văn.
Mà là quyển sách hắn đã xem khi ở Mộ gia, tựa đề < Làm thế nào để nói được những lời nói xuyên thấu nội tâm của người khác>, đã lâu rồi, hắn không có đọc quyển sách này.
Lục Thủy nhìn rất chăm chú, lần này hắn thật sự là đang đọc sách.
Chớ không phải giả vờ xem.
Bởi vì sách này thú vị hơn nhiều so với Thiên Địa Trận Văn và luyện thể.
Thiên Địa Trận Văn, là vì mạnh lên.
Luyện thể là làm bộ cho Mộ Tuyết xem.
Chỉ có quyển sách này thực sự làm cho hắn cảm thấy thích thú.
Từ đằng xa, Nhị trưởng lão và Băng Hải Nữ Thần đều không muốn nhìn tới Lục Thủy nữa.
Nhưng sự chú ý của bọn họ thì vẫn hướng về phía Lục Thủy.
"Ánh mắt không nhìn về phía này, nhưng mà lực chú ý vẫn còn." Lục Thủy vừa đọc sách, vừa cảm nhận những thay đổi ở xung quanh.
Hắn có thể khẳng định, hai người là kia đặc biệt chú ý tới hắn.
Nhưng không có lộ liễu quá mà thôi.
"Là bởi vì đang giằng co với nhau sao?" Trong lòng Lục Thủy hơi nghi hoặc một chút.
Tóm lại, hai người kia chắc chắn không cùng một phe.
Sau đó Lục Thủy bắt đầu chú ý phía bên Diệp Tân.
Hình như là vị U La Cổ Phật kia sắp tới.
Trong cảm nhận của đậu nành, có một nguồn lực lượng đang nhanh chóng tới gần.
Đối phương giống như bị rắc rối gì đó níu chân, không được thoải mái cho lắm nên chậm trễ.
Hiện giờ hắn sắp thoát khỏi trở ngại kia.
"Kỳ lạ, đối phương không đi vào từ cửa chính hay sao?" Lục Thủy có chút thắc mắc.
Hắn bắt đầu đem lực chú ý đặt ở bên phía Chân Thần kết giới, bên này thì vẫn vừa đọc sách vừa đi về phía trước.
Không hao phí quá nhiều tinh thần vì vậy vấn đề cũng không lớn lắm, nhưng tốt nhất là không cần đánh nhau với người khác.
Nếu không thì thế nào cũng bị lộ tẩy.
Ừm.
Lục Thủy đột nhiên cảm thấy, như vậy có lẽ càng phù hợp với tu vi nhị giai cũng như tên tuổi của mình.
Đương nhiên, có Chân Võ và Chân Linh ở đây, sẽ không để cho hắn phải ra tay đánh nhau với người khác.
Bây giờ ánh mắt của Lục Thủy đã chuyển sang phía đậu nành.
Thứ đầu tiên nhìn thấy dĩ nhiên là rễ cây của Chuyển Sinh Thụ.
Hắn thử quan sát một chút xíu, phát hiện được không ít trở ngại.
Từ từ rồi phân tích sau! Hắn không vội.
Sau đó, Lục Thủy quay đầu nhìn về phía Diệp Tân đang đứng dưới tàng cây, Diệp Tân thì vẫn luôn nhìn chằm chằm phía bên ngoài Chân Thần kết giới.
Ngay sau đó nhíu mày lại.
-----
Dịch: MB