Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 651: Mộ Tuyết Phát Hiện Thiên Địa Chi Lực 1

Chương 651: Mộ Tuyết Phát Hiện Thiên Địa Chi Lực 1


Ngay khoảnh khắc tiếng nói kia ngừng lại, tất cả mọi người cảm nhận được toàn bộ mặt đất của Bỉ Ngạn đang chấn động.
Không gian dường như bị bóp méo.
Sau đó, ở trên bầu trời, có vô số ánh sáng lấp lánh bắt đầu hội tụ lại.
Ở ngay phía trên Chuyển Sinh Thụ, tỏa ra hào quang vô cùng rực rỡ.
Tất cả mọi người trông thấy được cảnh tượng này, đều không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Nhưng bọn họ cảm giác hết thảy cảnh vật trước mắt đang vặn vẹo và dần xuất hiện cảnh tượng mới.
Ông già ở bên cạnh bia đá giật nảy mình.
Hắn đứng dậy, nhìn lên trên bầu trời, thảng thốt nói rằng:
"Bỉ Ngạn mở ra, Bỉ Ngạn vậy mà được mở ra."
Những người khác tự nhiên nghe được lời nói của ông lão, nhưng không có ai hiểu được hắn muốn nói cái gì.
Băng Hải Nữ Thần và Nhị trưởng lão ở phía sau cũng nghe thấy.
"Bỉ Ngạn mở ra?" Nhị trưởng lão quan sát xung quanh, nàng muốn nhìn xem một lát sau sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Bỉ Ngạn thật sự sẽ là một nơi như thế nào.
Băng Hải Nữ Thần nhìn sang Chuyển Sinh Thụ, nàng cảm giác Chuyển Sinh Thụ dường như đã đạt tới mức giới hạn cao nhất, kế tiếp sẽ xảy ra biến hóa.
Lúc này, ở trên bầu trời có một vòng ánh sáng màu trắng được ngưng kết.
Giống như là toàn bộ ánh sáng trong Bỉ Chi Hải Ngạn đều hội tụ về đây
Ngay sau khi vòng sáng màu trắng này được ngưng kết, Lục Thủy đi tới phía trước và đưa tay ra nhẹ nhàng chạm vào nó.
Bùm!
Không gian yên tĩnh vang lên tiếng nổ, vòng sáng kia bùm bùm nổ tung.
Có vô số tia sáng rơi xuống mặt đất của Bỉ Ngạn.
Lúc này, Lục Thủy nhíu mày, hắn vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, nhưng mà không có phát giác được cái gì.
Duy trì cảnh giác là được, việc cấp bách là phải giải quyết cho xong chuyện ở nơi này.
Đã bắt đầu thì không thể dừng lại.
Diệp Tân chứng kiến tất cả, hắn không biết vì sao đối phương lại làm như vậy.
Nhưng mà, chỉ một lúc sau, hắn lại nghe thấy giọng nói hùng hồn vang lên từ trên trời, là giọng nói của Lục Thủy:
"Bỉ Ngạn Hoa sẽ nở."
Tất cả mọi người đều nghe được, tuy nhiên, không có ai tin tưởng chuyện này.
Bởi vì Bỉ Ngạn căn bản không có hoa.
Nơi này chỉ là một vùng đất hoang vu.
U La Cổ Phật nhìn thấy tất cả, trong mắt tràn đầy rung động, hắn nhìn chằm chằm vào mặt đất, muốn nhìn xem lời nói của đối phương là thật hay giả.
Nếu như là thật, vậy thì đối phương đúng là làm cho người ta không thể nào hình dung được.
Diệp Tân cũng nhìn xung quanh một lượt.
Hắn nhớ tới lời nói của Chân Thần, khi mà Bỉ Ngạn Hoa nở, sẽ là lúc Chuyển Sinh Thụ bắt đầu kết trái.
Lúc này ánh sáng rơi xuống, Diệp Tân nhìn xem ánh sáng vừa rơi xuống bên cạnh hắn, sau đó hắn phát hiện đất đai hoang vu đột nhiên xuất hiện những đóa hoa màu đỏ tươi.
Từng đóa, từng đóa trải đầy dưới chân hắn.
Sau đó nhanh chóng ra lan tràn ra xung quanh.
Bằng mắt thường có thể nhìn thấy, hoa nở khắp nơi, tựa như là cơn sóng thủy triều, quét sạch toàn bộ đất đai bờ cõi.
Diệp Tân kinh ngạc nhìn tất cả những gì đang diễn ra, ánh mắt của hắn bắt đầu mơ hồ:
"Thật sự, thật sự nở.
Sau nhiều năm như vậy Bỉ Ngạn Hoa đã thật sự nở rồi"
"Ta đã chờ vô số năm." Diệp Tân quỳ ở nơi đó, một giọt nước mắt rơi ở trên Bỉ Ngạn Hoa.
Vô số năm.
Hắn đã đợi được hi vọng.
Nhị trưởng lão cũng nhìn thấy, ánh sáng rơi xuống, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ và bắt đầu trải rộng toàn cõi Bỉ Ngạn.
Nàng nhìn đóa Bỉ Ngạn Hoa dưới chân, trong nháy mắt không biết phải làm sao.
"Thì ra lý do mà ta tìm không thấy Bỉ Ngạn Hoa, là bởi vì Bỉ Ngạn Hoa cũng không có sinh trưởng ở trên mặt đất bình thường.
Không có người mở ra Bỉ Ngạn, thì sẽ không nhìn thấy được Bỉ Ngạn Hoa."
Nhị trưởng lão nhìn xem đóa hoa, cảm nhận được những thay đổi xung quanh mình.
Nàng có thể rõ ràng cảm giác được, toàn bộ Bỉ Ngạn đều đang phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
"Nở rồi, Bỉ Ngạn Hoa vậy mà thật sự nở rộ.
Rốt cuộc thì người này là ai vậy?" Băng Hải Nữ Thần nhìn về phía bóng người trên bầu trời.
Thật khó mà suy đoán được, sự tồn tại của đối phương có thể ảnh hưởng đến bọn họ hay không.
Ánh sáng lả tả rơi xuống mặt đất, hoa tươi nở rộ trên toàn cõi Bỉ Ngạn.
Chỉ trong phút chốc, ở trong tầm mắt đều là Bỉ Ngạn Hoa.
Miêu Đồng và mọi người nhìn đến ngây người, lại có chút lo âu.
Bọn hắn thật sự không biết phải làm cái gì bây giờ.
Lúc này, bọn hắn trông thấy ông lão đi đến bên bờ Vong Xuyên Hà.
"Tiền bối, còn có biến hóa nào khác sao?" Miêu Đồng hỏi.
Những người khác cũng muốn biết, nhưng chưa chờ ông lão mở miệng nói.
Từ trên cao lại vang lên một câu nói mới.
Giống như là dùng ngôn ngữ để tạo nên sự biến hóa:
"Vong Xuyên Hà chảy."
Lục Thủy cúi đầu nhìn sang Vong Xuyên Hà Đạo, sau đó nhẹ nhàng quẹt một cái.
Thiên Địa Chi Lực cũng theo đó tràn ra.
Ngay lập tức, toàn bộ Vong Xuyên Hà Đạo xuất hiện một luồng khí tức dồi dào.
Ngay sau đó, những người còn mắc kẹt ở bên dưới trực tiếp bị ném ra ngoài.
Tiếng nói của Lục Thủy vừa dứt, ông lão ở cạnh bia đá thật cung kính hướng về phía Lục Thủy cúi đầu:
"Kính cẩn nghe theo."
Ầm!
Nước của Vong Xuyên Hà từ trong lòng đất chảy ra, theo thượng du liên tục đổ xuống phía dưới.
Nước của Vong Xuyên Hà dọc theo Vong Xuyên Hà Đạo chảy qua toàn bộ Bỉ Ngạn.
Lúc này, ông lão hóa thành một vệt sáng, nhảy vào giữa dòng sông.
Cùng lúc đó bia đá cũng bay theo, bia đá vào trong sông hóa thành một chiếc thuyền nhỏ, và có một ông già ngồi ở phía đuôi thuyền.
Ở bên cạnh ông ấy còn có một hạt châu, hạt châu hóa thành mái chèo.
Sau đó, ông già và chiếc thuyền biến mất trên Vong Xuyên Hà Đạo.
"Cái này, chuyện này là sao?"
Có người lập tức hỏi.
"Người đưa đò trên Vong Xuyên?"
"Còn có chuyện này nữa à?"
"Đừng quan tâm chuyện này có hay không, đằng nào thì thân phận của đối phương cũng sẽ na ná như vậy."
"Cũng đúng, cho nên hắn mới có thể giúp người ta qua sông."
"Tại vì sao mỗi khi chúng ta qua sông, đi đến giữa đường đều cảm thấy tâm thần bị rối loạn?"
Lúc này, tất cả mọi người bắt đầu nhìn về khoảng không ở trên mặt sông, bọn họ nhớ rõ đó là vị trí trung tâm, sẽ xuất hiện thứ gì đó khác thường.
Khi mà bọn họ nhìn sang thì thấy được một bóng người mờ ảo.
Hình như là một người con gái.
Nàng giống như là đang đối diện với đấng quyền năng nào đó trên trời cao.
Cúi người, chờ đợi đối phương mở miệng.
Hiện giờ Lục Thủy có thể cảm nhận được toàn bộ hình huống của Bỉ Ngạn, không có ai chống đối hắn.
Hắn đã chuẩn bị kỹ càng, nếu có người dám ngăn cản hắn.
Thì sẽ trực tiếp độ kiếp, vừa độ kiếp vừa xử lý.
Chỉ trong chốc lát, Lục Thủy lại giải quyết tới vấn đề khác.
-----
Dịch: MB


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất