Chương 676: Bắt Đầu Cuộc Sống Mới 2
Ông lão sửng sốt khi nghe được câu hỏi của Lục Thủy, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, có người sẽ hỏi vấn đề này.
Rời khỏi Bỉ Chi Hải Ngạn là chuyện tương đối dễ.
Nhưng mà chưa đến thời điểm thích hợp thì hơi khó một chút.
"Mỗi người một viên thất phẩm." Ông lão do dự một chút rồi trực tiếp nói ra giá cả.
"Đưa linh thạch." Lục Thủy nói xong, trực tiếp bước xuống thuyền.
Con thuyền này tuy nhỏ, nhưng vẫn có thể chở được ba người.
Hoặc là chở bao nhiêu cũng không thành vấn đề.
Chân Võ đi theo lên trước, ngay khi Lục Thủy đi đến mũi thuyền thì hắn lập tức lấy ra cái ghế thích hợp, cẩn thận đặt xuống.
Chân Linh thì tính toán linh thạch ở phía sau.
May mà có đủ linh thạch.
Nếu như lại thêm vài viên nữa thì hai người bọn họ phải gom góp lại.
Ông lão nhìn thấy Lục Thủy ngồi trên ghế, nhất thời không biết nên nói thế nào.
Thiếu gia của gia tộc lớn đều như vậy sao?
Hắn thấy được, thiên phú của đối phương chỉ bình thường, cũng biết đối phương không đi được bao xa khi ở trên Kim Sinh Lộ.
Nhưng mà ấn tượng của hắn về người này khá là sâu đậm, bởi vì, đây là lần đầu tiên có người dùng linh thạch để mở đường đi qua Nại Hà Kiều.
Đương nhiên, trên người đối phương cũng mang đậm khí chất của thiếu gia con nhà giàu.
Nhưng hắn không thể tưởng tượng nổi, vì sao một người thiên phú không tốt, tu vi lại thấp, vẫn được người trong gia đình ủng hộ nhiều như vậy?
Đó chỉ là suy nghĩ thoáng qua trong đầu, ông lão không có nghĩ sâu hơn bởi vì chẳng liên quan gì tới hắn.
Mặc dù tu vi của đối phương yếu nhưng hắn cũng không có tỏ ra khinh thường.
Kiếm chút linh thạch mà thôi.
Lục Thủy ngồi ở mũi thuyền, có thể cảm nhận rõ ràng là thuyền đang đi về phía trước.
Vô cùng vững vàng, hơn nữa tốc độc cũng không chậm.
Người ở phía đối diện đều kinh ngạc khi thấy con thuyền đang chạy về hướng khác.
"Đây là muốn đi đâu?"
"Không nghe được bọn họ nói gì, nhưng mà không có thuyền thì chúng ta làm sao qua sông đây?"
"Chúng ta đi qua Nại Hà Kiều, cho nên vấn đề không phải là có thể qua sông hay không, mà là rơi xuống thì làm thế nào để sống sót?"
Đám người: "..."
Ông lão không thèm để ý đến những chuyện này, quãng đường không bao xa, thời gian đi và về cũng chưa tới một ngày.
Sau khi xong việc, lại trở về đón những người kia là được.
Thuyền đi xa hơn một chút, Lục Thủy khép lại quyển sách vừa mới lấy ra, quay đầu nhìn về phía ông lão:
"Muốn hỏi tiền bối vài câu."
"Hỏi đi, có thể trả lời thì lão sẽ nói hết." Ông lão cười ha hả nói.
Đối phương là người khá thú vị, và hắn cảm thấy người như vậy sẽ không hỏi tới những chuyện sâu xa.
Chắc sẽ dễ dàng trả lời được.
"Sau khi Bỉ Chi Hải Ngạn mở ra, thì sẽ duy trì trong bao lâu?" Lục Thủy hỏi.
Đúng là chỉ hỏi những câu thông thường, ông lão sắp xếp ý nghĩ xong thì nói:
"Thời gian cũng không cố định, phải xem Kim Sinh Lộ có xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không, nếu như trên Kim Sinh Lộ có người vẫn đang đi về phía trước.
Vậy thì thời gian sẽ bị chậm lại.
Trong tình huống bình thường, hơn mười ngày sẽ đóng lại."
Lục Thủy gật đầu, hơn mười ngày xem như đủ lâu, hắn tới đây và làm nhiều chuyện như vậy, chỉ mất khoảng ba ngày.
"Tiền bối có biết nguồn gốc của Bỉ Chi Hải Ngạn không?" Lục Thủy lại mở miệng hỏi thêm.
Câu hỏi này hơi sâu xa một chút, nhưng vẫn xem như là đúng chừng mực, ông lão đương nhiên không có để ở trong lòng, mở miệng nói:
"Nghe nói là có liên quan tới Minh Thổ và Tịnh Thổ, nhưng chuyện xảy ra như thế nào thì lão cũng không thể nói tỉ mỉ được.
Trước khi lão tới đây thì Bỉ Chi Hải Ngạn đã xuất hiện rồi."
Lục Thủy không nói gì, Bỉ Chi Hải Ngạn đã có từ rất sớm.
Có lẽ đã xuất hiện sớm hơn so với thời kỳ Viễn Cổ một khoảng thời gian.
Lục Thủy chỉ là bỗng nhiên thấy tò mò, nên không có tiếp tục rối rắm.
Vấn đề tiếp theo, mới là chuyện mà hắn muốn biết thật rõ ràng:
"Tiền bối và vị tiền bối áo đỏ ở trên Nại Hà Kiều, đến Bỉ Chi Hải Ngạn này bằng cách nào?
Có liên quan với Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa hay không?"
Ngay từ đầu, thái độ của ông lão rất là bình thản, nhưng khi Lục Thủy hỏi tới chuyện của cô gái áo đỏ thì hắn có hơi ngạc nhiên.
Khi áo đỏ xuất hiện thì người này không có mặt mà!?
Sự nghi ngờ này chỉ thoáng qua trong đầu, hắn cũng không để ý lắm vì nghĩ rằng có ai đó đã kể lại cho người này nghe.
Nhưng nghe được câu hỏi kế tiếp thì hắn lập tức sững sờ.
Kể cả thuyền cũng vì vậy mà dừng lại.
Sau đó ông lão nhìn chằm chằm Lục Thủy, hắn không nghĩ tới một người tu vi nhị giai sẽ hỏi đến những chuyện này.
"Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa mà tiểu hữu vừa nói tới là ai vậy?" Ông lão thử hỏi.
"Ngoại trừ Cửu ở thời kỳ Viễn Cổ ra, còn có người thứ hai sao?" Lục Thủy cũng đang nhìn vào ông lão.
Khoảnh khắc mà Lục Thủy bước ra ngoài thì hắn chợt hiểu ra một chuyện.
Ông lão này cũng là người ở thời kỳ Viễn Cổ, chắc chắn là biết được khá nhiều chuyện.
Cho nên hắn muốn dò hỏi thử.
Mà những câu hỏi kế tiếp của hắn, có tìm được câu trả lời hay không, còn tùy thuộc vào lý do đối phương đến nơi này, và đối phương có liên quan tới Chân Thần hay không.
Ông lão không thể tin nổi, hỏi lại:
"Sao ngươi có thể biết được tên của vị này?"
Lục Thủy xoay ghế lại, dựa người về phía sau và nói:
"Tên Cửu cũng không phải là điều cấm kỵ gì, vì sao ta không thể biết?
Không biết tới sự tồn tại của Cửu, sao ta lại biết cách mở khóa Chuyển Sinh Thụ, mở ra Bỉ Chi Hải Ngạn?"
Làm thế nào mở khóa Chuyển Sinh Thụ, mở ra Bỉ Chi Hải Ngạn? Câu nói này đánh sâu vào tâm trí của ông lão, nặng nề gõ vào màng nhĩ của hắn.
Tuy hắn không thể tin vào tai mình, nhưng hắn vẫn phải suy nghĩ về ý nghĩa của câu nói này.
Chỉ trong chốc lát hắn đã hiểu ra.
Hắn nhìn xem Lục Thủy, khó có thể tin nói:
"Là, là ngươi sao?"
Người đã mở ra Bỉ Chi Hải Ngạn, khống chế lực lượng của Chân Thần, làm cho Chuyển Sinh Thụ nở hoa kết trái.
Một sự tồn tại mà bọn họ không thể hiểu được, một người có quyền lực tối cao.
Vậy mà người này đang ở ngay trước mắt hắn.
Chân Võ và Chân Linh cũng có chút kinh ngạc, cho nên bóng người trước đó làm Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, Vong Xuyên Hà Đạo có nước chảy, Nại Hà Kiều xuất hiện bóng người, là thiếu gia của bọn họ sao?
Những chuyện đó giống như là một thần thoại, và người tạo ra thần thoại đó chính là gia của bọn họ.
Bọn họ đã tự hỏi vì sao lần này thiếu gia lại an tĩnh như vậy, không có gây chuyện.
Hóa ra là âm thầm gây chuyện ở sau lưng bọn họ.
Mặc dù không biết thiếu gia đã làm điều đó như thế nào, nhưng mà bọn họ tin là thiếu gia không nói dối.
Cảm thấy nghi ngờ đó là chuyện trong dĩ vãng rồi, hiện tại, thiếu gia nói cái gì bọn họ cũng tin hết.
"Không, không thể nào, ngươi đang giả mạo đối phương mà thôi." Ông lão lập tức bình tĩnh lại.
Biết tới sự tồn tại của Cửu, không có nghĩa là sẽ mở ra Bỉ Chi Hải Ngạn được.
Thực lực của đối phương càng không thể chứng minh hắn là vị tôn giả kia.
Lục Thủy cũng không thèm để đến phán đoán của đối phương, hắn chỉ nói:
"Vậy tiền bối có thể trả lời câu hỏi của ta không?
Vì sao lại tới Bỉ Chi Hải Ngạn, có quan hệ gì với Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa."
-----
Dịch: MB