Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 688: Đến Tàng Kinh Các Làm Lão Tăng Quét Rác 4

Chương 688: Đến Tàng Kinh Các Làm Lão Tăng Quét Rác 4


Lục Thủy trầm mặc không nói, hắn muốn nói đó là một phần trong kế hoạch lớn của mình, chỉ là cách làm hơi phô trương một chút.
Nhưng không thể nói như vậy được.
Còn những lời giải thích thông thường thì đều vô dụng với gương mặt 70 triệu của Tam trưởng lão.
"Không nói? Hay là không có gì để nói?" Giọng nói của Tam trưởng lão có chút trầm thấp.
Lục Thủy im lặng, cúi đầu.
Đúng là thiếu 70 triệu.
Lúc từ hôn thất bại, rõ ràng là chỉ có 50 triệu.
Lần này không có nghiêm trọng bằng chuyện từ hôn thất bại mà?
"Nếu không nói lời nào, thì chính là chấp nhận chuyện này?" Tam trưởng lão lại nói.
Lục Thủy gật đầu, nói khẽ:
"Vâng."
Không biết có phải là ảo giác hay không, Lục Thủy cảm thấy mỗi lần trở về, đều phải chịu phạt.
Không biết lần này là gì.
Tam trưởng lão nhìn Lục Thủy, cũng không có nói đến hình phạt, mà là hỏi về Kim Sinh Lộ trước.
"Đi hết Kim Sinh Lộ rồi?"
"Đã đi hết."
"Ngươi đã có quyết định chưa, tu đạo hay là luyện thể?"
"Đã quyết định."
Tam trưởng lão nhìn Lục Thủy thật sâu, nói:
"Đáp án là gì?"
"Tu đạo." Lục Thủy trực tiếp trả lời mà không cần phân vân suy nghĩ.
Đây là đáp án ngay từ đầu của hắn, luyện thể là không thể nào.
Điều đó là được thừa hưởng từ cha hắn.
Hơn nữa, chờ hắn trưởng thành, luyện thể hay và tu đạo cũng không có gì khác nhau.
Nhưng giai đoạn đầu thì tu đạo chắc chắn là mạnh hơn.
Dù sao cũng là con đường hắn đã đi qua.
Tam trưởng lão nhíu mày, hắn cứ nghĩ câu trả lời sẽ là luyện thể.
"Đây là kết luận từ Kim Sinh Lộ phải không?" Tam trưởng lão hỏi.
Lục Thủy lắc đầu, thành thật nói:
"Kim Sinh Lộ không có đưa ra kết luận này, nó để cho ta đọc nhiều sách."
Tam trưởng lão nhìn chằm chằm Lục Thủy hồi lâu, cuối cùng lặng lẽ thở dài ở trong lòng, nói:
"Vậy thì hãy đến Tàng Kinh Các đọc sách trong ba ngày, sau đó sẽ có người đến để kiểm tra thành quả đọc sách của ngươi.
Nếu như cuối cùng ngươi không thu hoạch được gì, ngươi biết hậu quả."
Ta không biết, Lục Thủy trong lòng muốn lập tức trả lời lại như vậy.
Nhưng mà không dám nói.
Tam trưởng lão quá nghiêm túc.
Khác với Nhị trưởng lão, Nhị trưởng lão dễ thương lại thân thiện.
Còn Đại trưởng lão thì rất khó gặp được.
Thần Long thấy đầu, không thấy đuôi.
Còn cha mẹ hắn, cha hắn sẽ đánh hắn, mẹ hắn trừ bỏ không đáng tin cậy, rất ít khi đánh hay dạy dỗ hắn.
Được rồi, trong gia tộc từ trên xuống dưới, Tam trưởng lão là người khó trêu chọc nhất.
Tuy nhiên, có một vấn đề hắn vẫn phải hỏi:
"Làm thế nào để vượt qua khảo sát?"
"Tùy thuộc vào loại sách mà ngươi đọc, sách công pháp thì ngươi phải biết được ưu điểm và khuyết điểm, sách về Linh Dược thì ngươi phải ghi lại công dụng chính của nó, và phải phân biệt được các loại linh dược.
Luyện khí, ngươi phải biết được những nguyên liệu cần thiết và những điều cần lưu ý.
Luyện đan, ngươi phải biết được cách phối hợp các linh dược với nhau."
Tam trưởng lão nhìn Lục Thủy một chút, tiếp tục nói:
"Vì vậy khi đọc sách hãy tập trung hơn, đừng suy nghĩ linh tinh.
Hậu quả không phải ngươi có thể gánh vác nổi."
Lục Thủy: "..."
Vậy thì ta cũng có thể xem Viễn Cổ Tạp Đàm đúng không?
Cuối cùng, Lục Thủy chỉ đành cúi đầu đồng ý.
Hắn đang nghĩ, lúc nào sắp xếp hắn đi nghiên cứu trận pháp, hắn am hiểu cái này.
Còn chuyện đi diện bích hối lỗi, có lẽ là không thể xảy ra trong thời gian này.
Vì sao?
Bởi vì Mộ Tuyết đang ở đây, làm vậy chẳng khác nào muốn ngăn cản hắn và Mộ Tuyết bồi dưỡng tình cảm.
Nhưng mà hiện tại Lục Thủy rất muốn đi Phong Sương Hà diện bích hối lỗi.
Để có thể vào xem Thần Vực là như thế nào.
...
Lục Thủy từ từ đi ra phía bên ngoài Đại điện của Lục gia.
Tam trưởng lão vẫn ngồi ở trên cùng, hắn cứ như vậy nhìn xem Lục Thủy rời đi.
"Tu vi 2.2, xem như có chút tiến bộ.
Chỉ là cách xử sự còn nhiều thiếu sót."
Ai!
Thở dài một tiếng, gần đây hắn bắt Lục Thủy chạy ngược chạy xuôi, mặc dù thành quả không rõ ràng, nhưng ít nhất là mỗi lần đều có thể bình yên vô sự trở về.
Cũng an ủi được phần nào.
Không giống trước kia, ở trong phạm vi của Lục gia cũng có thể mang theo thương tích trở về.
Có lẽ là sắp thành hôn, là người có gia đình nên không còn làm càn như trước nữa.
Sau đó Tam trưởng lão lại liếc nhìn hai tấm hình kia, lông mày theo phản xạ mà nhíu nhíu vài cái.
Cảm thấy hơi khó chịu.
Nhưng hắn lại không thể trừng phạt quá nặng, không thể bế quan, cấm túc cũng không được.
Bởi vì mỗi lần đều là hắn bảo Lục Thủy đi ra ngoài, mà giam lại chính là đi ngược lại với tương lai của Lục gia.
Ai!
Lại thở dài một tiếng.
Hy vọng có thể mở thưởng sớm một chút.
. . . .
Lục Thủy rời khỏi đại điện, về tới tiểu viện của mình.
Chút nữa hắn phải đi Tàng Kinh Các.
Trước khi đi, đương nhiên là phải nói với Mộ Tuyết.
Vừa mới đi vào trong sân, Lục Thủy đã thấy Mộ Tuyết đang tưới hoa.
Lúc này Mộ Tuyết đang mặc một bộ váy tiên màu xanh giống như ngày hôm qua, mái tóc dùng trâm cài tùy tiện ghim lên.
Nhưng vẫn xinh đẹp như mọi khi.
Khi đang tưới hoa, dáng vẻ càng xinh đẹp hơn.
"Mộ tiểu thư mỗi ngày đều dậy sớm như vậy sao?" Lục Thủy thấy Mộ Tuyết nhìn sang, mở miệng dò hỏi.
Mặc dù hắn đi đại điện xong, rồi lại trở về tiểu viện.
Nhưng cũng không có mất bao nhiêu thời gian.
Vậy mà Mộ Tuyết đã tưới được khá nhiều hoa, chứng tỏ là hắn rời đi thì một lúc sau Mộ Tuyết đã tới.
"Lục thiếu gia lại bị phạt?" Mộ Tuyết đứng lên, nhỏ nhẹ nói với Lục Thủy.
Nàng biết Lục Thủy đi đại điện.
Mà bình thường thì Lục Thủy đi đại điện là để chịu phạt.
Dù ở kiếp trước hay kiếp này thì đều là như vậy.
Ở kiếp trước, có đôi khi nàng cũng bị Lục Thủy làm liên lụy, cùng nhau chịu phạt.
Tuy nhiên, nàng cảm thấy nếu như nàng có thai, chắc chắn là không cần chịu hình phạt nào hết.
Đáng tiếc, ở kiếp trước vẫn không có mang thai.
Kiếp này nhất định có thể mang thai.
Lục Thủy đi vào bên trong, Mộ Tuyết đến Lục gia lâu như vậy, đã nhìn thấy hắn bị phạt vài lần, cho nên hắn cũng không muốn giải thích, Tam trưởng lão chính là người thích xử phạt lung tung.
"Tam trưởng lão kêu ta đi Tàng Thư Các đọc sách, hôm nay Mộ tiểu thư dự định làm cái gì?" Lục Thủy hỏi.
"Ta cũng muốn đọc sách, nhưng mà ngày mai nhóm của Nhã Nguyệt sẽ tới, cho nên chỉ xem được ngày hôm nay." Mộ Tuyết vừa tưới hoa vừa trả lời lại.
"Hai người muội muội của ngươi?" Lục Thủy hơi ngạc nhiên một chút.
Đây là chuyện hiếm thấy, ở kiếp trước các nàng cũng chưa từng tới chứ không riêng thì kiếp này.
"Chắc là Mộ Tuyết rất vui vẻ?
Vì ở kiếp trước, sau khi nàng gả vào Lục gia, người của Mộ gia gần như không có tới thăm nom nàng.
Nàng trở về cũng không được chào đón.
-----
Dịch: MB


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất