Chương 814: Thần Nữ Nhất Niệm Giết Người Vô Tình 1
Thần Nữ Nhất Niệm Giết Người Vô Tình 1
Đường Y bộc phát ra sức mạnh vượt xa thực lực của nàng.
Sự bộc phát đột ngột này khiến nàng dễ dàng thoát được sự truy đuổi.
Mà nữ nhân nuổi cổ vốn đang đuổi theo Đường Y kia không tránh khỏi khẽ giật mình.
Không có người nào có thể đột nhiên bộc phát ra nhiều linh lực như vậy, nếu có thì chính là phải trả giá cho đại giới.
Mà đại giới này có lẽ là không cách nào nghịch chuyển.
"Điên cuồng như vậy? Nói như vậy thì thứ đồ kia cực kỳ có khả năng ở trên người nàng?" Nữ nhân nuôi cổ nhăn mày nhăn mặt nhưng rất nhanh nàng đã nghĩ thông suốt một chuyện khác.
"Nếu như ở trên người nàng, không có lý do gì mà nàng không trực tiếp thoát đi. Nàng dù cho không muốn sống cũng phải mang theo hai đứa trẻ kia trốn thoát, chắc chắn có đầy đủ lý do cùng nguyên nhân. Thứ đồ kia ở trên người hai đứa trẻ?”
Đoán được điều này, trong nháy mắt, nàng cũng thử bộc phát linh lực đuổi theo.
Dù là hiện tại đuổi không kịp, nhưng mà chỉ cần không mất dấu là đủ rồi.
Đối phương chẳng còn chống cự được bao lâu nữa.
"Xem ra là đang đợi cứu viện." Nữ nhân nuôi cổ cười lạnh:
"Ta ngược lại muốn xem thử, Đường gia còn có ai có thể tới cứu ngươi."
. . . .
Nhóm người Đường Quân nhìn thấy Đường Y bắt đầu nổi điên.
Nàng nhìn thấy linh lực nữ nhi của mình đột nhiên bộc phát.
Đây là ăn Nhiên Huyết Đan.
Ăn Nhiên Huyết Đan, liền không còn cách nào hồi phục thể trạng.
Cuối cùng chỉ có thể bị thiêu đốt đến tan biến.
"Chết tiệt!" Đường Quân ngay lập tức qua bên kia, có khi bây giờ đi qua còn có thể nghĩ chút biện pháp.
Oanh!
Cổ trùng phân thân ngay lập tức ngăn cản dì Đường của Đường Quân.
"Cút ngay." Đường Quân không nói hai lời bắt đầu phá vòng vây.
"Can đảm lắm, khí thế thật kinh người." Miêu Hồ Hí cổ trùng phân thân mang theo ý cười nói:
"Đáng tiếc cách biệt thực lực vẫn khó mà vượt qua. Thật ra thì hai đứa trẻ kia cũng cho qua được, vậy mà mạng cũng không cần. Phối hợp với chúng ta một chút, sẽ không nhất định phải đánh đổi bằng mạng sống. Xem ra thứ đồ đó ở trên người nàng."
"Thật sự là ngu xuẩn." Đường Quân biểu cảm lạnh nhạt nhìn về phía Miêu Hồ Hí giỡn nói:
"Nàng là đang bảo vệ nữ nhi của nàng, cùng ngươi Cổ Thần gì đó không có bất cứ quan hệ nào. Nàng mới vừa tới Đường gia, ngay cả Cổ Thần là cái gì cũng không biết, các ngươi thế mà lại cho là đồ ở trên người nàng. Ngu không ai bằng."
"Vì nữ nhi?" Miêu Hồ Chí sửng sốt một chút, cười nói:
"Lỡ như đây chỉ là trò lừa gạt ngươi lấy ra gạt ta thì sao? Mà người nuôi cổ như chúng ta sẽ không tin thứ này."
Đúng vậy, người nuôi cổ không chỉ có nuôi cổ, sự tồn tại của bọn hắn cũng gần giống như loài sâu độc.
Nào có cái gì thân tình để nói.
Đường Quân không nói thêm gì, hắn vẫn phải phá vòng vây.
Đường Thiên Vũ chỉ là muốn nhìn xem, tiện thể kiềm chế Miêu Hồ Hí.
Hắn sẽ hỗ trợ, nhưng mà không có khả năng sẽ liều mạng giống như Đường Quân.
Điều hắn bận tâm không phải một gia đình, mà là cả một gia tộc.
Hiện tại vẫn chưa tới lúc mà hắn phải liều mạng.
"Xem bộ dạng của Đường gia chủ hình như không để ý lắm, hay là ta đoán sai rồi?" Miêu Hồ Hí nhìn Đường Thiên Vũ, nói khẽ:
"Chẳng lẽ đồ không chỗ các nàng sao?"
"Ở đây cơ, các hạ vì sao không tự mình đi lấy?" Đường Thiên Vũ âm mặt nói ra.
"Nếu như vậy thật, vậy thì ta đây liền phải đi lấy." Nói rồi Miêu Hồ Hí trực tiếp đi về phía Đường Y bên kia.
Đường Thiên Vũ tất nhiên không cho phép đối phương và hắn biến mắt khỏi nơi này.
Hai bên kiềm chế lẫn nhau, ai cũng đừng hòng ra tay.
Để xem ai có thể kiên trì đến cuối cùng.
Oanh!
Hai người trực tiếp giao chiến, linh lực cường đại quét sạch bốn phía.
Mà Miêu Hồ Hí cổ trùng phân thân, trực tiếp bỏ qua Đường Quân, tập trung linh lực, hướng công kích đi về Đường Y bên kia..
Đường Quân muốn ngăn cản, lại phát hiện căn bản làm không được.
"Không!"
Oanh một tiếng.
Đòn đánh ngay lập tức rơi trúng vào vị trí của Đường Y.
Đường Y vốn đang mang theo hai nữ nhi chạy trối chế, tự nhiên phát hiện bên kia có người giao chiến, nàng lại trốn về hướng khác.
Thế nhưng mà nàng không có nghĩ tới chính là từ trên trời đột nhiên có sức mạnh hướng về phía nàng bên này mà tới.
Trong nháy mắt đó, Đường Y liền biết, linh lực này không phải là loại nàng có thể ứng phó nổi.
Thậm chí thoát cũng không được.
Không chút do dự, Đường Y lựa chọn che chở hai đứa bé.
Oanh!
Linh lực đáng sợ trực tiếp công kích đến vị trí của Đường Y.
Phịch một tiếng.
Đường Y bị đánh bay ra ngoài, Nhã Nguyệt Nhã Lâm cũng bị đánh bay ra ngoài.
Hỏa Vân Thú cùng Thủy Vân Thú trực tiếp bị quăng ở bên người Nhã Lâm.
Bây giờ còn nhỏ bọn chúng trong lúc nhất thời không có năng lực phản kháng.
Nhã Nguyệt bị quăng xuống đất, nàng trước tiên nhìn về phía mình mẫu thân, phát hiện lúc này trên người mẫu thân chịu thật nhiều vết thương.
Nàng lập tức đứng lên đi về phía mẫu thân nàng.
Mặc dù mình cũng chịu một chút thương tích, nhưng mà nói cho cùng cũng tương đối nhẹ.
"Mẫu thân." Nhã Nguyệt lập tức tới đỡ Đường Y dậy.
Đường Y khí tức hỗn loạn, bản thân bị trọng thương, đan dược lại còn đang không ngừng thiêu đốt thân thể của nàng.
"Nhã Lâm đâu?" Đường Y gian nan mở miệng.
Lúc này Nhã Nguyệt mới phát hiện Nhã Lâm văng ra khỏi người nàng.
Nhưng mà ngay sau đó đã thấy Nhã Lâm, ngay ở phía trước, cách các nàng không xa.
"Ở phía trước, không có việc gì." Nhã Nguyệt lập tức nói.
Nói rồi nàng liền đứng lên, định đi Nhã Lâm ôm trở về:
"Mẫu thân, người ngồi nghỉ trước đi, con đi bế Nhã Lâm về đây.."
Đúng vậy, lúc này Nhã Lâm đang ngồi dưới đất, nàng đưa mắt nhìn bốn phía có chút sợ sệt.
Nhưng mà rất nhanh liền nhìn thấy được mẫu thân.
Nàng lập tức đứng lên muốn chạy đến bên cạnh mẫu thân.
Nhưng mà Nhã Lâm vừa mới đứng lên, Nhã Nguyệt đi được nửa đường, đột nhiên một trận uy áp giáng tới.
Uy áp này vượt xa sức chịu đựng của Nhã Nguyệt và Nhã Lâm.
Trong lúc nhất thời các nàng đều không thể động đậy.
Phải biết Nhã Nguyệt còn chưa tới nhị giai, Nhã Lâm thì vừa mới bắt đầu tu luyện.
Tùy tiện vài người nhị giai tam giai cũng không phải là kẻ địch mà các nàng có thể đối phó.
"Chậc chậc, vậy mà vẫn chạy." Nữ nhân nuôi cổ truyền tới giọng nói.
Thân ảnh của nàng cũng xuất hiện trước mặt Nhã Lâm cách đó không xa.
Ngay lúc nàng chuẩn bị đên gần Nhã Lâm, Hỏa Vân Thú và Thủy Vân Thú liền đến chắn trước mặt Nhã Lâm, gầm nhẹ về phía nữ nhân nuôi cổ.
Nếu như chỉ là Linh thú nhất giai nhị giai bình thường có lẽ bọn chúng vẫn đối phó được.
Nhưng mà ở trước mặt là một nữ nhân nuôi cổ mạnh hơn nhiều so với nhị giai tam giai, hai Linh thú vừa ra đời không có chút tác dụng.
Phịch một tiếng.
Linh lực khổng lồ uy áp, ép hai con Linh thú không cách nào động đậy.
Liên tục gầm nhẹ.
Bọn chúng đến cả muốn bảo vệ chủ nhân cũng làm không được.
Nhã Nguyệt với Đường Y đều hoảng sợ nhìn nữ nhân nuôi cổ, nàng ta ngay lâp tức muốn tiếp cận Nhã Lâm.
"Vì để cho các ngươi phối hợp, ta phế đi tiểu gia hỏa này trước, chác các ngươi hẳn là không ý kiến nhỉ?" Nữ nhân nuôi cổ dừng lại trước mặt Nhã Lâm.
Lúc này linh lực của nàng đã bắt đầu bao vây toàn diện giam cầm bốn phía.
Tuyệt đối sẽ không để cho những người này lại thoát khỏi khống chế của nàng.
Lúc này ba người kia cũng xuất hiện tại ba hướng khác nhau, phòng ngừa bất trắc ngoài ý muốn phát sinh.
"Ngươi, thứ ngươi muốn, thật, thật sự không ở trên người chúng ta. Nhã Lâm vẫn còn là con nít, nàng không có khả năng biết bất cứ chuyện gì." Đường Y gian nan mở miệng, trong thanh âm mang theo khẩn cầu.
"Lỡ như các ngươi để đồ vật trên tiểu hài tử thì sao?" Nữ nhân nuôi cổ nhìn Nhã Lâm, trong tay bắt đầu ngưng tụ linh lực.
Nhã Lâm lúc này nhìn nữ nhân nuôi cổ, có chút sững sờ.
"Trước hết cứ để cho ta phế nó đi." Nữ nhân nuôi cổ nói rồi trực tiếp động thủ.
"Dừng tay!!!" Đường Y hô to.
Mà ở trên ngọn núi Đường Quân cũng gầm thét:
"Ngươi dám!!!"
Nói rồi ngay lập tức muốn lao xuống.
Nhưng là Miêu Hồ Hí phân thân vẫn luôn ngăn trở Đường Quân:
"Để cho ta nhìn xem đồ vật có ở chỗ các nàng hay không?"
Đường Thiên Vũ liếc qua, mặt hắn không biểu tình, bất quá nội tâm nhẹ nhàng thở ra.
Cử động của đối phương cho thấy, bọn hắn không có khả năng trực tiếp biết được Cổ Thần suy sụp.
. . .