Chương 88: Dự Ngôn Thạch Bản, Sách Khải Huyền, Vị Lai Kinh
Đại điện Lục gia.
Tam Trưởng lão ngồi ở đại điện trên cùng, hắn híp mắt nhìn về phía trước, vẻ mặt như có chút khó hiểu.
‘Thật sự là khó lường, thiên chi kiêu tử cũng không đủ để hình dung hắn.
Cố ý ở lại không đi, tìm được người đứng đằng sau, rồi mới thong dong rời đi.
Những thủ đoạn trong đó ta đến nay cũng không cách nào xem thấu, xem ra là có được truyền thừa khó lường.’
Ta trưởng lão cười cười:
‘Như vậy xem ra là nhân tình đã bán trắng rồi, khi đó kể cả ta không xuất thủ, hắn cũng có thể thong dong rời đi.
Thời đại bây giờ lại có một thiên kiêu đến như thế, là sắp tiến đến thịnh thế sao?
Không, dù có là thịnh thế, thì thiên kiêu đến mức này cũng chắc chắn là độc nhất vô nhị.’
Sau đó Tam Trưởng lão không tiếp tục suy nghĩ về vấn đề này nữa, với hắn mà nói lấy lòng chỉ là thuận tiện, hắn vốn đã muốn trừ bỏ Thái Dương Chi Tử và những người kia.
Đã là bất lợi đối với Lục gia, hắn tại sao còn phải chờ đối phương động thủ rồi mới đáp trả lại?
Không động thủ ngay lúc Thái Dương Chi Tử nói sẽ khiêu chiến với Lục gia đã là rất khách khí rồi.
Sau đó Tam trưởng lão đang ngồi trên đại điện bỗng biến mất, chuyện này coi như xong, về phần những chuyện sau đó, lúc đến thì lại nói.
Lần này không tạo thành bất cứ tổn thất nào đối với Lục gia là đủ rồi.
Một cái Thái Dương Thần Điện mà thôi, không khi dễ được đến trên đầu bọn hắn.
--- ---
Ngọn núi bầy thạch trôi nổi trên bầu trời.
Người cầm đầu kia mở miệng nói:
“Thái Dương Chi Tử bị giết chết, hai người hộ đạo đi theo cũng bị đánh giết.
Từ trong chuyện này có thể biết được một việc, sự coi trọng của Lục gia đối với Lục Thủy, vượt xa tưởng tượng của chúng ta.
Khiêu chiến bình thường thì không quan trọng, nhưng để Thái Dương Chi Tử thiên kiêu như vậy đi khiêu chiến, đơn giản chính là khiêu chiến toàn bộ ranh giới cuối cùng của Lục gia.
Mà đi khiêu chiến ranh giới cuối cùng của Lục gia như vậy, chính là có đi không có về.”
Cao Viễn lúc này nói:
“Thái Dương Chi Tử là do Lưu Hỏa giết, còn có một chuyện, Lưu Hỏa người này nhất định không thể coi thường, việc hắn cường đại chưa nói, nhưng là phi thường quỷ dị.
Trong nháy mắt khi ta muốn đến bắt hắn, hắn thế mà lại thấy được ta.
Hắn đặc biệt hơn so với chúng ta nghĩ nhiều.’
Cảnh giới của hai người bọn họ nào chỉ là khác nhau một trời một vực, thế nhưng đối phương không chỉ thấy được hắn, mà còn chạy thoát được.
Đây là chuyện mà thiên kiêu đến mức nào mới có thể làm được?
Cao Viễn càng ngày càng hiểu rõ câu nói kia của Thái Dương Chi Tử, Lưu Hỏa căn bản không phải là người, trên đời này làm gì có người nào quỷ dị như vậy chứ.
Những người còn lại trầm mặc một lát.
Sau đó có người nói:
“Ta đã điều tra Lưu Hỏa, nhưng hoàn toàn không tra ra đầu nguồn, người này xác thật cần cẩn thận đối phó.”
“Hành vi của Lưu Hỏa quá mức kỳ quái, tu vi của hắn không cao, nhưng lại có thể giết chết Hoang Vu và Hoa Tiên, đây không phải là việc mà thực lực của một người có thể làm được.
Mặc dù giết Hoa Tiên thì còn có thể, nhưng để giết Hoang Vu thì tuyệt đối không đủ.”
“Cho nên sau lưng hắn thật ra có thế lực cường đại làm chỗ dựa? Các ngươi cảm thấy có quan hệ với Lục gia không?
Người cầm đầu cũng mở miệng nói:
“Không loại trừ khả năng này, còn có, ta vẫn còn hoài nghi là do Ẩn Thiên tông.”
Những người khác gật đầu, sự xuất hiện của tên Lưu Hỏa này đã làm rối loạn phần lớn kế hoạch của Tiên Đình bọn họ.
Về công về tư, bọn họ đều muốn tìm tới Lưu Hỏa, sau đó giết chết hắn.
Loại trừ tai họa về sau.
“Đúng rồi, nghe nói Phật môn có một vị chuyển thế?” Có người đột nhiên nói.
“Là kiếp sau.” Người cầm đầu uốn nắn lại, tiếp tục nói:
“Việc này ta cũng có nghe nói, hình như là kiếp sau của La Hán, hắn cũng không đi tìm Lục Thủy, mà là đi tìm tộc trưởng và phu nhân tộc trưởng của Lục gia, muốn khuyên hai người đó quy y Phật môn.”
Đám người trầm mặc một lát, cuối cùng có người nói:
“Là Phật môn quá mức cao thâm, hay là ta không đủ khả năng để hiểu? Bọn hắn sao lại phái người này đi?”
“Không biết, nhưng Hoang Vu chết, bọn hắn cũng biết, tiếc là không có kỳ chiêu gì.
Dưới tình thế cấp bách, bọn hắn mới lựa chọn để Thái Dương Chi Tử còn chưa trưởng thành và La Hán kiếp sau động thủ trước.
Còn về phần kết quả, khó mà đoán trước được.” Người cầm đầu kia nói.
Đám người tiếp tục trầm mặc, phần nội dung phía trên của Dự Ngôn Thạch Bản, như là một ngọn núi vô hình, từ đầu đến cuối luôn đè nặng trong lòng bọn họ, tùy thời đều có thể đè nát bọn họ.
“Trước tiên quan sát một chút, Tiên Đình đã bắt đầu khôi phục, Thần Chúng đang lần lượt giáng lâm, Phật môn kiếp sau thì không ngừng xuất hiện, truyền thừa của Đạo Tông cũng nên xuất hiện rồi. Các ngươi phải cố gắng đạt được những truyền thừa đó.” Người cầm đầu nói tiếp.
Những người khác gật đầu, truyền thừa của Đạo Tông cực kì sâu xa, đây chính là tạo hóa vô biên.
Phương thức mỗi một thế lực kéo dài cũng không giống nhau, mà Đạo Tông rất thích lưu lại truyền thừa đạo tàng.
Đạo Tông trước kia và bây giờ khác nhau rất nhiều, Đạo Tông trước kia có thể chống lại các thế lực như Tiên Đình, nhưng giờ đã phá thành mảnh nhỏ, chỉ còn trên danh nghĩa.
“Đúng rồi, ta dự định đến Thiên Cơ các một chuyến, xem thử có thể có được tin tức của Lưu Hỏa từ Thiên Cơ Lâu Vũ hay không.” Cao Viễn nói.
Đối với dự định này của Cao Viễn, những người khác đương nhiên ủng hộ.
Người cầm đầu kia gật đầu:
“Ta cũng phải làm chuẩn bị cho vị khôi phục kế tiếp, chờ người của chúng ta nhiều lên, liền có thể thử giải mã phần phía sau của Dự Ngôn Thạch Bản, cũng không mong có thể giải được toàn bộ, chỉ cần có một ít manh mối trực quan là đủ.”
Những người khác gật đầu.
Chuyện này bọn họ đã thống nhất với nhau, phần sau của Dự Ngôn Thạch Bản rốt cuộc là có nội dung gì, bọn họ rất tò mò.
Thần Chúng và Phật môn cũng có thứ giống vậy, nhưng cuối cùng vẫn không thể hợp lực giải mã.
Ví dụ như Thần Chúng có Sách Khải Huyền, chữ bên trong không hề bị che lấp, nhưng nội dung chân chính thì phải giải nghĩa từ những chữ này ra.
Bọn hắn cũng chỉ giải nghĩa được hơn một nửa.
Mà Phật môn bên kia có Vị Lai Kinh, chỉ có một tờ âm kinh, nhưng lại là kinh văn không chữ, hiểu được chính là hiểu được, không tham ngộ được thì nó chỉ là một tờ giấy trắng.
Cho nên, hoàn toàn không có cách nào hợp tác.
--- ---
Trong bóng tối, có bốn bóng người đứng trên một cái cột đá.
“Linh mạch mà Thiên Linh phong đoạt lấy kia vốn nên thuộc về chúng ta, đó cũng không phải là linh mạch bình thường.”
“Sửa lại một chút, các nàng hiện tại cũng không còn gọi là Thiên Linh phong, mà là Thiên Nữ tông.” Một nữ nhân nói.
“Nghe nói người xuất thủ là Thần Nữ của Thiên Nữ tông.”
“Đúng, một Thần Nữ mặc áo tím, theo như lời của người bên ta nói, vị Thần Nữ kia mặt còn chưa thấy đâu, đã đánh tan trận pháp, khiến tất cả những người ở đó trọng thương.”
Bốn người trầm mặc.
Rất nhanh sau đó có người mở miệng nói:
“Đưa nàng lên bí giám đi.”
“Các ngươi có thể nghĩ cho kĩ không, đưa lên thì dễ mà bỏ xuống thì khó, Thần Nữ của Thiên Nữ tông các ngươi hẳn đã từng nghe qua, nghe nói chính là siêu cấp cường giả, tông môn của chúng ta ngoại trừ tông chủ, hẳn là không có người nào là đối thủ của nàng.” Nữ nhân kia tiếp tục nói.
“Nhưng Thần Nữ đã biến mất nhiều năm như vậy, người này chưa chắc đã là thật, chúng ta vẫn có thể có phần thắng.
Coi như không có, thì đưa lên cũng tốt, có cái mục tiêu để cố gắng.
Đã vậy thì bỏ phiếu đi, ai đồng ý đưa Thần Nữ áo tím lên bí giám, giơ tay.”
Trong bốn người lần lượt có ba người giơ tay lên, chỉ có nữ nhân kia là không động đậy.
“Vậy thì sẽ đưa Thần Nữ áo tím lên bí giám.
Không cần lo lắng, nếu như Thần Nữ áo tím này thật sự là Thần Nữ, ta sẽ ép Tông chủ phát sóng trực tiếp quá trình ăn phân để giải quyết vấn đề.”
“Ha ha, vậy ngươi đời này đều lo mà tiết kiệm tiền cơm đi.”
--- ---
Ngày hôm sau.
Lục Thủy đi từ trong phòng ra.
Vừa đi ra, hắn liền thấy Chân Võ Chân Linh đang chờ ở bên ngoài.
Lục Thủy hỏi:
“Kết quả thế nào?”
“Tam Trưởng lão đã đánh chết Thái Dương Chi Tử và hai người hộ đạo.” Chân Võ trả lời.
Thật ra bọn hắn rất là khiếp sợ, bọn hắn vẫn cho là Lục Thủy chỉ muốn đi gặp Thái Dương Chi Tử phân định cao thấp, không nghĩ tới hắn lại muốn đi bắt sống Thái Dương Chi Tử.
Còn định bắt sống ngay dưới mí mắt của hai vị hộ đạo kia.
Khi nghe được Lục Thủy đã một tay ngăn trở một kích của người hộ đạo kia, bọn hắn đều có chút không thể tin nổi, thiếu gia nhà bọn hắn đã mạnh tới mức này rồi?
Sau đó lại nghe nói Tam Trưởng lão xuất thủ, bọn hắn lại càng không thể tin được.
Bọn hắn rất muốn biết nếu Tam Trưởng lão biếu Lưu Hỏa chính là thiếu gia nhà mình thì sẽ có biểu tình gì.
Chịu, nhưng khi đó bọn hắn đại khái sẽ phải lo lắng cho chính bản thân mình trước.
Thật ra ngay từ đầu bọn hắn đã định vụng trộm nói cho Tam Trưởng lão, nhưng không biết vì sao, chưa có lần nào tìm được cơ hội.
Kiểu gì cũng sẽ có một vài chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
-------
Dịch: MB_Boss