Chương 929: Ngươi muốn biết ta mạnh cỡ nào sao? 2
Ngươi muốn biết ta mạnh cỡ nào sao? 2
Có điều, trong danh sách 'giết thần', tất cả có vẻ như đều có thế lực riêng.
Hơn nữa phần lớn đều mạnh.
Tam đại thế lực các loại của Tiên Đình thì không nói.
Kiếm Nhất Đạo Tông mặc dù đã sớm sụp đổ, nhưng vẫn có lưu truyền rất tốt ở Kiếm Nhất Phong.
Một cái Viễn Cổ Đạo Tông cũng kéo ra được hai thế lực đỉnh cấp.
Vô cùng mạnh.
Mặc dù kém xa so với Đạo Tông trước đó.
Lạc Tam Sinh của Minh Thổ, Cơ Tầm của Tịnh Thổ lại càng không thể tốt hơn.
Tuyệt đối mạnh hơn so với bất kì một thế lực đỉnh cấp nào của tu chân giới hiện tại.
Thiên cơ tiên sơn cũng không hề yếu.
Triều Tịch Hải Yêu mạnh đến quá đáng.
Còn cả tộc Bất Tử, à, cái này thì gần như diệt tộc rồi.
Nhưng thanh danh vẫn còn đó.
Huyết Trần có vẻ như vẫn còn có hậu thế, ma tu Chí Tôn thì vẫn còn danh hiệu ở đó, nói rõ thế lực của hắn vẫn tồn tại.
Mà Minh Nguyệt của Nguyệt tộc.
Hoàn toàn mai danh ẩn tích.
Một chút tiếng gió cũng không có.
Cảm giác so với những người khác, yếu hơn không chỉ một chút.
Không phải là thực lực yếu.
Mà là năng lực sinh tồn của thế lực yếu.
Tộc Bất Tử là bị nhằm vào, hơn nữa còn là thành viên chủ yếu nên mới tan rã.
Nếu không, tuyệt đối không dễ chọc.
Tộc Bất Tử nếu không bị dẫn dụ thì sẽ không sụp đổ tan rã.
Tứ đại thế lực của Viễn Cổ đã có thể là ngũ đại thế lực.
"Cửu còn nói gì với ngươi không?" Lục Thủy không suy nghĩ nhiều mà trực tiếp hỏi Diệp Tân việc liên quan tới Cửu.
Lần trước khi có quyền năng của thần lực, hắn đã nhìn thấy.
Cho nên đối với việc Diệp Tân nhìn thấy Cửu, hắn cũng không bất ngờ.
Hẳn vẫn còn có những người khác gặp được Cửu.
"Không có, Cửu chỉ nói là đặc biệt ra ngoài một chuyến, thuận tiện giúp Tư Dao." Diệp Tân nói.
Cửu rảnh rỗi như vậy à?
Hắn cảm giác thần lực đã tràn ra không ít.
Có phải đã âm thần làm gì không?
Đương nhiên, Lục Thủy cũng không thèm để ý.
Dựa vào tính cách của Chân Thần Độc Nhất - Cửu thì không đến mức làm chuyện xấu xa gì.
Mà làm thì làm thôi, cũng không cần để ý làm gì.
Có điều Thanh Điểu kia quả thật đã có không ít biến hóa, cũng có thể là từ trước đó, dù sao cũng là đi ra từ Cây Chuyển Sinh.
Loại cơ duyên tân sinh này, không phải ai cũng có.
"Đột nhiên đi tìm ta là muốn bán thuốc giả sao?" Lục Thủy hỏi.
Không phải chuyện của Cửu, vậy chỉ có thể là chuyện thuốc giả.
Diệp Tân: "..."
Thanh Điểu trên đầu Diệp Tân dùng cánh che mặt lại.
Thật xấu hổ.
Cứ như vậy bị nói thẳng ra.
Diệp Tân có phải cũng đang xấu hổ như vậy không?
Có điều Thanh Điểu không hề có ý nghĩ chạy trốn.
Có chuyện gì, cả hai sẽ cùng nhau đối mặt.
Ví dụ như cả hai cùng ở đây ngượng ngùng.
Dù sao Diệp Tân cũng nói bán thuốc giả để nuôi nó mà.
"Tạm thời không bán thuốc." Diệp Tân giải thích một câu.
Có lẽ bát tự của hắn không hợp với Lục gia.
Bán thuốc ở chỗ này toàn bị coi thành đồ ăn vặt.
Chẳng lẽ muốn hắn thật sự đi bán đồ ăn vặt?
Thực sự không được, vậy về sau lại đến tiểu trấn Thu Vân mở tiệm bán đồ ăn vặt.
Bây giờ thì không được, hắn muốn đi ngao du khắp thế giới.
Mang theo Tư Dao đi xem một chút, không có tiền thì lại bán thuốc giả.
Chắc chắn nuôi được Tư Dao.
Diệp Tân không nghĩ thêm về tương lai nữa, hắn tìm Lục Thủy là vì chính sự.
"Lục Thiếu gia hẳn đã biết, ta từng gia nhập Phật." Diệp Tân nhìn Lục Thủy nói.
Lục Thủy gật đầu:
"Cho nên ngươi có quan hệ nhất định với Phật môn?"
"Đúng vậy, trước đây không lâu, ta cảm giác được rằng Phật có thể đã bắt đầu khôi phục.
Sức mạnh của hắn đã bắt đầu ảnh hưởng tới chính quả.
Mặc dù ta đã mất đi chính quả, nhưng vẫn bị ảnh hưởng một chút." Diệp Tân thành thật nói.
Lục Thủy có chút bất ngờ.
'Xem ra là do thần lực, không nghĩ tới thần lực của Cửu sẽ trực tiếp khiến Phật bắt đầu thức tỉnh.
Như vậy Đế Tôn của Tiên Đình, Thần Chúng của Chân Thần hẳn cũng sẽ bắt đầu thức tỉnh.
Không biết tốc độ thức tỉnh sẽ như nào.'
Suy đoán trong lòng xong, Lục Thủy hiếu kỳ nhìn về phía Diệp Tân:
"Theo ý của ngươi thì Phật thức tỉnh sẽ tạo ra biến hóa gì?"
Nếu như không có biến hóa gì, Diệp Tân cũng không cần nghiêm túc như vậy.
Hắn lại không biết nội dung của Vị Lai Kinh, càng không biết việc Lục gia là đối tượng bị nhằm vào của tam đại thế lực.
"Phật bắt đầu thức tỉnh, tức là Đế Tôn của Tiên Đình, Thần Chúng của Chân Thần cũng sẽ thức tỉnh.
Ba vị này một khi tỉnh lại, tam đại thức lực sẽ quét sạch toàn bộ tu chân giới.
Đến lúc đó, tu chân giới chắc chắn sẽ xảy ra thay đổi cực lớn.
Đối với thời đại tu chân giới bây giờ mà nói, chắc chắn là một trận đại nạn." Diệp Tân nói cực kỳ chăm chú, nhất là khi hắn biết Lục Thiếu gia không phải một người bình thường:
"Lục Thiếu gia không phải người bình thường, sớm muộn cũng sẽ có ngày phài đối mặt với tam đại thế lực.
Cho nên tốt nhất hãy chuẩn bị sẵn sàng.
Có điều ta cũng không biết tam đại thế lực sẽ làm thế nào, cũng không biết khi nào Phật thực sự tỉnh lại."
Lục Thủy đặc biệt, Lục gia mạnh mẽ, đã chú định trước sẽ không cúi đầu trước tam đại thế lực.
Cho nên, việc tranh đấu là không thể tránh được.
Mà cái đặc biệt của Lục Thủy, theo Diệp Tân, chính là xưa nay có một không hai.
Không ai vượt qua được.
Cho nên, có thể sẽ bị nhắm vào trực tiếp.
"Ngươi cảm thấy ta khôn phải đối thủ của tam đại thế lực??" Lục Thủy hỏi.
"Lục Thiếu gia, Phật rất mạnh, ta không thể nói ra được hắn mạnh cỡ nào, nhưng chính là rất mạnh." Diệp Tân nói.
Lục Thủy cười nhìn Diệp Tân, đáp:
"Muốn nhìn một chút xem ta mạnh đến cỡ nào không?
Ngươi biết phép thần thông của Phật môn, Nhất Niệm Vĩnh Hằng không?"
"Ta không biết." Diệp Tân lắc đầu.
Lục Thủy nói khẽ:
"Không cần ngươi phải thi triển, biết là được rồi.
Có muốn nhìn một chút không?"
Diệp Tân hơi chần chừ, hắn không rõ lắm.
Sao phải là Nhất Niệm Vĩnh Hằng mới có thể nhìn thấy được Lục Thủy mạnh cỡ nào?
Không thể trực tiếp biểu hiện ra bên ngoài, hay do Nhất Niệm vĩnh Hằng có thể giúp nhìn thấu một chút?
Vậy có nên nhìn hay không?
Nói thật, hắn có chút tò mò.
Thế nhưng luôn có cảm giác không nên nhìn.
"Nếu như bây giờ không nhìn thì về sau còn có cơ hội biết Lục Thiếu gia mạnh cỡ nào không?" Diệp Tân hỏi một câu.
"Khó mà nói." Lục Thủy suy nghĩ một chút, nói:
"Không phải chuyện liên quan, vậy ngươi cơ bản sẽ không nhìn thấy ta ra tay."
Diệp Tân rất xoắn xuýt.
Quả thực như vậy.
Hắn mới chỉ thấy Lục Thủy ra tay một lần.
Chính là lúc ở Bỉ Chi Hải Ngạn.
Trong tình huống bình thường, hắn sẽ tìm chỗ không nguy hiểm mà chạy.
"Không xem."
Diệp Tân đưa ra lựa chọn.
Lục Thủy : "..."
Không xem thì không xem.
"Hỏi ngươi mấy vấn đề." Lục Thủy quyết định hỏi vài thứ hắn muốn biết.
Tin tức Diệp Tân cho hắn trước đó thật ra rất hữu dụng.
Chi ít hắn có thể biết được tình huống khôi phục trước mắt của tam đại thế lực.
Những người khác còn đỡ.
Chủ yếu vẫn là ba vị kia.
Lục gia nếu trở thành nhân vật chính của Dự Ngôn Thạch Bản, vậy một khi ba vị này tỉnh lại thì sẽ rất phiền phức.
Đương nhiên nếu đó là hiện tại.
Qua một thời gian nữa, nếu bọn họ không thức tỉnh, hắn còn muốn giúp một tay.
Dù sao thì nếu ba vị này không tỉnh, tam đại thế lực cũng không có dũng khí gây sự.
"Lục Thiếu gia muốn hỏi chuyện gì?" Diệp Tân hỏi.
Hắn thật ra rất tò mò muốn biết Lục Thủy rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Nhưng trực giác nói với hắn, đừng xem.
Tuyệt đối đừng xem.
Cho nên, hắn đè lại tò mò, nghe theo trực giác.
Tương lai dù không nhìn thấy Lục Thiếu gia mạnh cỡ nào, cũng sẽ nghe được.
Cái tên Lưu Hoả, rất vang danh.
Chuyện này không vội.
"Ngươi từng nghe qua Nguyệt tộc chưa?" Lục Thủy hỏi.
Diệp Tân mặc dù sống lâu, nhưng thực lực cũng không đạt tới đỉnh cao của tu chân giới.
Cho nên hắn sẽ không thể biết được vài sự kiện.
Có điều Nguyệt tộc không được tính vào đó.
Khả năng cao sẽ biết.