Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 969: Trùng cốc giáng lâm Thiên Nữ tông 3

Chương 969: Trùng cốc giáng lâm Thiên Nữ tông 3


Trùng cốc giáng lâm Thiên Nữ tông 3
“Đây là muốn khai chiến sao?” Nhiếp Hạo có chút lo lắng nói.
Nếu như muốn khai chiến, vậy giờ nên chạy trốn rồi.
Nếu không thì chỉ có chết.
“Không.” Lạc Phong lắc đầu.
“Sẽ không đánh, chi ít Trùng Cốc không có ý định tới đây đánh nhau.”
Nhiếp Hạo nhìn Lạc Phong, không hiểu lắm.
“Vừa đi vừa nói.” Lạc Phong để sách xuống, đi ra bên ngoài:
“Trùng Cốc nhượng bộ.
Có điều cái này không bình thường, trước đó chắc chắn đã xảy ra chuyện gì rồi.
Nếu không, dựa vào tác phong làm việc của Trùng Cốc, thì giờ đã diệt xong Thiên Nữ Tông rồi.
Không giống với tin tức.”
“Không giống với tin tức là có ý gì?” Nhiếp Hạo không hiểu.
“Chỗ Trùng Cốc bên kia chắc chắn đã có chuyện xảy ra, bảo người đến tra một chút.” Lạc Phong nói.
Lúc này, hai người đã đi ra khỏi phòng chứa sách.
Chờ bọn hắn đến nơi, thì đã thấy Chưởng môn Thiên Nữ đem người xuống chân núi.
Bọn hắn không dám tiến lại quá gần, lại không dám nhìn lén.
Chỉ có thể tìm chút chuyện làm.
Nhìn sao cho tự nhiên chút.
Nếu không bị những đại lão kia trừng một cái, bọn hắn cũng không còn.
Thật là đáng sợ.
Đi theo Chưởng môn Thiên Nữ có Nam Bắc Trưởng lão và Tố Loan, Tố Nhiễm, còn Hải Yêu Ly Thường và Tiểu Đào.
Mấy người Chưởng môn Thiên Nữ rất sợ hãi, không lo lắng nhất thật ra là Hải Yêu Tiểu Đào.
Nàng có hack.
Những người này căn bản giết không chết nàng.
Đã có Nữ Vương bao bọc nàng.
A!
Gặp nguy hiểm, cứ ném nàng ra ngoài là được.
Rất nhanh sau đó, Chưởng môn Thiên Nữ đã thấy những người dưới núi kia.
Bọn họ có tám người, người cầm đầu đứng trước, phía sau lưng có tám người theo thứ tự đứng thẳng hàng.
Nhìn không quá ngay ngắn, nhưng cũng không lộn xộn.
Khí thế đối phương rất mạnh, Chưởng môn Thiên Nữ cảm thấy chút nữa phải khách khí thêm một chút.
Mà những tông môn phụ thuộc được bố trí chuẩn bị hỗ trợ liên minh ở xung quanh, đều đã bị dọa bay.
Thiên Nữ Tông sắp xong rồi.
Đây là suy nghĩ trong đầu tất cả mọi người.
Còn có một số nghĩ rằng, đã muộn rồi.
Bây giờ bọn họ dám trốn sao?
Không ai dám.
Mấy vị kia thật sự đáng sợ.
Đang sợ đến mức tu vi bọn hắn cũng vận hành không trôi chảy.
“Chúng ta liệu có thể thoát được một kiếp này không?” Mấy người ở gần, trong lòng đắng chát.
“Cái dáng vẻ sợ sệt của Chưởng môn Thiên Nữ kìa, chúng ta cũng sắp xong rồi.”
Bọn hắn không dám mở miệng.
Nhưng trong lòng vẫn sẽ nghĩ.
Chưởng môn Thiên Nữ nhìn đám người phía trước, từng người đứng đó đều có khí thế ngập trời.
Đây chính là cảnh ngươi là dao thớt, ta là thịt cá.
Chưởng môn Thiên Nữ đi tới trước mặt Cố Chính Phong, nàng có chút khẩn trương.
Sau đó tìm đúng chỗ, khuỵu gối chuẩn bị quỳ xuống.
Trước tiên phải dập đầu.
Chẳng qua khi nàng đang chuẩn bị quỳ xuống, đột nhiên có một sức mạnh kéo nàng lại.
Sức mạnh cường đại khiến nàng không cách nào quỳ xuống được.
Cố Chính Phong nhìn Chưởng môn Thiên Nữ, tiến lên một bước.
Động tác đột ngột của hắn khiến tất cả mọi người đều lo lắng.
Dường như sợ đối phương sẽ đột nhiên xuất thủ.
Trong số các nàng cũng chỉ có Hải Yêu Ly Thường có thể chống đỡ một chút.
Chỉ là rất nhanh sau đó, tất cả đều ngây ngẩn cả người.
Bởi vì các nàng nhìn thấy người trước kia khí thế kinh người, Cố Chính Phong, đột nhiên cúi đầu, cung kính hành lễ với Chưởng môn Thiên Nữ.
Không chỉ có Cố Chính Phong.
Mà còn có tất cả những người phía sau hắn.
Chưởng môn Thiên Nữ ngây ngẩn cả người.
Mấy người Tố Loan cũng khó tin nổi.
Đám người cảm cảm thấy Thiên Nữ Tông sắp xong rồi ở một bên, tất cả đều dụi mắt một cái, bọn hắn hoài nghi có phải mình đã nhìn lầm rồi hay không?
Tại sao lại xảy ra chuyện này?
Nhưng mà câu nói tiếp theo càng khiến cho những người này há hốc mồm:
"Lúc trước Trùng cốc đã bất kính với Thiên Nữ Tông.
Hôm nay Cố mỗ mang theo toàn bộ thế hệ trước của tông môn, nhận lỗi với Chưởng môn Thiên Nữ.
Mong Chưởng môn Thiên Nữ bỏ qua chuyện cũ."
Âm thanh của Cố Chính Phong không lớn, nhưng không ai là không nghe rõ.
Mà người nghe rõ thì lại cảm giác như đang nằm mơ giữa ban ngày.
Sao lại như thế được?
Thế nhưng, bất kể nhìn thế nào, đây cũng là sự thật.
Chưởng môn Thiên Nữ càng sợ hãi hơn.
Giờ phút này, trên người nàng có một đạo tử quang hiện lên.
Khôi phục được tự do, nàng trước tiên quỳ những người này một cái.
Mà tất cả mọi người khi thấy Chưởng môn Thiên Nữ quỳ xuống, hồn đều bị dọa bay.
Chưởng môn Thiên Nữ nhìn Cố Chính Phong, lập tức nói:
"Ta.. Ta trước cho các ngươi cái dập đầu, ngỏ ý cảm ơn."
Sắc mặt Cố Chính Phong cực kì khó coi.
Mẹ nó.
Chưởng môn Thiên Nữ này sao lại lấy oán trả ơn như vậy?
—— ——
"Ha ha~"
Mộ Tuyết ngồi trong sân nhịn không được, đột nhiên cười ra tiếng.
Trùng Cốc đến Thiên Nữ Tông, nàng đương nhiên biết.
Chỉ cần biết muộn một chút, Thiên Nữ Tông rất có thể sẽ không còn tồn tại.
Cho nên nàng rất chú ý tới bên kia.
Mà Chưởng môn Thiên Nữ cũng đã đề cập với nàng.
Suốt hành trình nàng đều chăm chú, cũng không xuất hiện trước.
Bởi vì hành vi của Trùng Cốc rất kỳ quái, nàng không có ý định xuất hiện.
Quả nhiên, đối phương cũng không phải là đến gây chuyện.
Có điều nhìn thấy sắc mặt phát xanh của đối phương khi Chưởng môn Thiên Nữ quỳ xuống, nàng cảm thấy rất thú vị.
Hóa ra Chưởng môn Thiên Nữ quỳ lại dọa người như vậy.
Nàng không hề biết.
Lúc trước Chưởng môn Thiên Nữ lần đầu nhìn thấy nàng, liền quỳ.
Mở miệng liền gọi Thần Nữ.
"Chị dâu, chị đừng lộn xộn, em đang vẽ chân dung mà, sau đó sẽ phát cho biểu đệ Lục Thủy." Đông Phương Trà Trà ở một bên nói.
Mộ Tuyết nhìn Đông Phương Trà Trà vẫn luôn cầm bút khoa tay.
Cũng không biết nên nói gì.
Vẽ đi.
Đại khái sẽ vẽ ra một cái Đậu Nha.
Cái này nếu đưa cho Lục Thủy, nàng cò lo lắng cho Trà Trà.
Sau đó Mộ Tuyết bắt đầu suy nghĩ.
Phải biết Trùng Cốc cũng không phải loại mặc người nắm thế lực.
Một phong thư của nàng cũng không đủ để Trùng Cốc như vậy.
Còn đưa lên ba phần tài nguyên.
Nhìn thế nào cũng không bình thường.
'Trùng Cốc đã xảy ra chuyện gì rồi? Nếu không cũng không có khả năng như vậy.'
'Ta không có xuất thủ, là những người khác của Thiên Nữ Tông xuất thủ sao?'
Theo Mộ Tuyết, hẳn là không cis ai mới đúng.
Chắc chắn có người đã xuất thủ.
Loại bỏ tất cả khả năng.
Chỉ còn lại một người.
'Thần Nữ của Thiên Nữ Tông, hoặc là nói, Thần Nữ chân chính của Thiên Nữ Tông.'
Mộ Tuyết biết rõ mình chỉ là mạo danh thay thế Thần Nữ.
Có điều Chưởng môn Thiên Nữ lại thật sự xem nàng như Thần Nữ thật.
'Có thể làm cho Trùng Cốc sợ hãi đến như này, có mấy nhà?'
'Đạo Tông, Kiếm Nhất Phong, đều không đủ làm như vậy.'
'Ba thế lực lớn của Viễn Cổ hiện tại cũng không đủ thực lực làm như vậy.
'Đã biết thế lực, biết thực lực, còn có thể trực tiếp tạo uy hiếp lớn như vậy, hẳn là chỉ có một nhà.'
'Lục gia.'
Mộ Tuyết cảm thấy mình đoán đúng.
Mặc dù không có chứng cứ.
Nhưng việc đoán như này, đương nhiên nên lớn mật một chút.
Dựa vào suy đoán này, nàng lại nghĩ tới một vài chuyện.
Chưởng môn Thiên Nữ sở dĩ cho rằng nàng là Thần Nữ, chủ yếu là vì nàng xuất hiện ở sơn mạch Thiên Tuyết.
Thiên Nữ Tông bắt đầu cùng sơn mạch Thiên Tuyết.
Mà nàng lại xuất hiện ở khởi nguồn của Thiên Nữ Tông.
Cho nên gọi là Thần Nữ.
Vậy nên, Thần Nữ trước đó cũng xuất hiện ở sơn mạch Thiên Tuyết.
Mà sơn mạch Thiên Tuyết là của Lục gia, người quản lý chủ yếu là Nhị Trưởng lão.
Mà Lục gia những năm này, hẳn chỉ có Nhị Trưởng lão là con gái.
Cho nên… phá án.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất