Chương 30: Gấp giấy thành hạc (2)
"Đỗ bà bà từng là đệ tử của Thanh La Cốc, cùng học nghệ với Hoa Tiêu Tiêu trưởng lão của Thanh La Cốc, lúc hai người còn trẻ du lịch gặp phải cường địch, Đỗ bà bà vì cứu Hoa Tiêu Tiêu mà tổn thương căn cơ, sau đó rời khỏi Thanh La Cốc về tới Đỗ Gia Trang. Đỗ bà bà tính tình bướng bỉnh, nếu cố ý mời Hoa Tiêu Tiêu, Hoa Tiêu Tiêu sẽ không thể không ra mặt."
"Không biết Thanh La Cốc này tu là pháp gì?"
Ở trong lòng Lâu Cận Thần, nếu như tránh không được phải đánh một trận, vậy phải hiểu rõ thêm đối phương.
"Quan chủ các ngươi mới tới thành Tù Thủy, quả thật có khả năng không biết những thứ này, Thanh La Cốc là truyền thừa Bí Thực phái, ngươi có biết cái gì gọi là Bí Thực phái không?" Quý phu tử hỏi.
Lâu Cận Thần lắc đầu, hắn mặc dù đã gặp không ít các kiểu người tu hành, nhưng căn bản cũng không biết rõ bọn hắn đến cùng là tu hành phái gì.
"Thanh La Cốc thuộc Bí Thực phái, tìm sinh linh yêu dị trong thiên địa, luyện thành bí dược, ăn vào được pháp." Quý phu tử nói: "Bí Thực phái vốn là tạp lưu, về sau bởi vì có người tìm kiếm ra một đường nhỏ thấy thần, nên đã thành một trong chính pháp của thế gian. Bất quá, đại đa số Bí Thực phái cũng không đạt được một truyền thừa thành thần kia, phàm là người tu hành từ mình tìm kiếm, cuối cùng cũng dị hoá thành yêu ma."
"Thanh La Cốc cũng không đạt được truyền thừa thành thần, nhưng trải qua các thời kỳ tìm kiếm cải thiện, đã có được một tiểu đạo Bí Thực tương đối ổn định."
Quý phu tử nói, lại làm cho Lâu Cận Thần nghĩ tới mình phụng lệnh Quan chủ, tiến vào sơn miếu giết một 'yêu ma' kia, nghe Quan chủ nói đó chính là tu sĩ Bí Thực phái dị hoá thành yêu ma.
"Hoa Tiêu Tiêu cách vài năm, đều đến học đường theo lão phu đọc Nho gia thánh điển để quản thúc tâm, lão phu ghi một phong thơ cho nàng, nghĩ nàng sẽ cho lão phu vài phần tình mọn, khu vực thành Tù Thủy, an ổn một ít vẫn tốt hơn.".
Quý phu tử nói xong, ở trước mặt Lâu Cận Thần viết một phong thơ, ngay ở thời điểm Lâu Cận Thần cho rằng mình vừa lúc lại phải làm người đưa thư, Quý phu tử lại gấp thành một con hạc giấy.
Lâu Cận Thần lập tức liên tưởng đến một pháp thuật.
Gấp giấy thành hạc.
Chỉ thấy Quý phu tử tay vuốt một mảnh cánh hạc giấy, tùy ý quăng lên không trung, trong miệng nói: "Đi Thanh La Cốc tìm Hoa Tiêu Tiêu!"
Mà con hạc giấy kia khi còn ở trong tay ông ta, hạc giấy đã tuôn ra bạch quang, bạch quang bay lên như bụi mù, bạch hạc vỗ cánh rời khỏi tay Quý phu tử, ở trong tiếng Quý phu tử dặn dò mà bay đi, phá vỡ gió nhẹ bay lên bầu trời.
"Con hạc giấy này đã thành thật sự bạch hạc? Nó có thể nghe hiểu được phu tử nói?" Lâu Cận Thần chứng kiến những thứ này, nhịn không được hỏi.
"Một tờ giấy mà thôi, sao có thể xem thành hạc thật?" Quý phu tử vừa cười vừa nói.
"Vậy phu tử vì sao còn phải nói lời nói kia." Lâu Cận Thần hỏi.
"Tự nhiên là nói cho tự mình nghe." Quý phu tử nói xong, Lâu Cận Thần càng mê hoặc, nhưng hắn cũng biết cái này là mấu chốt của pháp thuật, nếu không có người nói rõ, mình không biết khi nào mới có thể biết được, giống như là Quan chủ truyền hai đoạn pháp quyết, chỉ cần sau khi mình hiểu, rất nhanh có thể tu thành pháp thuật.
"Muốn học pháp?" Quý phu tử hỏi.
Lâu Cận Thần trong lòng vui vẻ, vội vàng khom người nói: "Đệ tử xin phu tử ban pháp!"
"Cái này mặc dù bất quá là chuyện một câu, nhưng cũng là Nho môn pháp, không truyền ra ngoài!"
Quý phu tử nói làm cho Lâu Cận Thần sững sờ, sau đó lại nghe Quý phu tử nói: "Ngươi tu là luyện khí pháp, cũng là căn bản, dùng luyện khí làm chủ, không thể cầu pháp quá nhiều, bất quá, thời điểm mười lăm mỗi tháng, lão phu ở đây giảng pháp, ngươi có thể tới nghe một chút."
Nói đến đây, Lâu Cận Thần biết rõ mình nên đi rồi.
Tuy không được truyền pháp, nhưng cũng được phép mười lăm mỗi tháng có thể tới nơi đây nghe pháp, tự nhiên là một chuyện cao hứng.
Rời khỏi học đường Quý thị, nhìn sắc trời đã gần đến trưa, liền quyết định trước về Thương Quy An hay trong nhà Đặng gia, thuận tiện nhìn xem có thể kiếm bữa cơm ăn hay không.
Quý phu tử xác thực rất tốt, vừa muốn thu làm đồ đệ, vừa muốn gả cháu gái, mình sau khi cự tuyệt, thậm chí ngay cả một bữa cơm cũng không có lưu.
Nhà Thương Quy An tại thành đông, cụ thể ở vị trí nào còn cần nghe ngóng một chuyến, cũng may hắn biết là ở con phố nào, sau khi tìm người qua đường hỏi, một nén nhang sau đã tìm được con phố đó.
Đây là một con phố rộng rãi sạch sẽ, từ những căn nhà trên đường nơi này có thể nhìn ra được, người ở chỗ này không phú thì quý.
Cứ đi qua, rất dễ tìm được Thương phủ.
Nhưng hắn cũng không có nhìn thấy phụ thân Thương Quy An.