Chương 63: Nếm thử
Sáng sớm hôm sau, Ngô Hiên bỏ hai viên Hồng Ngọc Ngũ Thải Hoàn vào trong bình, mang nó tới Vạn Dược Lâu. Lần này không chỉ là đi đưa đan dược cho Triệu Thiến mà hắn còn muốn đổi một bộ tâm pháp, bộ tâm pháp hiện nay của hắn thật sự quá tệ, chỉ có thể nói là Ngô gia này căn bản không có tâm pháp nào tốt cả!
Ngô Hiên có thể tiếp thu vũ kỹ của người khác nhưng tâm pháp lại không thể bị hắn tiếp nhận. Đây là một chuyện cực kỳ đáng tiếc. Hiện tại, hắn đã đột phá Luyện Linh Kỳ, tâm pháp này đã không theo kịp tốc độ hấp thu của hắn, thật sự quá chậm!
Nếu như tiếp tục như thế, cho dù hắn là kẻ có thiên phú cỡ nào đi nữa, tốc độ tu luyện của hắn cũng sẽ tăng lên một cách chậm chạp.
Khi Ngô Hiên bước vào Vạn Dược Lâu, hắn hỏi thị nữ trước quầy rằng Triệu Thiến đang ở đâu thì lại nhận được câu trả lời là Triệu Thiến đang họp với người của tông môn và gia tộc khác, hắn không thể làm gì khác ngoài việc chờ đợi.
Cũng may là hắn cũng không cần phải chờ quá đợi lâu, Triệu Thiến đã họp xong và xuất hiện. Triệu Thiên Long cũng nhìn về phía này nhưng không nói gì, chỉ rời đi theo người của những tông môn khác. Ở đây giao cho Triệu Thiến là được, cũng chỉ có Triệu Thiến là người có chút thân thiết với Ngô Hiên thôi!
Nhưng một cái liếc mắt tùy ý này khiến Triệu Thiên Long dừng lại, bước chân cũng không đi thêm bước nào. Trưởng lão gia tộc khác ở cạnh ông ta có chút khó hiểu, không biết tại sao Triệu Thiên Long lại dừng chân.
-A, Ngô công tử có chuyện gì thế? Có phải công tử muốn đúc gì đó hay kkông, hay là còn cần linh thảo gì?
Triệu Thiến mỉm cười, bước tới, không còn vẻ mặt lãnh đạm như trước kia.
Ngô Hiên cười nói:
-Thật ra thì ta đã luyện chế xong Phá Linh Đan rồi! Bây giờ tới đây là để đưa nó cho Triệu tiểu thư!
Ngô Hiên vừa nói vừa lấy ra Phá Linh Đan do mình luyện chế, đưa trực tiếp cho Triệu Thiến.
-Luyện chế xong nhanh như vậy à? Luyện chế Phá Linh Đan thường phải tốn ba ngày…
Triệu Thiến kinh ngạc nhận lấy bình thuốc, có chút nghi ngờ nói:
-Ngô công tử, không phải công tử mua Phá Linh Đan bên ngoài đó chứ?
Triệu Thiến nói luyện chế Phá Linh Đan cần ba ngày, thật ra nàng ta cũng đã tính luôn thời gian thất bại vào rồi, hơn nữa Phá Linh Đan còn dung hợp hai loại dược thành phẩm khác, đó chính là lí do vì sao tốn nhiều thời gian, linh lực cũng tiêu hao càng nhiều. Cũng vì điều này nên Phá Linh Đan mới khó luyện chế như vậy, cũng cực kỳ đắt tiền.
Khi Ngô Hiên ném bình Phá Linh Đan ra xong, mặt hắn cũng biến thành màu đen, giá trị của Phá Linh Đan thì ai không bết chứ nhưng cho dù có muốn mua thì cũng chưa chắc sẽ có người bán!
Nói tới đây, Ngô Hiên mới nhớ tới Ngô Tử Tân. Hắn không tới Linh Dược Các suốt một khoảng thời gian dài rồi, dù sao hắn cũng đã gia nhập Vạn Dược Lâu, Vạn Dược Lâu cung cấp không chỉ nhiều về số lượng mà chủng loại cũng rất phong phú, số lượng ở Linh Dược Các thì bình thường, hơn nữa còn hạn chế nhiều nên số lượng cũng giảm xuống.
Ngô Hiên cười nói:
-Sao có thể chứ! Đây là do chính tay bằng hữu của ta luyện chế, nếu như nó bị coi như đan dược mua bên ngoài thì ta cũng không thể nói gì hơn! Nhưng với giá trị của Phá Linh Đan thì ta cũng không trả nổi, nếu như có tiền mua được thì ta còn cần gì phải thiếu Vạn Dược Lâu nhiều tiền như vậy, đúng không?
Ngô Hiên nói không sai, chỉ dược liệu thôi mà đã cao hơn hai trăm vạn, luyện chế thành đan dược thì giá trị chắc chắn hơn năm, sáu trăm vạn.
Đương nhiên là không phải tất cả đan dược đều đắt như vậy. Ví dụ như Đoán Linh Đan cũng chỉ có giá bốn, năm vạn kim tệ thôi. Giá được định cũng cần phải xem xét giá trị của đan dược, cộng thêm cả mức độ khó khăn khi luyện chế nữa. Nếu như đan dược nào cũng có giá khoảng từ một trăm vạn thì thật sự không có ai mua nổi.
-Thiến nhi, bất kể đan dược này có phải là mua bên ngoài hay không thì điều này cũng không quan trọng!
Triệu Thiên Long đột nhiên cười chen vào, lên tiếng nói:
-Không ngờ mới vài ngày không gặp mà Ngô công tử đã đột phá tới Luyện Linh Kỳ rồi! Chắc là ngươi đã dùng Phá Linh Đan rồi nhỉ!
-Ngô công tử đã đột phá tới Luyện Linh Kỳ rồi sao?
Triệu Thiến có chút không kiềm được mà thốt lên, sau khi biết mình thất lễ thì nàng ta nhanh chóng khôi phục bình thường nhưng trong lòng vẫn bất ngờ như cũ.
Ngày hôm qua gặp Ngô Hiên vẫn là Luyện Thể Kỳ, hôm nay đã lên tới Luyện Linh Kỳ thật sao? Nhưng nàng ta không có tu vi cao như cha mình nên khó mà nhìn ra được tu vi của Ngô Hiên.
Ngô Hiên cười trả lời:
-Cái này còn nhờ vào công của Phá Linh Đan do bằng hưu của ta luyện chế… Lần này cũng giống như trước, đây là phương thuốc mới! Triệu hội trưởng và Triệu tiểu thư có thể mở ra, xem thử, ta còn chuẩn bị hai viên đây!
Đồng thời vây lại còn có trưởng lão của tông môn và tộc trưởng của những gia tộc khác.
Khi họ thấy Ngô Hiên, tất cả đều rối rít suy đoán thân phận của hắn, không ngờ một người như thế có thể khiến Triệu hội trưởng chú ý. Hơn nữa khi nghe nói là có phương thuốc mới, trong lòng mọi người đều không quá tin tưởng, phương thuốc mới của Phá Linh Đan à, đang gạt người à?
-Ngô tiểu huynh đệ đừng nói giỡn…
Triệu Thiên Long cười nói với các vị trưởng lão:
-Triệu mỗ có việc đi trước! Các vị cứ tự nhiên!
Nói xong, ông ta cũng thật sự rời đi, tới một chỗ khác.
Trên mặt Triệu Thiến vẫn là nụ cười thản nhiên:
-Ngô công tử, chúng ta vào trong nói chuyện!
Nàng ta cúi người chào mấy vị tộc trưởng và trưởng lão kia xong rồi dẫn Ngô Hiên đi tới một nhã gian.
Đợi sau khi đóng cửa lại, Ngô Hiên bất ngờ phát hiện Triệu Thiên Long đã ngồi đi bên trong. Xem ra Triệu Thiên Long cũng không phải là không tin hắn mà là cực kỳ tin nên mới giả vờ không tin, đi một vòng để tới nhã gian này.
Quả nhiên là cây cao đón gió, bọn họ sợ là chuyện này sẽ bị nhiều người biết được. Ngô Hiên cũng không định để người khác biết với cách xử lý như vậy thì hắn không luyện chế ra đan dược được, muốn giấu giếm cũng rất khó khăn! Vì vậy, hắn chỉ còn cách nói là phương thuốc mới.
-Vậy mở ra xem thử đi!
Vẻ mặt Triệu Thiên Long rất nghiêm túc, khi hai viên Hồng Ngọc Ngũ Thải Hoàn trong bình thuốc được đổ ra, vì đã được làm lạnh nên chúng hơi đông lại, không sợ bị bể ra.
-Đây là Phá Linh Đan à? Sao lại có bề ngoài như thế chứ?
Hai người thấy phương thuốc mới của Phá Linh Đan thì đều trợn tròn mắt. Phương thuốc mới lần trước nhìn giống như nước đường. Phương thuốc mới lần này lại nhìn như kẹo hồ lô năm màu, nhìn đẹp hơn màu xanh đậm truyền thống của Phá Linh Đan gấp mấy lần.
-Đúng vậy! Đây chính là Phá Linh Đan! Nếu không tin thì hi vị cứ nếm thử!
Giọng nói của Ngô Hiên còn chưa dứt thì Triệu Thiên Long đã gấp gáp ném đan dược vào trong miệng, nhai hai cái thì trên mặt đã cứng lại. Triệu Thiến cũng không cần thử vì trình độ luyện đan của Triệu Thiên Long cao hơn nàng ta, vì vậy nàng ta cũng không cần nếm thử, chỉ cần đợi cảm nhận của phụ thân là được.
Nhưng nàng ta lại phát hiện nét mặt của phụ thân mình không đúng lắm, giống như là đang dại ra.
-Phụ thân? Phụ thân?
Triệu Thiến khẩn trương kêu hai tiếng.
Triệu Thiên Long đột nhiên bật cười:
-Ta hiểu rồi! Ta hiểu rồi! Thật ra nó không phải là phương thuốc mới gì cả!
-Không phải phương thuốc mới sao ạ?
Triệu Thiến khó hiểu nhìn Ngô Hiên. Lúc trước, Ngô Hiên từng nói đây là phương thuốc mới, hơn nữa hình dạng bên ngoài cũng sẽ khác nhau hoàn toàn.
-Chẳng lẽ đây là kẹo?
Triệu Thiến nhớ tới nước đường trước đó, lần thứ hai nói ra suy đoán của bản thân về Phá Linh Đan này.
Còn Ngô Hiên thì lại không có chút kinh ngạc nào, đây vốn không phải là phương thuốc mới gì mà chỉ là cách luyện chế không giống nhau thôi. Triệu Thiên Long thật sự có thể nhìn ra vấn đề bên trong sao?