Chương 77: Ăn mòn
"Hai vị Đan Vương? Đan Vương rất hiếm khi xuất hiện, vậy mà lúc này lại xuất hiện tận hai vị?"
Triệu Thiên Long vốn lòng tin còn đang tràn đầy, sau khi nghe tin xuất hiện tận hai đồ đệ của hai vị Đan Vương, một người bên hoàng tộc, một người bên Thiên Tàng Lâu. Hoàng tộc cho tới bây giờ, rất khó thắng bọn họ, hiện tại có thêm vị Đan Vương, sẽ không còn giống với lúc trước nữa, nếu trình độ bản thân không khác gì nhau, cộng thêm Đan Vương dạy bảo, kĩ thuật luyện đan nhất định sẽ tăng vọt.
Thiên Tàng Lâu cũng giống như vậy, trình độ bản thân như nhau, nhưng thêm vào một vị Đan Vương hỗ trợ, kết quả sẽ khác hẳn.
Thành chủ Trương Vân nở nụ cười, hứng thú nói:
Giải thi đấu luyện đan năm nay sẽ vô cùng gay cấn đây.
Triệu Thiên Long gật đầu, nói:
Khó trách Thiên tầng lầu đưa ra ban thưởng phong phú như vậy, hóa ra đã nắm chắc thắng lợi, nhưng mà bên phía chúng ta cũng có đệ tử Đan Vương!
Hắn nhìn về phía Ngô Hiên, ánh mắt lộ ra một tia tự tin!
Trương Vân cũng cực kỳ hài lòng nói:
Đúng vậy, Ngô Hiên tiểu hữu là luyện đan sư đặc biệt nhất ta từng thấy, nếu như đều là luyện đan sư cùng trình độ, ta nghĩ Ngô Hiên tiểu hữu nhất định sẽ chiến thắng!
Ý của Trương Vân chính là đan dược Ngô Hiên luyện ra tràn ngập khí tức sinh mệnh! So sánh với đan dược cùng cấp độ, chắc chắn sẽ thắng! Nhưng nếu đối phương luyện ra đan dược có cấp độ cao hơn hắn, vậy Ngô Hiên sẽ thất bại.
Dù cho khí tức sinh mệnh rất mạnh, cũng chỉ là cấp thấp. Cũng giống như tập võ, bỏ qua nhân tố vận khí, dù cho tu luyện Phản Phác Quy Chân cỡ nào, thuần thục cỡ nào, võ kỹ cấp thấp gặp được Linh cấp võ kỹ, cũng sẽ nhanh chóng thất bại! Các cấp độ võ kỹ khác nhau, uy lực phát ra cũng hoàn toàn khác nhau.
Mục đích của giải thi đấu luyện đan này chính là tìm ra luyện đan sư trẻ tuổi có thiên phú cao, Ngô Hiên luyện ra đan dược có sinh mệnh khí tức rất mạnh mẽ, nhưng không có khả năng loại đan dược chỉ có cấp 2 cấp 3, cũng có thể so với đan dược cấp 5 chứ? Tuy khí tức sinh mệnh mạnh hơn đan dược cấp 5, nhưng đối với Tu Luyện Giả, hiệu quả kém hơn không chỉ một chút.
Chứa khí tức sinh mệnh ít hay nhiều, thể hiện cho việc phẩm chất đan dược cao hay thấp, cùng với hiệu quả gia tăng, nhưng không thể nhảy vọt lên so sánh với đan dược cấp năm, cấp sáu được.
Theo như lời Trương Vân, ám chỉ vị Luyện Đan Sư đặc biệt nhất, chủ yếu là nói phương pháp luyện đan của Ngô Hiên. Trong một tháng này, người của Vạn Dược lầu bao gồm cả Triệu Thiên Long cũng muốn thử phương pháp luyện chế độc đáo này của Ngô Hiên, nhưng thật đáng tiếc, cho dù là ai cũng như nhau, tất cả lấy thất bại mà kết thúc.
Cuối cùng chỉ có thể nhận định nguyên nhân là do cơ thể Ngô Hiên là băng hỏa đồng thể, vì thế mới có thể dùng phương pháp đặc thù luyện chế đan dược. Không có ai nghi ngờ đôi tay của Ngô Hiên, thật sự dù muốn hoài nghi cũng không thể được, ai có thể nghĩ rằng nguyên nhân đều bắt đầu từ đôi tay của Ngô Hiên chứ!
Đây là hai điều quan trọng nhất ta muốn nói, hi vọng mọi người có thể chuẩn bị sẵn sàng, tránh bất ngờ xảy ra.
Trương Vân cười nói.
Bởi vậy có thể thấy quan hệ của Trương Vân cùng Vạn Dược lầu không tệ, nếu không cũng không đặc biệt tới đây nhắc nhở. Nếu không chuyện của Ngô Hiên Trương Vân cũng sẽ không rõ ràng.
Tuy nhiên trừ 2 tin đó ra, còn có một chuyện cực kỳ quan trọng ta cần phải nói.
Trương Vân ngồi xuống, ánh mắt cực kỳ thận trọng.
Triệu Thiên Long hiểu rõ, nói với đám người Ngô Hiên:
Các ngươi lui xuống chuẩn bị cho tốt giải thi đấu luyện đan ngày mai a.
Chỉ cần không phải kẻ đần, đều hiểu đây không phải chuyện bọn họ có thể nghe. Triệu Thiến với Trương Viện Viện cùng nhau ra ngoài, Ngô Hiên cũng theo đó đi ra, đối với cuộc nói chuyện của Trương Vân, Ngô Hiên mặc dù tò mò, nhưng cũng không có cách nào khác.
Sau khi ra ngoài, ánh mắt Ngô Hiên cùng Trương Viện Viện giao nhau, từ trong mắt Trương Viện Viện nhìn ra chiến ý hừng hực! Hắn hơi giật mình, mình đã chọc giận nàng bao giờ?
Chỉ thấy khóe miệng Trương Viện Viện hơi mỉm cười, nói với Ngô Hiên:
Ta rất chờ mong màn thể hiện của Ngô Công Tử vào ngày mai, hi vọng Ngô Công Tử không làm ta thất vọng... Tuy sư phụ của ta không phải là Đan Vương, nhưng cũng là một đời danh sư, đến lúc đó ta thật muốn cùng Ngô Công Tử tỷ thí một phen.
Nói xong, Trương Viện Viện quay người rời đi, lưu lại mùi thơm thoang thoảng trên người nàng.
Viện Viện vẫn mạnh mẽ như vậy...
Triệu Thiến bất đắc dĩ nở nụ cười, nói với Ngô Hiên:
Nàng từ nhỏ đã như vậy, cũng là một người cuồng luyện đan nha. Ta rất chờ mong sự thể hiện của Ngô công tử, ta cũng không thua cuộc dễ dàng đâu...
Mặt Ngô Hiên hơi co lại, những cô nàng này thật mạnh mẽ. Triệu Thiến nói người khác cuồng luyện đan, kỳ thật nàng cũng cuồng luyện đan không kém...
Trở lại gian phòng, Ngô Hiên còn chưa đẩy cửa ra, chợt nghe bên trong truyền đến tiếng rên rỉ đau đớn. Hắn nghi hoặc đẩy cửa, phát hiện Nguyệt Hinh Nhi ngã dưới mặt đất, đầu đầy mồ hôi, bàn tay ôm lấy ngực, hình dáng bên ngoài cũng đã biến thành Nguyệt Linh tộc, miệng không nhịn được kêu lên đầy đau đớn!
Ngô Hiên nhanh chóng đi tới, ôm lấy nàng, thấy được sắc mặt Nguyệt Hinh Nhi trắng xám, dường như đang chịu đau đớn vô cùng.
Hinh Nhi, ngươi làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra?
Ngô Hiên kinh hãi, sáng nay còn khá tốt, vừa mới ra ngoài một lúc, đã xảy ra tình huống như thế này.
Đan, đan dược...
Nguyệt Hinh Nhi đau đớn cố nặn ra mấy chữ.
Được, bây giờ ta cho ngươi!
Ngô Hiên nhanh chóng lấy ra đan dược từ túi trữ vật, đút cho Nguyệt Hinh Nhi ăn, sau khi đã ăn không ít, sắc mặt Nguyệt Hinh Nhi mới dần dần khá hơn một chút, không còn đau đớn như lúc trước.
Hắn cúi đầu quan sát xung quanh, mặt đất đầy rẫy chai thuốc chứa đan dược. Hắn cũng luyện chế không ít đan dược cho Nguyệt Hinh Nhi mang theo, không nghĩ tới dù ăn hết tất cả, cũng vô dụng. Vừa rồi phải ăn rất nhiều, mới dần dần tốt một chút.
Thấy Nguyệt Hinh Nhi đã khá hơn, hắn bế Nguyệt Hinh Nhi lên, đặt trên giường, mới hỏi:
Có chuyện gì xảy ra? Sao tự nhiên biến thành như vậy, không phải nói có thể kiên trì thật lâu sao?
Ta không biết, đột nhiên linh hồn cấm cố bắt đầu khuếch trương lên... Lại còn, lại còn bắt đầu ăn mòn thân thể của ta...
Nguyệt Hinh Nhi đưa tay chỉ chân mình, giọng nói vô cùng bất lực.
Ngô Hiên không hề nghĩ ngợi, kéo ống quần của Nguyệt Hinh Nhi lên, tình huống trước mắt bỗng chốc khiến hắn kinh sợ đến ngây người - cặp chân đẹp đẽ đã trở nên hơi trong suốt! Sau khi hắn không ngừng bổ sung đan dược, đôi chân trong suốt này mới dần dần khôi phục.
Không nghĩ tới linh hồn cấm cố này ác độc như vậy, còn có thể ăn mòn thân thể...
Ngô Hiên cúi đầu nhìn, Nguyệt Hinh Nhi đã ngủ say, trong thời gian ngắn ngủn như thế, đã biến thành hình dạng này, làm cho người ta khiếp sợ.
Nếu cứ bị ăn mòn như vậy, cả người Nguyệt Hinh Nhi sẽ dần dần biến thành trong suốt, trở nên cực kỳ yếu ớt, chỉ sợ đụng một cái liền nát a.
Nguyệt Quang Chi Hoa, nhất định phải lấy được!
Trong mắt Ngô Hiên lòe ra ánh sáng lạnh, tình huống bây giờ quả là vô cùng gấp gáp. Nếu như thắng thì quang minh chính đại mà lấy, được như vậy không tồi, nếu như không thắng được, chỉ có thể dùng chút thủ đoạn!
Kỳ thật hắn rất muốn đi thẳng tới Thiên Tàng Lâu hỏi Nguyệt Quang Chi Hoa, hắn cũng đã từng thử. Lúc đến Thiên Tàng Lâu, hắn đã bị từ chối, họ nói đồ tốt như thế chỉ có thể thông qua cuộc thi thắng được! Hắn muốn gặp người quản lý Thiên Tàng Lâu, với suy nghĩ dùng điều kiện để đổi lấy, kết quả là, đừng nói đến người quản lý, muốn vào còn không thể đi vào, thể hiện thứ này không thể dùng vật gì để đổi, muốn đổi cũng vô dụng, muốn lấy chỉ có thể dự thi và đạt được quán quân!