Chương 79: Tranh chấp
Bỗng nhiên Nguyệt Hinh Nhi nói chuyện, phá sạch huyễn thuật mà Chu Linh đã thi triển, đây không phải huyễn thuật mà nói chuyện đơn giản là có thể phá được! Ngô Hiên cảm thấy trong lời nói của Nguyệt Hinh Nhi bao hàm linh lực rất mạnh, phá tan huyễn thuật này.
Bây giờ Nguyệt Hinh Nhi đã khôi phục lại tu vi kinh người là Uẩn Đan Kỳ đỉnh phong, công này thuộc về món ăn hắn làm ra. Có thể hỗ trợ chống lại huyễn thuật này, đây là chuyện rất đơn giản.
Hắn cho rằng Nguyệt Hinh Nhi sẽ giả bộ ngây thơ tiếp, ai ngờ đột nhiên bộc phát, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của các nàn. Hắn biết giải quyết hậu quả chuyện này không dễ.
Nguyệt Hinh Nhi cũng biết mình hơi khác người, chẳng qua cũng không tiếp tục giả vờ ngốc, chỉ cần là người thông minh đều hiểu chuyện này, cũng có thể cảm giác được trong câu nói trước kia của Nguyệt Hinh Nhi bao hàm linh lực!
Ngươi không biết làm như vậy, là không lễ phép sao?
Coi như muốn so tài, cũng phải nói trước, ngươi làm như thế là có ý gì?
Nguyệt Hinh Nhi không giả ngu, ánh mắt sắc bén chất vấn Chu Linh.
Chu Linh trông thấy ánh mắt này, không dám đối mặt, ánh mắt dịch sang một bên, nói:
Chuyện này có chút đường đột, nghe sư muội ta nói, Ngô công tử không sợ huyễn thuật, nên ta chỉ muốn kiểm tra một chút.
Triệu Thiến và Ngô Vũ Hân đều sững sờ nhìn Nguyệt Hinh Nhi. Mấy tháng qua, Ngô Hiên thay đổi không ít, sao mà ngay cả Nguyệt Hinh Nhi cũng thay đổi, hình như tu vi còn rất mạnh. . .
Khụ khụ, đi, đi. Chuyện này không đáng lo. Chẳng qua Hinh Nhi nói cũng không sai, nếu muốn so tài, ít ra cũng phải nói với ta một tiếng . . . Hiện tại giải thi đấu Luyện Đan cũng sắp bắt đầu, chuyện này tạm thời dừng ở đây.
Ngô Hiên cấp tốc đứng ra hoà giải, hắn cảm thấy bầu không khí có chút xấu hổ. Chẳng qua Chu Linh này quả thực rất thất lễ, chẳng lẽ người cho là mình có năng lực, đều thất lễ như vậy sao. Chuyện nhỏ này nàng cũng so đo.
Không biết muội muội tên là gì. Chuyện lúc trước ta rất xin lỗi, chỉ là Ngô công tử khiến ta hơi hiếu thắng, nên mới làm như vậy.
Chu Linh biết lúc trước mình rơi vào thế hạ phong, rất nhanh liền tỉnh táo lại, cùng Nguyệt Hinh Nhi đối mặt, không lui bước.
Tục ngữ nói không đánh người tươi cười, Nguyệt Hinh Nhi không tiếp tục đánh, lại hừ lạnh một tiếng, không trả lời Chu Linh, dường như nàng không có thiện cảm với Chu Linh.
Cảnh này khiến Chu Linh lúng túng, không nghĩ tới Nguyệt Hinh Nhi không nể mặt mũi như vậy.
Ngô Hiên định hòa giải tiếp, bên cạnh truyền đến tiếng ầm ĩ của đám người, hấp dẫn sự chú ý của các nàng.
Chỉ trông thấy hai thanh niên đi từ xa tới, trong đó một người hình dáng anh tuấn, tuổi chưa đến hai mươi, cả người đều mặc trang phục màu trắng, phong mang tất lộ, cực kì tiêu sái!
Người này chính là người dự thi đại biểu cho Thiên Tàng Lâu, đệ tử Đan Vương Lục Tử Vân!
Một người khác cũng anh tuấn tài giỏi, tuổi chừng hai mươi, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, hết sức nho nhã, trông rất có phong độ.
Không hề nghi ngờ, người này chính là Đại hoàng tử Liễu Vân Long!
Điểm giống nhau duy nhất của hai người đó là sự tự tin! Không sai, chính là tự tin từ sâu trong đáy lòng. Thân là đệ tử Đan Vương, có thể không tự tin sao, còn tên Đan Vương là gì, không ai biết được, nhưng chỉ cần biết Đan Vương là không tệ!
Không nghĩ tới giải thi đấu Luyện Đan năm nay, ngay cả Đại hoàng tử đều tham gia, nghe nói trình độ luyện đan của ngài ấy đã đạt cảnh giới tứ phẩm, cộng thêm đệ tử Đan Vương, giải thi luyện đan năm nay sẽ cực kì náo nhiệt."
Chu Linh dời sự chú ý sang người Đại hoàng tử Liễu Vân Long. Giải thi đấu Luyện Đan năm trước, Hoàng tộc cũng phái người tham gia, nhưng chưa bao giờ phái hoàng tử, hơn nữa lại phái Đại hoàng tử rất có thiên phú này..
Nghe nói trình độ của Lục Tử Vân đã đạt đến tứ phẩm. Nếu chỉ xét riêng tuổi tác, đều rất có thiên phú. Đương nhiên phẩm cấp quan hệ có rất lớn, nhưng tỉ lệ thành đan chính xác là bao nhiêu. Kiểm tra luyện đan sư này bao nhiêu cấp, giả thiết Tam phẩm luyện ra đan dược tứ phẩm, liền có thể xin, nhưng không có nghĩa là mỗi lần đều có thể thành công.
Thiên Tàng Lâu và Vạn Dược rất bạo tay.
Nhưng thân là Hoàng tộc Liễu gia cũng không kém, vì thế phần thưởng bao năm qua của giải thi đấu Luyện Đan đều không có lực hấp dẫn. Không biết lần này vì nguyên nhân gì, lại phái Liễu Vân Long tới, chắc phần thưởng quán quân rất có giá trị, có giá trị đến ngay cả Hoàng tộc đều bị hấp dẫn tới.
Phần thưởng năm nay chưa được công bố, Ngô Hiên biết hiện nay chỉ có hoa Ánh Trăng, vẫn thuộc về phần thưởng quán quân. Nhưng nếu nói hoa Ánh Trăng này, hấp dẫn được Hoàng tộc, thì đơn giản là đang nói đùa.
Hoa Ánh Trăng rất hiếm, nhưng chưa đến mức hấp dẫn được Hoàng tộc. Việc này khiến người ta suy nghĩ sâu xa. Mặt khác Lục Tử Vân cũng thế, trước kia đều chưa bao giờ dự thi, năm nay đột nhiên xuất hiện, đồng thời mang theo thân phận chói mắt như vậy, cũng làm cho người ta ngờ vực vô căn cứ.
Bất kể thế nào, giải thi đấu Luyện Đan năm nay tuyệt đối đặc sắc!
Lúc này Đại hoàng tử Trực Kính đi đến trước mặt Triệu Thiến, hướng về phía Triệu Thiến mỉm cười nói:
Triệu tiểu thư, nàng còn nhớ ước định của chúng ta sao, nếu bản hoàng tử đạt giải quán quân, nàng nhất định phải tuân thủ giao ước!
Lúc nói lời này, trong mắt hắn hiện lên vẻ thù hận, giống như Triệu Thiến đã từng đắc tội qua hắn.
Triệu Thiến lại lạnh lùng nói:
Ngươi đừng nằm mơ nữa, ta sẽ không làm phi tử ngươi! Toàn bộ đều là mong muốn đơn phương của các ngươi mà thôi!"
Biến hóa bất thình lình này khiến tất cả mọi người ngây người. Triệu Thiến càng nói càng kinh người. . . Ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu mọi người, đó là thông gia!
Bản thân Triệu Thiến, thiên phú luyện đan cũng rất tốt, nếu không sẽ không đạt tới luyện đan sư tứ phẩm. Rất nhiều người muốn cưới nàng, chỉ là nàng không vừa ý ai.
Trên mặt Liễu Vân Long vẫn duy trì nụ cười nhàn nhạt, vẻ hung tàn trong mắt càng tăng thêm, quay người vung tay đi, cũng bỏ xuống một câu nói:
Đến lúc đó không do nàng quyết định!
Mặc kệ ước định gì, Đại hoàng tử Liễu Vân Long này nói như vẻ quán quân giải thi đấu Luyện Đan năm nay sẽ thuộc về hắn.
Trong mắt Triệu Thiến đầy phẫn nộ, hận không thể dùng một chưởng chưởng chết Liễu Vân Long.
Triệu Thiến tỷ tỷ, có chuyện gì thế?
Ước định này là gì?
Ngô Vũ Hân nghi ngờ hỏi.
Triệu Thiến thở dài nói:
Hết thảy đó đều do gia gia gây ra, muốn quan hệ của Vạn Dược Lâu và Hoàng gia tốt hơn , nên định ra hôn sự này, điều này đều do gia gia say rượu nói mê sảng! Nhưng Liễu Vân Long này có tiếng phong lưu, hắn có mười mấy người phi tử, nếu ta gả cho hắn không bằng ta tự sát! Sau này gia gia hơi hối hận, nhưng cự tuyệt lại rất khó, ta nói sẽ vượt qua hắn, đồng thời đạt giải quán quân rồi tính tiếp!
Đám người tỉnh ngộ, hóa ra thế hệ trước nói mê sảng gây ra. Khó trách Đại hoàng tử này sẽ đến dự thi, đoán chừng là vì Triệu Thiến mà đến.
Hắn không đạt giải quán quân kia là được, lần này không phải còn có đệ tử Đan Vương sao, nếu hắn thắng, kế hoạch của Liễu Vân Long sẽ bị ngâm nước nóng
Ngô Vũ Hân an ủi.
Triệu Thiến thở dài, có chút bất đắc dĩ nói:
Chỉ mong như thế, trước kia Liễu Vân Long này không hiểu luyện đan, hiện tại chẳng biết tại sao đã đạt đến luyện đan tứ phẩm, còn có Đan Vương chỉ đạo. . .
Không phải là Liễu Vân Long bị lời nói của ngươi kích thích nên đã quyết chí tự cường.
Quyết chí tự cường thì thế nào, cho dù hắn mạnh hơn, ta cũng không thích hắn!
Triệu Thiến hừ lạnh một tiếng, không muốn nói chuyện tiếp..
Lúc này bên ngoài, một người chủ trì tới bảo các luyện đan sư dự thi tiến vào đấu trường, chuẩn bị bắt đầu so tài.
Ngô Hiên một mực trầm mặc không nói, ánh mắt chớp liên tục, có rất nhiều phi tử của Liễu Vân Long đến đây dự thi, đồng thời chỉ vì Triệu Thiến xinh đẹp, thiên phú khá cao. . .
Điều này khiến hắn luôn cảm thấy không đúng, cảm giác yêu cầu của Đại hoàng tử này cũng quá thấp.
Dù sao bình thường không ra tay, hết lần này tới lần khác năm nay lại tham gia. Phải biết trước kia Triệu Thiến cũng từng tham gia!