Đầu Bếp Tại Dị Giới

Chương 81: Nhận thức thuốc

Chương 81: Nhận thức thuốc





Tuy chỉ có năm hòm thuốc , nhưng những rương thuốc này đều vô cùng lớn , xung quanh đều hiện đầy lỗ hổng , chỉ cần cho tay vào là có thể thò được vào bên trong. Hơn nữa đại đa số Luyện Đan Sư đều lần lượt nếm thử , mà không phải nếm thử hết toàn bộ hương vị , rồi mới bắt đầu ghi .
Không ai cho rằng dược liệu trong cái rương này là dược liệu thông thường, nếu là dược liệu bình thường thì còn khảo hạch cái gì ? Khẳng định đều là những loại bọn họ chưa từng thử qua, hoặc là một số loại dược liệu tương đối giống nhau, phải nếm nhiều lần , sợ là cũng không phân biệt ra nổi. Chỉ có thể chậm rãi nhấm nháp từng loại, thời gian mặc dù không nhiều lắm , nhưng vẫn đầy đủ .
Dị Giới Đan Trù Trai
Không đến một hồi , tất cả tuyển thủ đều lấy được phần dược liệu của mình, bắt đầu thử từng loại . Nhưng một lúc sau, toàn trường đều phát ra những tiếng kinh hô.
Thứ này , đây là vật gì , cay như vậy, trước kia ta chưa từng ăn ah . . .

Móa ơi, đắng chết ta rồi , có vẻ như không có ấn tượng gì ah . . .

Ta cũng cảm giác ta chưa từng ăn cái này, thứ này cũng quá lạ rồi ?

Nếu những thứ này các ngươi đều đã biết rồi , vậy còn đi thi cái rắm ah !

Chấp hành viên không phải đã nói , không cần các ngươi nói ra tên của chúng , chỉ cần các ngươi nói ra dược tính trong đó mà thôi !

Thử không được thì cút ngay , lăn tăn cái gì !


. . .. . .
Từng người thử từng vị thuốc một, bắt đầu kêu cha gọi mẹ rồi, đối với những dược liệu này thật sự quá lạ , cũng hoài nghi có phải giám khảo đã cầm những Linh thảo cao cấp đưa cho bọn họ thử không . Tiếng nói chuyện cũng càng ngày càng ầm ỹ, quảng trường Huyền Long cơ hồ đã bị tiếng tranh cãi ngất trời làm nổ tung rồi.
Yên tĩnh !

Triệu Thiên Long hô một tiếng , mọi người nhanh chóng an tĩnh lại , mới lên tiếng:
Không được châu đầu ghé tai , không được ồn ào , cũng không được nhìn đông tới nhìn tây , nếu làm như vậy , sẽ bị coi như người vi phạm đá ra khỏi trận đấu !

Mọi người lập tức an tĩnh lại , nếu như bị đá ra khỏi trận đấu, vậy coi như mất mặt chết rồi, họ thà tình nguyện thua ở cuộc so tài này, cũng không muốn bị đá ra ngoài ah !
Ở xung quanh bọn họ đều đứng đầy giám sát viên , nếu bọn họ trái với quy định lần nữa, lập tức sẽ bị đưa ra ngoài . Nếu có ai cực kỳ tự tin rằng sẽ không bị phát hiện ra , vậy cứ việc tiếp tục ăn gian !
]
Sau khi an tĩnh lại, mỗi người đều có vẻ mặt khác nhau , có người không có chút biểu tình gì, có người lại tràn ngập tự tin, cũng có người cực kỳ ảo não . Không nghĩ tới mới cửa thứ nhất, đã làm khó nhiều người như vậy .
Đôi mắt của Ngô Hiên sáng lên , tỷ thí này đối với hắn mà nói quả thực đơn giản giống như uống nước vậy ah ! Hoàn chế tạo ra cho riêng hắn, đây không phải là phân tích dược liệu sao ?
Hắn tự tay thò vào bên trong hòm gỗ, móc ra một chiếc lá kích cỡ tương đương ngón út, tuy nhiên cũng không hoàn chỉnh . Hắn nhanh chóng cảm ứng , muốn phân tích ra vật này là thứ gì .
Sau một lát hắn trừng mắt , vậy mà không phân tích ra được đây là vật gì ! Hẳn là cái này đã vượt qua phạm vi hắn thừa nhận được ?
Ngô Hiên nhướng mày , trực tiếp ném thứ này vào trong miệng , vừa mới nhai hai lần , một vẻ mặt cổ quái xuất hiện trên mặt hắn.
Móa ơi, đây không phải lá cây ớt sao ?

Ở đời trước , lá cây ớt không dùng để ăn , nhưng cũng là một loại thuốc. Nhưng nó ở cái thế giới này hoàn toàn không thích hợp rồi, tất cả mọi người nơi này lấy tu luyện làm chủ , cơ bản không có phương thuốc gì đáng nói , không có bác sĩ . Luyện Đan Sư thì cũng coi như thầy thuốc , nhưng họ trị liệu dựa vào đan dược , còn cả linh lực !
Có thể nói lá cây ớt ở trên thế giới này căn bản cũng không phải là một loại dược liệu ! Nhưng hết lần này tới lần khác lại ở chỗ này được coi là dược liệu ?
Mắt Ngô Hiên sáng lên , tiếp tục cất bước đi về hướng hòm gỗ kế tiếp, tiếp tục nếm thử một loại dược liệu khác.
Không biết bọn họ có thể nếm ra được hay không ?

Triệu Thiên Long đưa ánh mắt hướng tới phía nhóm người Triệu Thiến, Nhưng thấy bọn họ đều cau mày , dường như đang suy tư dược liệu này đến tột cùng là cái gì .
Hồ hội trưởng , Triệu hội trưởng , các ngươi nghĩ ra phần tỷ thí này cũng quá xảo trá rồi , những thứ kia cũng không phải là dược liệu ah !

Thân là người thuộc Hoàng tộc, Long Phi Vân thấy nhiều người nếm thử mà không ra như vậy, nhịn không được nói một câu , đến cả đại biểu Hoàng tộc như Liễu Vân Long cũng thoáng nhíu mày, giống như đã gặp phải chuyện khó giải quyết .
Cũng không phải khó giải quyết , nhưng với tư cách là Luyện Đan Sư ai sẽ đi nếm thử những thứ thức ăn kia ? Có không ít Luyện Đan Sư thậm chí ngay cả dầu muối cũng khó mà phân biệt , thân là Luyện Đan Sư cao cao tại thượng, làm sao có thể như người hay xuống bếp được đây ?
Hồ Thiên thế nhưng lại hừ lạnh nói:
Thân là một Luyện Đan Sư , đến điểm ấy còn không đoán ra được , sao có thể xưng là Luyện Đan Sư đây ? Vốn ta chỉ tính thêm vài loại mà thôi, ai ngờ Triệu hội trưởng cũng muốn bỏ thêm vào, xem ra Triệu hội trưởng đối với phương diện này cũng cảm thấy rất hứng thú ?

Triệu Thiên Long ném một câu:
Ngươi bỏ thêm được, ta vì sao không thể thêm ?

Hồ Thiên hừ một tiếng , cũng không cùng Triệu Thiên Long nói thêm lời nào , Triệu Thiên Long cũng hừ một tiếng, không có ý định cùng Hồ Thiên nói tiếp.
Phần đông trọng tài lộ ra một nụ cười khổ , Vạn Dược lầu cùng Thiên Tằng Lâu đúng là thủy hỏa bất dung ah ! Tuy nhiên loại yêu cầu này , đương nhiên đã trải qua các vị trọng tài xét duyệt, nếu tùy ý quyết định..., nói không chừng các đệ tử của các vị ngồi trên kia sẽ đều biết .
Dù sao cần nếm ra nó có dược tính hay không, không có dược tính thì viết ra là được rồi , tên cũng không cần .

Hồ Thiên cười nhạt một tiếng , tựa hồ vô cùng có niềm tin .
Trong lúc bọn họ nói chuyện, những người tham gia cơ bản đã nếm chỗ dược liệu này mấy lần rồi, có người đã bắt đầu viết ra cảm nhận dược tính của bản thân.
Ngô Hiên chậc lưỡi, hắn cũng đã nếm năm loại dược liệu mấy lần , trong đó có hai loại cũng không phải dược liệu , mà là nguyên liệu nấu ăn . Có thứ giống như lá cây ớt, có thứ giống như lá rau cần, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng im lặng. Tuy nhiên hai thứ này đều đã trải qua xử lý đặc thù , nếu như không phải hết sức quen thuộc..., trong lúc nhất thời cũng khó có thể nếm ra .
Điểm ấy có thể nhìn vẻ mặt của Đại hoàng tử Liễu Vân Long cùng Lục Tử Vân thân là hai đệ tử của Đan Vương thì biết, hai người đều cau mày , cũng đang không ngừng suy thứ này đến tột cùng là vật gì !
Còn lại ba loại , Ngô Hiên cũng đã phân tích ra được rồi, phân biệt gọi là: Gọi Tâm thảo, Lăng Hoa Diệp cùng Mộc Quan Thảo, hắn rất nhẹ nhàng mà phân tích ra được, không có bất kỳ áp lực nào, đều là thuộc về Linh thảo cấp ba . Đều đã trải qua xử lý, che kín một vài mùi hương vị lại , còn pha chút ít mùi hương vị khác , nhưng hắn cũng không có chút áp lực nào.
Nếu hắn không có năng lực phân biệt dược liệu, hắn chỉ có thể nếm thử dược tính trong đó, thì hắn sẽ thua ngay ở chỗ này, hắn chỉ có thể nếm ra hai vị trong đó mà thôi . Dù sao hắn một chút kiến thức luyện đan cơ bản cũng không có , dược liệu từng thử qua cũng ít đến thương cảm ! Đối với phương diện này cũng không quá quen thuộc , chỉ là hơi chút hiểu rõ thôi.
Tuy trong khoảng thời gian này hắn đã ở trong Vạn Dược lầu bù đắp lại không ít tri thức , nhưng cũng coi như là nước đến chân mới nhày . Nhất là dược liệu lần này chuẩn bị đều khá lạ lẫm với hăn, hắn cũng rất khó phân biệt ra , dược liệu bình thường ngược lại cũng không có vấn đề gì quá lớn.
Ở kiếp trước hắn chính là một người điên cuồng với các nguyên liệu nấu ăn, hiện tại Linh thảo các loại đối với hắn chính là nguyên liệu nấu ăn , đương nhiên cũng cứ tiếp tục điên cuồng rồi.
Sau khi hắn điền xong, phát hiện người xung quanh thế nhưng đang không ngừng suy tư, không ngừng tiếp tục nếm thử những dược liệu kia . Không có quy định chỉ có thể thử một lần , có thể thử nhiều lần cũng không có vấn đề gì .
Tuy đã có không ít người bắt đầu viết , nhưng càng nhiều hơn nữa đang mơ hồ không thôi . Cửa ải này, sợ là sẽ loại không ít người.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất