Chương 08: Đây mới là chân lý.
Ngọc Tiểu Cương bình chân như vại nhìn xem khuôn mặt lộ ra kinh ngạc biểu lộ Đường Tam, mỉm cười nói: "Ngươi có phải hay không rất kỳ quái ta vì cái gì sẽ biết ngươi là song sinh võ hồn?" Vừa nói, hắn run lên trong tay tấm kia lão Kiệt Khắc cho hắn chứng minh, "Cũng là bởi vì tấm chứng minh kia. Có lẽ những người khác nhìn không ra trong đó sơ hở, nhưng nếu như ta cũng nhìn không ra, vậy ta cũng sẽ không xứng với hai chữ đại sư."
"Ta đã từng điều tra qua sáu trăm bốn mươi bảy người có võ hồn là Lam Ngân Thảo, trong đó, có được hồn lực có mười sáu người, tỉ lệ không đến ba phần trăm. Mà cho dù là nắm giữ hồn lực của mười sáu người này cũng không có một ai hồn lực có thể vượt qua cấp một, thế nhưng ngươi lại là Tiên Thiên mãn hồn lực cấp mười.
Dựa theo một trong mười đại cốt lõi sức cạnh tranh mà ta nghiên cứu về võ hồn, quy mô tiên thiên hồn lực có quan hệ trực tiếp với tố chất võ hồn. Lam Ngân Thảo hiển nhiên không cách nào thỏa mãn điều kiện này, cho nên, ta có thể khẳng định, ngươi hẳn còn có một cái võ hồn khác, mà lại là một cái phi thường cường đại." Hắn nói chắc như đinh đóng cột.
Đường Tam ánh mắt dần dần bình tĩnh trở lại, cãi lại nói: "Mọi thứ đều có ngoại lệ, tại sao ta lại không thể là một ngoại lệ?"
Ngọc Tiểu Cương chăm chú gật đầu, nói: "Không sai, mọi thứ đều có ngoại lệ, nhưng võ hồn của ngươi là Lam Ngân Thảo, cho nên ngươi hiển nhiên không phải là ngoại lệ đó. Thiên Đấu đế quốc và Tinh La đế quốc trong vòng một trăm năm gần đây, song sinh võ hồn mặc dù chỉ xuất hiện hai lần, nhưng trời sinh mãn hồn lực lại xuất hiện mười chín lần. Ta đã cẩn thận nghiên cứu võ hồn của từng người trong số họ, không có trường hợp nào mà võ hồn lại không tồn tại sự cường đại. Người nhỏ tuổi nhất, hiện tại cũng đã đạt đến cấp độ Đại Hồn Sư. Ngoại trừ mười bốn người là do huyết thống gia tộc di truyền mà đạt được võ hồn cường đại, có năm người là ngoại lệ."
"Xuất thân của họ cũng không cao quý, nhưng cũng có được tiên thiên mãn hồn lực. Mà loại tình huống ngoài ý muốn này, chính là sự tồn tại của biến dị võ hồn. Và căn cứ vào việc ta nghiên cứu biến dị võ hồn nhiều năm nay, không có bất kỳ loại võ hồn nào mà có thể cùng Lam Ngân Thảo võ hồn sinh ra biến dị. Mà Lam Ngân Thảo võ hồn của ngươi lại là Lam Ngân Thảo phổ thông, cho nên, ta hoàn toàn có thể khẳng định, phán đoán của mình là chính xác."
Đường Tam khẽ gật đầu, chỉ qua vài câu nói rời rạc của người gọi là đại sư này, liền có thể đánh giá người này thực sự có tài thực học. Nhưng thật đáng tiếc, hắn đã sớm bái sư.
Bởi vậy Đường Tam lắc đầu, nói: "Đại sư, qua mấy lời nói rải rác của ngài, tôi thấy ngài là người học thức uyên bác. Bất quá rất xin lỗi, tôi đã sớm bái nhập môn hạ người khác, chỉ có thể từ chối hảo ý của ngài."
"Cái gì? Ngươi đã bái sư?" Ngọc Tiểu Cương lấy làm kinh hãi, mới sáu tuổi đã bái sư? Là ai ra tay nhanh như vậy?!
Xem ra đầu năm nay, thu nhận đồ đệ cũng phải làm sớm rồi.
Ngọc Tiểu Cương lắc đầu cười khổ, nói: "Nếu ngươi đã bái sư, vậy coi như vậy đi. Bất quá về sau nếu như ngươi có bất kỳ vấn đề khó khăn nào không hiểu, cũng có thể đến hỏi ta. Ta nghiên cứu võ hồn nhiều năm, tin tưởng vẫn có thể cho ngươi một chút đề nghị."
Cùng lúc đó.
Lão Kiệt Khắc, đang ẩn mình ở chỗ tối quan sát hai người, nhìn thấy Đường Tam không chút do dự từ chối, lập tức lòng già an ủi, sờ lên bộ râu dài của mình.
"Đi thôi, ta mang ngươi đi phòng giáo vụ làm thủ tục." Ngọc Tiểu Cương lại lần nữa nắm lấy tay Đường Tam.
Học viện Sơ cấp Hồn Sư Nặc Đinh không lớn như bề ngoài, chủ yếu chia làm mấy khu vực: chủ giáo học lâu, thao trường và khu ký túc xá phía đông thao trường. Dù chỉ là học viện Sơ cấp Hồn Sư, nơi này đối với học viên yêu cầu cũng phi thường nghiêm ngặt. Cho dù nhà ở ngay cạnh học viện, học viên cũng nhất định phải ở trong ký túc xá của học viện, tiếp nhận sự quản lý thống nhất.
Phòng giáo vụ nằm ở tầng một của chủ giáo học lâu, chuyên môn phụ trách tiếp đãi tân sinh là một giáo viên trông hơn sáu mươi tuổi, còn có hai giáo viên trẻ tuổi trong độ tuổi ba mươi làm trợ lý cho ông.
Ngọc Tiểu Cương đặt chứng minh lên bàn, hướng vị giáo viên lớn tuổi hơn nói: "Tô chủ nhiệm, đây là sinh viên làm công công năm nay từ thôn Đấu La đưa tới, làm phiền ngài giúp cậu ấy đăng ký một chút."
Tô chủ nhiệm đầy mặt tươi cười nói: "Đại sư, ngài làm sao đến đây, khách ít đến vậy! Ngồi một lát đi."
Ngọc Tiểu Cương lắc đầu, hướng Đường Tam nói: "Ngươi tự mình ở trong này đăng ký, mấy vị giáo viên này sẽ nói cho ngươi biết cách làm. Ta đi trước, về sau ngươi có chỗ nào không hiểu, cũng có thể đến hỏi ta."
Đường Tam khẽ gật đầu, mặc dù không có bái sư, nhưng khi đối mặt với thiện ý của người khác, hắn tự nhiên cũng tỏ thái độ tốt đẹp, cung kính nói: "Đại sư, ngài đi thong thả."
Đại sư mặt lộ vẻ mỉm cười, xoa đầu hắn, rồi quay người rời đi.
Lúc này, Tô chủ nhiệm vẫy tay về phía Đường Tam, sau đó mặt lộ vẻ mỉm cười nói: "Cháu trai, qua đây."
Đường Tam theo lời đến gần.
"Cháu trai sau này sẽ là học viên của bổn học viện, phải tuân thủ quy điều lệ lệ của học viện, hiểu không?"
"Vâng, cháu biết."
Đường Tam khẽ gật đầu.
Lúc này, các giáo viên khác trong văn phòng cầm lấy giấy chứng nhận nhìn một chút, lập tức kinh ngạc nói, "... Cháu tên là Đường Tam đúng không. A, cháu còn là tiên thiên mãn hồn lực. Đáng tiếc, võ hồn là Lam Ngân Thảo."
Nhìn thấy dòng chữ "tiên thiên mãn hồn lực" trên giấy chứng nhận, các giáo viên trên mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng Lam Ngân Thảo lại khiến sự kinh ngạc của họ biến thành tiếc nuối.
"Đáng tiếc quá, quá đáng tiếc."
Mấy vị giáo viên lắc đầu liên tục thở dài. Tiên thiên hồn lực cao như vậy, nhưng võ hồn lại là loại phế võ hồn như Lam Ngân Thảo.
Đường Tam đối với những tiếng thở dài của các giáo viên lại không để tâm, bởi vì sư phụ hắn lão Kiệt Khắc đã nói với hắn, võ hồn mạnh yếu không đại biểu hết thảy —— không có phế vật võ hồn, chỉ có phế vật hồn sư!
Câu nói này, nếu là từ đại sư trong nguyên tác, người đến cấp ba mươi vẫn không đột phá, nói ra, vậy thì là khoe khoang vô nghĩa.
Nhưng nếu là từ nhân vật chính, người có võ hồn cực kỳ rác rưởi, lại cố gắng tu luyện đến trở thành hồn sư mạnh nhất thế giới, nói ra, vậy độ tin cậy quả thực sẽ tăng lên đến cấp bậc chân lý thế gian!
Bởi vì chính hắn thực sự là một ví dụ sống sờ sờ a!
Một thứ cỏ dại còn không bằng Lam Ngân Thảo, đều có thể cố gắng tu luyện đến mạnh nhất thế giới, chuyện này còn không nói rõ được điều gì sao?
Đương nhiên, hiện tại Đường Tam cũng không biết thân phận chân thật của lão Kiệt Khắc, cũng không biết hắn rốt cuộc mạnh đến mức nào, sư phụ mình lợi hại đến mức nào. Hắn chỉ biết rõ sư phụ mình là một ẩn sĩ cao nhân, nhưng về cao nhân này cụ thể cao đến mức nào, thì hắn không có khái niệm.
"Tốt, đây là đồ vật của cháu, học viện miễn phí phát cho. Cháu ở phòng bảy lầu ký túc xá. Nơi đó giáo viên phụ trách sẽ sắp xếp công việc sinh viên làm công công cho cháu. Đi thôi." Tô chủ nhiệm làm xong thủ tục cho hắn xong xuôi, liền lấy ra một vài thứ giao cho hắn.
"Cám ơn ngài." Tiếp nhận những thứ Tô chủ nhiệm đưa qua, Đường Tam sau khi hành lễ quay người rời khỏi phòng giáo vụ.
Tô chủ nhiệm đưa cho hắn là một bộ đồng phục tiêu chuẩn của Học viện Sơ cấp Hồn Sư Nặc Đinh, màu trắng, nhìn rất sạch sẽ. Tạm thời chưa nói chất liệu thế nào, ít nhất so với quần áo hắn đang mặc bây giờ đã tốt hơn nhiều.
Kỳ thật Đường Tam vốn có thể không làm sinh viên làm công công, chỉ là lão Kiệt Khắc vì rèn luyện hắn, lại thêm không muốn để hắn nhiễm thói kiêu căng, mới khiến cho hắn lấy thân phận sinh viên làm công công đi học. Đương nhiên tiền thì cho đủ, rèn luyện là rèn luyện, nhưng làm sao cũng không thể để đồ đệ khổ sở được...