Đấu La Chi Song Thương Tuyệt Thế

Chương 14: Đệ tử! Lão sư! Bỉ Bỉ Đông!

Chương 14: Đệ tử! Lão sư! Bỉ Bỉ Đông!
"Ngươi tiểu gia hỏa này, là thế nào nhận ra ta tới?"
Bỉ Bỉ Đông nhìn đứng ở trước mặt Tô Dật, đem mang lên mặt mặt nạ hái xuống dưới, lộ ra nàng cái kia tuyệt thế mỹ nhan.
Tô Dật nghe được Bỉ Bỉ Đông lời này, thản nhiên nói: "Tuy là thanh âm của ngươi có biến đổi, dung mạo đã che lấp. Thế nhưng, thân hình của ngươi cũng sẽ không vì đó mà thay đổi."
"Còn có, điều quan trọng nhất, chính là màu tóc của ngươi."
"Hơn nữa, trên người ngươi tản mát ra khí tràng vô hình, cùng ánh mắt trong đôi ngươi, đều là thứ không thể thay đổi hay ẩn giấu."
"Kết hợp những điều này lại, đoán ra thân phận của ngươi, cũng không khó."
Bỉ Bỉ Đông nghe được Tô Dật lời này, hơi kinh hãi.
Tiểu gia hỏa này, thực sự không được.
Lần đầu tiên gặp mặt, đã biết tiểu gia hỏa này cảnh giác dị thường. Mà bây giờ, qua lời nói và phân tích của tiểu gia hỏa này, không ngờ rằng, tiểu gia hỏa này lại tâm tư tỉ mỉ, có thể suy nghĩ thấu đáo đến vậy.
Trí tuệ của hắn, cùng người kia, thật tương tự.
Nghĩ đến đây, Bỉ Bỉ Đông nhìn Tô Dật trong hai mắt, lại thêm một chút ôn nhu.
Khi Bỉ Bỉ Đông nhìn vào đôi mắt Tô Dật, nội tâm nàng nghĩ: Hắn và người kia giống nhau, nhưng lại hoàn toàn khác biệt.
Giữa hai người, điểm giống nhau duy nhất chính là trí tuệ cực cao.
Nếu như lúc trước người kia có sự cẩn trọng như đứa bé trước mắt này, há lại sẽ ra nông nỗi như bây giờ...
Nghĩ đến đây, nội tâm Bỉ Bỉ Đông không khỏi cười khổ.
"Đúng rồi, tiểu gia hỏa, hôm nay ngươi sao nói nhiều lời vậy?"
Bỉ Bỉ Đông nói xong, đi tới trước mặt Tô Dật, tay ngọc đặt lên đỉnh đầu nhỏ của Tô Dật, nhẹ nhàng xoa.
"Ngươi thân là Giáo Hoàng điện của Võ Hồn thành Giáo Hoàng, quyền lực càng hơn vạn người, nói chính xác hơn, chính là duy ngã độc tôn."
"Thế nhưng, nơi nào có quyền lợi càng lớn, thì tương ứng trách nhiệm cũng càng lớn."
"Mà ngươi thân là giáo hoàng, Võ Hồn thành có rất nhiều chuyện đều cần ngươi xử lý."
"Việc ngươi có thể xuất hiện tại đây, che giấu thân phận để đích thân giáo dục ta, cho thấy ngươi cực kỳ coi trọng ta, hoặc là thiên phú của ta."
"Hơn nữa, ta có thể thức tỉnh Võ Hồn, không ngừng mạnh lên, cũng là nhờ có ngươi."
"Ta không thể đối với ngươi đưa ra bất kỳ đảm bảo nào, ta chỉ có thể nói, ngươi không tổn thương ta, ta tuyệt đối sẽ không làm bất cứ điều gì gây bất lợi cho ngươi."
"Chờ ta thực lực trở nên cường đại, ngươi muốn giết người nào, nói cho ta biết, ta sẽ giúp ngươi giết."
Bỉ Bỉ Đông nghe Tô Dật nói, vuốt đầu Tô Dật, cả người nàng cũng vì đó mà sững sờ.
Nhìn Tô Dật lạnh lùng như băng, Bỉ Bỉ Đông nghĩ đến lúc nàng nghe Nguyệt Quan báo cáo tình báo về Tô Dật tại Võ Hồn học viện, liền đi thẳng đến Võ Hồn học viện.
Đích thân tìm tới Mars, nói cho hắn biết Tô Dật là do nàng đích thân dạy dỗ.
Sau khi Nguyệt Quan cùng nàng nói xong, nàng nghĩ đến Mars thuộc phái Thiên Đạo Lưu.
Đối với Mars lão già này, Bỉ Bỉ Đông hoàn toàn không có ý muốn động thủ.
Thật sự, một Hồn Đấu La mà thôi, căn bản không gây ra được sóng gió gì.
Hơn nữa, tuy hắn là dưới trướng Thiên Đạo Lưu. Nhưng mà, lão già Thiên Đạo Lưu kia, thân ở Trưởng Lão điện, trừ phi nàng đích thân hủy diệt Võ Hồn điện. Nếu không, lão già kia cùng mấy lão già ở Trưởng Lão điện, vẫn luôn sẽ ở Trưởng Lão điện, mặc kệ thế sự.
Thế nhưng, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Vạn nhất lão già Mars này nếu là trên người Tô Dật nhìn ra điều gì đó, đem tin tức truyền lại cho Thiên Đạo Lưu.
Đến lúc đó, Thiên Đạo Lưu tuyệt đối sẽ vì đứa bé này mà rời khỏi Trưởng Lão điện, đem đứa bé này đến chỗ của hắn.
Nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy, Bỉ Bỉ Đông nhưng sẽ cực kỳ đau lòng.
Với thiên phú của đứa bé này cùng hai cái Võ Hồn của hắn, sau này tuyệt đối sẽ trở thành trợ thủ đắc lực nhất của nàng.
Bỉ Bỉ Đông tin tưởng, khi đứa bé này tiến vào Phong Hào Đấu La cảnh giới,
Cho dù là Đường Hạo, cũng sẽ không là đối thủ của đứa bé này.
Một đứa bé mạnh mẽ như vậy, nếu bị Thiên Đạo Lưu đoạt đi, nàng sẽ tổn thất rất lớn.
Trong suy nghĩ, Bỉ Bỉ Đông cực kỳ yêu thích ánh mắt của Tô Dật, loại ánh mắt lạnh nhạt với mọi thứ, vô cùng băng lãnh.
Nàng lúc trước chính là nhìn thấy sự hung ác trên người đứa bé này, mới nảy sinh ý niệm muốn thu nhận hắn.
Cùng với việc nhìn thấy ánh mắt của Tô Dật, khiến Bỉ Bỉ Đông cảm thấy nàng và đứa bé này có sự tương đồng, do đó cảm thấy rất thân thiết.
Vì vậy, Bỉ Bỉ Đông bất chấp lý do gì, đi thẳng đến Võ Hồn học viện, muốn đích thân giáo dục đứa bé này.
Cuối cùng, nàng vẫn là lão sư của hắn.
Với tư cách một người thầy, chỉ cần cùng tiểu gia hỏa này giảng thuật một ít kiến thức cơ bản trên Đấu La đại lục.
Việc tu luyện cụ thể như thế nào, vẫn chưa đích thân dẫn dắt hắn.
Thế nhưng, Bỉ Bỉ Đông không ngờ tới, cho dù nàng cảm thấy bản thân ngụy trang rất tốt, lại không ngờ rằng lại để cho tiểu gia hỏa này liếc mắt đã nhìn ra.
Hơn nữa, thông qua việc nhìn thấu nàng, nói ra những lời kia.
Điều này khiến Bỉ Bỉ Đông càng thêm thưởng thức Tô Dật, tiểu gia hỏa này, tuyệt đối là món quà mà thượng thiên ban tặng cho nàng. Là trợ giúp nàng sau này chân chính nhất thống Võ Hồn điện, thậm chí toàn bộ Đấu La đại lục, trở thành trợ thủ đắc lực nhất.
Thế nhưng, điều khiến Bỉ Bỉ Đông không ngờ tới là, tiểu gia hỏa này về sau nói với nàng những lời kia.
Tuy trong lời nói tràn ngập lạnh lẽo, thế nhưng, chính những lời lạnh lẽo đó, lại rõ ràng khiến Bỉ Bỉ Đông cảm thấy trong lòng tràn ngập hơi ấm.
Câu nói: "Ngươi muốn giết người nào, nói cho ta, ta giúp ngươi giết."
Là câu nói Bỉ Bỉ Đông nghe được hay nhất.
Cũng là từ giờ khắc này, Bỉ Bỉ Đông nhìn Tô Dật lạnh lùng trước mặt, trong mắt tràn ngập ôn nhu.
Không còn chỉ coi hắn như một người có thiên phú, có tiềm lực làm trợ thủ.
Từ giờ khắc này, Bỉ Bỉ Đông coi Tô Dật là đệ tử của mình, hắn cùng Na Na trong lòng nàng, đều có tầm quan trọng ngang nhau.
Đối với nàng, trên thế giới này ngoại trừ Na Na và người đàn ông kia ra, tất cả mọi thứ đều có thể là công cụ trong tay nàng.
Mà bây giờ, trong lòng nàng lại có thêm một người.
Nghĩ đến đây, trên mặt Bỉ Bỉ Đông hiện lên một nụ cười hiếm hoi xuất phát từ nội tâm.
Nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ của Tô Dật, nàng nói: "Lão sư có chuyện gì muốn giết người, cũng không cần đến ngươi xuất thủ."
"Việc của ngươi cần làm, chính là giống như Na Na. Tốt tốt tu luyện, cường đại bản thân."
"Cho dù sau này ra ngoài lịch luyện bị người bắt nạt, ngươi chỉ cần biết, ở phía sau ngươi, còn có lão sư của ngươi ta, Bỉ Bỉ Đông. Võ Hồn điện, Giáo Hoàng xem như hậu thuẫn vững chắc cho ngươi."
"Ngươi không phải công cụ của ta, cũng không phải quân cờ của ta."
"Ngươi Tô Dật, là ta Bỉ Bỉ Đông đệ tử!"
Tô Dật nghe Bỉ Bỉ Đông nói lời ôn nhu như vậy, cặp mắt tràn ngập lạnh giá nhìn Bỉ Bỉ Đông.
Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được sự thay đổi của Bỉ Bỉ Đông đối với hắn, ánh mắt nàng nhìn hắn, cực kỳ ôn nhu.
Chính là loại ánh mắt lão sư quan tâm đệ tử, cực kỳ ôn nhu, cực kỳ ôn nhu.
"Ta không có khả năng bị người bắt nạt, chỉ sẽ giết đối phương."
Tô Dật cực kỳ khó chịu khi Bỉ Bỉ Đông nhìn hắn với ánh mắt quá đỗi ôn nhu, bèn quay đầu đi chỗ khác, lạnh lùng nói.
Bỉ Bỉ Đông nhìn dáng vẻ của Tô Dật, mỉm cười...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất