Chương 26: Hồn sư sự tình, có thể gọi học trộm sao?
Đường Tam cùng Diệp Hải đi ra khỏi hàng rèn.
Đường Tam không nhịn được hỏi: "Hải ca, ngươi... Ngươi đúng hay không ở Thánh Hồn thôn thời điểm học trộm chùy pháp của ta vậy?"
Diệp Hải liếc Đường Tam một cái, nói: "Tiểu Tam, không biết nói chuyện thì đừng nói. Hồn sư sự tình, có thể gọi là học trộm sao?"
"Lại nói, ta ở Thánh Hồn thôn, có cơ hội học trộm sao? Ta vừa vào nhà các ngươi, Hạo thúc liền nói ta quấy rối hắn ngủ, đuổi ta ra ngoài ngay. Cái mông ta còn chưa kịp ngồi nóng đã phải đi rồi, học trộm ở đâu?"
"Ta chỉ xem qua một lần hôm nay thôi."
Nghe vậy, Đường Tam cười khổ.
Đúng là vậy.
Diệp Hải chỉ cần bước vào nhà họ Đường, liền sẽ bị Đường Hạo đuổi ra.
Đương nhiên, điều này cũng không thể chỉ trách Đường Hạo, Diệp Hải giọng nói cũng hơi lớn.
Đường Tam và Đường Hạo chưa từng sử dụng Loạn Phi Phong Chùy Pháp ngoài nhà.
Nói cách khác...
Diệp Hải chỉ xem Đường Tam dùng một lần, liền học được... Học được...
Đường Tam tự mình mất ba tháng mới nắm giữ được chùy pháp này!
Diệp Hải vỗ vỗ vai Đường Tam, cười nói: "Đừng sùng bái ca, ca là truyền thuyết mà ngươi mãi mãi không đuổi kịp."
Diệp Hải cùng Đường Tam trở lại học viện, mới đến cửa ký túc xá, liền gặp Tiểu Vũ.
"Lão đại, ngươi đến đón chúng ta sao? Đến, ôm một cái nào."
Diệp Hải cười hì hì nói.
Tiểu Vũ ghét bỏ bĩu môi, tránh Diệp Hải ra, nói: "Mấy ngày nay ta suy nghĩ... "
Diệp Hải nói: "Sao? Lương tâm phát hiện, muốn trả tiền?"
Tiểu Vũ không để ý Diệp Hải, tiếp tục nói: "Ta quyết định đánh ngươi một trận... Nếu ngươi không muốn để ta đánh, thì trả cái viên kim hồn tệ nợ kia đi."
"... " Diệp Hải không nói gì.
Nha đầu Tiểu Vũ này bị điên rồi sao?
Thậm chí còn dùng đến võ lực bức bách.
Diệp Hải suy nghĩ một chút, nói: "Ta có một hồn hoàn, ngươi đánh không lại ta đâu."
Tiểu Vũ đắc ý nói: "Ta cũng có hồn hoàn, ngươi tưởng chỉ có mình ngươi có à!"
Diệp Hải nhíu mày, nói: "Tiểu Vũ, ta có một cách kiếm được một viên kim hồn tệ mỗi tháng, ngươi muốn nghe không?"
"Hả? Mỗi tháng kiếm được một viên kim hồn tệ?"
Tiểu Vũ rất hứng thú, "Ngươi nói cho ta, nói cho ta ta liền không đánh ngươi."
Diệp Hải giơ một ngón tay, nói: "Đánh cược một viên kim hồn tệ, ngươi đánh không lại ta. Nếu ngươi thắng ta, ngươi không chỉ có thể đánh ta, ngươi còn được phương pháp kiếm một viên kim hồn tệ mỗi tháng. Nếu ngươi thua ta, lại nợ ta thêm một viên kim hồn tệ."
Dừng một chút, Diệp Hải nhìn Tiểu Vũ, nói: "Có dám đánh cuộc không?"
Tiểu Vũ đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo trong mắt ánh lên sự hưng phấn, nghĩ đến lát nữa có thể đánh Diệp Hải một trận, nàng liền hưng phấn muốn chết!
"Tốt!"
Tiểu Vũ lập tức đáp ứng.
Diệp Hải lạnh nhạt nói: "Vậy bắt đầu đi."
Tiểu Vũ bước chân nhẹ nhàng tới gần Diệp Hải, trong mắt lóe lên một tia hung ác.
Ngay khi Tiểu Vũ cách Diệp Hải chưa đầy hai mét, thân thể nàng uốn éo, bước chân một giẫm, từ bên cạnh Diệp Hải vòng đến phía sau hắn.
Diệp Hải cực nhanh xoay người, thấy tay phải Tiểu Vũ sắp đánh tới, tay trái mở ra, lộ ra một chiếc đồng hồ quả quýt màu bạc, lạnh nhạt nói:
"Chậm lại."
Tốc độ Tiểu Vũ đột nhiên giảm xuống!
Diệp Hải thân hình lóe lên, đến sau lưng Tiểu Vũ, một cái tát vào sau đầu Tiểu Vũ.
Đùng!
Tiểu Vũ lảo đảo, suýt nữa ngã.
Diệp Hải giải trừ hồn kỹ, Tiểu Vũ khéo léo khống chế thân thể sắp ngã xuống, xoay người, giận dữ nhìn Diệp Hải!
"Ngươi chơi xấu!"
Tiểu Vũ chỉ vào Diệp Hải, giận dữ nói.
Diệp Hải chỉ vào bản thân, nói: "Ta chơi xấu? Ta lúc nào chơi xấu?"
Tiểu Vũ tức giận nói: "Ngươi vừa nãy... Ngươi vừa nãy dùng hồn kỹ gì? Ta sống nhiều năm như vậy, chưa từng thấy loại hồn kỹ này, ngươi không phải chơi xấu thì là gì!"
Diệp Hải chống eo nói: "Vậy ngươi nói cho ta, ta dùng hồn kỹ cũng là chơi xấu, vậy thế nào mới không phải chơi xấu? Đứng yên cho ngươi đánh?"
Tiểu Vũ mặt đỏ lên, nàng cũng phát hiện mình có vấn đề.
Người ta dùng hồn kỹ cũng tính là chơi xấu, chẳng lẽ thật sự muốn để người ta đứng bất động?
Nhưng vừa nãy nàng cảm thấy tất cả giác quan đều chậm lại rất nhiều, giống như thời gian trong nháy mắt cũng chậm lại, mà Diệp Hải lại đột nhiên tăng tốc, khi nàng căn bản không kịp phản ứng, đã vòng đến phía sau nàng...
Trên đời này, có hồn kỹ thần kỳ như vậy sao?
Tiểu Vũ không biết.
Trong mười vạn năm cuộc đời hồn thú của nàng, chưa từng thấy qua.
Tiểu Vũ nghiêm túc suy nghĩ một chút, nói: "Chúng ta lại đến, lần này ta nghiêm túc!"
Nói xong, Tiểu Vũ bước chân, trực tiếp đạp về phía Diệp Hải!
Lần này nàng không định vòng quanh, trực tiếp cứng đối cứng với Diệp Hải!
Diệp Hải một cái tát vỗ vào đùi Tiểu Vũ, sau đó bước một bước, chụp vào vai Tiểu Vũ.
Diệp Hải không ngờ, thân thể Tiểu Vũ lại theo lực đánh của hắn, lộn ngược ra sau!
Thân thể Tiểu Vũ đầu tiên là co lại, tránh tay Diệp Hải, sau đó mở rộng ra, hai chân vừa vặn đặt lên vai Diệp Hải!
Ầm!
Diệp Hải chỉ cảm thấy vai mình bị một lực mạnh, hai chân Tiểu Vũ đặt lên vai hắn, hai chân co lại kẹp chặt, trên người hắn đầu tiên là bị nâng lên, sau đó đột nhiên ngã về phía sau, hai chân nàng muốn dựa vào lực này, trực tiếp nâng Diệp Hải lên!
Đồng thời, hồn hoàn thứ nhất của Tiểu Vũ sáng lên, hồn kỹ Yêu cung phát động!
Tiểu Vũ thấy cổ Diệp Hải bị hai chân mình kẹp lấy, trong lòng vui mừng, chỉ cần nàng Yêu cung phát động, Diệp Hải nhất định thua!
Nhưng ngay khi nàng phát động Yêu cung, đột nhiên cảm thấy giữa cẳng chân mình và cổ Diệp Hải, chen vào một đôi tay, trong lòng nàng lóe lên một tia nghi hoặc, sau một khắc, Yêu cung phát động!
Từ góc độ Tiểu Vũ, bởi vì nửa người trên nàng đã ngã xuống, hai tay chống đất, cho nên nàng không nhìn thấy động tác Diệp Hải.
Nhưng Đường Tam nhìn thấy rõ ràng.
Ngay khi Diệp Hải sắp bị nâng lên, Diệp Hải hai tay đỡ ở ngoài cổ, khiến Tiểu Vũ kẹp không phải cổ, mà là hai tay Diệp Hải.
Diệp Hải tuy rằng cũng bị nâng lên, nhưng không còn là không có chút sức chống đỡ, mà là cố gắng bị nâng lên.
Trong tình huống bình thường, chỉ cần bị Yêu cung của Tiểu Vũ kẹp lấy cổ, chỉ có một khả năng, đó là bị Yêu cung nâng lên, sau đó tàn nhẫn ngã xuống đất từ trên cao!
Hơn nữa bởi vì Yêu cung kẹp lấy cổ, vị trí yếu ớt, cho nên người bị kẹp nhất định phải theo lực của Tiểu Vũ, nếu không, đầu sẽ không có...
Nhưng Diệp Hải dùng tay thay thế cổ, lập tức hóa giải nguy cơ của mình!
Tiểu Vũ tuy rằng cảm nhận được điều gì đó không đúng, nhưng Yêu cung đã phát động, nàng chỉ có thể tiếp tục.
Sau đó Đường Tam nhìn thấy, Tiểu Vũ nâng Diệp Hải lên, trên không trung, Diệp Hải hai tay hơi dùng sức, trực tiếp tách hai chân Tiểu Vũ đang kẹp chặt, sau đó vững vàng rơi xuống đất.
Mà Tiểu Vũ bị buộc tách hai chân, rơi xuống đất không đứng vững, suýt nữa ngã sấp mặt, may mà kịp thời điều chỉnh tư thế, mới không ngã.
Tiểu Vũ đang định xoay người lại chiến đấu, sau lưng nàng, Diệp Hải một cước đá vào chỗ nhô lên của nàng.
Sau một khắc, Tiểu Vũ phù một tiếng nằm trên mặt đất, ngã gục xuống!