Đấu La Chi Ta Thiên Tầm Tật Không Thể Chết Được

Chương 26: Ăn trong bát nhìn trong nồi

Chương 26: Ăn trong bát nhìn trong nồi
Bỉ Bỉ Đông lần nữa chọn tin tưởng Thiên Tầm Tật.
Nàng không biết, Thiên Tầm Tật lúc này cũng có chút sốt ruột.
Hồn Hoàn tốt nhất Đại Lục Đấu La? Là ai a? Đế Thiên sao?
Để hắn đi đánh chết Đế Thiên?
Thôi đi, ta xem bị Đế Thiên đánh chết còn tương đối đơn giản.
Thiên Tầm Tật suy nghĩ một chút, chỉ có thể nghĩ cách xem lúc nào có thể dao động một hai mươi vạn năm Hồn Thú cho Bỉ Bỉ Đông hiến tế.
Hồn Thú chủ động hiến tế cho Hồn Sư khẳng định so với bị Hồn Sư đánh giết sau thụ động hấp thu tốt hơn nhiều.
Đây là một việc cực kỳ khó làm.
Thế nhưng, Thiên Tầm Tật không thể không đi làm!
Nếu không, quãng thời gian sau này trong nhà sẽ không dễ chịu.
Bây giờ Thiên Tầm Tật, tuy nói có thể trở thành một nhà chi chủ.
Nhưng sau này Bỉ Bỉ Đông thực lực mạnh mẽ đi lên, Thiên Tầm Tật cảm giác chính mình có chút không chế phục được nàng.
Thu dọn một hồi, Thiên Tầm Tật mang theo Bỉ Bỉ Đông đi ra ngoài dạo quanh vương thành này.
Tất nhiên, ở bên ngoài không thể nào biểu hiện quá mức thân mật, hai người bởi vậy vẫn duy trì một khoảng cách.
Đột nhiên, Thiên Tầm Tật cảm thấy bên hông mình đau nhói.
"Chụt chụt chụt..."
Thiên Tầm Tật có chút vô tội lên tiếng.
Hắn thành thật, không hề động thủ động chân a!
Bỉ Bỉ Đông không nói gì, ánh mắt chỉ về phía trước.
Tất nhiên, tay nàng cũng thu hồi lại.
Thiên Tầm Tật lúc này chú ý tới, mình đụng phải một đôi tiểu tình lữ.
Hơn nữa đôi tiểu tình lữ này cùng Bỉ Bỉ Đông có quan hệ không tầm thường.
Chính là Liễu Nhị Long và Ngọc Tiểu Cương.
Liễu Nhị Long đang định hỏi Ngọc Tiểu Cương vật trang sức trong tay nàng là từ đâu mà có.
Đột nhiên, nàng thấy Ngọc Tiểu Cương ngây người ra nhìn một chỗ.
Nhưng nhìn không phải nàng.
Nàng theo ánh mắt Ngọc Tiểu Cương nhìn sang, nhất thời lập tức hiểu ra.
Lúc này, Liễu Nhị Long trong lòng có một cảm giác, dù cho Ngọc Tiểu Cương hiện tại đang ở bên cạnh nàng, thế nhưng nàng cảm giác Ngọc Tiểu Cương cách mình rất xa.
"Hắn tại sao lại ở chỗ này! Nói!"
Bỉ Bỉ Đông không tin việc mình ở đây gặp Ngọc Tiểu Cương là chuyện trùng hợp.
Nàng lặng lẽ đến gần Thiên Tầm Tật, có chút tức giận nói.
Đây đương nhiên là trùng hợp!
Ai bảo Bỉ Bỉ Đông lúc này lại đi đến Hi Linh Vương Quốc, nếu đến muộn hơn một chút thì đã không gặp rồi.
Vì vậy, Thiên Tầm Tật nói: "Đúng là trùng hợp thôi... Ta không biết ngươi muốn đến, đại nghiệp của ta cần Ngọc Tiểu Cương đến giúp đỡ lý luận, cho nên ta mời hắn đến, vì không cho ngươi suy nghĩ nhiều, ta đã lén mời hắn, Flander và Nhị Long đều đi cùng rồi."
Sau khi Thiên Tầm Tật giải thích xong, Bỉ Bỉ Đông cũng không nói gì nữa.
Vốn đã có chút sáng tỏ trong nội tâm, giờ phút này lại đột nhiên có một chút hoảng loạn.
"Chính ngươi đi dạo đi! Ta về trước! Còn có, ngày mai ta sẽ về Võ Hồn Điện, nhắc nhở ngươi một chuyện, ngươi còn nhớ sau một tháng là ngày gì không."
Sau khi suy nghĩ một chút, Bỉ Bỉ Đông quyết định giải quyết nhanh chóng, không dây dưa thêm nữa.
Nhắc nhở Thiên Tầm Tật một chuyện xong, Bỉ Bỉ Đông trực tiếp rời đi.
Lý do chính nàng đến đây, cũng là vì chuyện sau một tháng.
"Sau một tháng? Ngày kỷ niệm?... Nha, ta nhớ ra rồi."
"Ngày kỷ niệm" của Thiên Tầm Tật và Bỉ Bỉ Đông đã qua được một tháng.
Sau một tháng nữa là sinh nhật bảy tuổi của Thiên Nhận Tuyết.
Có điều, những năm trước, sinh nhật Thiên Nhận Tuyết tổ chức đều không có liên quan gì đến Bỉ Bỉ Đông.
Tại sao năm nay Bỉ Bỉ Đông cố ý nói chuyện này với hắn? Chẳng lẽ nàng dự định không còn chiến tranh lạnh với Thiên Nhận Tuyết nữa sao?
Nói đi nói lại, những năm trước Thiên Tầm Tật có thể không đi, nhưng năm nay hắn không thể không đi.
Năm nay Thiên Nhận Tuyết muốn tiến hành Võ Hồn kiểm tra rồi.
Tuy rằng đã biết kết quả kiểm tra,
Tiên Thiên Hồn Lực cấp 20.
Nhưng Thiên Tầm Tật vẫn muốn đi xem một chút.
Bỉ Bỉ Đông về phòng nghỉ ngơi, còn Thiên Tầm Tật thì đi đến chỗ Liễu Nhị Long và Ngọc Tiểu Cương.
Sau khi Bỉ Bỉ Đông đi rồi, Ngọc Tiểu Cương cũng dần khôi phục lại bình thường.
Hắn lén liếc nhìn Liễu Nhị Long, xem xem nàng tức giận đến mức nào, có cần mình về nhà liền quỳ cầu xin không.
Có điều, lần này lại để Ngọc Tiểu Cương có chút ngoài dự liệu.
Liễu Nhị Long biểu hiện rất là bình thản, trên mặt không chút nào có vẻ giận dữ.
Điều này làm cho Ngọc Tiểu Cương mừng rỡ nhưng cũng có chút thương cảm.
Người này a, đôi khi chỉ là có chút bị xem thường.
Trước quen với Liễu Nhị Long cãi nhau, bây giờ Liễu Nhị Long đột nhiên không quấy rầy không làm khó, Ngọc Tiểu Cương lại có chút không quen.
Có điều Ngọc Tiểu Cương lần này đã đoán sai rồi, Liễu Nhị Long nhìn có vẻ bình tĩnh, không có nghĩa là nàng không tức giận.
Ngược lại, lúc này Liễu Nhị Long trong lòng đã giận tới cực điểm, nàng đối với Ngọc Tiểu Cương có chút thất vọng rồi.
Mình đã làm nhiều như vậy, vẫn không sánh được với người phụ nữ đã rời đi rất lâu kia sao.
"Hai người các ngươi, có thể lắm..."
Thiên Tầm Tật đi tới, nhìn hai người họ, cười một cách kỳ quái.
Ngọc Tiểu Cương có chút lúng túng, không nói nên lời.
"Không đi dạo nữa, chán ngắt, ta về trước. Đúng rồi, Tiểu Cương, ngày mai ta tới tìm ngươi, sau đó ta theo ngươi học tập, hy vọng ngươi không giữ lại của riêng a~~"
Liễu Nhị Long nhìn Thiên Tầm Tật, nở một nụ cười khổ.
Vốn dĩ, đối với những người phụ nữ như các nàng, đi dạo phố, đi dạo cả ngày cũng sẽ không cảm thấy mệt.
Liễu Nhị Long thân thể không mệt, nhưng tâm mệt a.
Mệt đến mức nàng cảm thấy cả người đều không còn sức lực.
Lần này Bỉ Bỉ Đông xuất hiện, đã thúc đẩy quyết tâm của Liễu Nhị Long.
Nàng không tin mình thật sự kém hơn Bỉ Bỉ Đông.
Cùng là một người thầy dạy, chỉ cần nàng trả giá nhiều hơn, nỗ lực hơn, nhất định có thể đuổi kịp nàng.
Sau khi Liễu Nhị Long đi rồi, Thiên Tầm Tật cũng chuẩn bị rời đi, hắn không có tâm tư đi dạo phố cùng Ngọc Tiểu Cương.
Hắn đuổi theo Liễu Nhị Long, nói: "Chờ ta đi cùng, ta đi sang bên cạnh xem Khinh Vũ còn ở đó không."
Nếu Bỉ Bỉ Đông cũng không ở đây, Thiên Tầm Tật cũng không cần che giấu điều gì.
Thiên Tầm Tật lo lắng Khinh Vũ cũng bị Cúc Đấu La, Quỷ Đấu La dọa sợ rồi trốn về Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Như vậy có thể sẽ khiến cho những nỗ lực trước đó của hắn đều uổng phí.
Bởi vậy, Thiên Tầm Tật muốn đi tranh thủ một chút.
Ngọc Tiểu Cương nhìn Liễu Nhị Long rời đi, trong lòng đau xót.
Đàn ông mà, không mấy ai không phải kiểu "ăn trong bát nhìn trong nồi".
Hiện tại, Liễu Nhị Long chính là "trong bát" của Ngọc Tiểu Cương, vốn là "vật trong túi" của Ngọc Tiểu Cương, hắn đương nhiên sẽ không quá quý trọng.
Ngược lại là Bỉ Bỉ Đông lúc này xem như là "trong nồi", không nhất định là của Ngọc Tiểu Cương, cho nên Ngọc Tiểu Cương có chút luyến tiếc, vẫn còn ghi nhớ.
Thiên Tầm Tật vẫn đi theo phía sau Liễu Nhị Long.
Ban đầu, hắn không cảm giác gì.
Một lúc lâu sau, Liễu Nhị Long đột nhiên cảm thấy hơi không tự nhiên, cảm giác lưng mình nóng rực.
Nàng quay đầu nhìn lại, thấy Thiên Tầm Tật đang nhìn chằm chằm nàng không chớp mắt.
Liễu Nhị Long nhất thời cũng có chút xấu hổ, nói: "Ngươi... Ngươi đang nhìn cái gì!"
Bị bắt quả tang, Thiên Tầm Tật cũng có chút lúng túng ho nhẹ hai tiếng.
Nhưng có gì đâu, trên đường cái gặp mỹ nữ còn không cho phép nhìn hai mắt sao?
Nhìn mỹ nữ lại không phạm pháp.
"Đẹp mắt không?"
Thấy Thiên Tầm Tật có chút không được tự nhiên, không biết vì lý do gì, Liễu Nhị Long lại hỏi như vậy.
Trong lòng Liễu Nhị Long vẫn cảm thấy mình không đẹp bằng Bỉ Bỉ Đông.
Đặc biệt là vừa rồi Bỉ Bỉ Đông, khiến Liễu Nhị Long cảm thấy nàng còn xinh đẹp hơn trước ba phần.
Điều này làm cho Liễu Nhị Long không còn tự tin về bản thân.
Nàng phải cố gắng hỏi người khác xem nàng có thực sự không tệ không!
Thiên Tầm Tật, chính là một đối tượng tốt để hỏi đây...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất