Chương 33: Một chiêu liền kết thúc bốn người thi đấu!
"Cuồng Mãnh học viện, đây là một học viện danh tiếng tại phụ cận thành Tác Thác, mỗi người học viên đều có phòng ngự võ hồn lực cực kỳ cường đại."
"Ngoài lực phòng ngự ra, học viên của Cuồng Mãnh học viện, nhục thân cũng là cực kỳ mạnh mẽ."
"Trong đội ngũ, Lưu Tê kia, còn là thiên tài lớp bốn của học viện, năm mười lăm tuổi Hồn Lực đã đạt tới mười tám cấp, tuy nói không thể sánh với sự khủng bố của Tiểu Trần, Đái Mộc Bạch bọn họ, nhưng cũng là thiên tài danh tiếng của thành Tác Thác."
Phất Lan Đức cùng Ngọc Tiểu Cương ngồi tại trong thính phòng, nhìn thấy bốn người trên sàn đấu đối mặt với Ngọc Trần bọn họ, trên mặt hiện ra nụ cười.
Đối thủ càng mạnh, đối với Ngọc Trần bọn họ thì càng có lợi.
"Là đội ngũ Cuồng Mãnh học viện! Đội bốn người này, từ khi báo danh đến nay, tỷ lệ thắng đã đạt tới một trăm chín mươi phần trăm! Thắng thêm một trận nữa, là có thể tấn cấp lên cấp Đồng, là một đội ngũ vô cùng cường đại."
"So với đó, mặc dù nói thực lực của mấy người mới kia tuy không tệ, nhưng so với Cuồng Mãnh học viện, e rằng vẫn sẽ yếu thế hơn!"
"Không thể nào! Ta chết cũng không tin, mấy kẻ tí hon kia có thể chiến thắng người của Cuồng Mãnh học viện! Bọn họ chắc chắn không thể phá nổi cả phòng ngự của bốn người Cuồng Mãnh học viện! Ta còn muốn xuống tiền cược, ta nhất định phải gỡ vốn!"
. . .
Sau khi Ngọc Trần bọn họ lên đài, khán giả tại chỗ cũng phát ra một hồi lại một hồi bàn tán xôn xao.
Những khán giả này, hoặc nhiều hoặc ít đã từng chứng kiến Ngọc Trần mấy người không hề đơn giản, nhưng so với đó, bọn họ vẫn chọn bốn người của Cuồng Mãnh học viện.
Trong đó có mấy người đã thua sạch gia sản, lúc này càng đi khắp nơi vay tiền, đặt cược vào đội Cuồng Mãnh, muốn dựa vào đó mà gỡ gạc vốn liếng.
Dù sao, bọn họ chỉ mới thấy Ngọc Trần ra tay một lần, mà thực lực của đội Cuồng Mãnh, bọn họ đã từng xem qua vài trận đấu!
Mà lúc này, tám người đứng trên đài, tự nhiên sẽ không nghe thấy những âm thanh của đám người này.
"Tiểu tử, ta biết các ngươi."
"Ta đã xem hết các ngươi bốn người thi đấu."
Thiếu niên đứng đầu của Cuồng Mãnh học viện, tên Lưu Tê, nhìn đoàn người Ngọc Trần trước mắt, trên mặt hiện ra vẻ tự tin vô cùng nồng đậm.
"Ồ?"
Ngọc Trần một mặt thản nhiên liếc nhìn bốn người trước mắt, trên mặt đồng thời hiện lên chút tâm tình khó tả.
"Các ngươi mấy người, thực lực và thiên phú đều vô cùng tốt, tuổi còn nhỏ hơn chúng ta vài tuổi, có thể có được Hồn Lực như vậy, quả thực là thiên tài xuất chúng."
"Đặc biệt là tiểu tử ngươi, ta xem ngươi thi đấu, đối phó với Dư Thiên Bằng kia mà không hề phóng ra cả võ hồn, thực lực không tệ."
"Thế nhưng, đáng tiếc cực kỳ là các ngươi gặp phải đội Cuồng Mãnh của chúng ta, nếu thức thời một chút, thì nên tự mình đầu hàng đi."
Đội trưởng đứng đầu của đội Cuồng Mãnh – Lưu Tê, khoanh tay trước ngực, một mặt tự tin nói với Ngọc Trần.
"Lời hay ý đẹp."
Ngọc Trần nghe Lưu Tê nói, mỉm cười lắc đầu.
"Không biết tốt xấu!"
Lưu Tê chú ý tới biểu lộ của Ngọc Trần, sắc mặt hơi biến đổi, phía sau hắn một đầu tê giác to lớn hiện ra võ hồn, dưới chân cũng xuất hiện một cái Hồn Hoàn màu trắng!
Võ hồn -- Thiết Đề Tê Ngưu!
Vèo vèo!
Ngay khi Lưu Tê dứt lời, ba người phía sau Lưu Tê cũng lần lượt phóng thích võ hồn của mình!
Ba người này có võ hồn cơ bản giống Lưu Tê, đều là loại vũ hồn thú có da dày thịt béo!
Võ hồn nhập vào thân, trước mắt bốn người này, mỗi người trên mình đều bao phủ một tầng lân giáp, giống như một đạo tường đồng vách sắt!
Nhìn qua không thể phá vỡ!
"Ái ái!"
"Võ hồn của đội Cuồng Mãnh quả nhiên đều là phòng ngự cực kỳ cường hãn! Nhục thân nhìn cũng rất có lực lượng, đám tiểu tử đeo mặt nạ kia khẳng định phải thua!"
"Đúng vậy! Mấy người kia tuy nói thiên phú không tệ, nhưng bất quá mới mười hai mười ba tuổi, tuyệt đối không phải là đối thủ của đội Cuồng Mãnh! Cuồng Mãnh đội ngũ! Cuồng Mãnh đội ngũ!"
Khán giả xung quanh nhìn thấy bốn người của đội Cuồng Mãnh phóng thích võ hồn, trên mặt hiện ra nụ cười vô cùng nồng đậm, tiếng hò reo cũng không ngừng.
"Trần ca, có thể trước để chúng em thử một chút không?"
"Đợi lát nữa anh ra tay, chúng em khẳng định sẽ không còn cơ hội."
Đối mặt với bốn người của đội Cuồng Mãnh phóng thích võ hồn, Tiểu Vũ bước chậm đến bên cạnh Ngọc Trần, dùng giọng điệu nửa nũng nịu nói với Ngọc Trần.
Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh đứng phía sau Ngọc Trần, tuy không nói gì, nhưng ánh mắt đầy vẻ khát khao, hiển nhiên cũng muốn thử sức.
"Đinh! Ba lựa chọn hệ thống kích hoạt, mời ký chủ đưa ra lựa chọn:
Một, đáp ứng yêu cầu của Tiểu Vũ ba người, nhận được phần thưởng – Hồn Lực cấp bậc +1!
Hai, cự tuyệt yêu cầu của Tiểu Vũ ba người, nhận được phần thưởng ba trăm kim tệ!
Ba, không hề để ý tới, trực tiếp ra tay đánh bại bốn người trước mắt, nhận được phần thưởng cao cấp trữ vật Hồn Đạo khí!"
"Mời ký chủ đưa ra lựa chọn trong vòng 30 giây!"
Sau khi Tiểu Vũ mấy người nói xong bằng giọng nửa nũng nịu, trong đầu Ngọc Trần liên tiếp vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
"Ừm, cẩn thận một chút."
Ngọc Trần liếc nhìn qua phần thưởng của hệ thống, lập tức nhìn về phía bốn người trước mắt, gật đầu cười.
Ba lựa chọn này, Ngọc Trần tự nhiên rất nhanh đã đưa ra quyết định.
"Cảm ơn Trần ca!"
Nghe Ngọc Trần đáp ứng, trên mặt ba người lập tức hiện ra nụ cười nồng đậm.
"Các ngươi quá không coi ai ra gì rồi!"
Lưu Tê bốn người nghe được tiếng nói chuyện của Ngọc Trần mấy người, vẻ mặt trên mặt càng lúc càng khó coi, Hồn Hoàn gia tăng màu trắng bên chân cũng hơi sáng lên.
Lập tức toàn thân hiện lên một tầng da màu xám, hướng về phía Ngọc Trần mấy người mà tiến đến.
"Ta muốn lên rồi. . .!"
Thấy Lưu Tê lao tới, Tiểu Vũ khẽ cười một tiếng, ba người vội vàng triệu hồi ra võ hồn của mình.
Võ hồn - Nhu Cốt Thỏ!
Võ hồn - U Minh Linh Miêu!
Võ hồn - Thất Bảo Lưu Ly Tháp!
"Ta cũng đến giúp các ngươi, Thất Bảo hữu danh, nhất viết: Lực lượng!"
Khi Chu Trúc Thanh hai người triệu hồi ra võ hồn, Trữ Vinh Vinh cũng triệu hồi ra võ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp, Hồn Hoàn màu vàng dưới chân cũng hơi sáng lên!
"Thất Bảo Lưu Ly Tháp? !"
"Học viện Sử Lai Khắc này lại có người của gia tộc Thất Bảo Lưu Ly Tháp!"
Nhìn thấy Trữ Vinh Vinh triệu hồi ra võ hồn của mình, bất kể là khán giả hay là bốn người của đội Cuồng Mãnh, đều ngây người một chút.
Thất Bảo Lưu Ly Tháp, thế nhưng là đỉnh cấp võ hồn gia tộc của Thiên Đấu đế quốc, danh xưng một trong tam tông đứng đầu đế quốc, thân phận tộc nhân của họ đều vô cùng cao quý!
Bọn họ không ngờ tới, trong học viện Sử Lai Khắc lại có người của gia tộc Thất Bảo Lưu Ly Tháp!
"Người của gia tộc Thất Bảo Lưu Ly Tháp! Vậy chúng ta không động vào người kia là được rồi, đi giải quyết ba người còn lại! Đến lúc đó chiến thắng vẫn là của chúng ta. . ."
Lưu Tê một đoàn người nhìn Trữ Vinh Vinh trong tay Thất Bảo Lưu Ly Tháp, trên mặt hiện lên một tia lo lắng, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, tiếp tục phóng tới Ngọc Trần.
Lưu Tê bọn họ cũng không dám tùy tiện đối với người Thất Bảo Lưu Ly tông xuất thủ!
Ầm!
Thế nhưng còn chưa đợi Lưu Tê nói xong, chỉ thấy Hồn Hoàn dưới chân Chu Trúc Thanh và Tiểu Vũ hai người sáng lên, lập tức trong chớp mắt xuất hiện tại trước mặt Lưu Tê, công kích hướng Lưu Tê!
Đệ nhất Hồn Kỹ -- Yêu Cung!
Đệ nhất Hồn Kỹ -- U Minh Đột Thứ!
Hai người thi triển Hồn Kỹ, liền tựa như hai đạo tàn ảnh đỏ và đen, tốc độ vô cùng nhanh!
Lại thêm có Thất Bảo Lưu Ly Tháp gia tăng, Chu Trúc Thanh và Tiểu Vũ hai người, đối diện một chiêu trực tiếp đánh bay Lưu Tê đi bảy bước xa!
Thế nhưng tại Lưu Tê lùi lại bảy bước trong nháy mắt, ba người còn lại của đội Cuồng Mãnh lập tức bày ra đội hình, ngăn cản công kích của Chu Trúc Thanh và Tiểu Vũ.
"Tê! Mấy học viên của học viện Sử Lai Khắc này đều là quái vật sao?"
"Đã vậy còn tùy tiện phá vỡ được phòng ngự của Lưu Tê! Nếu để bọn họ lớn thêm hai năm nữa, chẳng phải là muốn nghịch thiên sao?!"
Quần chúng vây xem xung quanh, nhìn thấy công kích của Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh mạnh mẽ như vậy, từng người đều trợn mắt há hốc mồm!
Bọn họ vốn tưởng rằng, Ngọc Trần bốn người bọn họ có thể sẽ khó khăn lắm mới phá vỡ được phòng ngự của đội Cuồng Mãnh, thế nhưng cái này chỉ là vừa đối mặt, phòng ngự của Lưu Tê đã trực tiếp bị Tiểu Vũ hai người phá vỡ!
"Bảo vệ Lão đại!"
Thấy công kích của Tiểu Vũ hai người, học viên khác của đội Cuồng Mãnh, Hồn Hoàn dưới chân cũng hơi hơi sáng lên!
Vù vù!
Theo Hồn Hoàn của bọn họ sáng lên, trước mặt bọn họ lập tức hình thành một cái vòng bảo hộ như ẩn như hiện.
Chu Trúc Thanh và Tiểu Vũ, thấy bọn họ thi triển Hồn Kỹ ngưng kết vòng bảo hộ, hai người nhìn nhau, tiếp tục công tới!
Đông!
Lần này công kích của Chu Trúc Thanh và Tiểu Vũ, công kích vào vòng bảo hộ của đội Cuồng Mãnh, chỉ là nhấc lên một hồi gợn sóng, đồng thời không thể phá vỡ phòng ngự của nó!
Hai người bản thân vốn là Mẫn Công hệ võ Hồn Sư, đối mặt với Hồn Sư có phòng ngự cường đại, tác dụng vốn cũng không lớn.
Lại thêm người của đội Cuồng Mãnh cùng nhau xuất thủ.
Coi như là có Thất Bảo Lưu Ly Tháp gia tăng, các nàng cũng rất khó phá vỡ phòng ngự của mấy người đội Cuồng Mãnh.
"Trần ca, tiếp theo chỉ sợ phải phiền anh rồi!"
Thấy không phá nổi phòng ngự của mấy người đội Cuồng Mãnh, Tiểu Vũ hai người lui về bên cạnh Ngọc Trần, nhu thuận nói với Ngọc Trần.
"Tốt."
Ngọc Trần nhìn biểu lộ của Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh, cười lắc đầu, bước ra một bước!