Đấu La Đại Lục 2

Chương 1089 Còn phải qua một cửa của cha ta (2)

Sáng sớm, ánh rạng đông ở chân trời phương xa mang theo sương sớm nhu hòa, cùng một chỗ chiếu rọi vào bóng dáng bích lục trong diễn võ trường.

Hoắc Vũ Hạo chậm rãi mở hai mắt ra, tử quang ẩn hiện đáy mắt, một tia tử khí lập tức bị hắn hút vào cơ thể. Khí tức cả người cũng giống như được thức tỉnh.

Cúi đầu xuống, nhìn lấy Đường Vũ Đồng đang ngủ say nằm trên chân mình, ánh mắt của Hoắc Vũ Hạo lập tức trở nên ôn nhu không gì sánh được.

Đúng vậy, tối hôm qua bọn hắn liền ở đây suốt đêm. Không thổ lộ gì nhiều, có chỉ là tương hỗ dựa sát vào nhau, cảm thụ nhịp tim cùng yêu thương lẫn nhau, liền trong cảm giác say mê này, hai người chậm rãi chìm vào giấc ngủ. Một đêm, lo lắng trong lòng bọn họ phảng phất đều bị gột rửa, khi Hoắc Vũ Hạo mở mắt ra, nhìn thấy ánh sáng chân trời phương xa, hắn chỉ cảm thấy hết thảy mỏi mệt đều đã biến mất, không chỉ thân thể, càng về tinh thần.

Khẽ vuốt ve mái tóc dài của Đường Vũ Đồng, Hoắc Vũ Hạo phát hiện, tình cảm của bản thân đối với nàng dường như cùng trước kia phát sinh một chút biến hóa, trừ yêu thương ra, phần lớn là trân quý. Đối với hắn mà nói, không có gì kinh hỉ bằng Đông Nhi trở lại bên hắn. Tựa như hắn tối qua đã nói với Đông Nhi, sẽ không còn để nàng rời khỏi bên người bản thân, vô luận lúc nào hắn cũng muốn một mực trông coi nàng, thủ hộ nàng cả một đời.

"Ta tự hỏi hai người các ngươi chạy đi đâu, nguyên lai vậy mà ở đây. Các ngươi tối hôm qua liền ở đây ngủ?" Ngay lúc này một thanh âm đột nhiên vang lên, đem Hoắc Vũ Hạo từ trong suy nghĩ bừng tỉnh. Quay đầu nhìn lên, vừa hay nhìn thấy đại sư tỷ Trương Nhạc Huyên như cười như không đi tới, rất mau liền tới bên người bọn hắn.

Đường Vũ Đồng cũng từ trong lúc ngủ mơ thanh tỉnh lại, nàng tối hôm qua nằm ngủ gối lên đùi Hoắc Vũ Hạo, ngủ rất thoải mái. Có chút mông lung mở hai mắt ra, liền thấy Trương Nhạc Huyên, vội vàng ngồi dậy. Mặt xinh ửng đỏ cúi đầu kêu lên: "Đại sư tỷ."

Trương Nhạc Huyên mỉm cười, nói: "Các ngươi cuối cùng trùng phùng, cuối cùng không để chúng ta uổng phí sức lực, xem ra, các ngươi lúc đều đã giải quyết xong."

Hoắc Vũ Hạo hơi kinh ngạc nhìn lấy Trương Nhạc Huyên, nói: "Đại sư tỷ, nguyên lai các ngươi đã sớm biết. . ."

Trương Nhạc Huyên cười nói: "Đương nhiên, bằng không thì đệ cho rằng ta vì sao muốn giúp nàng bận bịu a! Nếu không ta sẽ an bài sao? Sẽ để cho các ngươi đơn độc ra mắt? Bất quá, hôm qua tiến hành đến một nửa ta còn thực sự không có cái gì nắm chắc. Bởi vì ta không biết Vũ Đồng sẽ dùng phương pháp gì mà thuyết phục con lừa bướng bỉnh như đệ, nhìn qua vẫn là nàng có biện pháp a!"

Hoắc Vũ Hạo gãi gãi đầu, bây giờ với hắn mà nói, tối hôm qua đã không trọng yếu, trọng yếu là tìm về Đông Nhi, không, hẳn là tìm về Đường Vũ Đồng mới đúng.

"Đại sư tỷ, người sáng sớm tìm ta làm cái gì?" Hoắc Vũ Hạo quả thực là đối Trương Nhạc Huyên phá hư thời gian bọn hắn ấm áp, yên tĩnh có chút bất mãn a!

Trương Nhạc Huyên trợn mắt. Nói: "Vũ Hạo, ta nói đệ thật là người hay quên a! Có Vũ Đồng, chính sự đều quên đi, đệ có còn muốn tốt nghiệp hay không?"

"A? Đúng rồi. Ta. . ." Hoắc Vũ Hạo thật quên, hắn hôm nay còn phải tiến hành khảo hạch tốt nghiệp a! Hơn nữa, hôm qua Vương Ngôn lão sư còn nói cho hắn, khảo hạch tốt nghiệp của hắn sẽ rất khó. Lúc tham gia Duyên Hải Thần hắn còn suy nghĩ về nó đây. Dự định đi ngang qua sân khấu khảo thí, nhưng về sau Đường Vũ Đồng khôi phục ký ức của Đông Nhi, Hạo Đông Lực lại lần nữa dung hợp. Hết thảy khiến hắn đem sự tình khảo hạch quên mất không còn một mảnh.

Lúc này Trương Nhạc Huyên nhắc đến, Hoắc Vũ Hạo mới nhớ lại mình còn có một chuyện quan trọng phải đi làm.

"Thật đúng là quên a! Vậy đệ còn kiểm tra hay không đây? Ta nhưng nói cho đệ, lần này khảo hạch nếu không tham gia, ít nhất phải ba năm về sau mới có thể thi lại. Nhanh a."

"A, tốt. Vũ Đồng, nàng đi cùng ta chứ." Hoắc Vũ Hạo vừa nói, quay đầu giữ chặt tay Đường Vũ Đồng, hai người thật vất vả trùng phùng, vô luận lúc nào, hắn cũng sẽ không để nàng lại rời khỏi bên người chính mình.

"Ừm." Đường Vũ Đồng gật đầu đáp ứng một tiếng, nhìn lấy ánh mắt của hắn cũng toát ra mấy phần ý cười, cảm nhận được khẩn trương của hắn đối với bản thân, nàng thế nhưng cực kỳ vui vẻ a!

Mới sáng sớm, khảo hạch tự nhiên sẽ không sớm bắt đầu, Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Vũ Đồng trước đi ăn gì đó, sau đó mới cùng đi tới Hải Thần Các. Trương Nhạc Huyên trước đó nói cho hắn, hắn khảo hạch liền bắt đầu từ nơi đây.

Đi tới trước cửa Hải Thần Các, ở đây vẫn là một mảnh thanh tịnh, không có người khác, Hoắc Vũ Hạo lôi kéo Đường Vũ Đồng, quỳ xuống trước Hoàng Kim Thụ, cung cung kính kính hướng Hoàng Kim Thụ dập đầu.

"Lão sư, người biết không? Con rốt cục tìm được Đông Nhi, nàng bây giờ đã gọi là Đường Vũ Đồng, bệnh của nàng cũng tốt nữa nha. Chúng con rốt cục lại cùng một chỗ, lần này, con sẽ không còn để nàng đi, con sẽ một mực đi theo bên người nàng, bảo hộ nàng, bảo vệ nàng. Để nàng làm thê tử của con, chờ ngày chúng con thành thân, nếu như có thể, người nhất định phải tới nhìn a! Người là người thân nhất của con, nếu như có thể được người chúc phúc, chúng con đều sẽ đặc biệt vui vẻ."

Trên Hoàng Kim Thụ dường như mơ hồ có kim quang chớp động, phảng phất là Long Thần Đấu La Mục Ân trả lời.

"Tuổi không lớn lắm, liền nghĩ cưới vợ à nha? Con đoạn thời gian trước không phải luôn là âm u đầy tử khí sao?" Thanh âm trêu chọc của Huyền lão vang lên.

Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Vũ Đồng đứng lên, quay đầu nhìn lại, hai người cũng không khỏi có chút ngẩn người. Quả thật bởi vì chiến trận quá lớn một chút.

Các trưởng lão Hải Thần Các do Huyền lão dẫn đầu từ bên trong Hải Thần Các nối đuôi nhau ra, Huyền lão đi ở vị trí đầu tiên, hai bên phía sau lão là Tống lão cùng Trang lão, đằng sau là chư vị trưởng lão cùng hệ vũ hồn viện trưởng Ngôn Thiểu Triết, Phó viện trưởng Thái Mị Nhi, viện trưởng hệ hồn đạo Tiên Lâm Nhi, Phó viện trưởng Tiền Đa Đa. Cuối cùng còn có đại sư tỷ Trương Nhạc Huyên, Bối Bối, cùng Vương Ngôn lão sư cùng Hàn Nhược Nhược mà Hoắc Vũ Hạo đã gặp hôm qua.

Cơ hồ tất cả cao tầng học viện Sử Lai Khắc đều đi tới, hôm nay chẳng lẽ không chỉ mình ta khảo hạch tốt nghiệp? Trong lòng Hoắc Vũ Hạo không khỏi dâng lên suy nghĩ như vậy.

"Huyền lão, các vị trưởng lão tốt." Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Vũ Đồng vội vàng tiến lên hành lễ.

Nhìn lấy hai người nắm chặt hai tay, Huyền lão không khỏi cười nói: "Cảm thấy mỹ mãn a? Ta nhưng nói cho con, con nếu lại muốn rời khỏi thành Sử Lai Khắc cũng được, Vũ Đồng lưu lại. Bản thân con muốn đi đâu thì đi, chúng ta tuyệt đối mặc kệ con."

Hoắc Vũ Hạo lập tức không chút do dự nói: "Không đi, Vũ Đồng ở đâu, con liền ở đấy."

"Ha Ha Ha Ha!" Hoắc Vũ Hạo tỏ thái độ dẫn tới các bô lão cũng không khỏi cười to lên.

Tống lão nhịn không được mỉm cười lắc đầu nói: "Người trẻ tuổi a! Quả nhiên là người trẻ tuổi."

Hoắc Vũ Hạo có chút xấu hổ gãi gãi đầu, hắn vừa rồi hoàn toàn là vô thức nói ra.

Đường Vũ Đồng càng là mặt xinh ửng đỏ, nhưng lại cũng không có ý rút tay về.

Huyền lão nói: "Tốt, nói chính sự đi. Ta nghe Nhạc Huyên nói, con là dự định muốn thông qua khảo hạch, kết thúc học tập ở học viện sao?"

Hoắc Vũ Hạo im lặng, trong lòng tự nhủ, ngài còn không biết mục đích của ta sao? Khảo hạch tốt nghiệp của ta ngay cả chư vị trưởng lão đều kinh động, đây là muốn làm cái gì a?

"Vâng! Đệ tử học tập nhiều năm, muốn thông qua khảo hạch, chính thức trở thành học viên tốt nghiệp nội viện Sử Lai Khắc." Trong lòng mặc dù oán thầm, nhưng mặt ngoài hắn vẫn là nói đàng hoàng. Trận hình hôm nay nhìn thấy liền không dễ vượt qua, vẫn là thành thật một chút mới tốt.

Huyền lão nhẹ gật đầu, nói: "Tốt! Cũng coi như là con học hành có thành tựu, đối với học viên mà nói, cũng là sự tình vinh quang. Bởi vì con biểu hiện đặc biệt ưu tú, hôm nay khảo hạch liền do mọi người chúng ta cùng quan sát. Nhạc Huyên a! Vẫn là con tới làm chủ khảo. Nói cho hắn nội dung cần khảo hạch một chút đi."

"Vâng!" Trương Nhạc Huyên đáp ứng một tiếng, đi ra, như cười như không nhìn lấy Hoắc Vũ Hạo, nhưng không biết vì cái gì, Hoắc Vũ Hạo lại luôn cảm thấy dáng vẻ của nàng không chứa hảo ý.

"Nguyên bản kế hoạch là muốn đối với đệ tiến hành bảy mục khảo hạch. Nhưng sau khi trải qua ta hướng chư vị trưởng lão Hải Thần Các báo cáo, chư vị trưởng lão cảm niệm đệ mấy năm nay đối với học viện làm ra cống hiến, bản thân lại là thành viên Hải Thần Các, đem bảy mục khảo hạch giảm bớt trở thành ba mục."

Nghe tới bảy mục, đầu Hoắc Vũ Hạo cũng muốn phình ra. Giảm bớt còn ba mục, dường như cũng không tệ lắm. Thế nhưng, ba mục này chỉ sợ không đơn giản a?

Quả nhiên, nghe câu tiếp theo của Trương Nhạc Huyên, Hoắc Vũ Hạo trợn mắt hốc mồm.

Trương Nhạc Huyên nói: "Đầu tiên, bởi vì đệ đồng thời tiếp nhận hệ vũ hồn cùng hệ hồn đạo dạy bảo. Cho nên, hệ vũ hồn cùng hệ hồn đạo sẽ đều ra một đạo khảo đề. Cũng chính là hai mục khảo hạch đầu tiên, do viện trưởng Ngôn Thiểu Triết cùng Tiên Lâm Nhi viện trưởng ra đề. Tiên viện trường đưa cho đệ khảo đề là, muốn mời đệ vì học viện chế tạo ra một viên Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp chín. Ngôn viện trưởng khảo đề là, để đệ đánh bại hắn. . ."

"Cái gì?" Hoắc Vũ Hạo trợn mắt hốc mồm nhìn lấy Trương Nhạc Huyên, phảng phất là đang thấy thiên thần giáng lâm.

Đây là khảo hạch tốt nghiệp? Là cái khảo hạch tốt nghiệp gì a?

Hạng thứ nhất là chế tác Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp chín, hạng thứ hai là đánh bại viện trưởng Ngôn Thiểu Triết. Ngôn viện trưởng thế nhưng có được Quang Minh Phượng Hoàng vũ hồn, chín mươi bảy cấp Siêu Cấp Đấu La a! Nói đùa gì vậy?

Trương Nhạc Huyên đối với Hoắc Vũ Hạo chấn kinh ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục nói: "Về phần mục khảo hạch thứ ba, thì khảo sát thực lực tổng hợp của đệ. Sau khi đệ hoàn thành hai mục khảo hạch này, học viện sẽ hướng đệ tuyên bố một hạng nhiệm vụ, sau khi hoàn thành hạng nhiệm vụ này, học viện sẽ cho phép đệ tốt nghiệp."

Hoắc Vũ Hạo lúc này đã hoàn toàn im lặng, nhìn lấy Trương Nhạc Huyên, lại nhìn lấy Huyền lão bên cạnh, cười khổ nói: "Huyền lão, nếu không người xem ta vẫn làm học viên học viện được không, ta cũng cần không tốt nghiệp. Cũng có thể chứ?"

Huyền lão như cười như không mà nói: "Có thể a, đương nhiên có thể. Học viện một mực có học viên như con, là sự kiêu ngạo của chúng ta. Bất quá, có chuyện ta phải nhắc nhở con a! Đồng học Hoắc Vũ Hạo, học viện chúng ta có một văn bản quy định rõ ràng, học viện học viên không thể cùng lão sư có quan hệ tình cảm. Mà Đường Vũ Đồng bây giờ là trợ giáo của học viện, cho nên, thân phận giữa các ngươi có vấn đề. Con tiếp tục làm học viên cũng được, nhưng về sau cũng không cần cùng Đường lão sư lui tới. Xin cứ tự nhiên đi."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất