Đấu La Đại Lục 2

Chương 221 Cực Phẩm Băng Bạo (3)

Dịch: HảiFull

Lăng Lạc Thần bước đến cạnh Hoắc Vũ Hạo rồi ghé tai hỏi:

- Khối hồn cốt này có vấn đề thật à?

Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, hắn quay sang khẽ nói với nàng vài câu. Lăng Lạc Thần nghe xong liền ngẩn người sau đó biến sắc, cuối cùng cô thở dài nói:

- Cái gì của mình thì thế nào cũng là của mình, còn không phải thì không nên miễn cưỡng.

Hoắc Vũ Hạo vội an ủi:

- Học tỷ, đệ cũng không nắm chắc 100%. Nếu chúng ta có được khối hồn cốt này thì tỷ cứ thử trước, nếu mà không được thì hẵng để cho đệ.

Lăng Lạc Thần lắc đầu, cô xoa đầu Hoắc Vũ Hạo nói:

- Không cần. Tỷ tin lời đệ. Nếu có thể thì sau này cùng tu luyện một chút là được.

Hoắc Vũ Hạo chưa kịp nói tiếp, Vương Đông đã trả áo lại cho hắn:

- Mau mặc vào đi, cởi áo đứng đấy còn ra thể thống gì nữa, ngươi muốn bọn ta bị đau mắt hột à?

Đúng lúc này, đấu giá sư Thanh Nhã cũng trở lại, không ngờ người đi cùng cô lại chính là vị đấu giá sư đứng đầu phòng đấu giá Tinh Quang, công chúa Cửu Cửu.

Mọi người thấy cô đến đều đứng dậy chào, nàng là công chúa, đây lại là đế quốc Tinh La, dĩ nhiên nên biểu hiện một chút kính trọng.

Càng nhìn gần càng thấy rõ vẻ đẹp rực rỡ gần như hoàn mỹ của cô công chúa này. Cũng may trong phòng còn có một đại mỹ nữ như Giang Nam Nam, mọi người mới nhanh chóng bình tĩnh lại.

- Xin hỏi là vị khách nào bảo hồn cốt Băng Bích Hạt của chúng ta có vấn đề?

Công chúa Cửu Cửu nhìn mọi người, khẽ cúi người hành lễ, lo lắng hỏi.

Hoắc Vũ Hạo gật đầu đáp:

- Là ta.

Công chúa Cửu Cửu thoáng nhìn hắn rồi nói:

- Có vấn đề ở đâu? Ngươi chính là hồn sư có hồn hoàn Băng Bích Hạt?

Hoắc Vũ Hạo gật đầu nói:

- Vâng, bản thân khối hồn cốt này thì không có vấn đề gì.

- Hả?

Ánh mắt xinh đẹp của công chúa Cửu Cửu thoáng trở nên lạnh lùng, cô trầm giọng nói:

- Vậy tại sao ban nãy ngươi lại bảo có vấn đề?

Hoắc Vũ Hạo nói:

- Đúng là khối hồn cốt này không có vấn đề. Còn vấn đề mà ban nãy ta nói nằm ở điều kiện người có thể dung hợp hồn cốt. Khối hồn cốt này không phải ai cũng sử dụng được.

Công chúa Cửu Cửu chẳng những là đấu giá sư đứng đầu một phòng đấu giá mà còn là công chúa của hoàng thất nên từ lâu đã rèn luyện được sự bình tĩnh, nhưng hôm nay thời gian quá gấp gáp, lại còn liên quan đến danh dự của phòng đấu giá, làm sao cô không gấp cho được. Lúc này giọng nói của cô cũng lạnh lùng hơn:

- Dĩ nhiên ta biết khối hồn cốt này không phải ai cũng có thể sử dụng, chỉ có hồn sư thuộc tính băng và cơ thể chịu đựng nổi hồn cốt trên năm vạn năm mới dung hợp được thôi. Ý cậu là vấn đề này sao?

Hoắc Vũ Hạo nói:

- Hạn chế của nó không chỉ có thế. Ta nghĩ công chúa điện hạ không thật sự hiểu rõ bộ tộc Băng Bích Hạt. Bọn chúng là một trong những chủng tộc mạnh nhất vùng Cực Bắc nên dĩ nhiên tộc Băng Bích Hạt rất kiêu ngạo. Hơn nữa bọn chúng là những hồn thú sở hữu khả năng khống chế băng mạnh nhất thế gian. Cho nên, bất kể hồn hoàn hay hồn cốt của Băng Bích Hạt đều có một yêu cầu cực kỳ đặc biệt.

Nói đến đây, Hoắc Vũ Hạo lại nhớ đến lời Băng Đế đã nói với hắn ban nãy: "Muốn hấp thu hồn cốt của bộ tộc Băng Bích Hạt, dù bất kể là hồn cốt, hồn hoàn bao nhiêu năm tuổi, yêu cầu đầu tiên là phải có Cực Hạn Băng, nếu không có Vũ Hồn Cực Hạn Băng thì không thể nào dung hợp được hồn cốt ấy, đây cũng là một sự kiêu ngạo của bộ tộc Băng Bích Hạt chúng ta."

Đây cũng là những lời ban nãy Hoắc Vũ Hạo nói với Lăng Lạc Thần, cũng vì lý do ấy mà nàng chấp nhận từ bỏ khối hồn cốt kia.

- Yêu cầu đặc biệt gì?

Lúc này công chúa Cửu Cửu đã bình tĩnh lại, vì cô vừa sực nhớ những người trong phòng này là thành viên của học viện Sử Lai Khắc, bọn họ tuyệt đối không bao giờ ăn nói lung tung.

Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói:

- Cực Hạn Băng. Không có thể chất Cực Hạn Băng thì tuyệt đối không thể hấp thu khối hồn cốt này được.

- Tuyệt đối không thể!

Công chúa Cửu Cửu gần như buột miệng nói.

- Làm sao lại cần yêu cầu cao đến thế? Đây chẳng phải là nói trên đời này chẳng còn ai sử dụng được nó hay sao?

Hoắc Vũ Hạo bình thản nói:

- Đây cũng là sự kiêu ngạo của bộ tộc Băng Bích Hạt. Ta cũng vì muốn phòng đấu giá của các vị không bị tổn hại danh dự nên mới nói ra những lời này, còn các vị tin hay không cũng không sao. Công chúa có thể trở về tiếp tục chủ trì buổi đấu giá rồi.

Công chúa Cửu Cửu nhíu mày, hai tay nắm chặt, có thể thấy lúc này nội tâm của cô rất mâu thuẫn.

Đúng vậy, mặc dù những lời Hoắc Vũ Hạo nói chỉ là lời của một phía nhưng ban nãy Thanh Nhã đã nói với cô vũ hồn của Hoắc Vũ Hạo là Băng Bích Hạt. Cho nên hắn hiểu rõ về Băng Bích Hạt cũng là chuyện bình thường. Nhưng nếu như vậy, mọi sắp xếp của cô đều hỏng hết. Hơn nữa còn để cho phòng đấu giá bị ảnh hưởng nữa chứ.

Cô suy nghĩ một lát rồi hít sâu, cúi chào Hoắc Vũ Hạo bằng lễ tiết cung đình, nói:

- Cám ơn đã báo. Vì không còn thời gian nên ta phải nhanh chóng đi xử lý mọi chuyện còn lại. Hôm nay có chút thất lễ xin mọi người rộng lòng bỏ qua.

Sau đó cô lập tức xoay người ra khỏi phòng.

Thanh Nhã cũng bước theo tiễn cô, lát sau nàng trở về phòng với vẻ mặt lo lắng.

Vương Ngôn mỉm cười an ủi:

- Thanh Nhã, chuyện này không liên quan đến cô, cô không cần quá lo lắng.

Thanh Nhã lắc đầu nói:

- Nhưng chuyện này liên quan đến danh dự của phòng đấu giá. Hơn nữa giá khởi điểm của khối hồn cốt ấy trên cả 1000 vạn kim hồn tệ. Từ trước đến giờ chúng ta chưa bao giờ có sơ suất lớn đến thế này.

Vương Ngôn nói:

- Phát hiện sớm vẫn tốt hơn là không phát hiện. Ít nhất lúc này vẫn còn cơ hội tìm đường lui.

Cô công chúa Cửu Cửu kia sau khi ra khỏi phòng thì lập tức bước nhanh về căn phòng có đánh số 1, sau đó cũng không gõ cửa mà nhấn nút mở cửa bước vào.

- Ca, có vấn đề rồi.

Bên trong căn phòng ấy chỉ có một người đàn ông mặc bộ trường bào dài màu đen, ngoài ra không còn ai nữa cả. Nếu có người ở đây nhìn kỹ tướng mạo của người kia thì nhất định sẽ giật mình kinh hãi, vì người đó không ai khác chính là đương kim hoàng đế của đế quốc Tinh La.

Hoàng đế Tinh La thấy công chúa Cửu Cửu bước vào cũng không bất ngờ, hắn trầm giọng nói:

- Ta biết là có chuyện, nếu không em cũng không cho nhiều thời gian quan sát đến vậy. Chuyện gì?

Cửu Cửu bắt đầu lập lại những lời Hoắc Vũ Hạo vừa nói ban nãy.

Hoàng Đế Tinh La nghe xong những gì cô nói thì lắc đầu cười nói:

- Ta vốn định cho bọn họ một cái nhân tình, không ngờ lần này lại nợ ngược lại bọn họ. Muội cứ xử lý theo cách của mình đi. Lát nữa xong xuôi ta sẽ đi gặp bọn họ một chút.

Cửu Cửu nghe anh mình nói thế tức thì hiểu ra, gật đầu nói:

- Ca, bọn họ đáng giá thế sao? Như vậy phòng đấu giá sẽ chịu tổn thất không nhỏ.

- Đương nhiên đáng giá. Hơn nữa còn là nhất cữ lưỡng tiện. Chúng ta sẽ nhân cơ hội lại tranh thủ quan hệ với học viện Sử Lai Khắc. Những năm gần đây đế quốc Nhật Nguyệt càng lúc càng phát triển, mà những sản phẩm của Minh Đức Đường cũng không còn tầm thường nữa. Nếu chẳng may xảy ra chuyện gì, chúng ta chỉ có thể trông cậy vào học viện Sử Lai Khắc. Huống chi cậu bé mà ta để ý còn từng khiến cao tầng học viện Sử Lai Khắc phải mở ra hội nghị ở Hải Thần Các. Vũ hồn Song Sinh, vũ hồn Cực Hạn thuộc tính băng. Bấy nhiêu còn không đủ để chúng ta chủ động giúp đỡ hay sao? Quan trọng nhất, hiện nay quốc tịch của hắn là ở đế quốc Tinh La. Nhân tài như vậy chúng ta làm sao bỏ qua được? Ta tin hai chữ tổ quốc đủ để hắn cảm thấy thân thiết với chúng ta. Muội mau đi đi, thời gian cũng không còn nhiều đâu.

- Dạ.

Công chúa Cửu Cửu gật đầu bước đi, trong đầu cô lại hiện ra hình ảnh cực kỳ bình tĩnh của Hoắc Vũ Hạo ban nãy, cô tự hỏi, cậu bé kia thật sự mới 13 tuổi sao, lúc đó hắn rõ ràng rất bình tĩnh không có chút lo lắng nào cả.

Cuối cùng 20 phút để mọi người quan sát và suy nghĩ cũng trôi qua, nhưng khá bất ngờ là buổi đấu giá không có vẻ gì phải tạm dừng mà vẫn bắt đầu như bình thường.

Giá khởi điểm của khối hồn cốt Băng Bích Hạt là 1200 vạn kim hồn tệ. Mỗi lần tăng giá không được ít hơn 5 vạn. Cái giá cao khủng khiếp như vậy khiến cho mọi người ở học viện Sử Lai Khắc cũng phải kinh hãi.

Vương Ngôn cắn răng ra giá hai lần nhưng cuối cùng cũng không thể không bỏ qua. Học viện Sử Lai Khắc tuy rằng rất giàu nhưng tiền thuế hàng năm chỉ có khoảng mấy trăm triệu kim hồn tệ mà thôi. Vậy mà món hàng này có giá trên một ngàn vạn kim hồn tệ(10 triệu). Cái giá khủng khiếp này đến Vương Ngôn cũng không thể làm chủ.

Học viện Sử Lai Khắc từ trước đến nay thu nhập chủ yếu không phải từ tiền thuế mà là từ tiền thưởng mà các cường giả học viện Sử Lai Khắc ra ngoài làm nhiệm vụ hoặc liệp sát hồn thú. Ví dụ như các cường giả ở Hải Thần Các nếu chịu nhận nhiệm vụ đi liệp sát hồn thú mười vạn năm cũng không phải quá khó khăn. Mà hồn thú mười vạn năm giá trị như thế nào chỉ cần nghĩ cũng hiểu.

Nhưng trong ngàn năm trở lại đây học viện Sử Lai Khắc đã khiêm tốn hơn rất nhiều, căn bản vì bọn họ không muốn chọc giận những Thú Vương ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nữa. Chẳng may gợi ra thú triều thì hậu quả khôn lường. Cho dù thành Sử Lai Khắc có thể miễn cưỡng an toàn nhưng những thành thị lân cận Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thì sao đây? Cho nên, mặc dù học viện Sử Lai Khắc biết nếu tiến vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm sẽ kiếm được không ít tiền nhưng rất ít khi nào nhận những nhiệm vụ ấy. Đa số chỉ khi nào đệ tử cần hồn hoàn thì bọn họ mới vào liệp sát mà thôi.

Giá cả không ngừng tăng lên, khối hồn cốt này đúng là làm không ít người thèm khát. Khi giá tăng đến 1500 vạn thì đột nhiên xuất hiện một con số khiến mọi người ngã ngửa.

3000 vạn.

Khi con số 3000 vạn xuất hiện trên màn hình, mọi người đều không dám tin vào mắt mình. Mỗi thành viên Sử Lai Khắc Thất Quái đều cảm thấy hít thở không thông, số tiền này đủ để mua cả một tòa thành. Hơn nữa đơn vị là kim hồn tệ chứ không phải ngân hồn tệ hay đồng hồn tệ nha. Cho dù là người đứng đầu một quốc gia cũng không thể dễ dàng bỏ ra số tiền lớn như vậy. Vậy mà lúc này nó lại trở thành cái giá cho một khối hồn cốt. Người nào mà lại có thể giàu đến thế?

Mà con số 3000 vạn vừa xuất hiện, màn hình cũng không thay đổi nữa. Một phút tiếp theo trôi qua trong im lặng, thành giao!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất