Chương 22: Tiến giai khảo thí
"Dừng lại. Tiểu bằng hữu, nơi này là Võ Hồn điện, cũng không thể xông loạn." Triệu Minh cùng Tiểu Vũ vừa tới đến Võ Hồn điện, liền bị cửa ra vào người gác cổng ngăn cản.
Nặc Đinh thành Võ Hồn điện là một tòa to lớn mái vòm kiến trúc. Riêng phần mặt chính, chiều ngang đã vượt qua trăm mét, cao tới hai mươi mét, tổng cộng chia làm ba tầng.
Toàn bộ kiến trúc đều mang màu nâu. Chính diện trên cửa chính Võ Hồn điện, phía trên tiêu chí chỉ có một thanh trường kiếm, điều này đại biểu cho việc Nặc Đinh thành Võ Hồn điện là cấp thấp nhất.
Hai tên người gác cổng ở cửa ra vào nhìn qua đều chừng hai mươi tuổi, trên người Hồn Lực ba động không rõ ràng, có lẽ ngay cả Hồn Sư cấp bậc cũng chưa đạt tới. Từ cấp bậc của Võ Hồn điện này, có thể thấy rõ địa vị của Nặc Đinh thành tại Thiên Đấu đế quốc không cao.
"Ngươi tốt, chúng ta là Nặc Đinh sơ cấp Hồn Sư học viện năm nhất học viên, chúng ta tới đây để khảo thí Hồn Lực đẳng cấp." Triệu Minh chỉ chỉ chính mình và Tiểu Vũ, đồng phục trên người, rồi nói với người gác cổng.
Khảo thí Hồn Lực?
Trong lòng hai người giật mình. Họ quả thật rất ít gặp những đứa trẻ đến đây khảo thí Hồn Lực như vậy.
Đồng thời, họ cũng chú ý tới trên người hai người kia là đồng phục của Nặc Đinh học viện, trong mắt lộ ra vẻ thèm muốn. Nặc Đinh học viện tuy không phải là một học viện Hồn Sư cao cấp, nhưng đối với tuyệt đại đa số người thường mà nói, vẫn là một con đường trong mơ.
"Như vậy phải không? Vậy các ngươi đi vào đi. Đến tầng một tiếp đãi sảnh tìm Mã Tu Nặc Đại Hồn Sư ở đó, hắn sẽ giúp các ngươi."
Triệu Minh gật đầu, kéo Tiểu Vũ hướng về trong Võ Hồn điện đi đến.
Ánh mắt thèm muốn của hai tên người gác cổng vẫn đi theo họ vào Võ Hồn điện. Một người trong đó nói: "Lúc trước nếu ta có thể vào được Nặc Đinh học viện, nói không chừng hiện tại cũng có thể trở thành một Hồn Sư. À, Nặc Đinh học viện hẳn phải có công cụ khảo thí Hồn Lực riêng chứ? Chỉ có lúc tiến giai mới tới chỗ chúng ta, hai đứa trẻ này thế nào lại chạy tới Võ Hồn điện của chúng ta?"
"Ai biết được? Có lẽ bọn chúng đột phá Hồn Sư cũng khó nói a."
"Phốc. Như vậy tiểu hài tử có thể trở thành Hồn Sư? Chờ bọn chúng lớn lên thì còn tạm được." Một người cười nhạo nói.
"Thôi, nghĩ nhiều làm gì? Yên tâm làm tốt việc của mình là được rồi." Một người khác lắc đầu, không nói thêm gì nữa.
Nặc Đinh thành Võ Hồn điện được kiến tạo cực kỳ khoáng đạt, đại điện cao tới hai mươi mét.
Toàn bộ đại sảnh trên mái vòm, hiện đầy bích họa. Từng ô vuông nhỏ bên trong, vẽ đủ loại đồ hình Võ Hồn. Màu nền là vàng rực lấp lánh, nhìn qua cho người ta một loại cảm giác vàng son lộng lẫy nhưng không mất đi nét xưa cũ.
Triệu Minh và Tiểu Vũ hai người đang dạo bước trong đại sảnh Võ Hồn điện, một giọng nữ cất tiếng gọi họ lại.
"Sao trong Võ Hồn điện của chúng ta lại có mấy đứa trẻ như vậy nhỉ. Chẳng lẽ lại là vị công tử tiểu thư quý tộc nào đến Võ Hồn điện chúng ta để tiến hành Võ Hồn thức tỉnh ư?"
Đây là một nữ Hồn Sư, dáng người cao gầy cân đối, tướng mạo cũng coi như trung thượng chi tư.
"Chúng ta là học viên Nặc Đinh học viện, tới Võ Hồn điện để tiến hành tiến giai khảo thí, tiện thể kiểm tra Hồn Lực." Triệu Minh dẫn đầu nói.
"Tiến giai khảo thí? Tiểu đệ đệ ngươi không nói nhầm chứ." Nữ Hồn Sư trừng to mắt, một mặt kinh ngạc hỏi.
"Không sai a. Chính là tiến giai khảo thí, chúng ta đều là Hồn Sư." Tiểu Vũ đối với nữ Hồn Sư cười ngọt ngào.
"Hồn Sư? Vậy các ngươi bao nhiêu tuổi?" Nữ Hồn Sư nhịn không được hỏi.
"Sáu tuổi a."
"Sáu tuổi Hồn Sư, các ngươi chẳng lẽ là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực?" Nữ Hồn Sư há to mồm, một mặt khó có thể tin biểu tình.
"Ngươi cứ nói đi?" Triệu Minh nhíu nhíu mày, giọng có chút tức giận.
Lúc này, Ti Ti mới ý thức được mình nói nhiều. Đây đều là bí mật của mỗi Hồn Sư, cô không nên hỏi nhiều.
"Đúng rồi, ta gọi Ti Ti. Ta không có ý gì khác. Chỉ là hôm qua nơi này chúng ta cũng có một đứa trẻ lớn như các ngươi đến tiến giai Hồn Sư, nên có chút kinh ngạc thôi. Dù sao các ngươi đều quá trẻ tuổi." Nữ Hồn Sư cười nói.
"Ta dẫn các ngươi đi tiếp đãi a. Nếu không, tự các ngươi tìm sẽ mất thời gian."
Dẫn Triệu Minh và Tiểu Vũ hai người, Ti Ti nhanh chóng đi lên lầu hai, quen việc dễ dàng đến cửa một căn phòng, trực tiếp đẩy cửa bước vào.
Đây là một gian văn phòng sáng rực. Phía sau chiếc bàn làm việc rộng lớn ngồi một lão giả, mặc chỉnh tề trang phục Hồn Sư, cùng với tiêu chí ba thanh kiếm chuẩn mực trên người, cho thấy ông là một Đại Hồn Sư cấp bậc Chiến Hồn Sư.
Lão giả nhíu mày, đang định nổi giận, nhìn thấy người tới, sắc mặt đột nhiên thả lỏng, trên mặt hiện đầy vẻ cười hắc hắc.
"Ti Ti a? Ngươi tới sớm vậy làm gì? Không phải đã nói là buổi tối sao?" Lão giả cười hắc hắc, "Chẳng lẽ là ngươi không chờ đợi được?"
"Cố chấp!" Trên mặt Ti Ti hiện lên một vòng ửng hồng, vội vàng nói. "Ngươi cũng đừng nói lung tung, nếu bị Đào ca bọn họ nghe thấy thì không tốt."
"Tố Vân Đào thì sao? Chẳng lẽ hắn trẻ hơn ta một chút sao? Ngươi cũng đừng quên, ban đầu là ta đưa ngươi vào Võ Hồn điện. Nếu không, chỉ bằng ngươi một cái Hồn Sư nhỏ bé..."
"Mã Tu Nặc đại sư, ta không có ý đó." Ti Ti tranh thủ thời gian giải thích, trên mặt tràn đầy vẻ ảo não.
Trời ạ, có chuyện rồi!
Bất quá, chuyện của các ngươi có thể hay không tự mình giải quyết, đừng làm ngay trước mặt chúng ta không tốt lắm a.
"Ti Ti tỷ tỷ, chúng ta là muốn ở chỗ này khảo thí Hồn Lực sao?" Triệu Minh đúng lúc nhắc nhở.
Nghe được lời Triệu Minh, sắc mặt Mã Tu Nặc thay đổi. Triệu Minh hai người không cao, nên ông không chú ý tới hai người đứng sau Ti Ti.
Ti Ti có chút phàn nàn nói: "Mã Tu Nặc đại sư, ngài cũng đừng dài dòng. Hai đứa bé này là đến tiến hành tiến giai giám định, làm phiền ngài."
"Tiến giai giám định? Chẳng lẽ lại là hai cái Tiên Thiên Mãn Hồn Lực?" Mã Tu Nặc hơi kinh hãi trong lòng.
"Vậy ngươi trước ra ngoài đi. Ta dẫn bọn họ đi làm giám định."
Địa điểm tiến hành tiến giai giám định không nằm ở đây. Ba người đi qua một hành lang dài, đến cuối hành lang thì.
Ba cánh cổng vòm cao lớn, bỗng nhiên hiện ra trước mặt bọn họ.
"Nơi này chính là địa điểm tiến hành tiến giai giám định. Ba cánh cửa này phân biệt tiến hành Hồn Sư, Đại Hồn Sư và Hồn Tôn tiến giai giám định. Tuy nhiên, những tiến giai giám định cấp bậc cao hơn thì chúng ta ở đây không cách nào thực hiện. Những cái đó chỉ có thể đi đến thành phố lớn." Mã Tu Nặc giới thiệu với Triệu Minh hai người. Vừa giới thiệu, ông vừa đưa họ vào căn phòng ngoài cùng bên trái.
Căn phòng này rất rộng rãi, cũng cực kỳ cao lớn, chừng hai trăm mét vuông, một ô cửa sổ kính lớn cho trong phòng cung cấp đầy đủ ánh sáng.
Vừa bước vào phòng, Triệu Minh đã có thể cảm nhận được một lực kéo đang dẫn động Hồn Lực của mình. Rất nhanh Triệu Minh tìm ra nguyên nhân, bốn phía gian phòng bố trí năm viên đá nhỏ màu đen, chắc hẳn chính là chúng đang dẫn dắt Hồn Lực của mình...