Đấu La: Thất Sát Kinh Tuyệt Thế

Chương 32: Phương pháp khảo nghiệm theo thời đại (thượng)

Chương 32: Phương pháp khảo nghiệm theo thời đại (thượng)
“Lão sư, ta từ chối chức vụ lớp trưởng.”
Từ chối của Trần Quân Đình thẳng thắn mà dứt khoát. Đối với thân phận lớp trưởng, hắn không có chút hứng thú nào. Đương nhiên, không thể phủ nhận, thân phận lớp trưởng rất có ích. Vậy nên hắn cũng không đợi Mộc Cận hỏi lý do, liền đưa ánh mắt nhìn về phía Ninh Thiên bên cạnh.
“So với ta, ta đề cử Ninh Thiên.”
“Nàng càng giống một vị lãnh tụ hơn.”
Mộc Cận nghe vậy, trực tiếp nhìn sang Ninh Thiên.
Hiển nhiên, với thân phận giáo viên chủ nhiệm, nàng đương nhiên có quyền được biết tình hình của hai người từ học viện. Một người là tông chủ tương lai của Cửu Bảo Lưu Ly Tông, một người là Hộ Tông Đấu La tương lai của Cửu Bảo Lưu Ly Tông.
Huống hồ Ninh Thiên cũng là Hồn Tôn, vốn đã nằm trong phạm vi cân nhắc của nàng, cho nên lúc này Mộc Cận cũng không nói gì thêm.
“Từ hôm nay trở đi, Ninh Thiên chính là lớp trưởng của lớp Chín.”
Lời này vừa ra, cả lớp lập tức xôn xao.
Nếu là Trần Quân Đình thì bọn họ tự nhiên không có ý kiến, nhưng hiện tại đã đổi thành người khác, không ít tân sinh liền nóng lòng muốn thử, định tranh đoạt chức vụ lớp trưởng lớp Chín này.
Thế nhưng lời tiếp theo của Mộc Cận,
Lập tức khiến bọn họ dập tắt ý định.
Ánh mắt nàng quét qua mọi người, “Ninh Thiên là Hồn Tôn thứ hai của lớp chúng ta, vũ hồn là Thất Bảo Lưu Ly Tháp, kỹ năng hồn của nàng có thể gia tăng lực chiến đấu lên tới 40% cho bất kỳ cấp bậc hồn sư nào. Đã là một hồn sư hệ phụ trợ, nàng không thể tiếp nhận khiêu chiến của các học viên khác trong lớp. Cho nên, học viên nào muốn khiêu chiến chức lớp trưởng của nàng, thì để Trần Quân Đình tiếp nhận. Ngươi không có ý kiến gì chứ?”
Nói tới câu cuối, Mộc Cận quay sang nhìn Trần Quân Đình.
“Không có ý kiến.”
Trần Quân Đình khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Thấy vậy,
Những tân sinh vừa rồi còn hăng hái lập tức im lặng.
Chưa nói tới thiên phú của Ninh Thiên – mười một tuổi đã là hồn sư hệ phụ trợ mà đạt tới Hồn Tôn – chỉ riêng ảnh hưởng sau lưng của vũ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp, cùng với áp lực do người tiếp chiến là Trần Quân Đình mang lại, cũng đủ khiến bọn họ lùi bước.
Bọn họ không cảm thấy mình là đối thủ của Trần Quân Đình.
Mộc Cận thấy thế, cũng bắt đầu vào chủ đề chính. Nàng lấy ra tập tài liệu đã chuẩn bị sẵn, giơ lên trước ánh mắt của mọi người.
“Đây là tài liệu các ngươi điền lúc báo danh. Nhưng theo ta thấy, nội dung bên trong quá phiến diện. Ta vừa nói rồi, ba tháng nữa các ngươi sẽ có một cuộc khảo hạch tân sinh. Vậy nên từ giờ trở đi, quá trình tu luyện và huấn luyện sẽ chiếm phần lớn các tiết học. Mà trước khi bắt đầu những tiết học đó, ta cần phải hiểu rõ các ngươi.”
“Tất cả theo ta.”
Mộc Cận vỗ lên bục giảng, xoay người bước ra khỏi lớp.
Mọi người thấy vậy, vội vã đi theo.
Nhưng lại phát hiện giáo viên chủ nhiệm của mình đang đứng ở hành lang, nhìn về quảng trường không xa. Lúc này, trên quảng trường có một lão bà tóc trắng đang mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm các học viên đang chạy rèn luyện.
“Hừ.”
Mộc Cận hừ lạnh một tiếng, xoay người nói: “Quảng trường đã có người dùng, vậy nên kiểm tra sức bền dời lại sau.” Rồi nàng quay người đi về một hướng khác.
Học sinh lớp Chín nhìn nhau. Ai cũng nhận ra, giáo viên chủ nhiệm của mình dường như không hợp với lão bà tóc trắng kia.
“Xem ra người đó chính là Chu Y. Không biết không có Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông, lớp bọn họ cuối cùng còn lại được bao nhiêu người có thể vượt qua huấn luyện của Chu Y cùng khảo hạch tân sinh sau ba tháng…”
Trần Quân Đình thầm nghĩ, không để tâm tới tình hình lớp Một nữa. Nhưng khi hắn nhìn về hướng Mộc Cận rời đi, lại phát hiện nơi đó hình như chỉ có khu vực thử nghiệm của Hồn Đạo Hệ.

Khu vực thử nghiệm Hồn Đạo Khí.
Mộc Cận dẫn đám học sinh lớp Chín dừng lại trước một tòa kiến trúc xám xịt.
Thấy bảng hiệu “Khu vực thử nghiệm Hồn Đạo Khí” phía trước, học sinh lớp Chín cũng bắt đầu bàn tán. Tuy ngôn từ khác nhau, nhưng ý tứ lại giống nhau.
Chính là không hiểu vì sao lại đến Hồn Đạo Hệ.
“Ủa? Bọn họ dẫn chúng ta tới Hồn Đạo Hệ làm gì?”
Vu Phong gãi đầu, lộ vẻ nghi hoặc.
“Ninh Thiên, ngươi biết không?”
“Hẳn là dùng thiết bị kiểm tra của Hồn Đạo Khí.” Ninh Thiên nhớ lại thông tin mình nhận được trong Cửu Bảo Lưu Ly Tông, “Nếu ta không nhầm, Nhật Nguyệt Đế Quốc có thứ này.”
“Thiết bị kiểm tra Hồn Đạo?”
Bên cạnh, Vương Đông chen lại hỏi.
“Cái thứ dùng để kiểm tra Hồn Đạo Khí có chuẩn không?”
“Ít nhất đồ của Nhật Nguyệt Đế Quốc thì rất chuẩn.”
Trần Quân Đình khẽ gật đầu, ngữ khí chắc chắn.
Những tin tức này không phải chỉ ở kiếp trước hắn đã biết, mà trong kiếp này, việc buôn bán của Cửu Bảo Lưu Ly Tông trải rộng cả Đấu La Đại Lục lẫn Nhật Nguyệt Đại Lục, chỉ cần không bị Minh Đức Đường phong tỏa, thì đa số tin tức về Hồn Đạo Khí đều truyền về được tông môn.
“Tuy Nhật Nguyệt Đế Quốc thua kém ba đại đế quốc Đấu La về mặt tu luyện và sức mạnh đỉnh cấp, nhưng về Hồn Đạo Khí thì đã vượt xa chúng ta mười vạn tám ngàn dặm rồi.”
“Thì đã sao.”
Vương Đông đầy vẻ khinh thường, “Hồn Đạo Khí có tốt đến đâu, chẳng lẽ mạnh hơn được hồn sư. Hơn nữa, cái thứ Hồn Đạo Khí đó…”
Câu sau hắn không nói tiếp. Nhưng mọi người đều có thể thấy rõ sự bài xích khó hiểu của hắn qua ánh mắt.
Ngay lúc sáu người đang trò chuyện…
“Ầm ——”
Cánh cửa kim loại phía trước Mộc Cận từ từ mở ra, người xuất hiện chính là Hòa Thái Đầu mà hôm qua Trần Quân Đình bọn họ vừa gặp.
“Mộc Cận lão sư, ngài lại đến rồi.”
Hòa Thái Đầu nhìn nữ lão sư trước mặt, tuy trên mặt vẫn là vẻ kính trọng, nhưng trong lòng lại có chút phiền muộn.
Chuyện Mộc Cận si mê lão sư của hắn, hắn thực sự rất rõ. Nhưng lão sư hắn đã có người trong lòng rồi, cho dù hắn cảm thấy Chu Y không xứng…
“Là Thái Đầu à, Phàm Vũ có ở đây không?”
Mộc Cận không biết trong lòng Hòa Thái Đầu đang nghĩ gì, nhưng khi nhắc đến “Phàm Vũ”, trên mặt nàng lại hiện lên một tia đỏ ửng thẹn thùng thiếu nữ.
Chỉ có Hòa Thái Đầu trông thấy cảnh đó.
“Có, ngài dẫn các sư đệ sư muội vào đi.”
Hòa Thái Đầu gật đầu, nhường đường.
Sau đó đi theo sau Mộc Cận, dẫn đường cho mọi người. Khi thấy Trần Quân Đình bọn họ, hắn còn vui vẻ chào hỏi, nhưng vì thời điểm không thích hợp nên không nói chuyện nhiều.
Rất nhanh, bọn họ dừng lại tại một khu vực.
Phàm Vũ đang đứng trước bốn cỗ Hồn Đạo Khí khổng lồ chờ sẵn.
Quả nhiên giống như Ninh Thiên dự đoán, lần này Mộc Cận đưa bọn họ tới Hồn Đạo Hệ chính là để mượn thiết bị Hồn Đạo tiến hành kiểm tra.
Thật là biết theo kịp thời đại.
Thấy Hòa Thái Đầu và Mộc Cận xuất hiện, Phàm Vũ bình thản nói: “Đây là thiết bị kiểm tra Hồn Đạo mà ngươi nhờ ta chế tạo nửa năm trước, hiện tại đã hoàn thành đúng như yêu cầu của ngươi.”
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Mộc Cận thấy Phàm Vũ không hề có ý muốn trò chuyện, sắc mặt trở nên tái nhợt, viền mắt ửng đỏ, cắn môi thấp giọng hỏi: “Chẳng lẽ ngươi không định giới thiệu cách sử dụng mấy cái thiết bị này sao?”
Phàm Vũ nhíu mày, nhưng không dừng bước.
“Mấy cái đó Thái Đầu đều biết, hắn sẽ phụ trách. Còn nữa… Mộc Cận lão sư, ta với ngươi chỉ là đồng nghiệp. Việc chế tạo thiết bị này cũng chỉ là nhiệm vụ học viện giao. Chỉ thế mà thôi.”
Dứt lời, bóng dáng hắn đã khuất.
Có lẽ vì không muốn để học sinh chê cười, Mộc Cận dùng hồn lực bốc hơi nước đọng trong mắt, rồi quay đầu mỉm cười.
“Tiếp theo, từng hai người một bước lên nhận bảng kiểm tra.”
Nói xong, cổ tay nàng khẽ lật, một xấp bảng kiểm tra xuất hiện, đưa cho mấy người đứng đầu phát xuống. Sau đó, Mộc Cận nhìn sang Hòa Thái Đầu.
“Thái Đầu, phiền ngươi rồi.”
Cùng lúc đó, Trần Quân Đình cũng nhận lấy bảng kiểm tra từ tay đồng môn.
Hắn đảo mắt nhìn qua, phát hiện ở cuối bảng còn có một sơ đồ sáu chiều.
Lần lượt là: thể lực, sức mạnh, cường độ thân thể, kỹ xảo, tốc độ phản ứng và kinh nghiệm giao chiến.
Mà hôm nay, sẽ là kiểm tra hai mục: sức mạnh và cường độ thân thể.
Có điều hiện tại,
Không ít người vẫn đang để ý tới chuyện vừa rồi.
Trong đó, tự nhiên không thể thiếu Vu Phong.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất