Đấu La: Trùng Sinh Kim Ô, Bị Bỉ Bỉ Đông Mang Về Nhà

Chương 12: Đại Nhật Kim Diễm, bảo bối sưởi ấm của Bỉ Bỉ Đông

Chương 12: Đại Nhật Kim Diễm, bảo bối sưởi ấm của Bỉ Bỉ Đông
“Cơ hội tốt đây!”
Ngay lúc Bỉ Bỉ Đông đang rối loạn, bên tai nàng lại vang lên tiếng cười bệnh hoạn kia, “Có muốn báo thù không, có muốn có được sức mạnh không? Nuốt chửng hắn, ngươi sẽ có thể thăng cấp Phong Hào Đấu La.”
“Cút!”
Tinh thần của Bỉ Bỉ Đông chấn động, một cảm giác xé rách tinh thần khó nói thành lời trong nháy mắt truyền đến. Sức mạnh hắc ám càng đáng sợ hơn đang nhanh chóng xâm chiếm tinh thần lực của nàng. Ngay cả đồng tử cũng xuất hiện màu tím đen.
Hình như có gì đó không đúng.
Thấy ánh mắt của Bỉ Bỉ Đông dần thay đổi, Tô Lâm Phong trong lòng khẽ run, lại ngay cả Võ Hồn cũng bị áp chế. Quả nhiên khí tức của La Sát thật đáng sợ.
Nhưng, dưới sự áp bức của thuộc tính chí âm chí hàn này, Võ Hồn trong cơ thể y đang thức tỉnh với tốc độ kinh hoàng, trong Hồn Lực màu lửa lại dần xuất hiện từng tia lửa vàng.
Đến lúc này Tô Lâm Phong mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Quả nhiên vẫn là câu nói kia, phú quý cầu trong hiểm nguy, bây giờ y chỉ mong Bỉ Bỉ Đông đừng mất khống chế.
“Rắc rắc rắc rắc rắc.”
Giọng nói âm trầm yêu mị lại một lần nữa vang lên bên tai Bỉ Bỉ Đông, cảm giác đó giống như tràn đầy sự trêu đùa, “Nếu ngươi không thể xuống tay, vậy thì ta giúp ngươi một tay vậy, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ thích cảm giác này.”
“Không!”
Trong lòng Bỉ Bỉ Đông kinh hô.
Nhưng vô ích. Nàng căn bản không có sức phản kháng. Khí tức tà ác trong nháy mắt đã nuốt chửng tinh thần lực của nàng, đôi mắt màu tím đen ban đầu cũng bị màu đen thay thế với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Ngay sau đó là tiếng xé rách quần áo vang lên, Bát Chu Mâu màu xanh sẫm từ sau lưng Bỉ Bỉ Đông từ từ vươn ra, một trong số đó lại từ từ vươn về phía Tô Lâm Phong.
Mất khống chế rồi sao?
Trong lòng Tô Lâm Phong căng thẳng.
Khóe miệng Bỉ Bỉ Đông hiện lên một tia tà ác, một cây chu mâu màu xanh sẫm chĩa thẳng vào giữa trán Tô Lâm Phong.
Chưa đợi Tô Lâm Phong phản ứng, Kim Diễm Lĩnh Vực cảm nhận được sự uy hiếp tính mạng mang theo Hồn Lực trong cơ thể đột nhiên phóng thích, giống như một cơn lốc xoáy quét lên chu mâu.
Đặc biệt là những sợi tơ vàng đang di chuyển trong Hồn Lực của Tô Lâm Phong, giống như từng con rồng đang bơi lượn mà quấn lên. Những nơi nó đi qua tà khí đều lùi lại, ngay cả trên Bát Chu Mâu của Bỉ Bỉ Đông cũng xuất hiện những vết nứt nhỏ.
Tinh thần của Bỉ Bỉ Đông dường như cũng bị ảnh hưởng, đôi đồng tử màu đen ban đầu cũng luân chuyển giữa màu đen và màu tím.
Võ Hồn, hình như đang tiến hóa!
Trong lòng Tô Lâm Phong vui vẻ, thầm nghĩ y thật sự đã cược đúng rồi.
Ở bên cạnh Bỉ Bỉ Đông, không chỉ tốc độ tu luyện Hồn Lực nhanh hơn mười mấy lần, ngay cả Võ Hồn cũng dưới sự áp bức của khí tức thần tính này mà đột phá tiến hóa.
Tô Lâm Phong: “Tỷ tỷ…”
Một tiếng tỷ tỷ, khiến Bỉ Bỉ Đông toàn thân run lên, trong đôi mắt lóe lên một tia thanh tỉnh, tinh thần lực của nàng cũng một lần nữa khôi phục, giành lại quyền khống chế cơ thể.
“Tiểu Phong!”
Nhìn thấy Bát Chu Mâu cách trán Tô Lâm Phong chỉ nửa thước, Bỉ Bỉ Đông đã khôi phục lại thần trí giật mình một cái, khí tức hắc ám trong phòng cũng trong khoảnh khắc này đổ nát.
Sau đó bị Kim Diễm Lĩnh Vực thay thế.
Cảm giác ấm áp, thoải mái truyền khắp toàn thân Bỉ Bỉ Đông. Giây tiếp theo, nàng gần như chân trần xuống giường, một tay ôm Tô Lâm Phong lên.
Vẻ mặt hoảng sợ mà sờ khắp người y, “Vừa nãy có bị thương ở đâu không?”
“Tỷ tỷ, ta đã nói mà.”
Tô Lâm Phong không để ý, cười hì hì nói: “Ngọn lửa của ta có thể xua đuổi bóng tối trong người tỷ, tỷ lại không tin.”
Lời vừa dứt.
Bỉ Bỉ Đông sững sờ!
Đến cuối cùng vẫn chỉ là một đứa trẻ, vừa rồi suýt chút nữa mất khống chế giết ngươi, ngươi vậy mà còn ở đây cười.
“Ngươi còn cười?”
Thấy mình không hề làm Tô Lâm Phong bị thương, Bỉ Bỉ Đông mới thầm thở phào nhẹ nhõm, biểu cảm lại khôi phục sự lạnh lùng như trước, giống như sự lo lắng vừa rồi chỉ là thoáng qua.
Lúc này.
Ánh mắt Tô Lâm Phong đã hoàn toàn dán vào Bỉ Bỉ Đông.
Vừa rồi Bát Chu Mâu biến thân làm nát váy ngủ của nàng, làn da trắng như mỡ dê ẩn hiện trong ba nghìn sợi tóc tùy ý xõa xuống của nàng.
Có một phong vị khác lạ trong lòng.
“Tiểu hỗn đản ngươi nhìn cái gì đó?”
Bỉ Bỉ Đông cũng chú ý đến ánh mắt của Tô Lâm Phong, không khỏi cười khổ: “Ngươi có hiểu được không?”
Có hiểu được không? Tỷ đoán xem.
Tô Lâm Phong giả vờ không hiểu mà cười hì hì, trong lòng lại đã sôi sục rồi. Đừng dùng tuổi tác để thử thách cán bộ.
Thầm nghĩ bây giờ linh hồn của y đã mười vạn lẻ sáu tuổi, huống chi là người ở hai kiếp, trước khi chết còn độc thân mười tám năm đó!
Bỉ Bỉ Đông đặt Tô Lâm Phong trở lại trên giường, quay người tùy tay lấy một chiếc váy ngủ mới từ trong tủ quần áo.
Trở lại bên giường. Bỉ Bỉ Đông như nhìn quái vật mà đánh giá Tô Lâm Phong từ trên xuống dưới, “Thật kỳ lạ, Võ Hồn của tiểu gia hỏa ngươi hình như lại thay đổi rồi, lại có thể khiến tà niệm mà ta dùng hết sức cũng không thể áp chế lại sinh ra sợ hãi.”
Vừa nói.
Bỉ Bỉ Đông vẻ mặt áy náy mà nhéo nhéo cái má nhỏ của Tô Lâm Phong, sau đó đến bên giường, “Nếu không phải như vậy, vừa nãy ta có thể thật sự làm thương tổn đến ngươi rồi.”
Không thể không thừa nhận.
Kim Diễm Lĩnh Vực này quả thực mạnh mẽ.
Bỉ Bỉ Đông phát hiện càng đến gần Tô Lâm Phong càng thoải mái, giống như đón được một tia sáng trong bóng tối vô tận.
Đơn giản cứ như một cái bảo bối sưởi ấm.
Không chỉ Sát Thần Lĩnh Vực bị áp chế xuống, ngay cả tà niệm ảnh hưởng đến tâm thần của nàng lúc này cũng không biết đã trốn đi đâu, biến mất trong tinh thần thức hải.
“Bây giờ tin ta rồi chứ?”
Tô Lâm Phong tự tin ưỡn ngực, nói: “Tỷ tỷ, ta không chỉ có thể giúp tỷ khống chế luồng khí huyết kia, có lẽ còn có thể giúp tỷ khống chế luồng tà khí đang ảnh hưởng đến tâm thần của tỷ.”
“Ừm?”
Trong đôi mắt Bỉ Bỉ Đông lóe lên một tia hy vọng, lập tức có hứng thú, “Ngươi có thể khống chế nó?”
Khoảng thời gian từ khi trở về từ Sát Lục Chi Đô, Bỉ Bỉ Đông có thể nói là đã chịu đủ giày vò. Không chỉ Sát Thần Lĩnh Vực thường xuyên mất khống chế khiến nàng trở nên hiếu sát, hơn nữa luồng tà khí trong cơ thể còn thường xuyên thừa cơ xâm nhập, cố gắng khiến nàng vĩnh viễn sa vào bóng tối.
Cũng không trách nàng cố ý lạnh nhạt với Thiên Nhận Tuyết và Tô Lâm Phong, chỉ là nàng bây giờ căn bản không thể khống chế Sát Thần Lĩnh Vực và tà niệm trong tinh thần thức hải, chỉ cần sơ suất một chút liền sẽ làm tổn thương đến họ.
Tô Lâm Phong gật đầu, không hề che giấu mà thẳng thắn nói: “Ta có ít nhất năm phần mười phần trăm nắm chắc, nhưng có lẽ sẽ cần một khoảng thời gian.”
“Thật sao?”
Trong đôi mắt Bỉ Bỉ Đông lóe lên một tia hy vọng, cúi người đến trước mặt Tô Lâm Phong, “Vậy ngươi muốn làm thế nào?”
Vì Tô Lâm Phong lúc này đang khoanh chân ngồi trên giường, cho nên Bỉ Bỉ Đông cũng chỉ có thể quỳ xuống để hợp với chiều cao của y. Chỉ là tư thế ngồi này của Bỉ Bỉ Đông có chút khó nhịn.
Đầu gối của nàng cong lại, bắp chân ở bên ngoài mông, mông ngồi trên sàn. Tư thế ngồi đúng chuẩn của vịt.
Mặc dù Bỉ Bỉ Đông đã thay váy ngủ, nhưng để chiều cao của y thì cơ thể lại cúi về phía trước, cổ áo phía trước mở rất lớn, một phần tuyết trắng trong đó ẩn hiện.
Thật đúng với câu nói năm trẻ tuổi không biết cái hay của tỷ tỷ, lại đem thiếu nữ coi là bảo vật.
“Ừm?”
Chú ý đến ánh mắt của Tô Lâm Phong, Bỉ Bỉ Đông không khỏi cau mày, theo bản năng đưa tay che trước ngực.
Sau đó một tay nhéo má Tô Lâm Phong, thấp giọng quát mắng: “Hừ! Cái tật xấu này của ngươi! Ta sớm muộn gì cũng sẽ cai cho ngươi!”
Ối… mất tập trung rồi.
Tô Lâm Phong ngượng ngùng gãi gãi đầu, sau đó quay về thực tại, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tỷ tỷ, thả lỏng tâm thần phóng thích khí huyết của tỷ, trước tiên để ta tiến vào cơ thể tỷ.”
Hả?
Tiến vào cơ thể?
Toàn thân Bỉ Bỉ Đông run lên, gương mặt xinh đẹp vô thức hiện lên một tia đỏ ửng, “Tiểu hỗn đản, ngươi nói cái gì vậy?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất