Đấu Phá Chi Đan Vương Cổ Hà

Chương 17: Cổ Hà đến

Chương 17: Cổ Hà đến
"Là ai dám làm ta đáng yêu đồ đệ phải khóc?" Ngoài phòng đột nhiên truyền đến một tiếng khinh lãng giọng nam, đồng thời cánh cửa lặng yên không một tiếng động mở ra.
Diêu Thần cân nhắc đến chuyện này càng ít người biết càng tốt, nên ở phòng Tiểu Y Tiên chỉ bỏ thêm một cái khóa mà không phái người canh giữ.
Nghe thấy giọng nói đã khắc sâu vào tâm trí, Tiểu Y Tiên kích động nhào vào lồng ngực Cổ Hà, đôi mắt mờ lệ ngẩng đầu khóc lóc kể lại sự việc.
Nếu Cổ Hà trở về, Tiểu Y Tiên đã không còn ý định bố trí độc dược nữa, dù sao danh tiếng của Độc sư trên đại lục này vốn dĩ chẳng hề tốt đẹp gì.
Nghe Diêu Thần và Nữ Y Sư nói chuyện với Tiểu Y Tiên như vậy, Cổ Hà ban đầu bùng nổ sát ý mãnh liệt. Tuy nhiên, nghĩ rằng đây cũng là một bài thí luyện tốt cho Tiểu Y Tiên, Cổ Hà dùng một tay ôm eo Tiểu Y Tiên, tay kia vuốt mái tóc rối bời trên trán nàng, rồi nói: "Vậy ý của ngươi là sao đây! Ngươi muốn ta giết chết bọn họ ngay bây giờ, hay là dưới sự chỉ đạo của ta, ngươi đề thăng thực lực, chờ bản thân đủ sức mạnh rồi mới đi trả thù họ?"
Thấy Cổ Hà có những hành động thân mật như vậy, Tiểu Y Tiên mặt đỏ bừng, cúi đầu ái ngại nói: "Sư phụ, con muốn tự mình báo thù, có điều Diêu Thần đã cướp mất chiếc Nội Giáp mà người tặng cho con."
"Nếu đã vậy, thì ngươi ở đây chờ một chút, sư phụ sẽ giúp ngươi đoạt lại." Cổ Hà buông Tiểu Y Tiên ra. Tiểu Y Tiên có chút không nỡ rời khỏi vòng tay Cổ Hà, nhưng nàng cũng không tiện ở lại thêm.
"Sư phụ, người hãy cẩn thận một chút. Diêu Thần tuy là Y sư, nhưng Độc thuật của hắn cũng rất cao minh. Vạn Dược Trai của hắn có thể sánh ngang với hai đoàn binh đoàn Đấu Sư ở Thanh Sơn Trấn. Ngoài thân phận Y sư giúp hắn kết giao rộng rãi, thì thân phận Độc sư cũng là nhân tố khiến hai vị đoàn trưởng kia kiêng kỵ." Tiểu Y Tiên ở phía sau Cổ Hà lo lắng nhắc nhở.
"Ừm, ta biết rồi. Ta sẽ cẩn thận Độc thuật của hắn." Tuy không cho rằng Độc thuật của Diêu Thần có thể gây ảnh hưởng đến Đấu Vương, nhưng Cổ Hà vẫn thật lòng đáp ứng lời nhắc nhở thiện ý của Tiểu Y Tiên.
Cổ Hà bước ra cửa, cảm nhận khí tức của chiếc Nội Giáp, rồi trực tiếp đi đến gian phòng cuối cùng của ngôi nhà chính phía trước sân. Đồng thời, hắn nhận biết tình hình trong phòng và phát hiện chỉ có một người. "Đây chính là Diêu Thần sao? Một kẻ chỉ là Đấu Giả Bát Tinh mà lại đi chọc giận Tiểu Y Tiên, đúng là không biết chữ chết viết như thế nào."
Trong phòng, Diêu Thần đang say mê vuốt ve chiếc Nội Giáp. "Thật là một bảo bối tốt. Tin tưởng rằng mang đến Sàn Đấu Giá Đế Đô, ta có thể dễ dàng bán được hơn triệu kim tệ. Đến lúc đó, ta sẽ đi mua mấy viên Đan Dược đề thăng thực lực, tin rằng rất nhanh sẽ có thể trở thành Đấu Sư. Rồi chiếm lấy động phủ mà Tiểu Y Tiên đã phát hiện, đến lúc đó với tài nguyên của Đại Đấu Sư, ta cũng sẽ nhanh chóng có được. Khi ấy, ta chính là bá chủ của Thanh Sơn Trấn này."
Cổ Hà nghe Diêu Thần nói ra mong muốn của mình, lắc đầu không thể tin nổi. Nếu không phải do mình xuyên không, thì giấc mơ của hắn quả thật còn thấp kém hơn cả Diêu Thần.
Cổ Hà lặng lẽ mở cửa, nhanh chóng di chuyển đến phía sau Diêu Thần, rồi đập ngất Diêu Thần đang chìm đắm trong ảo tưởng.
Cầm chiếc Nội Giáp trong tay, Cổ Hà có chút không muốn trả lại cho Tiểu Y Tiên. Dù sao, chiếc Nội Giáp này đã bị Diêu Thần dùng qua cả trong lẫn ngoài. Nếu để Tiểu Y Tiên mặc nó vào người, Cổ Hà lắc đầu.
Hắn quyết định nói chuyện với Tiểu Y Tiên về việc dùng Tử Vân Dực để đổi lấy chiếc Nội Giáp này. Như vậy còn có thể khích lệ Tiểu Y Tiên tu luyện. Dù sao, Phi Hành Đấu Kỹ cũng tiêu hao rất lớn. Nếu muốn bay lâu hơn, cần có Đấu Khí khổng lồ. Với trình độ "Đấu Chi Lực Thất Đoạn" hiện tại của Tiểu Y Tiên, nhiều lắm chỉ có thể trượt từ trên cao xuống một đoạn, triển khai đôi cánh một lúc rồi thu lại vì lý do Đấu Khí.
Cổ Hà thu hồi chiếc Nội Giáp, trở lại phòng Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên đã thu dọn xong đồ đạc và để lên bàn. Thấy Cổ Hà trở về, Tiểu Y Tiên vội vàng đứng dậy.
"Sư phụ, khi nào chúng ta trở về ạ? Con có cần gọi Tiểu Lam đến không?"
"Buổi tối Ma Thú Sơn Mạch còn đáng sợ hơn ban ngày. Tiểu Lam là Nhất Giai Ma Thú, e rằng không cách nào an toàn đi qua Ma Thú Sơn Mạch. Vẫn là để ta đưa ngươi trở về đi thôi!" Cổ Hà trước hết đem đồ đạc trên bàn thu vào Nạp Giới, sau đó nhìn về phía Tiểu Y Tiên nói.
Mặt Tiểu Y Tiên bắt đầu ửng hồng. Nàng đương nhiên biết ý của Cổ Hà khi muốn đưa nàng về.
Chính vì biết điều đó nên Tiểu Y Tiên mới cảm thấy thẹn thùng.
"Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ thôi! Đã trễ thế này, vì nhanh chóng trở về, chỉ có thể nghe sư phụ." Tiểu Y Tiên tự an ủi mình trong lòng.
"Ừm." Tiểu Y Tiên khẽ khàng gật đầu.
Thấy Tiểu Y Tiên đồng ý, Cổ Hà cũng không do dự nữa, lại một lần nữa ôm lấy eo thon của Tiểu Y Tiên, cảm nhận sự mềm mại không xương kia, lòng Cổ Hà rung động, chỉ muốn thời khắc này kéo dài mãi mãi.
Tuy nhiên, lý trí còn sót lại nhắc nhở hắn, để hắn ôm Tiểu Y Tiên rời khỏi Vạn Dược Trai, đi ra khu rừng cách đó không xa. Cổ Hà triển khai Đấu Khí song dực, rồi nói với Tiểu Y Tiên: "Ôm chặt vào. Lúc đầu có thể hơi khó thích ứng, ta sẽ cố gắng bay chậm một chút."
Tiểu Y Tiên tựa vào lồng ngực Cổ Hà, mặt đỏ bừng gật đầu. Dưới ánh trăng, Tiểu Y Tiên e thẹn trông càng thêm cảm động.
Cổ Hà kiềm chế sự kích động muốn hôn Tiểu Y Tiên, dời ánh mắt, thôi thúc Đấu Khí bay lên.
Dưới uy áp của Cổ Hà Đấu Vương, vùng ngoại vi Ma Thú Sơn Mạch không có Ma Thú nào dám quấy rầy hai người trên cao. Rất nhanh, hai người đã đến Tiểu Sơn Cốc.
Chờ Cổ Hà hạ cánh, Tiểu Y Tiên vội vàng nhảy ra khỏi vòng ôm của Cổ Hà. "Sư phụ, nơi này có nước không? Con muốn tắm."
Cổ Hà lấy quần áo từ Nạp Giới ra đưa cho Tiểu Y Tiên, sau đó chỉ cho nàng dòng suối nhỏ trong Tiểu Sơn Cốc.
Nghĩ rằng sau này sẽ không còn cơ hội như vậy nữa, trong lòng không khỏi phiền muộn.
Tiểu Y Tiên tắm xong, thay một bộ váy trắng. Dưới ánh trăng, nàng trông như tiên nữ từ Cửu Thiên giáng trần.
Cổ Hà thoáng thất thần, sau đó ho khan hai tiếng để dời đi sự chú ý, rồi nói với Tiểu Y Tiên: "Chiếc Nội Giáp này đã bị Diêu Thần dùng qua, ta sẽ không chuẩn bị tặng cho ngươi. Vốn là một món quà khác ta đã chuẩn bị để tặng ngươi khi lên cấp đến Đấu Giả. Bây giờ coi như là đổi lấy chiếc Nội Giáp này đi!"
"Đây là Tử Vân Dực, một loại Phi Hành Đấu Kỹ Huyền Giai Cao Cấp." Nói rồi, Cổ Hà đưa cuộn sách màu đen cho Tiểu Y Tiên.
"Phi Hành Đấu Kỹ? Đó là vật gì vậy ạ?" Tiểu Y Tiên nghi hoặc nghiêng đầu nhìn về phía Cổ Hà.
Nhìn thấy vẻ ngây thơ của Tiểu Y Tiên, Cổ Hà nuốt nước miếng, nói: "Tên như ý nghĩa, Đấu Kỹ này có thể làm cho người ta bay trên bầu trời, là một loại Bí Pháp khá là Quỷ Dị. Nó có thể khiến người tu luyện, trong mạch lạc sau lưng, kéo dài ra hai mạch phụ nhỏ. Chỉ cần hai mạch phụ này kéo dài ra, thì cho dù thực lực của bản nhân chưa đạt đến cấp bậc Đấu Vương, cũng có thể ngưng tụ hóa ra hai cánh, tiến tới phá không bay đi. Tuy nhiên, ngươi tốt nhất nên sử dụng nó khi đã là Đấu Giả. Việc tu tập Phi Hành Đấu Kỹ này có chút nguy hiểm. Chờ ngươi đến Đấu Giả rồi ta sẽ nói rõ hơn cho ngươi."
Tiểu Y Tiên không tin, chớp chớp mắt, nghi hoặc dùng ngón tay chỉ vào mình.
"Tặng cho con?"
Cổ Hà khẳng định gật đầu.
Tiểu Y Tiên vừa muốn nói lời từ chối, nhưng nhìn thấy vẻ mặt chân thành của Cổ Hà, nàng lặng lẽ nhận lấy cuộn sách.
Bay lượn, đó là đủ để khiến rất nhiều người động lòng và mê mẩn. Vì để theo đuổi sự mê hoặc đó, rất nhiều cường giả, lớp lớp thế hệ đã nỗ lực phấn đấu để đạt đến cấp bậc Đấu Vương cao vời không thể chạm tới. Trong tình huống này, một Phi Hành Đấu Kỹ có thể đi đường tắt, thì mức độ trân quý tự nhiên không thấp. Nhưng chính vì một Đấu Kỹ quý giá như vậy, Cổ Hà lại tặng cho nàng. Có thể thấy, hắn thật sự rất quan tâm đến đứa đồ đệ này.
Trong lòng nàng khẽ thì thầm: "Cảm ơn người, Sư phụ. Con nhất định sẽ không để người thất vọng."
Thấy Tiểu Y Tiên nhận lấy cuộn sách, Cổ Hà cười nói: "Thế mới đúng chứ. Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, nói vậy ngươi cũng đã mệt rồi. Ngươi đi lên lầu hai nghỉ ngơi trước đi, ngày mai ta lại nói cho ngươi biết làm thế nào để ngươi nhanh chóng trở nên mạnh mẽ."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất