Chương 53: Luyện dược sư nhị phẩm (1)
----
“Hai vị đại sư, không biết là ta có thông qua khảo hạch hay không?” Thu hết ánh mắt kinh ngạc của mọi người vào đáy mắt, Tiêu Sắt chậm rãi hỏi.
“Thông.. Thông qua, đương nhiên thông qua, nếu ngươi không thông qua thì sẽ có người nói Hiệp hội Luyện dược sư Hắc Nham thành có tấm màn đen đó.” Nghe vậy, Phật Khắc Lan tỉnh táo lại, vội vàng nói: “Chúc mừng ngươi, Tiêu Sắt, từ hôm nay trở đi ngươi chính là một Luyện dược sư nhất phẩm.”
Nghe vậy, mọi người đều sôi nổi nhìn Tiêu Sắt với ánh mắt hâm mộ cùng kinh ngạc, trẻ tuổi như thế mà đã trở thành Luyện dược sư nhất phẩm, có thể nói là tiền đồ vô lượng.
“Ha ha, tiểu tử tốt lắm, không có nhiều Luyện dược sư có thể luyện chế ra Tăng khí tán không tì vết, cho dù một ít Luyện dược sư tam phẩm cũng không làm được.” Áo Thác thu liễm vẻ chấn động, vỗ vỗ vai Tiêu Sắt, cười ha ha nói.
Không biết Lâm Phỉ đã tới cạnh Tiêu Sắt khi nào, ôm cánh tay hắn, tán thưởng nói: “Tiêu Sắt, ngươi thật lợi hại, mới mười sáu tuổi mà có thể luyện chế ra đan dược nhất phẩm không tì vết rồi, đây là chuyện chưa từng ghi chép ở Hắc Nham thành trong trăm năm qua.”
Cảm nhận được sự mềm mại của thiếu nữ cùng với mùi thơm cơ thể, khoé miệng Tiêu Sắt co rút, âm thầm mắng, thật đúng là nữ nhân lật mặt nhanh hơn lật sách, vừa nãy còn một bộ ‘ ngươi là kẻ lừa đảo ’, chỉ chỉ trỏ trỏ, chớp mắt liền biến thành người hâm mộ.
Không chút lưu luyến với thiếu nữ, Tiêu Sắt rút cánh tay ra, chắp tay thi lễ với Áo Thác cùng Phật Khắc Lan nói: “Hai vị đại sư, không biết ta có thể tiếp tục khảo hạch Luyện dược sư nhị phẩm hay không?”
“....”
“....”
.......
Tiêu Sắt mới vừa nói xong, ánh mắt mọi người chợt dại ra.
Lâm Phỉ khẽ nhếch môi đỏ, có vẻ khó tin, ai ngờ đến thiếu niên mà nàng khinh thường, thậm chí còn hoài nghi là kẻ lừa đảo hiện giờ chẳng những luyện chế ra đan dược không tì vết, nhẹ nhàng thông qua khảo hạch mà còn xin khảo hạch Luyện dược sư nhị phẩm, hôm nay Lâm Phỉ nàng gặp phải quái vật gì đây!
Không chỉ mình Lâm Phỉ nghĩ tới hai từ quái vật, tất cả mọi người đều nghĩ tới, Luyện dược sư nhất phẩm mười sáu tuổi ở Gia Mã đế quốc đã là lông phượng sừng lân, mười sáu tuổi nhị phẩm, cho dù phóng mắt toàn bộ đại lục Tây Bắc cũng khó có thể tìm được.
Tiền đề để trở thành Luyện dược sư nhị phẩm là tu vi bản thân đạt tới Đấu Sư, Đấu Sư mười sáu tuổi đã cực kỳ khủng bố rồi.
Sau một lúc lâu, Áo Thác dẫn đầu phản ứng lại, tỏ vẻ ngạc nhiên đồng thời nở nụ cười đắc ý với Phật Khắc Lan, nói: “Thế nào, Phật Khắc Lan, ta đã nói tiểu gia hỏa này nhất định sẽ tham gia khảo hạch Luyện dược sư nhị phẩm nha!”
“Thật sự.” Phật Khắc Lan kinh ngạc cảm thán gật gật đầu, trịnh trọng nói với Tiêu Sắt: “Ngươi thật muốn khảo hạch Luyện dược sư nhị phẩm sao? Khảo hạch Luyện dược sư nhị phẩm không chỉ đơn thuần là phải luyện chế ra đan dược nhị phẩm, thực lực bản thân còn phải đạt tới cấp bậc Đấu Sư.”
Tiêu Sắt không có đáp lời, trực tiếp dùng hành động chứng minh hết thảy, tay phải thò ra, một tầng đấu khí mỏng bao trùm toàn thân, có từng đốm lửa tím tím xanh xanh lượn lờ.
“Đấu khí hóa sa, quả thật là cường giả Đấu Sư.” Mọi người kinh ngạc hô thành tiếng, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Sắt từ kinh ngạc cảm thán cùng hâm mộ biến thành kính sợ, sùng bái.
“Hô! Đi theo ta. Tiêu Sắt tiểu hữu.” Phật Khắc Lan thở ra một hơi rồi nói. Giờ phút này, hắn như đã đoán trước được tương lai, Tiêu Sắt sẽ mang đến gió lốc mãnh liệt cho cả Gia Mã đế quốc, thậm chí toàn bộ đại lục Đấu Khí.
“Được, vậy làm phiền đại sư.” Tiêu Sắt chắp tay thi lễ, đi theo Phật Khắc Lan.
“Được rồi, tuy hôm nay các ngươi không thông qua khảo hạch nhưng cũng không thể nhụt chí, phải không ngừng cố gắng, tranh thủ thông qua lần khảo hạch sau, trở thành một Luyện dược sư nhất phẩm thật sự.” Áo Thác cũng kinh ngạc, cổ vũ nhóm người tham gia khảo hạch một tiếng rồi mới rời đi.
“Lão sư, ta cũng đi.” Lâm Phỉ thấy lão sư rời đi liền đuổi theo.
Áo Thác bước nhanh, vừa đi vừ nhắc nhở: “Có thể đi nhưng không được quấy rối, không cho phép lên tiếng, nếu không ta phạt ngươi chép đan phương một ngàn lần.”
“Đã biết đã biết, mau đi đi.” Lâm Phỉ chu mỏ, đẩy đẩy thân thể mập mạp của Áo Thác.
Không bao lâu, mấy người liền đi tới một gian phòng xa hoa.
“Đây là nội dung khảo hạch.” Phật Khắc Lan chỉ về phía thạch đài.
Tiêu Sắt gật đầu, tiến đến trước thạch đài, cầm lấy đan phương, sau đó khóe miệng cong lên, đan phương này rõ ràng là Sinh cốt đan nhị phẩm, tác dụng chữa thương tốt hơn Liệu thương đan.
Loại này, khi còn ở Ma Thú sơn mạch hắn đã luyện ra một đống lớn.
“Ha hả, thế nào Tiêu Sắt, ngươi chuẩn bị tốt sao?” Phật Khắc Lan vuốt vuốt chòm râu, cười tủm tỉm nói.
“Có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.” Tiêu Sắt nhìn dược liệu, có ba phần, sau khi kiểm tra dụng cụ luyện đan không có vấn đề hắn mới gật đầu nói.
“Một khi đã như vậy thì bắt đầu đi.” Phật Khắc Lan vung tay lên, Tiêu Sắt cùng thạch đài được một quầng sáng bảo hộ, sau đó ra hiệu cho Áo Thác. Áo Thác gật đầu, trong tay xuất hiện một cái đồng hồ cát, hắn xoay ngược rồi đặt lên cái bàn bên cạnh.
Tiêu Sắt khẽ gật đầu, tới lúc này rồi cũng không giấu giếm gì nữa, hắn hít sâu một hơi, nâng bàn tay lên, một ngọn lửa tím xanh bốc lên từ trong lòng bàn tay.
Đây là ngọn lửa do Phần quyết cắn nuốt Tử hỏa sau cùng thú hoả của Phệ hoả giao ngũ giai dung hợp thành, uy lực tăng gấp đôi so với Tử hoả.
Nếu muốn kiếm thêm chút tài liệu để cắn nuốt dị hoả từ Áo Thác cùng Phật Khắc Lan thì cần xuất ra đủ vốn, không cần phải giấu.
Phanh!!!
Bàn tay Tiêu Sắt xoa xoa, ngọn lửa màu tím xanh đột nhiên bốc lên trong dược đỉnh, dưới tác dụng của linh hồn lực, ngọn lửa cuồng bạo dần trở nên ôn hòa.
Bên ngoài quầng sáng.
Tròng mắt Phật Khắc Lan, Áo Thác, Lâm Phỉ đều co rút trong khoảnh khắc ngọn lửa xuất hiện trên lòng bàn tay Tiêu Sắt.
Tuy rằng bọn họ biết Tiêu Sắt có thể ngưng tụ thực hỏa nhưng khi nhìn tận mắt vẫn kinh hãi không thôi.
“Hắn thật sự có thể ngưng tụ ra thực hỏa.” Môi đỏ nhếch lên, Lâm Phỉ kinh ngạc lên tiếng, khi nhìn về phía Tiêu Sắt, gương mặt hơi đỏ lên.
“Đây... Chẳng lẽ là dị hỏa?” Áo Thác cũng rất chấn động.
Phật Khắc Lan lắc lắc đầu nói: “Không, không phải dị hỏa, hẳn là một loại thú hoả, chẳng lẽ ngươi quên rồi? Vị tiểu công chúa của hoàng thất Gia Mã đế quốc cũng có được một loại thú hoả, chỉ là thú hoả của Tiêu Sắt có vẻ mạnh hơn.”
Áo Thác nghe vậy bừng tỉnh, chăm chú quan sát những động tác nước chảy mây trôi của Tiêu Sắt.
Không bao lâu sau, Tiêu Sắt hoàn thành luyện chế đan dược.