Chương 76: Gặp lại Hải Ba Đông
-
Bên cạnh một ngọn núi nham thạch thật lớn ở sa mạc Tháp Qua Nhĩ, Tiêu Sắt cầm ma kiếm trong tay, quanh thân có ngọn lửa màu xanh lá bao bọc, hít sâu một hơi, hai mắt loé sáng, ma kiếm quét đất, chân đạp đất nhảy lên cao, ma kiếm chợt phóng ra kiếm mang tạo nên từ ngọn lửa dài khoảng bốn mươi thước.
“Xích viêm kiếm —— Phá cực!”
Tiêu Sắt hét to một tiếng, lưỡi kiếm dài bổ tới, kiếm mang màu xanh lá cực nóng thiêu đốt không gian vặn vẹo, hóa thành một đường kiếm khí hình trăng non to lớn, hung hăng bổ vào ngọn núi nham thạch.
Trong khoảnh khắc kiếm khí hình trăng non bổ tới, Tử vân dực bung ra, Tiêu Sắt nhanh chóng rời khỏi vị trí.
Giây tiếp theo, kiếm khí hình trăng non va chạm với ngọn núi, ngoài dự đoán của Tiêu Sắt, kiếm khí như không gặp được bất kỳ trở ngại gì, trực tiếp xuyên qua ngọn núi, tạo ra cái khe lớn sâu mấy trăm thước rồi mới tiêu tán.
Sau khi kiếm khí hình trăng non tiêu tán, một tiếng "Phanh" vang lên, hai nửa ngọn núi nứt ra, hóa thành vô số khối nhỏ.
Tiêu Sắt phe phẩy Tử vân dực ở trong không trung ngơ ngẩn nhìn, nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, cảm thán nói: “Mẹ nó, dùng Thanh liên địa tâm hỏa thi triển Xích viêm kiếm Phá cực mạnh như vậy sao? Dĩ nhiên bổ đôi một ngọn núi, dư chấn còn đập vụn thân núi, có thể so với đấu kỹ Địa giai trung cấp, quá trâu bò đi!”
“Ca ca, xem ra sau khi ngươi cắn nuốt dị hỏa đã mạnh hơn rất nhiều, chỉ xét về uy lực thì Đấu Hoàng thông thường cũng không dám đón đỡ chiêu này.” Giọng Lam Quỳ vang bên tai Tiêu Sắt.
“Ừ, trong khoảng thời gian này vất vả các ngươi.” Tiêu Sắt mỉm cười nói, các ngươi chính là chỉ Hồng Quỳ cùng bản thể Lam Quỳ. Nếu chỉ nói mình Lam Quỳ thì Hồng Quỳ không khỏi quá đáng thương, trong khoảng thời gian này nàng lặng yên trả giá nhiều lắm, Tiêu Sắt đều khắc ghi trong lòng.
Tất nhiên Lam Quỳ cũng hiểu ý Tiêu Sắt, nở nụ cười, dịu dàng nói: “Ca ca, ta nghĩ Tiểu Hồng nghe được chắc chắn sẽ rất vui.”
“Vậy lần sau ta sẽ nói với nàng.” Cười cười, Tiêu Sắt vỗ cánh lượn một vòng trong không trung, sau đó nhanh chóng bay hướng về cửa hàng Cổ Đồ.
Thuận lợi tiến vào Mạc thành, chậm rãi hạ xuống trước cửa hàng Cổ Đồ, hôm nay cửa hàng vẫn quạnh quẽ như cũ, Tiêu Sắt đi đến trước cửa, giơ chân đá tung cánh cửa khép hờ, hô lớn: “Hải lão nhân, ra tiếp khách nào!”
Bầu không khí trong cửa hàng chợt đọng lại, lúc này Hải Ba Đông đang nắm bút, nhìn dáng vẻ là đang vẽ bản đồ, bên cạnh hắn có một nữ tử áo hồng gợi cảm, quỳ trên mặt đất, khóe mắt có nước, gương mặt cách Hải Ba Đông rất gần, Tiêu Sắt nhìn thế nào đều thấy kỳ quái.
Giờ phút này, một già một trẻ ngạc nhiên nhìn Tiêu Sắt phá cửa vào.
“Ách... Ta không quấy rầy các ngươi chứ, chậc chậc..... Hải lão nhân, thật không nghĩ tới ngươi một đống tuổi mà còn thích như vậy, chút nữa ta quay lại.” Tiêu Sắt cong khóe miệng, ngại ngùng cười, xoay người muốn rời khỏi.
Nghe vậy, mặt già của Hải Ba Đông lập tức đỏ lên, gấp rút nói: “Từ từ...”
Tiêu Sắt gật đầu, xoay người dựa vào cửa, ánh mắt hài hước nhìn Hải Ba Đông.
Hắn hiểu rõ gia hoả Hải Ba Đông này qua nguyên tác, tự nhiên biết lão không có khả năng cưỡng bách nữ tử gợi cảm này làm chuyện đó, không chừng là nữ tử áo hồng khóc than có việc cầu hắn.
Nhìn ánh mắt Tiêu Sắt, da mặt Hải Ba Đông co rút, móc ra một quyển trục ném cho nữ tử áo hồng, lạnh nhạt nói: “Quyển đấu kỹ Huyền giai trung cấp này cho ngươi, ngươi đi đi, ta sẽ không thu ngươi làm đồ đệ. Nhân tiện, chuyển nguyên vẹn lời nói của ta cho phụ thân ngươi.”
Nói xong, Hải Ba Đông mặc kệ nữ tử áo hồng, đi đến cạnh Tiêu Sắt, quan sát từ trên xuống dưới.
Vừa quan sát liền cảm thấy khiếp sợ, so với mấy tháng trước, Tiêu Sắt đã biến hóa long trời lở đất, Hải Ba Đông cảm nhận được trên người đối phương có đồ vật khiến hắn sợ hãi, nhưng hắn chắc chắn rằng không phải là bí pháp khủng bố kia, như vậy cũng chỉ có thể là dị hỏa.
“Chẳng lẽ hắn thật sự tìm được dị hỏa?!!” Trong đầu xuất hiện suy nghĩ này, ánh mắt vẩn đục của Hải Ba Đông có thêm một chút cảm xúc khác thường.
Dị hỏa phối hợp với bí pháp gia tăng tu vi tới cấp Đấu Hoàng, hắn cảm giác cả đời mình cũng không cách nào báo thù lần bị đánh bầm dập kia.
“Tiểu huynh đệ, ngươi để ta chờ thật lâu nha, không biết có tìm được dược liệu hay không?” Nhanh chóng gạt đi ý niệm báo thù, Hải Ba Đông ngại ngùng cười nói.
“Đây là Sa chi mạn đà la mà ngươi muốn tìm, ta tốn nhiều công sức lẻn vào Thần Điện của nữ vương Mỹ Đỗ Toa mới vừa tìm được đó.” Tiêu Sắt lấy Sa chi mạn đà la ra khỏi nạp giới. Đây là thứ mà lúc trước hắn ngắt lấy ở đảo nhỏ.
“Tiểu huynh đệ thật lợi hại, dĩ nhiên có thể ngắt được Sa chi mạn đà la dưới mí mắt nữ vương Mỹ Đỗ Toa, ở Gia Mã đế quốc này, à không, thế hệ trẻ tuổi đại lục Tây Bắc chỉ sợ có mình tiểu huynh đệ làm được.” Nhìn thấy Tiêu Sắt lấy Sa chi mạn đà la ra, Hải Ba Đông tức khắc như ong ăn mật, khó nén sự vui vẻ, có trời biết hắn chờ đợi ngày này bao lâu rồi.
“Được rồi, đừng nịnh hót, ta cũng không dám giao thủ với Mỹ Đỗ Toa, ngươi có luyện đan hay không, không luyện thì ta đi đây.” Tiêu Sắt phất phất tay, có chút không kiên nhẫn.
Dù sao hiện tại bên cạnh hắn có thêm tay đấm là Mỹ Đỗ Toa, tàn đồ đã tới tay, nếu không phải vì không muốn tiện nghi Tiêu Viêm, cùng với tương lai có thêm một phần bảo đảm, hắn cũng lười làm mấy chuyện tốn công vô ích. Phải biết rằng, mượn lực lượng Long Quỳ luyện chế đan dược ngũ phẩm một lần, trong tình huống không có kỳ dược chữa trị như Thất huyễn thanh linh tiên, dù có Quy nguyên hồn quyết thì Long Quỳ cũng cần một một tuần mới khôi phục tiêu hao, còn đan dược lục phẩm thì cần ít nhất một tháng.
Nhưng hiện tại hắn có thể không tiêu hao linh hồn lực của Long Quỳ mà vẫn có thể luyện chế “Phá ách đan”.
“Hắc hắc, luyện, đương nhiên luyện, mời tiểu huynh đệ.” Hải Ba Đông làm tư thế mời, ngay sau đó nhìn nữ tử áo hồng cầm quyển trục đang trợn mắt há hốc mồm, lạnh lùng nói: “Sao ngươi còn không đi, cần ta ném qua sa mạc Tháp Qua Nhĩ sao?”
“Cảm ơn Băng lão, ta đi liền,...” Nữ tử vội vàng cúi người hành lễ với Hải Ba Đông, nắm chặt quyển trục, nhanh chóng chạy khỏi cửa hàng.