Chương 123: Bắt Đầu Trả Thù
" Oanh oanh oanh ..."
Tiếng của thác nước thật lớn ngày qua ngày vang lên trong sơn cốc, năm này qua năm khác vang vọng, hơi nước ướt át cơ hồ hoàn toàn ngăn cách sơn cốc này với thế giới bên ngoài nóng bức.
Phía dưới thác nước đang ào ào chảy như một con rồng bạc, một thiếu niên nửa người trên để trần, hàm răn cắn chặt, trong tay nắm chặt một trọng kiếm màu đen thật lớn, không ngừng đâm bổ chém vào dòng nước trước mặt, mỗi lần Trọng huyền thước được huy động đều khiến cho bọt nước bắt tung toé đầy trời.
Hai chân giống như rễ cây, gắt gao dính chặt vào trên cọc gỗ, bên ngoài thân thể Tiêu Viêm toả ra đấu khí màu vàng nhạt, như ẩn như hiện, mỗi khi nước bắn lên thân thể thì liền có sương mù nhàn nhạt bốc lên.
Trọng kiếm muốn bổ mạnh vào trong dòng nước thì phải tiêu hao khí lực cực kì lớn, mà thiếu niên này đã kiên trì trụ vững trên cọc gỗ được một lát, hiện tại một lần huy động trọng kiếm, từ trên cánh tay đều truyền đến cơ thể từng trận đau nhức tê dại.
Cắn răng chịu đựng, gót chân Tiêu Viêm từ từ nhũn ra, rốt cuộc sau một lần chém xuống, thì dòng nước chảy hung mãnh rốt cuộc đã thịch một tiếng, đem thân thể đã gần đến cực hạn của hắn đánh văng từ trên cọc gỗ xuống hồ nước.
" Phốc !" Từ trên mặt nước nhô lên, Tiêu Viêm phun ra một ngụm nước hồ, lắc lắc đầu vài cái, sau đó di chuyển thân thể gần như chết lặng của hắn, gian nan hướng trôi vào bờ, sau khi lên bờ, toàn thân mềm nhũn tê liệt ngã xuống bên trên mặt đá lạnh ngắt. Cơ thể ê ẩm tê dại làm cho hắn không nghĩ đến việc động đậy một chút nào.
" Nào, cố gắng chút đi." Một con cá bị nướng đến thơm ngào ngạt, từ phía sau đưa qua đưa lại trước mặt Tiêu Viêm.
Mở mắt ra, hít sâu một làn hương thơm, bụng Tiêu Viêm nhất thời phát ra tiếng kêu ọc ạch, gian nan di động thân thể, ngiêng người dựa vào một tảng đá lớn, lúc này mới tiếp lấy con cá nướng, ngấu nghiến ăn.
Nhìn bộ dáng của Tiêu Viêm, Dược lão cười cười, ánh mắt đảo qua hơn mười cái cọc gỗ dưới thác nước, nói :" Cũng không tệ lắm, mới qua năm ngày đã có thể ở cọc gỗ thứ ba kiên trì một thời gian dài như vậy."
Trong miệng đầy chặt thức ăn, Tiêu Viêm đành phải hàm hồ lầm bầm vài tiếng.
" Gần đây, ở địa phương này, tần suất xuất hiện của lính đánh thuê càng lúc càng nhiều." Ngồi ở bên cạnh Tiêu Viêm, Dược lão dường như tuỳ ý nói.
Hơi hơi sửng sốt, đôi mắt của Tiêu Viêm chậm rãi nheo lại, dùng sức nuốt hết thức ăn trong miệng xuống, cười lạnh nói :" Xem ra là Lang Thủ dong binh đoàn đã nhận thấy cái gì đó."
" Dựa theo tốc độ của bọn họ, thì cùng lắm là trong một tháng nữa sẽ phát hiện ra chỗ của cái sơn cốc này, xem ra phải đẩy nhanh tiến độ hơn một chút nữa mới được a." Vuốt vuốt cằm, Dược lão thản nhiên cười nói.
" Nhanh hơn nữa sao?" Nghe vậy Tiêu Viêm trừng con mắt lên đầy nghi hoặc, hiện tại tốc độ tu luyện của hắn đã là rất nhanh rồi. Chẳng lẽ còn muốn tiếp tục tăng thêm?
" Chính xác là còn có thể tăng thêm, chỉ là ... sử dụng phương pháp này sẽ phải nhận không ít đau khổ." Dược lão thẳng thắn nói.
" Trong thời gian qua, ta đây chịu đau khổ thế này còn ít sao?" Đảo cặp mắt trắng dã, Tiêu Viêm bĩu môi nói.
" A a, cũng là ...." Tủm tỉm cười gật đầu, Dược lão lấy ra Nạp giới của Tiêu Viêm, sau đó chậm chậm từ bên trong lấy ra hơn mười cái bình ngọc trong suốt, trong bình ngọc là một loại chất lỏng màu đỏ, nhìn qua có vẻ giống máu tươi sền sệt.
" Đây là cái gì?" Tò mò nhìn thứ xa lạ đó, Tiêu Viêm hỏi.
" Đốt huyết !" Dược lão cầm lấy một bình ngọc, nhẹ nhàng lắc lắc nói :" Đây là ta dùng hai mươi ba loại dược thảo Hoả thuộc tính không giống nhau cùng với ba loại máu tươi của ma thú cấp hai phối hợp mà thành, nếu xét về phẩm bậc mà nói thì đây coi như là tứ phẩm đan dược."
" Tứ phẩm?" Tiêu Viêm lông mày khẽ cau lại, loại đan dược cấp bậc này, đây là lần đầu tiên hắn được nhìn thấy.
" Thứ này có hiệu quả gì?"
" " Đốt huyết" này, đối với người tu luyện đấu khí Hoả thuộc tính sẽ mang lại hiệu quả cao, mà với người tu luyện đấu khí Thuỷ thuộc tính thì đây chính là độc dược. Đem nó bôi lên trên thân thể, có thể khiến cho chân khí trong thân thể không ngừng tiêu hao, đồng thời có thể không ngừng tái sinh, việc đấu khí không ngừng tiêu hao và không ngừng tái sinh giằng co, thì thực lực của ngươi cũng từng bước được tăng cường." Dược lão cười cười, trong mắt hiện ra một tia xảo trá," Bất quá đừng cao hứng quá sớm, ta đã nói rồi, nếu muốn dùng nó để tăng tốc độ tu luyện, ngươi sẽ phải nhận quả đắng rất lớn đó."
" Quả đắng như thế nào?" Nhìn ánh mắt của Dược lão, trong lòng Tiêu Viêm cũng có chút không yên, cẩn thận hỏi lại.
" Đưa tay đây." Dược lão mỉm cười kéo cánh tay Tiêu Viêm ra, sau đó hơi nghiêng bình ngọc một chút, một giọt chất lỏng màu đỏ liền rơi trên cánh tay hắn.
" Xì ..." Chất lỏng màu đỏ vừa mới chạm vào tay, Tiêu Viêm đầu tiên cảm thấy sửng sốt, ngay sau đó phải mạnh mẽ hút một ngụm lương khí, trên trán mồ hôi lạnh nhất thời đổ ra liên tục, hai hàm răng cắn chặt, cánh tay không ngừng run rẩy.
Trong cảm giác của Tiêu Viêm, nơi trên cánh tay mà chất lỏng màu đỏ rơi xuống, giống như một đám lửa không ngừng toả ra nhiệt độ nóng rực, cảm giác nóng bỏng giống như đưa cánh tay đặt trên đống than lửa đang cháy.
Dường như đã sớm biết trước Tiêu Viêm sẽ có phản ứng như vậy, Dược lão thản nhiên cười cười, một lần nữa từ trong giới chỉ lấy ra một tấm ngọc bài được chế tác từ khối bạch ngọc, sau đó đem giọt chất lỏng đó từ từ xoa đều ra, khiến cho diện tích bao trùm của chất lỏng đó từ từ được mở ra rất nhiều.
Cùng với diện tích bao trùm của chất lỏng ngày càng mở rộng, cánh tay của Tiêu Viêm càng trở nên run rẩy hơn, trên cánh tay gân xanh rung động, nhìn qua có chút kinh khủng.
Chất lỏng màu đỏ dính bên ngoài da dẻ của Tiêu Viêm, khiến một tia hơi ấm áp nhàn nhạt không ngừng được phát ra, cánh tay của Tiêu Viêm cũng càng trở nên hồng rực hơn.
Loại trạng thái giằng co này kéo dài hơn mười phút rồi mới chậm rãi tiêu biến.
Đợi đến khi cảm giác như lửa đốt trên cánh tay hoàn toàn mất đi, Tiêu Viêm lúc này mới nặng nề thở dài một hơi, lau một loạt mồ hôi trên trán, một lần nữa nhìn qua chiếc bình ngọc nhỏ trước mặt này, trong mắt rõ ràng hiện thêm vài phần kiêng kị.
" Thứ này ... quá kinh khủng!" Lòng vẫn đầy sợ hãi vỗ vỗ vào cánh tay vừa mới hồi phục nhiệt độ như bình thường, ánh mắt Tiêu Viêm nhìn chằm chằm Dược lão, miệng đầy khổ sở nói :" Không phải thực sự dùng thứ này tu luyện đấy chứ ?"
" Cẩn thận cảm nhận một chút đi, đấu khí lưu chuyển chỗ cánh tay có biến hoá thế nào?" Không trả lời vấn đề của hắn, Dược lão mỉm cười nói.
Nhún vai, Tiêu Viêm đành phải nghe lời nhắm mắt lại, tinh thần nhanh chóng chuyển dời đến chỗ kinh mạch ở cánh tay, sau khi dò xét một chút đột nhiên kinh ngạc phát hiện ra, đấu khí trong kinh mạch ở chỗ cánh tay, không chỉ hùng hậu hơn so với đấu khí chảy trong những chỗ kinh mạch khác rất nhiều, hơn nữa đấu khí ở nơi này ẩn chứa năng lượng tựa hồ mạnh hơn so với các chỗ khác một ít.
Mang theo chút kinh dị, Tiêu Viêm từ từ mở mắt ra, nhìn Dược lão ở một bên đang cười dài, thoáng trầm mặc một chút, hắn liền hung hăng nói :" Đến đây đi, liều mạng!"
Nhìn thấy Tiêu Viêm cắn răng gật đầu, nét cười trên khuôn mặt của Dược lão càng đậm hơn, hắn đã sớm đoán được người này sẽ không chịu được sức hấp dẫn về thực lực tăng lên rất nhanh mà " Đốt huyết " mang đến."
" Nằm xuống đi, sau này mỗi ngày phủ lên toàn thân một lần, tốc độ tu luyện của ngươi chắc hẳn sẽ phải tăng thêm ba bốn thành." Phất phất tay, Dược lão cười nói.
Khoé miệng hơi há ra, Tiêu Viêm đem áo nhét vào trong miệng, sau đó hai tay nắm chặt lấy một tảng đá lớn bên cạnh, âm thanh hàm hồ từ trong miệng phun ra :" Đến đây đi!"
Nhìn bộ dáng của Tiêu Viêm như sắp lâm đại địch, Dược lão bất đắc dĩ lắc đầu, hơi nghiêng bình ngọc, một dòng chất lỏng từ từ chảy ra....
" A ...." Tru lên một tiếng đầy thê thảm, nhất thời vang vọng khắp trong sơn cốc.
Trong lúc Tiêu Viêm dùng tất cả thời gian để tu luyện, Lang Thủ dong binh đoàn tìm kiếm cũng càng ngày càng nhiều hơn, sau khi bọn chúng mất đi tính mạng của hơn mười kẻ đồng bọn, cuối cũng cũng từ từ đến gần chỗ sơn cốc nhỏ của Tiêu Viêm.
Một tháng sau, vào lúc Tiêu Viêm có thể kiên trì đứng một lúc lâu trên chiếc cọc gỗ thứ tám, rốt cuộc cũng có một gã lính đánh thuê của Lang Thủ dong binh đoàn lung tung xông vào trong khu vực sơn cốc nhỏ yên tĩnh.
Đứng ở cửa sơn cốc, tên lính của Lang Thủ dong binh đoàn ngây ngô nhìn người thiếu niên đang luyện tập dưới thác lớn, một lát sau tinh thần mới được một cơn gió lạnh thổi qua giúp thanh tỉnh lại, lập tức một sự mừng rỡ như điên hiện lên trong lòng, không nói một lời liền từ trong người lấy ra đạn tín hiệu, vừa muốn đem khởi động đột nhiên một cỗ khí kình bén nhọn từ trước mặt bắn tới.
Lực lượng khí kình mang theo khiến cho tên lính đánh thuê lực lượng khoảng lục tinh đấu giả này phải rùng mình, bàn chân đạp trên mặt đất một cái, thân hình lùi nhanh về phía sau.
" Oanh !" Một bóng đen phá không lao đến, nặng nề đâm vào bùn đất trước mặt, khiến cho bùn đất bắn ra tứ phía. Một thanh cự kiếm màu đen có chuôi lớn đến quái dị, đang cắm thật sâu trên mặt đất.
Ánh mắt nhìn thanh cự kiếm màu đen có chút quái dị này, ánh mắt của tên thành viên của Lang Thủ dong binh đoàn hơi nheo lại, cái thanh vũ khí đặc thù này cơ hồ đã trở thành dấu hiệu của tên thiếu niên bị treo thưởng kia.
Dưới tình huống bùn đất bay khắp nơi che phủ tầm mắt, kinh nghiệm lão luyện của tên lính đánh thuê này biểu hiện cũng không quá non kém, thân hình không ngừng lùi nhanh, ánh mắt lợi hại cũng không ngừng đảo bốn phía quanh thân mình.
Ngay khi tên lính đánh thuê sắp rời khỏi cửa sơn cốc, trong lòng hắn chợt căng thẳng, rồi thân thể đột nhiên ngã xuống không một chút báo trước.
" Rắc rắc !" Thân thể vừa mới đổ xuống, một đạo khí kình hung mãnh bất ngờ từ trên đỉnh đầu xẹt xuống, cuối cùng đánh vào trên thân một cây đại thụ, nhất thời một cái khe lan ra khắp thân cây rồi theo tiếng răng rắc vang lên, cây đại thụ bị gãy ngang thân.
Nhìn thân cây trước mặt bị khí kình mạnh mẽ đốn gẫy, tên lính đánh thuê đang nằm trên mặt đất hút một ngụm lãnh khí, muốn tạo thành lực phá hoại như vậy thì cần phải lực lượng lớn đến mức độ nào?
Sự chấn động trong lòng đột nhiên biến mất, tên lính đánh thuê này bàn tay đột nhiên đập trên mặt đất một ái, thển thể giống như là thằn lằn bám trên tường, bàn chân cũng đạp mạnh, thân hình nhanh chóng di chuyển một cách kỳ dị hướng vào trong rừng cây.
Tên lính đánh thuê này với việc chạy trốn là phi thường hài lòng với bản thân mình, đây là Hoàng giai cao cấp Bích Hổ Bò Sát đấu kỹ, từng giúp hắn nhiều lần tìm được đường sống trong những chỗ chết. Hắn tự nhận định trong số những đấu giả, cơ hồ có rất ít người có thể trong rừng cây mà ngăn cản được hắn khi sử dụng loại đấu kỹ này.
Tên lính đánh thuê tưởng tượng sau khi mang tin tức này báo về, sẽ nhận được phần thưởng hậu hĩnh, sau đó ôm ấp nữ nhân trắng nõn đầy đặn mà ngày thường không bao giờ thèm để ý đến hắn, thì đột nhiên phía trước mặt xuất hiện một đôi chân trên đường di chuyển của hắn.
Thân thể đang cấp bách di chuyển đột nhiên dừng lại, tên lính đánh thuê kinh hãi ngẩng đầu, liền nhìn thấy một gương mặt thanh tú đang hé ra nụ cười dài.
" Chạy trốn rất nhanh mà ..." Thiếu niên hướng về phía tên lính đánh thuê mỉm cười, trong ánh mắt đen nhánh lại hiện ra sát khí lạnh như băng, khiến cho cả người tên lính đánh thuê rùng mình một cái.
Nhìn tên lính đánh thuê đang ngẩn ngơ, khoé miệng Tiêu Viêm chợt nhếch lên, hắc kiếm trong tay đột nhiên điên cuồng bổ xuống, nhất thời một tiếng hét thảm vang vọng trong núi rừng.
Lạnh nhạt nhìn vết máu nhỏ trên Trọng huyền thước, Tiêu Viêm liếc mắt nhìn thi thể dưới chân một cái, khe khẽ liếm môi, nhẹ giọng nói :" Muốn giết ta như thế sao? Được rồi .... bắt đầu từ hôm nay, tất cả những thành viên của Lang Thủ dong binh đoàn tiến nhập vào trong Ma Thú sơn mạch, ta sẽ đuổi cùng giết tận toàn bộ ....Nếu như các người muốn độc ác, ta sẽ độc ác lại lớn hơn nữa."
" Trả thù, bắt đầu từ bây giờ đi."
Đấu Phá Thương Khung
Thiên Tằm Thổ Đậu
www.dtv-ebook.com