Chương 483: Liễu Phỉ
Tại lúc lời nói lãnh đạm của Tiêu Viêm vang lên, hai má Liễu Phỉ dần dần khó coi, buộc Nội Viện làm một phòng tu luyện riêng cho mình? Lời này mà truyền ra ngoài chỉ sợ sẽ làm một đám người cười chết, lấy địa vị Già Nam học viện trên Đấu Khí đại lục đừng nói là thiên phú chỉ tiếp cận thiên phú của đệ tử vĩ đại, cho dù bên trong nội viện kia, biểu ca của nàng danh vọng hiển hách cũng không có được tư cách này. Bởi vậy theo như lời nói của Tiêu Viêm không nghi ngờ cấp giống như trực tiếp chế giễu nàng.
Ngay lúc lời nói Tiêu Viêm vang lên, cả khu vực liền xung quanh liền rơi vào tĩnh lặng, một phong ba bão táp đang âm thầm nổi lên bao phủ xung quanh bên ngoài phòng tu luyện.
Một bên, Lôi Nạp cũng đã khôi phục lại tinh thần sau lời nói của Tiêu Viêm, lập tức khuôn mặt trở nên âm trầm đáng sợ, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, thanh âm khàn khàn có chút áp lực tức giận nói:
- Tiểu tử, hỗn láo!
- Ngươi chẳng lẽ không biết quy cũ? Nếu muốn khiêu chiến cũng phải bấm chuông Khiêu Chiến ở bên ngoài phòng tu luyện, chứ sao giống như tên mọi rợ dùng sức hủy cửa, chẳng lẽ ngươi muốn thể hiện khí lực to lớn của ngươi?
Đôi mắt Tiêu Viêm khẽ nâng, hàn ý nhàn nhạt từ trong con ngươi đen nhánh lướt qua, ngón tay hướng qua bên cạnh một cái nút đen nhánh ấn xuống, thanh âm lạnh lùng không chút tình cảm nói.
Mặc dù bên trong Thiên Phần Luyện Khí tháp thì ai nắm đấm cứng thì người đó được hưởng thụ điều kiện tốt nhất, nhưng đồng dạng nếu có người đã đi trước vào phòng tu luyện thì kẻ tới sau muốn có phòng đó thì phải bấm chuông Khiêu Chiến ở ngoài phòng tu luyện, muốn âm thanh của chuông Khiêu Chiến vang lên cần phải đặt vào hỏa tinh tạp, hơn nữa còn không được lấy Hỏa năng trong vòng một ngày tiếp theo.
Chỉ cần có người bấm chuông Khiêu Chiến, như vậy người tu luyện tại bên trong phòng tu luyện sẽ cảm giác được tâm hỏa từ từ giảm xuống, mà theo tâm hỏa yếu bớt, người tu luyện có thể từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại mà không bị bất kì nguy hiểm nào, vật này do Nội Viện làm ra để bảo hộ những người tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện.
Nhưng mà Lôi Nạp lúc trước rõ ràng không để ý tới quy củ phải bấm chuông Khiêu Chiến, mà lựa chọn cách trực tiếp dễ dàng nhất để làm bừng tỉnh người tu luyện bên trong bằng cách : Mạnh mẽ phá cửa.
Mặc dù cửa phòng tu luyện được làm từ tài liệu đặc thù, nhưng lực lượng lớn như vậy đập lên làm phát ra thanh âm chói tai cũng đủ tạo thành quấy nhiễu cho người tu luyện bên trong, thậm chí bị bắt buộc phải từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại.
Cho nên từ lúc Tiêu Viêm đi ra, khuôn mặt luôn cực kỳ âm trầm, lời nói luôn bén nhọn không chừa đường lui cho người khác.
Lần này bị Tiêu Viêm răn dạy mà Lôi Nạp không phản bác lại được, trên khuôn mặt tức giận càng ngày càng tăng lên, bởi vì ngày thường ương ngạng đã thành thói quen nên hắn không bao giờ để ý đến quy củ này, hơn nữa hắn suy nghĩ rằng những người tu luyện ở tầng ba chẳng lẽ có lực lượng mạnh mẽ bằng hắn. Cho nên vừa rồi hắn mới bỏ qua bấm chuông Khiêu Chiến mà dùng lực lượng mãnh liệt đồng thời cũng là biện pháp hữu hiệu nhất làm người tu luyện bên trong bừng tỉnh đi ra.
Lôi Nạp đang giận dữ chỉ ngón tay vào Tiêu Viêm, ngược lại cười nói:
- Khá, quả nhiên có bản lĩnh… Mấy ngày nay hơi cảm thấy ngứa tay, hôm nay phải thả lỏng gân cốt giáo huấn ngươi thật tốt mới được.
Theo lời nói của Lôi Nạp, đột nhiên từ bên trong cơ thể một cỗ khí thế mạnh mẽ bạo dũng mà ra, mang theo lực áp bức mãnh liệt làm một ít học viên xung quanh nhịn không được lùi lại mấy bước.
“Thực lực ước chừng tứ tinh Đấu Linh, so với Phó Ngao thì mạnh hơn một chút …” Cảm ứng khí thế do Lôi Nạp phát ra khuôn mặt Tiêu Viêm không một chút thay đổi, trong lòng đã nhìn rõ thực lực của đối phương.
Một bên sắc mặt khó coi của Liễu Phỉ đã hồi phục chút ít, nhìn Lôi Nạp đối với Tiêu Viêm phát ra khí thế nàng vẫn giữ im lặng không mở miệng ngăn cản, những năm gần đây nàng chưa từng bị chế giễu hay sỉ nhục bao giờ, hôm nay Tiêu Viêm mở miệng nói ra lời nói bén nhọn làm trong lòng nàng cảm thấy bị chế giễu nên thấy có người muốn giáo huấn hắn tất nhiên là nàng rất vui mong được thấy kết quả.
- Lôi Nạp đại ca, đừng ra tay quá nặng bằng không đại ca ta lại trách móc ta.
Liễu Phỉ liếc qua Tiêu Viêm, thanh âm nhàn nhạt nói với Lôi Nạp.
- Hắc hắc, được thôi
Lôi Nạp cười nói, chợt đầu quay về phía Tiêu Viêm nhe răng cười, đấu khí mạnh mẽ cấp tốc ngưng tụ.
Nhìn thấy người bên trong sắp đánh nhau, người vây xem chung quanh vội vàng thối lui sợ bị vạ lây .
Lạnh lùng nhìn vẻ mặt Lôi Nạp đang nhe răng cười, sắc mặt Tiêu Viêm lần nữa lại âm trầm rất nhiều, khẽ hút một hơi không khí ấm áp bên trong tháp, âm thanh lạng lùng nói:
- Ngươi thật sự muốn đánh?.
- Ngươi sợ!
Lôi Nạp lập tức lớn tiếng nói:
- Lập tức cút khỏi phòng tu luyện này, sau đó cho một lời giải thích rõ ràng với Liễu Phỉ, hơn nữa ngày sau không được bước vào mảnh đất khu vực cao cấp này, ta liền có thể bỏ qua cho ngươi.
Nghe vậy, ánh mắt Tiêu Viêm khẽ rũ xuống, yên lặng gật gật đầu. Ngóng tay nhoáng lên một cái liền xuất hiện một quả viên thuốc màu tím rồi nhét vào trong miệng thong thả nhai viên thuốc.
- Hắc, tiểu tử muốn dùng đan dược làm thực lực tăng lên sao?
Nhìn hành động Tiêu Viêm, Lôi Nạp không khỏi cười lạnh một tiếng, khuôn mặt thoáng hiện chút khinh thường, hắn có thể cảm ứng được hơi thở Tiêu Viêm ước chừng thực lực chỉ là Đại Đấu Sư căn bản không thể cùng hắn so sánh.
Căn bản ánh mắt Tiêu Viêm không cần để ý tới hắn, Tiêu Việm khẽ nhếch miệng một đoàn Tử Sắc Hỏa Diễm trực tiếp bay ra sau đó được nắm chặt trong bàn tay Tiêu Viêm.
- ~~?
Nhìn thấy ngọn lửa trên bàn tay Tiêu Viêm, Lôi Nạp ngẩn ra chợt nhíu mày cười lạnh nói:
- Tựa hồ cũng có điểm bản lãnh, khó trách lại kiêu ngạo như thế, bất quá muốn nhờ vào thứ này mà muốn thắng được ta sao, còn xa lắm.
Tiêu Viêm vẫn không để ý tới, tay phải mở ra liền xuất hiện một ngọn lửa màu xanh khác chợt hiện bắn ra.
Nhìn một tay ngọn lửa màu tím, một tay ngọn lửa màu xanh của Tiêu Viêm, trong mắt Lôi Nạp rốt cục xẹt qua một chút kinh dị, thái độ làm người của hắn mặc dù rất cuồng vọng nhưng không phải loại người ngu ngốc tí nào, hai loại hỏa diễm phát ra nhiệt độ nóng cháy đủ để hắn phải cực kỳ cẩn trọng nếu không hậu quả sẽ khó lường.
“Không thể tiếp tục trì hoãn…” Trong lòng hiện lên một tia ý nghĩ, thân thể Lôi Nạp khẽ động, mắt thường có thể thấy năng lượng màu vàng sẫm bạo dũng mà ra, sau đó đem toàn bộ thân thể bao bọc vào bên trong.
- Tiểu tử hôm nay ta cấp một chút giáo huấn cho ngươi, ở trong nội viên này muốn yên ổn tốt nhất nên trầm lặng một chút.
Thanh âm Lôi Nạp cười lạnh nói, bỗng nhiên bàn chân đạp xuống thật mạnh , thân hình giống như một đầu ma thú to lớn hệ thổ, mang theo kình phong hung hãn áp bách tiến thẳng phía Tiêu Viêm.
Lạnh lùng nhìn kình phong mãnh liệt do Lôi Nạp phát ra, kình phong trực tiếp làm hắc bào dính sát vào cơ thể Tiêu Viêm, khuôn mặt Tiêu Viêm lập tức trở nên lạnh lùng, thân hình Lôi Nạp cấp tốc phóng đại bên trong đồng tử đen nhánh, ngọn lửa xanh và tử sắc hỏa diễm trong tay đột nhiên dung nhập một chỗ.
Tại lúc hỏa diễm chạm nhau, cước bộ Tiêu Viêm hướng bên trái nhẹ nhàng bước từng bước, vừa vặn tránh được lực lượng áp bách của Lôi Nạp phóng tới.
Bàn chân đạp thật mạnh trên mặt đất, đầu Lôi Nạp không quay lại, thân thể trực tiếp xoay lại khiến không khí chung quanh phá ra âm thanh như tiếng sét, tiếp tục hung hăng đánh tới Tiêu Viêm.
Hai tay gắt gao dán cùng một chỗ, lửa xanh cùng tử diễm đang nhanh chóng dung hợp lại, ngọn lửa trông giống như điện quang không ngừng phát ra âm thanh tê tê, cảm giác được một cỗ kình phong bén nhọn đang lướt tới, thân thể Tiêu Viêm đột nhiên ngã nghiêng thành một góc, bàn chân khẽ đạp mặt đất một đạo năng lượng nổ vang trên đất khiến thân thể đang nghiên thành một góc quái dị cấp tốc lui về phía sau.
Bàn chân Lôi Nạp đang đạp trên mặt đất tức thì thân thể nhảy lên không trung. Sau đó song chưởng biến thành chộp giống như một con ưng hung hăng chụp xuống con mồi, tiến hành đánh xuống thân thể Tiêu Viêm đang lui về phía sau.
Một cước đá về phía sau lên trên thạch bích lực lượng mạnh mẽ do phản chấn giúp Tiêu Viêm lần nữa tránh khỏi sự tấn công hung hãn của Lôi Nạp. Trong lúc tránh né, khóe mắt Tiêu Viêm vẫn hay lướt qua Thanh Tử hỏa diễm trên bàn tay đã dần dần dung hợp thành công chỉ cần một chút thời gian thì đủ hình thành Phật Nộ Hỏa Liên đả thương địch thủ.
Hiện tại, hắn không muốn trận đấu kéo dài, để tránh phiền phức ngày sau Tiêu Viêm phải dùng lực lượng tuyệt đối làm danh vọng hắn như sấm nổ bên tai, nếu không mà nói người quấy rầy hắn tu luyện có thể sẽ nối liền không dứt.
Mà Phật Nộ Hỏa Liên sắp hình thành đang phát ra nhiệt độ kinh khủng so với bất kỳ đấu kỹ nào đều đáng sợ hơn, hai bàn tay Lôi Nạp như móng vuốt chim ưng đánh xuống mặt đất thật mạnh, kình khí bén nhọn trực tiếp làm hắc thạch tượng trực tiếp xuất hiện một cái khe.
Trong lúc không đến thời gian hai phút, hai người một công một thủ ước chừng mười mấy lần như vậy, kình khí sắc bén cho đến bóng người chợt ẩn chợt hiện làm người vây xem chung quanh không khỏi kinh hô. Bọn họ kinh hô một là vì thực lực của Lôi Nạp xuống tay thật quá ngoan độc, hai là vì Tiêu Viêm chỉ có thực lực Đại Đấu Sư thế nhưng có thể kiên trì cùng Lôi Nạp lâu như vậy. Nên biết lấy thực lực Lôi Nạp là tứ tinh Đấu Linh cho dù là nhìn khắp toàn bộ Nội Viện người đánh thắng được hắn cũng không vượt quá trăm người.
“Xuy xuy”
Lúc này đây lại là một công kích cực kỳ mãnh liệt, thân hình Tiêu Viêm thoáng trì hoãn một chút, hắc bào đã bị Lôi Nạp hung hắc xé rách bất quá còn may thân thể không bị tổn thương.
Một lòng công kích nhưng lại bị Tiêu Viêm hết lần này đến lần khác né tránh, trên khuôn mắt Lôi Nạp nổi lên sự tức giận càng lớn, ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Viêu không ngừng tránh né châm chọc cười nói:
- Ngươi có phải là con thỏ! Không dám cùng ta đối chiến sao.
Nghe được lời này của Lôi Nạp, một ít học viên vây xem chung quanh âm thầm cười nhạo, ngươi lấy thực lực Đấu Linh ăn hiếp một gã học viên chỉ có thực lực Đại Đấu Sư còn để người khác né tránh được công kích của mình? Chẳng lẽ cũng nghĩ người ta cũng ngu như mình sao?
Song tại lúc một ít học viên vẫn đang âm thầm cười nhạo, thân hình hơi mơ hồ của Tiêu Viêm lại lập tức dừng lại cước bộ, một khuôn mặt thanh tú lúc này tràn ngập hàn ý băng lãnh, con ngươi đen nhánh nhìn Lôi Nạp phía đối diện.
Nhìn thấy Tiêu Viêm thực sự nghe lời không né tránh nữa, nhất thời Lôi Nạp sung sướng bàn chân hung hăng đạp trên mặt đất, thân hình bạo động tiến tới.
Lạnh lùng nhìn Lôi Nạp đang hùng hổ tiến tới, thân thể Tiêu Viêm lại vẫn bất động, tay chậm rãi giơ lên, nhất thời một đóa Thanh Tử Hỏa Liên cỡ bàn tay xuất hiện trong lòng bàn tay đang trôi nổi.
Theo Thanh Tử Hỏa Liên vừa xuất hiện, không gian xung quanh bàn tay Tiêu Viêm đột nhiên nổi lên từng trận dao động, ánh mắt mọi người nhìn lại chỉ thấy chỗ không gian xung quanh kia như bị gấp khúc, khuôn mặt lập tức trợn mắt há mồm nhìn.
Đối với Lôi Nạp đang hung hăng lướt tới Tiêu Viêm cũng phát hiện ra hỏa liên trong lòng bay Tiêu Viêm mang theo dị tượng, nhất thời trên khuôn mặt xuất hiện vẻ kinh hãi, hắn mơ hồ có thể cảm nhận được năng lượng khủng bố bên trong hỏa liên.
“Nguy … bằng thực lực của hắn sao có thể thi triển ra đấu kỹ khủng bố bực này được?” Trong lòng hiện lên một tia ý nghĩ, dưới trạng thái kinh hãi, bàn chân vội vàng chà xát mạnh trên mặt đất, bàn tay thì đánh xuống mặt đất làm xuất hiện một trận kình khí, mượn dùng lực lượng phản chấn khiến thân thể đang vọt tới cấp tốc dừng lại, sau đó hai chân vội vàng lui về phía sau.
“Thình thịch !”
Lạnh lùng nhìn Lôi Nạp lui về phía sau, chân trái Tiêu Viêu nhẹ nhàng bước ra sau đó rơi xuống mặt đất nhất thời một đạo năng lượng bùng nổ từ trong lòng bàn chân truyền ra, chợt thân thể Tiêu Viêm chợt hóa thành một bóng đen mơ hồ giống như một tia chớp, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lôi Nạp, hỏa liên trong tay hung hăng chụp xuống Lôi Nạp.
Thanh Tử Hỏa Liên cấp tốc phóng đại trong mắt Lôi Nạp, trong mắt bắn ra tia kinh hãi cùng với khuôn mặt bị tác động của Thanh Tử Hỏa Liên làm cho vặn vẹo.
Đấu Phá Thương Khung
Thiên Tằm Thổ Đậu
www.dtv-ebook.com