Chương 134: Thảm khốc
"Jim, cậu lái thứ này đi ra, sẽ không gây phiền phức cho trung úy Eaton chứ?" David lại càng hoảng sợ, vội vã hỏi.
Hắn cũng thật không ngờ một chiếc xe bay như vậy lại chuyên chở nhiều vũ khí như thế, cái này nói là xe bay, nhưng cách pháo đài chiến tranh loại nhỏ đều không kém là bao nhiêu.
"Đây là cha bảo tôi đưa tới, cha nói trước khi quân công phê xuống, không có biện pháp nâng cao quyền hạn, nhưng có thể đem chiếc xe quân đội này bán phân phối cho cậu sử dụng, để bảo vệ cậu an toàn, cũng xem như phần khen thưởng thứ nhất của quân đội!" Jim cười đem một phần văn kiện chuyển dịch quyền hạn gửi đến trên vòng tay thân phận của David, sau đó nói.
"Jim, thay tôi cảm ơn trung úy Eaton, tôi rất thích chiếc xe này!" Trong lòng David rất là vui vẻ, thân là đàn ông ai không thích xe quân đội, đặc biệt xe quân đội chuyên chở nhiều loại vũ khí.
"Lên xe, chúng ta đi ra ngoài thử xem!" Jim mở cửa bên cạnh người lái, một bên nhảy vào một bên hét lớn.
David cũng hứng thú, hắn mở cửa lái xe, cũng nhảy vào.
Ngồi ở vị trí lái xe, nhìn hơn cái nút rất nhiều so với xe bay bình thường, cùng với các loại giao diện phong cách quân đội, trong lòng cũng cực kỳ hưng phấn.
Bất quá hắn vẫn lấy ra nhìn sổ tay thao tác trước, cái đồ chơi này nếu như không rõ ràng tác dụng của các loại nút, mở hệ thống vũ khí trong thành phố, liền thật sự phiền phức.
Xe thiết giáp Land Tiger 2 bay lên không trung, đã không có đường đi hạn chế, khiến David cảm thụ được tự do cực độ.
Cái này lại khác với tàu Phong Hỏa, tàu Phong Hỏa chỉ có thể len lén sử dụng vào buổi tối, mà xe thiết giáp Land Tiger 2 không chỉ có thể sử dụng bất cứ lúc nào, quan trọng hơn là cái này đại biểu cho quân đội, bất luận kẻ nào cũng không dám chặn lại.
Phân phối vũ khí cường hãn cũng có thể khiến cho người muốn đối phó hắn lo lắng đến nguy hiểm.
Đương nhiên David cũng không bay rất cao, chỉ là cách mặt đất hai mươi mét, độ cao này có thể thấy rõ ràng cảnh sắc mặt đất.
"David, đến nơi này, tôi an bài rồi, Meilen, Daly cùng De Quincey đều đã đi qua, chúng ta ngồi một chút!" Jim chờ David tận hứng, gửi qua một địa chỉ, vừa cười vừa nói.
"Jim, vì sao không nói sớm, để cho bọn họ đợi lâu!" David vừa nghe vội vã nói.
Tay hắn nhập vào địa chỉ, xe thiết giáp Land Tiger 2 quay đầu lại hướng về mục tiêu.
Đang bay, David thấy xa xa bay tới hơn mười chiếc phi thuyền vận tải quân dụng, trên không trung hình thành một cánh quân phi hành khổng lồ.
"David, dừng một chút, tôi hỏi một chút xảy ra chuyện gì!" Jim khiến David dừng xe thiết giáp Land Tiger 2, sau đó lấy ra vòng tay thân phận bắt đầu nhập vào tin tức.
David nhìn những phi thuyền vận tải quân dụng này, trong trí nhớ của hắn thành phố Perrin chưa từng gặp qua nhiều phi thuyền vận tải quân dụng như vậy đồng thời xuất hiện.
Phải biết rằng không gian của một phi thuyền vận tải quân dụng như vậy đủ để chuyên chở năm trăm binh lính cùng với một phần trang bị chiến đấu, đồng thời xuất hiện nhiều phi thuyền vận tải quân dụng như vậy, đều đủ để phát động một trận chiến với quy mô không nhỏ rồi.
Lẽ nào chiến tranh còn muốn tiếp tục, trong lòng David bỗng nhiên cả kinh.
Cũng khó trách Jim vừa nhìn thấy nhiều phi thuyền vận tải quân dụng như vậy, liền lập tức kiểm tra phòng thủ thành phố.
"David, thành phố Schoo bị Trùng tộc công phá, giáp sĩ còn lại cùng quân đội mang theo một triệu cư dân rút lui, còn lại thì chiến đấu cùng Trùng tộc một giờ, chờ quân đội khác trợ giúp, trong những phi thuyền vận tải quân dụng này chính là tất cả cư dân còn lại của thành phố Schoo!" Trong âm thanh của Jim mang theo bi thương mà nói.
David biết thành phố Schoo, đây là một thành phố cách thành phố Perrin không xa, thành phố Schoo cùng thành phố Perrin có rất nhiều quan hệ cạnh tranh.
Tuy rằng quan hệ giữa hai thành phố không tốt, nhưng cái này chỉ là cạnh tranh bình thường, đối mặt kẻ địch của cộng đồng nhân loại, mục tiêu của cả hai vẫn nhất trí.
Bây giờ nghe được tin dữ của thành phố Schoo, David cũng có chút lặng lẽ.
Tình cảnh nhìn thấy được từ cuộc chiến tranh của ngày hôm nay, hắn đều cho rằng đấy là tình cảnh địa ngục kinh khủng nhất của thế giới này, nhưng thành phố Schoo bây giờ mới là địa ngục chân chính.
Thành phố Schoo và thành phố Perrin không khác biệt lắm, nhân khẩu chí ít cũng là mấy chục triệu, nhưng phi thuyền vận tải quân dụng trước mắt chỉ có hơn mười, có thể chuyên chở vài triệu nhân khẩu mà nói, chênh lệch rất lớn.
"Bởi vì thành phố Perrin chúng ta chịu hao tổn khá nhẹ trong Trùng tộc xâm lấn, cho nên người sống sót của thành phố Schoo đều chuyển đến thành phố Perrin, trở thành cư dân của thành phố Perrin!" Jim tiếp tục nói.
"Chỉ mong sinh hoạt của bọn họ tại thành phố Perrin sẽ trở nên tốt hơn!" David nhẹ giọng nói.
Nhưng hai người ai cũng biết, ngày tháng không có nhà để quay đầu trở về, cũng không phải dễ dàng như vậy.
Công việc của thành phố Perrin đã sớm đủ, hiện tại gia tăng nhiều nhân khẩu như vậy, tất nhiên sẽ xuất hiện tình huống rất nhiều người không có việc làm.
Có lẽ trong những người này, sẽ xuất hiện rất nhiều quạ đen, dùng mạng để đổi lấy những người khác trong nhà sinh tồn.
"Sẽ tốt, chờ giải quyết Trùng tộc bốn phía, một lần nữa khai thác quặng mỏ của thành phố Schoo, sẽ có nhiều công việc!" Jim an ủi.
Cái này cũng không phải là công việc dễ dàng, chí ít trải qua Trùng tộc xâm lấn lần này, quân đội cũng tổn thất không ít, có thể bảo vệ thành phố đã không dễ dàng, trong thời gian ngắn nào có tinh lực đi quét sạch Trùng tộc tại dã ngoại.
Đặc biệt một phần Trùng tộc cấp hai trốn vào dã ngoại, điều này làm cho tình huống dã ngoại của Rockstar trở nên càng thêm gian nan.
"Jim, có thể đi qua xem không?" David thấy phi thuyền vận tải quân dụng tới trạm hàng không quân dụng, quay đầu hỏi Jim.
"Không thành vấn đề, xe bay của cậu không có hạn chế tại thành phố Perrin!" Jim trầm giọng nói.
Hai người lúc này cũng không nói đến việc gặp mặt, bọn họ đều muốn nhìn người sống sót của thành phố Schoo một chút.
Xe thiết giáp Land Tiger 2 không nhận được bất cứ cảnh cáo nào, tiến vào khu quân sự, thậm chí mấy vị binh sĩ dưới mặt đất còn chào theo nghi thức quân đội về hướng chiếc xe thiết giáp này.
Hai người đứng ở bên cạnh sân của trạm hàng không quân dụng, nhìn người sống sót đi xuống từ phi thuyền vận tải.
Những người sống sót này phần lớn đều mang theo tổn thương, có thể thấy được khi trốn ra ngoài từ thành phố, đã trải qua nguy hiểm thế nào.
Nhân viên y tế thành phố Perrin vốn đã có áp lực lớn, lúc này lần thứ hai tập trung ở chỗ này, bắt đầu xử lý lâm thời vết thương của người sống sót.
Một vài người bị thương nặng, sẽ được đưa đi tới bệnh viện chữa trị, một vài người nhẹ hơn, sẽ trải qua cấp cứu đơn giản, sau đó phân phối một ít thuốc.
"Đó là Bruno!" Jim chỉ vào một người đang đi xuống từ phi thuyền vận tải quân dụng mà nói với David.
Có thể thấy người quen, cái này cuối cùng cũng là một loại an ủi, dù cho người này có chút ân oán nhỏ với bọn họ.