Chương 296: Dung hợp (1)
Hiện tại chỉ là một bài hát để hắn nâng cao 0.02, cái này không khỏi khiến hắn tâm động một trận.
Hắn đem ánh mắt nhìn về phía Emma, trong ánh mắt tràn đầy nóng rực.
Ánh mắt của Emma tương giao với David, trên mặt Emma xuất hiện một vẻ ửng đỏ, ánh mắt nóng rực của David khiến nàng vội vàng dời ánh mắt.
"Người này làm sao nhìn mình như vậy!" Emma trong lòng nghĩ, chỉ là bởi vì vừa rồi tinh thần giao hòa, khiến nàng ấy không có nhiều trách cứ đối với ánh mắt của David, càng nhiều là mừng rỡ không hiểu.
Emma mừng rỡ chính là David cùng với tuổi của nàng, bề ngoài cũng có thể chấp nhận.
Nàng không muốn tiếp xúc giao hòa tinh thần với một ông già, hoặc là ông chú bụng đầy mỡ.
"Hắn là ai vậy?" Emma cúi đầu, trong lòng nổi lên cái suy nghĩ này.
Cho đến khi vẻ ửng đỏ trên mặt Emma rút lui, khán giả ở hiện trường mới từ trong trầm mê tỉnh lại.
"Trời ạ, Emma hát thật quá tốt, tôi cảm giác linh hồn giống như là được tắm rửa qua!" Meilen thở ra một hơi thật dài mà nói.
"Meilen, sao cậu lại khóc?" De Quincey chỉ vào nước mắt trên mặt của Meilen mà hỏi.
"A!" Meilen vội vã vuốt mặt, phát hiện thật là nước mắt ràn rụa, hắn một bên lau đi nước mắt một bên nói với De Quincey: "Trên mặt cậu cũng có nước, cậu cũng đã khóc!"
De Quincey cũng sờ, quả nhiên trên mặt tất cả đều là lệ.
Hắn nhìn hướng Jim cùng với Daly, phát hiện bọn họ cũng đang lau nước mắt trên mặt, chỉ có trên mặt David sạch sẽ, có vẻ có chút đặc biệt.
"David, cậu nghe liền không cảm động sao?" Meilen nhìn David hỏi.
"Tôi rất cảm động!" David rất khẳng định mà gật đầu.
David tinh thần dung hợp cùng với Emma, liền cảm nhận được tâm tình của khán giả thay đổi, mấy người Meilen bọn họ vừa rồi nhất thời khóc nhất thời cười, khi cười trên mặt còn mang theo nước mắt.
Hai mươi ngàn khán giả tại hiện trường, đều cảm giác được suy nghĩ tỉnh táo, đây là chổ tốt đạt được trong ca khúc vừa rồi.
Những tổn thương tâm lý lưu lại trong người của những khán giả này, nhẹ thì sẽ được chữa trị hoàn toàn, nghiêm trọng cũng sẽ chuyển biến thành nhẹ, không có tổn thương tâm lý, cũng sẽ thần thái sáng khoái, tinh thần toả sáng.
Trong khán giả của Rockstar, phần lớn người đều hoặc nhiều hoặc ít có tổn thương tâm lý, người ở trong chiến khu nào có ai không tiếp xúc đến nguy hiểm, thông qua lần này, tâm linh của bọn họ chiếm được bình phục.
Nhưng Emma cùng với David là người chiếm được chổ tốt lớn nhất, tinh thần của hai người trong quá trình cảm nhận sự thay đổi tâm lý của hai mươi ngàn khán giả ở đây, tinh thần của bọn họ cũng được nâng cao.
Đương nhiên Emma không có giao diện thuộc tính như David, nhìn không ra tăng cường tinh thần thực tế của bản thân mình, nhưng Emma cũng cảm giác được một vài thay đổi vi diệu của bản thân.
Hiện trường buổi biểu diễn vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, rất nhiều khán giả cũng không biết chuyện xảy ra vừa rồi, nhưng loại cảm nhận cực hạn này, cũng để cho bọn họ tiếp thu lễ rửa tội của tâm linh, cho nên bọn họ báo đáp Emma bằng tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Trong những khán giả này có một vài người có lẽ sẽ có suy đoán, nhưng người nghiên cứu lĩnh vực tinh thần quá ít, những người này cũng chỉ có thể là suy đoán.
Emma bình phục tâm tình, dựa theo trình tự tập luyện, ban nhạc bắt đầu khúc nhạc dạo của bài hát thứ hai.
Theo khúc nhạc dạo vang lên, hiện trường lập tức an tĩnh lại, tâm tình chờ mong tràn ngập trong không khí, khán giả chờ mong lễ rửa tội lần thứ hai của tâm linh.
Giọng ca của Emma lần thứ hai vang lên, vẫn là tinh thần lực nhẹ nhàng theo giọng ca phát ra, tràn đầy toàn bộ hiện trường buổi biểu diễn.
Phỏng chừng cũng chỉ có thông qua phương thức này mới có thể làm được tinh thần lực lan toả ra đến phạm vi lớn như vậy, giống như David cho dù là tinh thần vượt xa Emma, nhưng ngay cả đem tinh thần toả ra bên ngoài cơ thể đều cực kỳ gian nan.
David nghe đến giọng ca của Emma, không có bất cứ do dự, chuyện tốt nâng cao tinh thần, sao hắn có thể bỏ quua.
Có kinh nghiệm của bài hát trước, hắn lần thứ hai hết sức chăm chú đem tâm thần dung nhập vào trong giọng ca của Emma.
Rất nhanh, tinh thần của hắn được giọng ca của Emma ảnh hưởng, dung nhập trong giọng ca, cùng với tinh thần của Emma giao hòa cùng một chỗ.
Emma lần này cảm thụ được tinh thần của David lần thứ hai dung hợp cùng với tinh thần của nàng, nhưng bởi vì tính nguy hiểm của tinh thần dung hợp, nàng căn bản không dám đình chỉ hoặc là có suy nghĩ khác, chỉ có thể toàn tâm toàn ý ca hát.
Đồng thời trong tiềm thức của nàng, cũng vô cùng nguyện ý hưởng thụ cảm giác tinh thần giao hòa này.
Tâm tình của hai mươi ngàn khán giả theo giọng ca khi thì vui vẻ, khi thì bi thương, khi thì vui sướng, khi thì ưu sầu, tinh thần của David trong hiện trường buổi biểu diễn, theo giọng ca của Emma mà khuếch tán.
Buổi biểu diễn này như là Emma cùng với David cùng nhau diễn xuất, theo từng bài hát được vang lên, hai người phối hợp càng ngày càng quen thuộc, hiệu quả cũng càng ngày càng tốt.
Ngay từ vài bài hát đầu, còn có khán giả vỗ tay, nhưng tại vài bài hát sau, hai mươi ngàn khán giả càng lún càng sâu trong giọng ca, thời gian khôi phục lại cũng càng ngày càng dài.
Bình thường là ảnh hưởng của bài hát trước còn chưa kết thúc, bài hát tiếp theo cũng đã bắt đầu.
Buổi biểu diễn xuất hiện tình huống quỷ dị, đó chính là không hề có người vỗ tay, tất cả khán giả đều rơi vào trong si mê thật sâu.
Thậm chí ngay cả thành viên ban nhạc cũng bị giọng ca ảnh hưởng, phải biết rằng những thành viên ban nhạc này bình thường phối hợp cùng với Emma, sớm đã quen thuộc tinh thần của Emma ảnh hưởng, nhưng hiện tại bởi vì có David gia nhập, ngay từ đầu còn có thể thừa nhận, nhưng một lúc sau cũng bị rơi vào trong đó.
Cũng may buổi biểu diễn đã có chuẩn bị, liền dự phòng sai lầm, thu sẵn nhạc đệm, khi ban nhạc xuất hiện vấn đề, nhạc đệm bổ sung đúng lúc, cũng không có xuất hiện sự cố diễn xuất.
Đương nhiên buổi biểu diễn bình thường sẽ không sử dụng nhạc đệm, như vậy đối với người nghe là cực kỳ không có trách nhiệm, bất quá khán giả ngày hôm nay căn bản không có người phát hiện điểm ấy, tất cả mọi người trầm mê trong giọng ca.
Có thể là thói quen thành tự nhiên, tại bài hát cuối cùng, giọng ca của Emma vừa vang lên, tinh thần của David liền chủ động tản ra, tinh thần của Emma cũng kéo dài theo, tinh thần của hai người giống như là đường kinh tuyến cùng với vĩ tuyến trên bản đồ, đan vào cùng một chỗ.
Giọng ca kết thúc, toàn trường yên tĩnh, chỉ có nhạc đệm còn đang kết thúc.
Toàn bộ hiện trường buổi biểu diễn, không chỉ là khán giả trầm mê, ban nhạc, bảo vệ cũng đều trầm mê.
Emma yên tĩnh đứng ở trên sân khấu, lúc này buổi biểu diễn kết thúc, nàng ấy có thể cảm thụ được rõ ràng sự thay đổi của tinh thần, tinh thần của nàng trở nên mạnh mẽ.