Chương 410: Buổi biểu diễn (2)
Rất nhanh Ảnh Thị phát hiện vấn đề trên người của tên khán giả này, trong lổ tai của tên khán giả này có một cặp nút tai cách âm.
Ở đây là buổi biểu diễn, đến buổi biểu diễn nhưng trong lỗ tai lại có nút tai cách âm, hoàn toàn ngăn cách âm thanh của âm nhạc, cái này cũng khó trách gã ta sẽ không bị giọng ca ảnh hưởng.
Ảnh Thị tiếp tục tra tìm, trên cổ tay của tên khán giả này phát hiện có một vòng đeo cổ tay đặc biệt.
Vòng đeo cổ tay là yêu cầu của rất nhiều nghề, nhưng không ai sẽ ẩn dấu trang bị có chứa kim nhỏ trong vòng đeo cổ tay, còn có một sợi dây đặc chủng cực mỏng cực dài trong vòng đeo cổ tay.
Chỉ nhìn vòng đeo cổ tay này, David liền suy đoán thân phận của người này là một sát thủ, còn có đối phương mang theo sát ý nhàn nhạt, David đã có thể khẳng định.
Ảnh Thị vẫn còn tiếp tục tra tìm, từ áo trên thân đến quần bên dưới, tại phần chân, lại phát hiện một thanh dao găm.
David không biết mục tiêu của tên sát thủ này có phải là hắn hay không, nhưng mặc kệ mục tiêu là ai, David cũng không muốn để tên sát thủ này ảnh hưởng đến buổi biểu diễn tiến hành.
David ngồi ở hàng ghế đầu trên mặt mang theo một nụ cười nhạt, ngoài hai mươi mét Ảnh Thị hơi khẽ động, dao găm trên đùi của sát thủ biến mất không thấy, bị Ảnh Thị thu vào trong nhẫn không gian.
Sau đó Ảnh Thị lại dùng tinh thần bao phủ vòng đeo cổ tay, lần này Ảnh Thị dùng lực một chút, đem chốt kết nối trên vòng đeo cổ tay mở ra một chút.
Chỉ lần này, để tên sát thủ toàn thân rung lên, gã đưa tay chụp vào vòng đeo cổ tay của mình, đã không còn.
Tên sát thủ tê dại da đầu, công cụ giết người của gã vậy mà không có, lúc này gã cũng cảm giác được trên đùi không đúng, lần thứ hai đưa tay sờ soạn, dao găm cũng không có.
Thân là một sát thủ, bị người đến gần còn không biết, cho đến khi trang bị trên người bị trộm đi, mới phát hiện không đúng, nhưng không có phát hiện người ra tay.
Sát thủ nhìn trái nhìn phải, phát hiện khán giả trước sau bên người đều đang trong trạng thái say mê, đều không nhìn ra có một chút dị thường.
Nếu như không phải lý trí ngăn cản gã, gã lúc này đều muốn đứng lên trốn khỏi nơi này.
Âm nhạc ưu mỹ đến cảm động linh hồn cũng không thể mang đến một chút ấm áp cho gã, trái lại khiến gã có cảm giác sởn hết tóc gáy.
David cũng không đi quản tên sát thủ đứng ngồi không yên, thông qua kiểm tra vừa rồi, tên sát thủ này chỉ là một người thường.
Có thể luyện tập qua một vài kỹ xảo chiến đấu, nhưng đối với David mà nói, không có trở thành giáp sĩ đều là người thường.
Cho nên David chỉ là thông qua Ảnh Thị thu vũ khí và trang bị trên người của sát thủ, điều này làm cho sát thủ đã không còn một chút uy hiếp, về phần nói bắt lấy sát thủ, vậy chờ sau khi buổi biểu diễn kết thúc lại tiến hành.
Một bài hát kết thúc, tuy rằng đều là ca khúc trước đây của Emma, nhưng vẫn khiến khán giả như si như say.
David cũng biết loại thời điểm này không thể lãng phí thời gian, đây là cơ hội tốt nhất để tăng trưởng tinh thần, cũng có thể trợ giúp Emma nâng cao tinh thần.
Hắn chỉ chừa một chút tâm thần trong thân thể Ảnh Thị, khiến Ảnh Thị quan tâm động tĩnh của tên sát thủ, hắn toàn tâm dung hợp với tinh thần của Emma.
Rốt cục tới bài hát cuối cùng, David lại một lần nữa nghe được âm nhạc đến từ thế giới kia.
Chỉ là phiên bản lúc này so sánh với trước đây nghe được, có diễn giải hoàn toàn khác biệt.
Đàn dương cầm không cách nào thay thế tất cả nhạc cụ, theo tiếng sáo mang theo làn điệu uyển chuyển du dương vang lên, trước mắt của David giống như xuất hiện một con thuyền lớn, câu chuyện tình yêu của kiếp trước xuất hiện trước mắt hắn.
Gia nhập các loại nhạc cụ đem khúc nhạc dạo không ngừng thăng hoa, liền như dòng suối nhỏ thành một dòng sông nhỏ, lại thành một con sông lớn.
Âm thanh của Emma phá vỡ nước sông, phá vỡ bầu trời, trôi trong sân vận động, tinh thần của David tự động dung hợp trong đó.
Bản thân David còn chìm đắm trong giọng ca, trong bất tri bất giác của hắn, con thuyền lớn trong đầu của hắn theo tinh thần của hắn tiến vào trong đầu của tất cả khán giả, khán giả nghe giọng ca, trong đầu xuất hiện con thuyền trong câu chuyện của David.
Một trăm ngàn khán giả theo giọng ca, cảm thụ được ma lực của tình yêu, nó làm cho người ta vui cười, làm cho người ta khóc than, làm cho người ta quên mất sống chết, khiến tâm vĩnh hằng!
Khi giọng ca kết thúc, âm nhạc chấm dưt, bên trong sân vận động với sức chứa một trăm ngàn người, tất cả khán giả đều vẫn say mê như cũ, không muốn tỉnh táo lại từ trong giọng ca.
Emma cũng đứng ở trên sân khấu, cảm thụ được loại tình yêu sinh ly tử biệt, ánh mắt của nàng cũng nhìn David, giờ phút này nàng muốn đem tất cả tình cảm của bản thân nói hết ra.
Buổi biểu diễn dù thành công thế nào đều sẽ kết thúc, sau mấy phút đồng hồ yên tĩnh, tất cả khán giả đều đứng lên, tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, Emma đứng trên sân khấu cúi đầu cảm ơn khán giả.
Tên sát thủ kia cũng đứng lên, đang quan sát bốn phía, chuẩn bị rời đi.
Nhưng gã không biết, trên đỉnh đầu của gã, ẩn dấu một cái bóng không cách nào thấy, đang quan sát gã.
"Emma, qua một chút lại liên hệ!" David dùng vòng tay thân phận gửi tin nhắn cho Emma.
Khi đông đảo khán giả rời đi, tên sát thủ kia cũng theo dòng người hướng ra phía ngoài, trong nháy mắt khi gã quay đầu, thấy được David cũng đang đi ra ngoài, biểu tình trên mặt hơi thay đổi.
Loại thay đổi nhỏ bé này, khiến trong lòng David khẽ động.
Nếu như là người thường nhận ra quan hệ của hắn cùng với Emma, biểu hiện ra dị thường ngược lại cũng bình thường.
Nhưng đây là một gã sát thủ, sau khi nhìn thấy hắn thì sản sinh tâm tình dao động, vậy đã nói rõ một vài vấn đề.
David thử thay thế thân phận của sát thủ, bắt đầu suy nghĩ hành động của sát thủ.
Dưới tình huống tất cả không biết tìm đến David, phải biết rằng David tuy rằng bại lộ ở thành phố Chia, nhưng cũng không bại lộ nơi ở, mà biệt thự của David hiện nay là Emma trợ giúp tìm, căn bản không cách nào tra được đơn giản, như vậy cơ hội tốt nhất chính là buổi biểu diễn của Emma.
Với video clip của David cùng với Emma có thể biết, David khẳng định là sẽ đến hiện trường buổi biểu diễn.
Kế hoạch hoàn mỹ cỡ nào, khi David nghe nhạc, sử dụng một kim độc có thể giết chết David.