Chương 62: Tường thành (1)
"Meilen, ngày hôm nay phiền phức cậu!" David vào bên trong xe, ngồi ở vị trí bên cạnh người lái.
"David, khách khí cái gì, một chút việc nhỏ mà thôi, mà sao cậu có thể cảm thấy hứng thú đối với tường thành, bất quá buổi sáng cũng không có chổ nào thú vị, khu vực ban đêm cũng không có mở rộng cửa!" Meilen phất phất tay nói.
"Không thể nào, cậu đi khu vực ban đêm chơi?" David nhìn Meilen, kinh ngạc hỏi.
Rockstar nằm trong phạm vi chiến khu nguy hiểm của Chiến Tinh, tuy rằng chịu ảnh hưởng nhỏ, nhưng nguy hiểm vẫn tồn tại.
Trong hoàn cảnh này, một vài nơi cung cấp người phát tiết cực kỳ hưng thịnh, rượu, sắc là con đường phát tiết quan trọng.
Nhưng cấm người chưa đến tuổi trưởng thành đi vào cũng không phải một câu quảng cáo, mà là pháp luật, nếu tra được đủ để cho người giám hộ ngồi tù, cho nên David nghe được Meilen nói mới có thể giật mình như thế.
"Không, tôi chỉ là nói một chút!" Meilen nghe được David truy vấn, có cảm giác lúng túng khi bị chọc thủng lời nói dối, ngượng ngùng nói.
Ngẫm lại cũng phải, mỗi ngày hắn đều phải tiến hành nhiều huấn luyện, còn có hắn không lo lắng bản thân mình cũng phải lo lắng ảnh hưởng của thị trưởng Bernard, cũng không thể hại cha của mình.
Ô tô Gladstone VI một đường hướng về biên giới thành phố, càng gần biên giới, kiến trúc cũng càng thêm rách nát.
Khác với phố Lanka chỗ của David, phố Lanka ở trung bộ của thành phố, là khu an toàn nhất, mà ở đây tới gần tường thành, tuy rằng Trùng tộc không cách nào tấn công đến đây, nhưng từ trên tâm lý mà nói, cảm giác an toàn còn kém rất nhiều.
Chính là nguyên nhân này, người giàu có sẽ không lựa chọn ở đây, ở đây chỉ có người có thu nhập thấp mới ở.
David không khỏi lắc đầu, dù cho tới thời đại Vũ Trụ, vẫn có giai cấp khác biệt nghiêm trọng.
Càng không cần phải nói tuy rằng là thời đại Vũ Trụ, người thật sự có thể rời khỏi thành phố, đi thành phố khác cũng không nhiều, cái này không chỉ cần nhiều điểm tín dụng ủng hộ, càng cần quyền hạn tương ứng.
Có thể nói không có quyền hạn tương ứng, người thường chỉ có thể sinh hoạt trong một thành phố, mãi cho đến khi chết già.
Như những học sinh trung học thi không đậu đại học của, kết quả cuối cùng là như thế này, không có quyền hạn, trở thành một công nhân, tìm một nửa khác cũng không có quyền hạn sống hết kiếp người.
"David, liên bang có trăm tỷ nhân khẩu, bần cùng là khó tránh khỏi, cha đã tận lực thay đổi, nhưng giữa những người này, phần lớn đều mất đi mục tiêu nhân sinh, yên ổn với hiện trạng, rất khó thay đổi bọn họ!" Meilen cảm khái một cách hiếm có.
David bất đắc dĩ cười cười, hắn chỉ là một người thường, căn bản vô lực trợ giúp những người khác.
Ô tô Gladstone VI dừng lại chỗ dưới tường thành phía tây cách hai mươi mét, lại đi về phía trước chính là vùng cấm quân sự.
"David, chỗ tường thành này còn không cao bằng tường thành phía nam, cậu cảm thấy hứng thú đối với tường thành hẳn là nên đi tường thành phía nam!" Meilen một bên nhảy xuống xe một bên nói với David.
"Tôi chỉ muốn thưởng thức phong cảnh ngoài thành một chút, tăng thêm kiến thức về tường thành bảo vệ chúng ta!" David tự nhiên sẽ không nói thật, hắn cười trả lời.
"Tùy cậu, bất quá sợ là cậu sẽ thất vọng, phong cảnh ngoài thành không đẹp, chờ chúng ta đi thành phố Naan, ngoài thành nơi ấy mới là thiên đường!" Meilen có chút hướng tới mà nói.
David cười cười, ngày hôm qua hắn gửi tin cho Meilen, muốn tham quan đoạn tường thành này.
Vốn tưởng rằng chuyện này cần vài ngày, ai biết sáng sớm Meilen liền gửi tin, đã liên lạc xong quan hệ, có thể leo lên tường thành.
Cha Hans của David mặc dù có chức vụ phó cục trưởng của cục pháp vụ, nhưng bản thân chính là hư chức, còn có David làm những chuyện như vậy nếu như đi quan hệ của Hans, rất có thể sẽ mang đến phiền phức cho Hans.
Mà Meilen thì khác, thị trưởng Bernard là quan hành chính đứng đầu của thành phố Perrin, có phiền toái nhỏ gì đều có thể lướt qua.
Quan trọng nhất là David có thể cam đoan dù cho có người hoài nghi, cũng không có chứng cứ chứng minh cái gì.
"Mời đưa ra thân phận!" Một vị trung sĩ trẻ tuổi đã sớm đứng ở lối vào vùng cấm sau khi chào hai người theo nghi thức quân đội liền nói.
"David, mở chứng minh thân phận trên vòng tay thân phận ra, yêu cầu kiểm tra ở đây rất nghiêm!" Meilen một bên nói với David xong, một bên thao tác một chút trên vòng tay thân phận, trên vòng tay thân phận của hắn xuất hiện một chứng minh thân phận có chứa ký hiệu của Liên bang Liên hiệp Các hành tinh.
David cũng kích hoạt chứng minh thân phận, trung sĩ dùng thiết bị quét hình vòng tay thân phận trên cổ tay, lúc này mới thoáng trầm tĩnh lại.
"Ngài Meilen, ngài David, tôi là thượng sĩ Emery, tôi nhận được mệnh lệnh của trung úy Eaton, trong khoảng thời gian các người tham quan hệ thống phòng thủ thành phố, tôi sẽ đi theo các người, xin tuân thủ quy định của khu quân sự!" Thượng sĩ Emery cố gắng làm ra một nụ cười không dễ nhìn cho lắm.
Nhưng khuôn mặt cứng ngắc dẫn đến nụ cười cũng như vậy khiến David nhìn cực kỳ không được tự nhiên, nhìn ra được thượng sĩ Emery ở trong quân đội một thời gian rất dài, cũng nghiêm túc quen rồi, rất không thích ứng đối với chiêu đãi hai người không liên quan.
"Thượng sĩ Emery, vô cùng cảm ơn anh, quy tắc chúng em rõ ràng, chúng em chỉ là đến tham quan, sẽ không tiếp xúc bất kỳ món vật phẩm nào, càng không hỏi nhiều và vân vân!" Meilen cười trả lời.
"Xin đi theo tôi!" Thượng sĩ Emery dẫn đường ở phía trước, hai người cùng đi sau.
"Trung úy Eaton là đội trưởng chỉ huy cao nhất trong hệ thống phòng thủ thành phố của thành phố Perrin, lần này tôi nhờ cha liên hệ anh ấy." Meilen vừa đi vừa nhỏ giọng giới thiệu với David.
David không khỏi nhìn tường thành hai mươi mét càng ngày càng gần, hoàn toàn là pháo đài quân sự được xây dựng từ sắt thép, đồng thời cũng toàn bộ đem thành phố Perrin bao phủ bên trong, nhưng quan chỉ huy cao nhất chỉ là một vị trung úy.
Bất quá David nhanh chóng chuyển đổi phương hướng suy nghĩ, tòa kiến trúc quân sự này theo kiếp trước tuyệt đối là công trình lớn khó có thể tưởng tượng, nhưng ở đây là địa phương nào, đây là thời đại Vũ Trụ, hệ thống phòng thủ thành phố như vậy có thể chỉ là phương tiện quân sự bé nhỏ không đáng kể đối với thế giới này.
Lúc này đã đi tới phía dưới tường thành sắt thép, thượng sĩ Emery dùng vòng tay thân phận mở cửa lớn trước mặt, lộ ra một thang máy lớn.
Thang máy quân dụng nhìn cực kỳ tục tằng, hầu như không có bất cứ trang trí nào lộ ra sắt thép nguyên thủy, bất quá nhìn không thấy một chút rỉ sét.
Thang máy ổn định đi lên rất nhanh, phỏng chừng chưa đến một giây, thang máy đi đến đỉnh.
"Hai vị, không nên đi qua phía trước bất cứ vũ khí nào, cũng không nên nói chuyện với binh sĩ, bởi vì bọn họ có thể sẽ rất không thân thiện!" Lần này thượng sĩ Emery lại thao tác vòng tay thân phận một lần, sau đó quay đầu lại nói với hai người.
Nói xong những cái này, cửa thang máy mở, đi ra thang máy, bọn họ đi tới trên tường thành.
Tường thành rộng chừng mười mét, ngoại trừ cách mỗi một khoảng có một khẩu pháo bắn tỉa tầm xa, thì không có vũ khí khác.
"Chú ý không nên dẫm lên khu vực màu đỏ!" Thượng sĩ Emery chặn Meilen đang chuẩn bị bước ra một bước và nhắc nhở.