Chương 96: Công trình (1)
"Tôi chỉ là tìm một căn nhà ở có sân, mặt khác trong tay tôi còn có chút điểm tín dụng, chuẩn bị hủy toàn bộ bố trí lại một lần nữa!" David biết tính cách của Jim, cười giải thích.
"Thật không rõ ràng, vì sao muốn mua nhà ở chỗ này, nếu như cậu muốn nhà có sân lớn, tôi có thể tìm giúp cậu!" Jim lắc đầu biểu thị cũng không hiểu suy nghĩ của David.
David căn bản không muốn nhờ Jim tìm nhà ở, hắn cần ẩn dấu khí cụ bay, không phải để ở, chỉ cần đem hệ thống an toàn bố trí tốt là được.
"Ngài David, xét duyệt đã thông qua, chúng ta hoàn thành giao dịch đi!" Một bên Nelly kiểm tra được SKYnet đã xét duyệt, cũng không dám để Jim nói như vậy nữa, vội vã cắt lời hai người nói chuyện mà nhắc nhở.
David cười cười với Jim, sau đó kiểm tra tin tức trên SKYnet.
SKYnet bên kia dùng hơn nửa tiếng đồng hồ liền duyệt, cái tốc độ này khiến trong lòng David không khỏi cảm thán làm việc cấp tốc, đem chín mươi ngàn điểm tín dụng chuyển cho Nelly, trong vòng tay thân phận của hắn liền xuất hiện thêm chỗ quyền sở hữu của nơi ở này.
Giao dịch trong khoảng thời gian ngắn liền kết thúc, Nelly rõ ràng thở ra một hơi, khiến David không khỏi có chút kỳ quái.
"Không báo cho bọn tao biết một biết, thế mà có người dám đến mua nhà!" Chổ cửa lớn chưa đóng, có năm người nam thân hình cao lớn đi vào, người nam đi đầu mang theo nụ cười trào phúng nói.
Nelly thấy người đến, thân thể vội tránh né về phía sau.
"David, cười chết tôi rồi, trước khi cậu mua nhà không hỏi thăm tình huống của nơi này sao?" Jim thấy những người này, không khỏi cười lớn nói với David.
Thân là quân nhị đại cao cấp nhất của thành phố Perrin, Jim đâu lưu ý những người này, chính là vũ lực của bản thân David cũng sẽ không để ý những cái này, Jim cười chính là hành vi ngay cả tình huống gì cũng không hỏi liền trực tiếp tiến hành hàng loạt giao dịch của David.
"Tôi đâu biết, tôi chỉ là nhìn trúng không gian ở đây không sai!" David nhìn thoáng qua Nelly bên cạnh không dám nhìn thẳng hắn, quay đầu bất đắc dĩ trả lời với Jim.
"David, tôi đến xử lý, ai kêu tôi nợ cậu!" Jim khoát khoát tay nói.
"Bọn mày là ai, khẩu khí không nhỏ, bọn mày có biết. . ." Người nam dẫn đầu còn chưa nói hết, hắn liền thấy một khẩu súng lục chỉ trước mũi hắn.
"Căn cứ nguyên tắc tài sản cá nhân không được xâm phạm, các người tiến vào lãnh địa tư nhân phi pháp, hiện tại đứng ở tại chỗ, đừng cho tôi có bất cứ cơ hội hiểu lầm nào, trong khẩu súng này có bốn mươi viên đạn, khi tôi cảm giác được có bất cứ nguy hiểm nào, toàn bộ bóp cò!" Jim một bên vừa cười vừa nói, một bên mở vòng tay thân phận đưa vào tin tức.
Còn chưa nói hết lời thì người nam đã cảm thấy được cảm giác mát lạnh nổi lên từ phía sau, Jim biểu hiện quá tùy ý, giống như là không đặt bọn họ trong mắt chút nào.
Chính là vì như vậy, người nam này mới cảm giác Jim càng đáng sợ.
Năm người đứng ở tại chỗ, ngay cả ngón tay cũng không dám động một chút.
"David, có muốn đội công trình giúp cậu lắp đặt thiết bị hay không, bên kia tôi còn có một chút sắt thép đặc chủng vứt đi, cầm đến giúp cậu gia cố một chút!" Jim ngừng tay, ngẩng đầu hỏi.
"Chổ của tôi có chút yêu cầu, còn có hệ thống an toàn ở đây, đội công trình có của cậu bên kia thể làm không?" David nghe được Jim có người, tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
"Đội công trình của phòng thủ thành phố mỗi ngày không có việc gì làm, tôi để cho bọn họ đến đây chẳng khác nào là huấn luyện, chỉ cần có vật liệu là có thể, cậu có ý kiến gì liền nói với bọn họ!" Jim vừa cười vừa nói.
"Mười lăm phút, bọn họ đến!" Rất nhanh hắn kết thúc nhập vào trên vòng tay thân phận, cười nói với David.
"David, lần trước còn lại năm nghìn điểm tín dụng, tôi chuyển cho cậu!" Jim lúc này đột nhiên nghĩ tới mục đích đến của hắn, vội nói.
"Quên đi, coi như chi phí lần sau cùng nhau đi chơi!" David lắc đầu cự tuyệt nói.
"Được, tôi nhớ!" Jim cũng không phải người quan tâm chút điểm tín dụng ấy, gật đầu đồng ý.
"De Quincey thế nào?" David nghĩ đến chuyện ra khỏi thành, liền nghĩ tới vết thương của De Quincey, hỏi tiếp.
"Không có gì, bất quá trong thời gian ngắn không có cách nào đi ra ngoài phóng túng!" Jim cười lắc đầu đáp, lại nói tiếp: "De Quincey vẫn muốn cảm ơn cậu, chờ có thời gian ra gặp mặt!"
"Được, đến lúc đó các cậu chọn chổ!" David gật đầu đáp.
Năm người bên cạnh nhìn hai người trò chuyện không coi ai ra gì, tuy rằng rất muốn có động tác gì, nhưng chỉ thấy tuy rằng Jim một mực nói chuyện, nhưng tay cầm súng vẫn vô cùng ổn định, liền bỏ qua suy nghĩ.
Mười lăm phút vừa đến, ba chiếc phi thuyền vận tải quân dụng bay tới từ bầu trời.
"Jim, tôi không muộn chứ?" Một vị thượng sĩ từ phi thuyền vận tải quân dụng nhảy xuống, cười nói với Jim.
"Edgar, tình huống anh đã biết, coi như là huấn luyện, đem sân này cải tạo một chút, vật liệu dùng của sân tập bắn bên kia!" Jim thu hồi vũ khí, cười tiến lên duỗi nắm đấm một chút, sau đó nói.
"Không thành vấn đề, đám người dưới tay tôi quá rãnh rỗi, giúp bọn họ tìm chút chuyện để làm!" Thượng sĩ Edgar gật đầu đáp, sau đó cười vỗ vỗ chổ bị đánh trên người nói: "Khí lực của cậu vẫn không tăng trưởng!"
"David, đây là Edgar, cậu có yêu cầu gì cứ việc nói ra." Jim quay đầu giới thiệu với David.
David nhìn Jim cùng thượng sĩ Edgar giao lưu, biết quan hệ giữa bọn họ cực kỳ chặt chẽ, rất có khả năng vị thượng sĩ Edgar này chính là thủ hạ tử trung của trung úy Eaton.
"Thượng sĩ Edgar, phiền phức ngài!" David khách khí nói.
"David, cậu là bạn của Jim, chính là bạn của Edgar này, trực tiếp gọi tên của tôi là được rồi, tôi là công binh, không có quy tắc như đám chiến binh kia!" Thượng sĩ Edgar nhiệt tình nói.
David đem suy nghĩ của hắn nói ra, kỳ thật chính là cái khác không lo, chỉ cần đem nơi đây gia cố một phen, sau đó mở ra một lối vào tầng hầm ngầm khoảng hai mươi mét ở trong sân, kết nối đến tầng hầm ngầm phía dưới.
"Bốn giờ là xong!" Thượng sĩ Edgar nghe xong yêu cầu, lập tức tự tin mười phần mà nói.
"Edgar, điều cho David hai khẩu súng máy phòng ngự, tính vào sân tập bắn!" Jim một bên đề nghị.
"Jim, số điểm tín dụng này tôi tự mình ra, cậu giúp tôi quá nhiều!" David lập tức ngắt lời.
"David, mạng này của tôi là cậu cứu, giúp cậu làm chút vũ khí là tôi có thể giúp, sau đó cậu vào đại học Naan, tôi chính là muốn giúp cậu cũng làm không được!" Jim phất phất tay nói.
Lúc này trên ba phi thuyền vận tải quân dụng, hai mươi binh sĩ mặc trang phục xây dựng công trình nhảy xuống, không nói một lời bắt đầu công tác.
Năm kẻ xông vào cùng Nelly đều bị trận hình này làm cho kinh dị mặt của như màu đất, năm kẻ xông vào không biết đám quân nhân này sẽ xử lý bọn họ như thế nào, mà Nelly thì lại là sợ bản thân mình giấu diếm tình huống của nơi ở, sẽ bị David trả thù.
Trong lòng mấy người này đều rõ ràng, có thể tùy ý điều động người của quân đội, không phải đối tượng mà bọn họ có thể đắc tội.