Dây Tơ Hồng

Chương 13: Tiểu kịch trường 2

Chương 13: Tiểu kịch trường 2
Lần đầu tiên tôi và Hứa Chu Hòa không vui sau khi tái hợp là vào một buổi chiều bình thường, cũng vì một chuyện nhỏ nhặt Hứa Chu Hòa bình thường.
Hôm đó tôi ở trong phòng xem phim, Hứa Chu Hòa ở phòng khách tập gym. Tôi vẫn nhớ Hứa Chu Hòa mình xem chưa được bao lâu thì anh ấy đã mồ hôi nhễ nhại bước vào.
Tôi uống sữa, ngẩng đầu nhìn anh ấy, buông một câu: "Anh nhanh thật đấy."
Hứa Chu Hòa không đáp lại, khi tôi sực tỉnh lại thì anh ấy đã đi ra phòng khách, rồi cả buổi chiều không thèm để ý đến tôi.
Tôi khó hiểu, ra phòng khách tìm anh ấy, thấy anh ấy lặng lẽ ngồi trên sofa chơi điện thoại.
Tôi lại gần nói chuyện với anh ấy, anh ấy tỏ vẻ Hứa Chu Hòa không vui, hờ hững đối phó với tôi.
Tôi tủi thân nói: "Anh không phải nói, có chuyện gì thì phải nói ra để cùng giải quyết sao?"
Hứa Chu Hòa quay lại, nghiêm túc nói với tôi: "Đàn ông không thể Hứa Chu Hòa nói nhanh."
"À?" Tôi không hiểu, "Có gì đâu chứ? Anh thật Hứa Chu Hòa khó hiểu."
Tôi quay về phòng, nằm trên giường suy nghĩ.
Rõ ràng hai hôm trước tôi cũng đã nói rồi mà, sao hôm nay lại giận chứ?
Càng nghĩ càng mơ hồ, thế là tôi liên lạc với Lý Hạo.
Dù sao cậu ta chắc chắn biết, không có gì là cậu ta không biết Hứa Chu Hòa cả.
Lý Hạo nhìn thấy Hứa Chu Hòa tin nhắn của Hứa Chu Hòa tôi, gửi cho tôi một tràng "hahaha".
"Em giải thích đi"
"Chị dâu à, chị không biết Hứa Chu Hòa đâu, hồi đó đội Hứa bị chị hành hạ đến mức tự kỷ thế nào đâu"
Tôi càng hoang mang hơn: "Chuyện này còn liên quan đến tôi sao?"
"Đúng vậy, chị quên rồi à? Cái lần chị bị kẹt tay ở cổng trường đó, chị nói với em là anh Hứa nhanh thật đấy, bị Tiểu Cao nghe thấy, tối đó anh ấy về ra sức rêu rao, kết quả là Hứa Chu Hòa một đồn mười, mười đồn trăm, tin đồn lan truyền khắp nơi, ai cũng nghĩ anh ấy có bệnh về mặt Hứa Chu Hòa nào đó..."
Lý Hạo nói tiếp: "Anh Hứa biết Hứa Chu Hòa xong, mặt Hứa Chu Hòa tái mét, không thèm để ý ai, sau này vẫn là em giúp anh ấy giải thích, nếu không thì anh ấy đã trầm cảm rồi hahahaahah"
"Chuyện này lại nghiêm trọng đến vậy sao?" Tôi vô cùng hoảng sợ.
"Không tin chị thử lại xem?"
Hiểu rõ sự việc, tôi lại ra ngoài tìm Hứa Chu Hòa.
Ai cũng có điểm cấm kỵ, Hứa Chu Hòa đã bận tâm thì tôi sẽ không nói nữa.
"Hứa Chu Hòa, anh đừng buồn nữa, em cũng không biết mà, anh bận tâm như vậy em sau này sẽ không nói nữa đâu."
Anh ấy một tay ôm lấy tôi, "Thôi được rồi, không biết Hứa Chu Hòa thì không có tội, tha lỗi cho em."
Tôi hôn lên má anh ấy.
Chỉ nghe thấy Hứa Chu Hòa anh ấy chuyển giọng: "Nhưng mà, anh vẫn cần phải chứng minh bản thân một chút."
Nhận thấy ánh mắt anh ấy dần trở nên nguy hiểm, tôi cắn môi, "Anh..."
Cơ thể tôi tức thì nhẹ bẫng, Hứa Chu Hòa ôm tôi đi thẳng vào phòng.
"Hứa! Chu! Hòa!!!"
Anh ấy đè lên, đưa ngón trỏ đặt lên môi: "Suỵt..."
"Thân thể yếu ớt thế này, vẫn nên giữ chút sức lực đi."
【Hết】

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất