Đại Chu Tiên Lại

Chương 233. Ra tay

Chương 233. Ra tay

Câu chuyện của yêu tinh chuột, kể ra cũng không dài.
Một tháng trước, thê tử hắn bị thương nặng, thân thể cùng linh hồn đều đã bị thương nặng, thời gian không còn nhiều.
Nàng biết mình không sống được bao lâu, mới bịa ra lời nói dối niệm lực có thể trị liệu nàng, vì, là ở trong mấy ngày này, cho hắn một tia hy vọng, không cho hắn quá phận đắm chìm ở trong bi thương.
Bởi vậy, mới có chuyện yêu tinh chuột này phát tán ôn dịch, lừa gạt thôn dân, thu niệm lực.
Hắn làm như vậy, không phải vì tu hành, mà là vì cứu thê tử hắn.
Con yêu tinh chuột này, khiến hắn nghĩ tới Hoàng Thử.
Không ngờ được, con chuột qua đường mỗi người kêu đánh, thế mà cũng có chân tình như vậy.
Thanh Ngưu tinh nhìn yêu tinh chuột, nói: “Trước giúp bọn họ giải độc đi.”
Yêu tinh chuột hướng đám người Triệu bộ đầu hít vào một hơi, từ trong cơ thể bọn họ, chậm rãi bay ra một đám khí đen, bị hắn hút vào trong cơ thể.
Thực lực yêu vật trung tam cảnh triển lộ không bỏ sót, cho dù là yêu tinh chuột suy yếu, nghiêm túc hẳn lên, Triệu Tiền Tôn ba vị bộ đầu, cũng xa xa không phải đối thủ.
Mấy người sau khi tỉnh dậy, cảm nhận được hai luồng yêu khí cường đại khác, sắc mặt biến đổi hẳn, đang muốn cầm lấy binh khí, Lý Mộ vội vàng giải thích: “Hai vị này không có ác ý, không cần khẩn trương.”
Mấy người nhìn trái nhìn phải, thấy hai yêu tinh này không có ý tứ động thủ, vẻ kinh sợ trên mặt dần dần chuyển thành nghi hoặc.
Thanh Ngưu tinh chủ động nói: “Thêm phiền toái cho các vị rồi, việc sai lầm huynh đệ này của ta phạm phải, qua chút thời gian nữa, ta sẽ tự mình dẫn hắn đi nha môn nhận tội, hôm nay còn xin các vị tạo điều kiện.”
Ba vị bộ đầu đều chưa mở miệng, tuy bọn họ rất muốn mang con yêu tinh chuột này về ngay bây giờ, nhưng người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, một yêu vật cảnh giới thứ tư, có thể làm bọn họ toàn quân bị diệt, nơi này là có tới ba con.
Nếu đối phương có ác ý, bọn họ hôm nay một người cũng chạy không được.
Trong lòng Triệu bộ đầu buồn bực, từ bao giờ, Bắc quận yêu vật cảnh giới ngưng đan nhiều như vậy...
Sau đó, hắn như là nghĩ tới cái gì, đột nhiên nhìn về phía Thanh Ngưu tinh, hỏi: “Ba vị là thủ hạ Bạch Yêu Vương phải không?”
Thanh Ngưu tinh gật gật đầu, nói: “Đúng vậy.”
Ba vị bộ đầu Triệu Tiền Tôn nghe vậy, lập tức đứng lên, Triệu bộ đầu đứng thẳng người, ôm quyền nói: “Thì ra là thủ hạ Bạch Yêu Vương, thất kính, thất kính...”
Vì bày tỏ tôn kính đối với cường giả, mọi người bình thường sẽ mang yêu tu cảnh giới thứ năm xưng là Yêu Vương, yêu tu cảnh giới thứ sáu có thể so với đạo môn Động Huyền, thì có danh xưng Yêu Hoàng.
Có thể được gọi là Yêu Vương, ít nhất cũng là cường giả cảnh giới thứ năm.
Lý Mộ không khó liên tưởng đến, Bạch Yêu Vương trong miệng Triệu bộ đầu, chính là phụ thân của Bạch Ngâm Tâm.
Không ngờ được phụ thân của con rắn nhỏ kia, thế mà lại là yêu tu cảnh giới thứ năm, may mắn Lý Mộ lúc ấy chưa hạ sát thủ đối với nàng, hắn lúc đó, còn không gánh nổi Yêu Vương giận dữ.
Làm không tốt, toàn bộ huyện Dương Khâu, đều sẽ bị hắn liên lụy.
Thanh Ngưu tinh nhìn đám người Triệu bộ đầu, nói: “Huynh đệ này của ta phạm sai lầm như thế, không phải là bổn ý, mong các vị sau khi trở về, có thể nói rõ tình huống với quận úy đại nhân, trong một tháng, ta sẽ tự mình dẫn hắn đi quận nha nhận tội.”
Biết được thân phận đối phương, Triệu bộ đầu gật đầu nói: “Đã như vậy, hôm nay chúng ta liền cáo từ.”
Hổ yêu kia nhìn về phía Lý Mộ, hỏi: “Lý huynh đệ bây giờ ở quận nha sao?”
Lý Mộ gật gật đầu, nói: “Vừa mới điều tới đây không lâu.”
Hổ yêu thở dài, nói: “Mấy ngày nay không quá tiện, chờ mấy ngày nữa, Lý huynh đệ nếu rảnh, có thể đến Hổ Đầu sơn uống rượu.”
Triệu bộ đầu lại chắp tay hành một lễ với ba yêu tinh, nói với đám người Lý Mộ: “Chúng ta đi.”
Lúc này, yêu tinh chuột từ vừa mới bắt đầu, đã không nói được một lời, bỗng nhiên rút ra Bạch Ất trong tay Lý Mộ.
Hắn đưa ngang kiếm quét về phía cổ, cười nói: “Đã không cứu được nàng, ta liền xuống bồi nàng...”
Nhưng hắn một kiếm này cũng chưa cứa được, Thanh Ngưu tinh tay cầm mũi kiếm, Lý Mộ lặng yên buông ra thủ ấn.
Hổ yêu đó tức giận nhìn yêu tinh chuột, hét lớn: “Ngươi làm gì, ngươi điên rồi sao!”
Triệu bộ đầu thở dài, lắc đầu nói: “Chúng ta đi thôi.”
Lý Mộ nghĩ nghĩ, nói: “Các ngươi đi về trước, ta muốn đi xem, có lẽ thê tử hắn còn cứu được.”
Triệu bộ đầu nghĩ đến một màn Lý Mộ cứu chữa bệnh nhân, suy nghĩ một chớp mắt, nói: “Nếu ngươi muốn đi, ta đi cùng ngươi.”
Thanh Ngưu tinh đột nhiên nhìn về phía Lý Mộ, ngạc nhiên lẫn vui mừng nói: “Lý huynh đệ, ngươi có biện pháp sao?”
Tuy Lý Mộ thoạt nhìn chỉ là Ngưng Hồn cảnh, nhưng Thanh Ngưu tinh lại chưa quên, mấy tháng trước, gã và hổ yêu hai người, ở huyện Dương Khâu, thiếu chút nữa chết ở trong tay hắn.
Lý Mộ nói: “Phải xem mới biết được.”
Nói chung, đối với yêu quỷ mà nói, hồn thể hoặc nguyên thần căn cơ bị hủy, chỉ có một đường chờ chết.
Nhưng Lý Mộ bản lãnh khác không có, chuyên trị căn cơ bị hủy.
Chỉ cần không phải giống con hồ ly già kia, vốn là kẻ sắp chết, hoàn toàn dựa vào một chấp niệm chống đỡ, cho dù là mạng ngàn cân treo sợi tóc, Lý Mộ cũng có thể từ quỷ môn quan kéo nàng trở về.
Yêu tinh chuột kia cầm lấy cổ tay Lý Mộ, mở to mắt, nói: “Nếu ngươi có thể chữa khỏi cho nàng, từ nay về sau, mạng này của ta chính là của ngươi!”
Lãng phí thêm một khắc, thì thêm một khắc phiêu lưu, Lý Mộ nói: “Việc này không nên chậm trễ, chúng ta vẫn là mau đi thôi.”
Hai bộ đầu khác, mang theo hai người bọn Lâm Việt về khách sạn trước, Triệu bộ đầu không yên tâm Lý Mộ một mình, theo hắn cùng đi sào huyệt yêu tinh chuột này.
Trên đường, Lý Mộ sau khi hỏi Triệu bộ đầu, hiểu biết càng nhiều chuyện hơn có liên quan Bạch Yêu Vương.
Vị Yêu Vương này, là một con rắn trắng tu hành có thành tựu, dưới trướng cường giả vô số, chỉ yêu tu cảnh giới thứ tư, đã có nhiều tới mười mấy vị.
Ở Bắc quận, thế lực của hắn, không kém gì Sở Giang Vương.
Khác với Sở Giang Vương làm nhiều việc ác, vị Bạch Yêu Vương này, không chỉ ước thúc thủ hạ của mình không được hành hung làm ác, còn chấn nhiếp yêu vật khác Bắc quận, không dám tùy ý hại người, đối với duy trì Bắc quận yên ổn làm ra cống hiến không nhỏ.
Cũng chính bởi vì như thế, mặc dù là quan phủ Bắc quận, đối với hắn cũng cực kỳ khách khí.
Có cha thế nào thì có con thế đó, Lý Mộ bây giờ mới biết, Bạch Ngâm Tâm trời sinh chính nghĩa kia là do đâu mà có.
Thanh Ngưu tinh nói: “Tiểu thư là thường xuyên nhắc tới ngươi, nếu nàng biết ngươi ở đây, nhất định sẽ rất vui.”
Lý Mộ vội vàng nói: “Vẫn là đừng nói cho nàng ta ở đây...”
Con rắn kia rõ ràng nghiện đối với phật quang, trước kia ở chỗ Tô Hòa, mỗi lần đều sẽ mang Lý Mộ vắt cạn mới có thể thả hắn rời khỏi, Lý Mộ không hy vọng gặp lại nàng.

Hết chương 233.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất