Chương 353. Tạm biệt trong mơ (1)
Ở trong mấy trăm năm quá khứ, bọn họ đều là chủ nhân Đại Chu, là chủ nhân Thần Đô, mấy năm qua, tuy tạm thời bị Chu gia áp chế, nhưng loại cảm giác về sự ưu việt kia ở trong xương cốt, lại là không xóa nhòa đi được.
Lý Mộ đếm trên đầu ngón tay tính toán, hắn đến Thần Đô không lâu, tam tỉnh lục bộ cửu tự, họ Tiêu, họ Chu, thư viện, trừ thư viện, có thể đắc tội, hắn hầu như đã đắc tội hết.
Tiêu thị và đảng cũ, Lý Mộ trước khi đến Thần Đô đã đắc tội, lúc thúc đẩy huỷ bỏ lấy bạc chuộc tội, càng mang con cháu không ít quan viên Lễ bộ, Hình bộ, Thái Thường tự, tam tỉnh lục bộ đều đánh một lần, vụ án Chu Xử, lại đã đắc tội Chu gia, chỉ thiếu thư viện, hắn có thể trở thành kẻ địch chung của Thần Đô rồi.
Ở trong dân chúng, loại tình huống này lại hoàn toàn trái ngược.
Lý Mộ bây giờ cực được dân chúng hoan nghênh, dưới đến sạp nhỏ bên đường, trên đến lầu xanh quán rượu, chỉ cần hắn muốn, ăn dùng chơi, đều có thể miễn phí đến cùng.
Lúc đi ngang qua lầu xanh, tú bà lầu xanh kia không biết bao nhiêu lần chạy ra, kéo không ít cô nương, trực tiếp nháy mắt đối với Lý Mộ, nũng nịu nói: “Lý bộ đầu, vào đây đi.”
Dọa Tiểu Bạch không để ý mứt quả ăn đến bên miệng, vội vàng chạy tới, ôm cánh tay Lý Mộ, mang tính thị uy ngẩng đầu ưỡn ngực đối với các nàng.
Từ sau khi Liễu Hàm Yên đi Bạch Vân sơn khổ tu, nàng liền nghiêm khắc chấp hành nhiệm vụ Liễu Hàm Yên giao cho nàng, không cho bên cạnh Lý Mộ xuất hiện bất cứ một hồ ly tinh nào ngoại trừ nàng.
Những nữ tử lầu xanh này, tự nhiên là đối tượng nàng trọng điểm phòng hộ.
Tú bà liếc Tiểu Bạch một cái, nói với Lý Mộ: “Lý bộ đầu xấu hổ cái gì chứ, các cô nương lại không thu tiền của ngươi.”
Lý Mộ xua tay, “Lần sau, lần sau.”
Nha môn có kỷ luật của nha môn, vì tránh cho quan lại tham ô, không thể ăn không lấy không đồ của dân chúng, cũng không thể ban ngày vào lầu xanh, vào lầu xanh ban ngày tự nhiên cũng là không cho phép.
Thần Đô không biết bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm Lý Mộ, hắn phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, không cho bất luận kẻ nào cơ hội có thể thừa dịp.
Tiểu Bạch còn gắt gao ôm cánh tay Lý Mộ, nói: “Liễu tỷ tỷ nói, ân công đến Thần Đô, không thể hát hoa ngắt cỏ, không thể đi loại địa phương đó.”
Rõ ràng là tiểu hồ ly mình cứu, lại thành tai mắt của Liễu Hàm Yên, Lý Mộ nhìn nàng, hỏi: “Nếu ta đi loại địa phương đó, ngươi sẽ nói cho Liễu tỷ tỷ sao?”
Tiểu Bạch không chút do dự gật gật đầu, nói: “Ta đáp ứng Liễu tỷ tỷ!”
Lý Mộ lại hỏi: “Nếu ta không cho ngươi nói cho nàng thì sao, ngươi là nghe Liễu tỷ tỷ, hay là nghe ta?”
Vấn đề này, khiến động tác cắn mứt quả của Tiểu Bạch khựng lại, lẩm bẩm: “Ta, ta…”
Một lát sau, nàng mới cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Ta, ta nghe ân công.”
Lý Mộ cảm thấy vui mừng gấp bội, Tiểu Bạch trả lời, chứng minh nàng vẫn là áo bông tri kỷ của mình, cho dù phạm vào sai lầm, cũng sẽ giúp hắn giấu diếm, ai không thích áo bông như vậy?
Đương nhiên, loại sai lầm này, Lý Mộ cũng sẽ không đi phạm, hắn chẳng qua là muốn chọc Tiểu Bạch mà thôi.
Tiểu Bạch cúi đầu, rối rắm một hồi lâu, mới ngẩng đầu nói: “Ân công, ân công nếu muốn, Tiểu Bạch cũng có thể, ta đã hóa thành hình người rồi.”
Lý Mộ vỗ vỗ đầu của nàng, nói: “Ta nói giỡn thôi, ta sẽ không đi loại địa phương đó“
Hắn biết rõ, Tiểu Bạch ở trước khi hóa hình, đã làm tốt chuẩn bị hiến thân bất cứ lúc nào sau khi hóa hình, nhưng nàng là Liễu Hàm Yên đặt ở bên người Lý Mộ giám thị hắn, nếu giấu Liễu Hàm Yên, trông coi lại còn tự trộm, về sau hai người còn làm tỷ muội tốt như thế nào?
Tuy Tiểu Bạch quả thực rất mê người, nhưng Lý Mộ cũng sẽ không bởi việc nhỏ mà hỏng việc lớn, vui thích nhất thời, chôn xuống ngòi nổ cho Tu La tràng sau này.
Được Lý Mộ hứa hẹn, thiếu nữ lại cao hứng hẳn lên, vui vẻ kéo cánh tay Lý Mộ, quay đầu hướng phía lầu xanh thè lưỡi.
Trên đường đi, lại mua cho Tiểu Bạch một ít đồ ăn vặt, Lý Mộ đang định về nha môn, tầm mắt vô tình từ phía trước đảo qua, ánh mắt bỗng nhiên co lại.
Trên đường phía trước, có hai bóng người đi qua.
Hai người một già một trẻ, cũng chưa nhìn thấy Lý Mộ.
Lý Mộ cũng không nhận ra người trẻ tuổi, tầm mắt đảo qua ở trên người hắn, ánh mắt dừng lại trên người lão giả kia.
Lão giả này Lý Mộ lần đầu tiên gặp, nhưng bóng người của lão, lại trùng hợp với một bóng người trong trí nhớ của Lý Mộ.
Nói chính xác, là Lý Mộ lúc ở Bắc quận, từ trong tay Sở phu nhân, đạt được ký ức của sát thủ kia.
Lão giả này, là người thuê sát thủ kia, tới Bắc quận ám sát Lý Mộ.
Mà lão nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau người trẻ tuổi, hiển nhiên là lấy đối phương làm chủ, như vậy, độc thủ phía sau màn việc ám sát Bắc quận liền rõ ràng rồi.
Thần Đô nha, Lý Mộ đưa tay ở trên hư không quét một cái, không trung liền xuất hiện hư ảnh một nam tử trẻ tuổi.
Vương Vũ nhìn thoáng qua hư ảnh đó, kinh hãi nói: “Không thể nào, đầu nhi, ngươi vừa mới giết chết Chu Xử, lại trêu vào Chu Sâm?”
Mai đại nhân từng nhắc nhở Lý Mộ, bảo hắn cẩn thận Chu gia.
Lý Mộ mượn cái này liên tưởng đến, chuyện ám sát Bắc quận, hẳn là người Chu gia gây ra, thẳng đến hôm nay, ở đầu đường ngẫu nhiên gặp lão giả trong trí nhớ của sát thủ kia, mới rốt cuộc khóa mục tiêu kẻ làm chủ phía sau màn.
Thông qua Vương Vũ, Lý Mộ lại một lần nữa xác định thân phận của y.
Chu Sâm, xem như huynh trưởng của Chu Xử, nhưng lại không phải con của Chu Đình. Chu gia huynh đệ bốn người, Chu Đình đứng hàng thứ bốn, Chu Sâm, là con trai duy nhất của Chu lão tam.
Chu Sâm ngày thường làm người khiêm tốn, không phô trương như Chu Xử, cũng không làm việc ức hiếp dân chúng, mọi người Thần Đô biết rất ít về hắn.
Lão giả bên cạnh hắn, là hộ vệ của hắn, con em các gia tộc lớn này ở Thần Đô, bên người đều có hộ vệ, những hộ vệ này, là người ngày thường quan hệ chặt chẽ nhất với bọn họ.
Lão giả này xuất hiện ở trong trí nhớ của sát thủ kia, nói rõ Bắc quận ám sát, quá nửa là Chu Sâm mưu tính.
Khi đó Lý Mộ vừa mới đắc tội đảng cũ, hắn nếu gặp chuyện, mọi người hoài nghi đầu tiên, cũng là đảng cũ.
Chỉ là Lý Mộ không biết, tất cả cái này là Chu Sâm tự chủ trương, hay là sau lưng có người chủ sự thật sự của Chu gia tham dự.
Sát thủ kia đã chết, chỉ dựa vào lý do một phía của Lý Mộ, không lên án được Chu Sâm.
Hơn nữa, bởi vì hắn, Chu gia vừa mới chết một con em trẻ tuổi, nếu là Lý Mộ lúc này mang đầu mâu lại chỉ hướng Chu Sâm, có lẽ sẽ hoàn toàn chọc giận Chu gia, nghênh đón bọn họ trả thù kịch liệt.
Nhưng, thù ám sát, cũng không thể không báo.
Chỉ cần để hắn biết được kẻ làm chủ phía sau màn, chuyện kế tiếp, có thể bàn bạc kỹ hơn.
Hết chương 353.