Đại Chu Tiên Lại

Chương 376. Không biết xấu hổ (2)

Chương 376. Không biết xấu hổ (2)

Mai đại nhân đi đến bên người Lý Mộ, hỏi: “Ngươi cùng A Ly từng có khúc mắc sao?”
Lý Mộ lắc lắc đầu, nói: “Ta là lần đầu tiên gặp nàng, nhưng trước buổi chầu sớm, ánh mắt nàng nhìn ta, tựa như không quá thân mật.”
Mai đại nhân biết nguyên nhân trong đó, nói: “Có thể là bởi vì khi đó còn chưa quen thuộc, mọi người đều là nội vệ của bệ hạ, ngươi lại là thủ hạ của nàng ấy, về sau thời gian ở chung còn nhiều, từ từ rồi quen thuộc.”
Sau khi Thượng Quan Ly rời khỏi, không khí trong điện liền tốt hơn nhiều.
Lý Mộ cười nói với Mai đại nhân: “Mai tỷ tỷ, ngươi ngồi xuống cùng nhau ăn đi, mấy thứ này ta ăn một mình không hết, hơn nữa ta còn có chút vấn đề muốn hỏi ngươi, ngươi đứng, ta ngồi, nói chuyện cũng không có tiện...”
Mai đại nhân đành phải ngồi xuống, hỏi: “Ngươi có vấn đề gì, hỏi đi.”
Lý Mộ nhớ tới cảnh tượng vừa rồi trên triều đình nữ hoàng tứ cố vô thân, hỏi: “Bệ hạ ở trong triều, chẳng lẽ không có tâm phúc của mình?”
Mai đại nhân nói: “Bắt đầu từ thời Văn Đế, quan viên Đại Chu, trừ ngự sử, đều xuất thân bốn đại thư viện, cho dù là hoàng đế, cũng không thể vi phạm quy củ Văn Đế lập ra, quan viên xuất thân bốn đại thư viện, ở trong triều ôm đoàn kết đảng, chỉ cần một quy củ này chưa huỷ bỏ, bệ hạ liền rất khó có được tâm phúc. Quan trọng nhất là, bệ hạ căn bản không có ý với ngôi vị hoàng đế, nàng cũng không muốn bồi dưỡng tâm phúc, nếu không phải ba năm qua, đảng mới đảng cũ tranh đấu thật sự quá phận lắm rồi, đã ảnh hưởng niệm lực dân chúng Đại Chu, trở ngại đế khí ngưng tụ, bệ hạ căn bản sẽ không để ý tới bọn họ...”
Lý Mộ nhớ ra, Mai đại nhân từng nói, nữ hoàng sở dĩ sẽ trở thành nữ hoàng, thật ra không phải nàng mong muốn.
Nàng chẳng qua là Chu gia vì đoạt triều, mà đẩy ra một cái quá độ.
Nếu là nàng thật sự có ý cầm quyền, mặc dù là có thư viện kiềm chế, lấy thực lực của nàng, cũng đủ để trấn áp toàn bộ triều đình.
Ở thế giới này, cái gì lục đục với nhau, âm mưu quỷ kế, ở trước mặt thực lực, đều không đáng giá nhắc tới.
Đây cũng là nguyên nhân duy nhất vì sao nữ hoàng rõ ràng họ Chu, nhưng lúc kế vị, lại chưa gặp phải lực cản gì, thậm chí ngay cả hoàng tộc họ Tiêu cũng ngầm đồng ý.
Lý Mộ tò mò hỏi: “Bệ hạ ngày sau là muốn truyền ngôi cho Tiêu thị, hay là Chu thị?”
Mai đại nhân lắc đầu nói: “Chuyện này, chỉ sợ chỉ có bệ hạ biết, chúng ta đừng hỏi nhiều.”
Nàng nhìn về phía Lý Mộ, nói: “Lá gan của ngươi lớn hơn ta tưởng tượng, đại bộ phận mọi người, lần đầu vào triều, đối mặt bách quan, ngay cả đứng cũng đứng không vững, càng không thể giống ngươi, chỉ vào mũi bọn họ mắng, vừa rồi ngươi cuối cùng là trút một cơn giận cho bệ hạ...”
Lý Mộ không để ý chút nào hết, nói: “Phía sau ta có bệ hạ, ta sợ cái gì?”
Mai đại nhân vỗ vỗ bờ vai hắn, nói: “Yên tâm đi, chỉ cần ngươi đối với bệ hạ trung thành trước sau như một, bệ hạ là sẽ không bạc đãi ngươi.”
Lý Mộ ủng hộ bảo vệ đối với nữ hoàng, là thành lập ở dưới tình huống nàng sẽ không bạc đãi mình, chỉ cần nữ hoàng không bạc đãi hắn, hắn tự nhiên có thể cam đoan trung trinh đối với nàng.
Như là nịnh bợ, bảo vệ hình tượng của nàng trên triều đình, đây đều là trò vặt, về sau Lý Mộ sẽ dùng hành động thực tế nói cho nàng, chỉ cần linh ngọc bao đủ, việc hắn có thể làm còn có rất nhiều.
Nữ hoàng ban cho món ngon, Lý Mộ chưa ăn hết, trước khi đi, còn mang theo chút hoa quả bánh ngọt cho Tiểu Bạch.
Mai đại nhân nói: “Ta đưa ngươi đi ra ngoài, nơi này cách tây cung rất gần, không thể đi lung tung, nếu là mạo phạm phi tử của tiên đế, bệ hạ cũng sẽ rất khó xử...”
Lý Mộ được Mai đại nhân đưa ra khỏi hậu cung, lúc đi ngang Tử Vi điện, vừa lúc nhìn thấy bách quan từ trong điện đi ra.
Lý Mộ đi ở phía sau, nhìn thấy bóng người Trương Xuân, vội vàng nói: “Trương đại nhân, đợi ta một chút...”
Nghe được phía sau truyền đến thanh âm quen thuộc, Trương Xuân bước chân càng vội hơn.
Lý Mộ nhanh chóng đuổi kịp Trương Xuân, nói: “Trương đại nhân, đi nhanh như vậy làm gì...”
Trương Xuân vội vàng nói: “Đừng đừng đừng, Lý đại nhân, ngươi về sau đừng gọi ta đại nhân, chịu không nổi, thật sự chịu không nổi...”
Ngự sử hầu trong điện, chỉ là thất phẩm, Trương Xuân bây giờ đã là ngũ phẩm quan, với lại, thân phận này của Lý Mộ, chỉ có ở lúc buổi chầu sớm mới có tác dụng, bình thường hắn vẫn là bộ đầu Thần Đô nha.
Nhưng, Trương Xuân đã nói như vậy, hắn cũng không miễn cưỡng, nói: “Lão Trương, ngươi sợ cái gì?”
Trương Xuân nhìn hắn, kinh ngạc nói: “Ngươi là ngu thật hay là giả ngu, ngươi vừa rồi ở trên triều đường quậy như vậy, về sau Thần Đô này, nơi nào cũng không chứa chấp được ngươi, ngươi không sợ bọn họ, ta còn sợ bị ngươi liên lụy...”
Lý Mộ nói: “Ta cần bọn họ chứa ta làm cái gì, chỉ cần bệ hạ chứa ta là được rồi.”
Hắn liếc Trương Xuân một cái, hỏi: “Hơn nữa ngươi cho rằng ngươi bây giờ trốn tránh ta, còn có tác dụng sao?”
Trương Xuân cẩn thận nghĩ nghĩ, ý thức được hắn cùng Lý Mộ đã sớm là châu chấu trên một sợi dây thừng, thở dài, hỏi: “Ngươi vừa rồi biến mất lâu như vậy, chẳng lẽ bệ hạ triệu kiến một mình ngươi?”
“Cái này thì không có.” Lý Mộ lắc lắc đầu, nói: “Bệ hạ bảo ta ở hậu cung dùng xong bữa trưa lại đi, ta ăn xong liền đi ra...”
“Bữa trưa?” Trương Xuân liếm liếm môi, hỏi: “Hoàng cung bữa trưa thế nào, phong phú không, mấy món ăn?”
Lý Mộ nói: “Rất phong phú, hơn ba mươi món ăn, linh tửu kia cũng rất dễ uống, một ngụm xuống, rượu thơm bao bọc linh khí...”
Yết hầu Trương Xuân giật giật, quay đầu, nói: “Nghe nói ngự thiện phòng trong cung, tay nghề không tốt gì cả, ta vẫn là thích đồ ăn ở nhà nương tử làm...”
Lý Mộ cảm động lây, nói: “Ta cũng thích đồ ăn nương tử làm...”
Trương Xuân ngẩn ra nói: “Ngươi có nương tử rồi?”
Lý Mộ gật gật đầu, nói: “Lúc ở huyện Dương Khâu, ngươi từng gặp, chính là Liễu cô nương của Vân Yên các, chẳng qua nàng còn ở Bắc quận, cần một thời gian nữa mới có thể đến Thần Đô.”
Trương Xuân khắc sâu ấn tượng đối với chưởng quầy Vân Yên các xinh đẹp kia, thở dài, nói: “Sao chuyện tốt gì, cũng bị ngươi gặp...”
Lý Mộ chịu Lý Tứ dạy dỗ cùng hun đúc rất sâu, nói: “Nữ hài tử, chỉ cần bỏ qua da mặt, vẫn là rất dễ dàng theo đuổi được.”
Trương Xuân nghĩ đến hắn vừa rồi biểu hiện ở trên điện, gật đầu nói: “Ngươi lúc ủng hộ bệ hạ, là rất không biết xấu hổ...”
Sau đó gã bỗng nhiên như là nghĩ tới cái gì, nhìn về phía Lý Mộ, ánh mắt khó có thể tin.
Trương Xuân bỗng nhiên cảm thấy, mình trong lúc vô ý đã phát hiện một bí mật to lớn.
Nữ hoàng đăng cơ đã ba năm, lại chưa từng lộ ra, về sau sẽ mang ngôi vị hoàng đế truyền cho ai.

Hết chương 376.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất