Chương 506. Gặp lại chuông đạo
Lý Mộ cảm thấy, nữ hoàng nếu muốn ban một cái thưởng “thần tử tốt nhất Đại Chu”, phần thưởng này chỉ có thể là hắn.
Lúc hắn nghỉ ngơi, cũng không quên làm việc cho nàng, cứu Thượng Quan Ly, bắt sống Thôi Minh, xong xuôi việc công, còn muốn quan tâm việc riêng của nữ hoàng.
Lo lắng nàng một mình buổi tối cô độc tịch mịch, còn cố ý gọi ốc biển ân cần thăm hỏi.
Trong nói chuyện phiếm với nữ hoàng, Lý Mộ biết được, trong khoảng thời gian này hắn rời khỏi, Thần Đô đã xảy ra không ít chuyện.
Trong đó lớn nhất, tự nhiên là Mai đại nhân thanh tẩy đối nội vệ, trừ vài tên Ma Tông nằm vùng, bị tìm ra xử quyết, nội vệ còn đã trải qua một lần thay máu lớn.
Nữ hoàng lúc vừa mới đăng cơ, trừ ngôi vị hoàng đế, cái gì cũng không có.
Toàn bộ triều đình, đều bị đảng mới đảng cũ khống chế, nội vệ thành lập, là nàng đang nuôi trồng lực lượng thuộc về mình, nhưng bởi vì khi đó nội vệ thành lập gấp gáp, dẫn tới ngư long hỗn tạp, nội vệ tố chất so le không đồng đều, mấy năm qua, vị trí nữ hoàng sau khi củng cố, mấy vấn đề này cũng dần dần bại lộ ra.
Nhưng, nội vệ nhân số vốn đã không nhiều, sau lần thanh tẩy này, nhân thủ rõ ràng không đủ.
Chịu vài tên Ma Tông nằm vùng kia cảnh báo, Mai đại nhân cùng Thượng Quan Ly về sau chỉ sợ tình nguyện nhân thủ không đủ, cũng không muốn thật giả lẫn lộn, nhỡ đâu bị kẻ hữu tâm nhân cơ hội thẩm thấu, sẽ mang đến phiền toái lớn hơn nữa cho sau này.
Một lần này, nếu không phải Lý Mộ trùng hợp muốn về Bắc quận, đám người Thượng Quan Ly chỉ sợ sẽ toàn quân bị diệt, thậm chí sẽ đáp vào càng nhiều cường giả hơn của triều đình.
Tán gẫu xong chuyện Thần Đô, nữ hoàng đột nhiên hỏi: “Khẩu quyết ngươi lần trước dạy trẫm, còn có dạy cho người khác hay không?”
“Cái này...”
Lý Mộ không biết vì sao toàn bộ nữ nhân đều sẽ để ý vấn đề này, các nàng cũng không phải Lâm Đại Ngọc, khẩu quyết cũng không phải món đồ, khẩu quyết đã dạy người khác, chẳng lẽ không thể dạy các nàng sao?
Lý Mộ cuối cùng vẫn gật gật đầu, nói: “Có.”
Nữ hoàng trầm mặc một lát, hỏi: “Còn có ai?”
Lý Mộ thành thật nói: “Trừ bệ hạ, còn có vợ chưa cưới của thần, cùng với một tiểu nha đầu bên người nàng, còn có Tiểu Bạch, còn có... Một người bạn của thần.”
Nữ hoàng lại trầm mặc một lát, mới hỏi: “Người bạn kia của ngươi, là nam hay nữ, tin được không?”
Lý Mộ gật đầu nói: “Nàng* là nữ tử, là một trong những người thần tín nhiệm nhất, cũng là người đầu tiên trừ thần, biết được khẩu quyết này.”
(*: nàng và hắn, ở trong tiếng Trung đều đọc ‘tha’)
Nữ hoàng nhắc nhở hắn: “Ngày gần đây, trẫm phát hiện khẩu quyết này tựa như không đơn giản như vậy, tốt nhất đừng dễ dàng truyền ra ngoài...”
Câu này, sớm ở lúc Lý Mộ mang Thanh Tâm Quyết dạy cho Lý Thanh, nàng đã nói cho hắn.
Thanh Tâm Quyết tuy không có lực công kích gì, nhưng ở trong lòng Lý Mộ, nó không thể nghi ngờ là khẩu quyết phụ trợ mạnh nhất.
Tâm thần bất định, có thể dùng nó thanh tâm ngưng thần.
Thân hãm ảo cảnh, có thể dùng nó phá chướng trừ huyễn.
Nó có thể ở lúc bị nhiếp hồn làm người ta giữ tỉnh táo, cũng có thể ở lúc vẽ bùa lòng không tạp niệm, thứ trước có thể thâu thiên hoán nhật, vàng thau lẫn lộn, tác dụng của thứ sau càng thêm nghịch thiên, nó có thể tăng lên xác xuất thành công khắc phù lục cao cấp, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian vẽ bùa cùng tài liệu vẽ bùa...
Thời gian tương tự, vốn chỉ có thể viết một lá bùa thiên giai, dùng Thanh Tâm Quyết có thể viết ra mười tấm.
Tài liệu tương tự, vốn cần lãng phí chín phần, mới có thể chế thành một lá bùa, bây giờ có lẽ một phần cũng không cần lãng phí...
Lý Mộ rõ hơn bất cứ ai khác, lúc đấu pháp, nếu trên người có phù lục cấp cao dùng không hết, có thể tạo thành bóng ma tâm lý lớn bao nhiêu cho đối thủ, có thể nói, một cái Thanh Tâm Quyết, có thể khiến Phù Lục phái trở thành đứng đầu đạo môn.
Trong đó, có quá nhiều quan hệ lợi hại, bởi vậy Lý Thanh mới nhắc nhở hắn, khẩu quyết này, tốt nhất đừng tiết lộ ra ngoài.
Tính đến nay, Lý Mộ dạy, đều là người một nhà, vô luận là Liễu Hàm Yên, Vãn Vãn, hay là Tiểu Bạch, Lý Mộ đều hy vọng các nàng có nhiều thêm con bài chưa lật có thể bảo vệ bản thân, đối với hắn mà nói, so sánh với an toàn của các nàng, đạo môn đệ nhất là tông nào phái nào, hắn chẳng hề để tâm...
Liễu Hàm Yên là vợ chưa cưới của hắn, Vãn Vãn là nha đầu của hồi môn, Tiểu Bạch cũng sẽ theo hắn cả đời, về phần Lý Thanh, nàng ở trong lòng Lý Mộ, có địa vị không thể thay thế, tính đi tính lại, chỉ có nữ hoàng là người ngoài.
Lý Mộ nghĩ nghĩ, nói: “Khẩu quyết này, là sư phụ truyền cho ta, không cho truyền ra ngoài, ta ngoại lệ truyền cho bệ hạ, hy vọng bệ hạ đừng ngoại truyền nữa...”
Thần Đô, trong cung Trường Nhạc, trên mặt Chu Vũ lộ ra nét khó chịu.
Khẩu quyết này, hắn truyền cho nhiều người như vậy, các nàng cũng không tính là ngoại lệ, sao đến chỗ nàng, chính là ngoại lệ ngoại truyền?
Thiệt thòi cho nàng đối với hắn tốt như vậy, ban cho hắn nhiều thứ như vậy, ngay cả Tạo Hóa Đan quý giá cũng cho hắn, gặp được cống phẩm gì tốt, cũng sẽ để lại một phần cho hắn, còn chế tác mệnh phù cho hắn...
Kết quả là, nàng thế mà chỉ là một người ngoài ngoại lệ?
Điều này làm cho cảm thấy một mảng thật lòng trao nhầm...
Đối diện không truyền đến bất cứ thanh âm nào nữa, khiến Lý Mộ có chút cảnh giác, thời gian nữ hoàng tự hỏi, bình thường ở một đến ba hơi thở, vượt qua ba hơi thở, chính là tạm dừng không bình thường.
Rốt cuộc là chuyện gì, khiến nàng sinh ra tạm dừng không bình thường?
Lúc này đã là đêm hôm khuya khoắt, trong cung sẽ không cũng không dám có người quấy rầy đến nàng, nói cách khác, tạo thành nàng tạm dừng không bình thường, rất có khả năng là bản thân Lý Mộ...
Chẳng lẽ là lời hắn vừa rồi nói không đúng?
Trong đầu Lý Mộ nhanh chóng chuyển động, lập tức ý thức được, hắn phạm vào một sai lầm trí mạng, nữ hoàng là một người cực độ thiếu tình yêu, nếu là yêu nàng một phần, nàng sẽ trả mười phần.
Nhưng nếu để nàng cảm giác được không yêu, thương tổn đối với nàng, cũng là gấp mấy lần người thường.
Mình mới rồi nói, rất có khả năng sẽ làm nàng cảm thấy nàng là một người ngoài...
Trong đầu Lý Mộ ý niệm nhanh chóng vận chuyển, trong nháy mắt suy nghĩ vô số loại phương pháp giải thích xin lỗi, lại đều bị hắn ở nháy mắt phủ quyết.
Tất cả giải thích và xin lỗi, đều là bù lại sau chuyện, sau đó bù lại, vĩnh viễn đều không có khả năng khiến một đoạn quan hệ trở lại lúc trước.
Lý Mộ quyết định thật nhanh, điều chỉnh cảm xúc, từ từ thở dài, nói: “Bệ hạ nghe được lời thần mới rồi nói, có phải hay không cũng cảm thấy thần không mang bệ hạ coi là người một nhà, cảm thấy thật lòng trao nhầm đối với thần...”
Chu Vũ rõ ràng ngẩn ra một phen, lời của Lý Mộ, chỉ thẳng ý tưởng chân thật trong lòng nàng.
Hết chương 506.